Lại một anh nữa nằm trong danh sách "trai đẹp" của cô khai quật rồi...
bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
...
Thừa Ân tìm mãi trong đám bên ngoài hoa viên, không thấy Gia Linh đâu, cậu chau mày khó chịu..."Lại lượn đi đâu rồi không biết.."
Cậu đi vào trong sảnh thử tìm kiếm xem sao...Y rằng. Thừa Ân cắn môi, mặt hầm hầm sát khi tiến tới đôi "cẩu nam nữ" kia...
Gần họ, miệng cậu lại nhoẻn ra nụ cười, khoác tay lên eo Song Linh làm cô lạnh người thụt lùi xang bên khác :
- Anh...
Thừa Ân mạnh tay kéo người Song Linh lại gần mình, làm tên kia nhíu mày khó hiểu.
Thừa Ân hơi cười nhìn Song Linh ánh mắt như răn đe ngầm, nói :
- Em đi đâu, làm anh tìm nãy giờ.
- Cái gì vậy...- Song Linh đẩy người Thừa Ân ra, cô nhìn cậu mặt nhăn lại...
Không nhin được, Thừa Ân quay xang tên trai đẹp kia cười cười :
- Xin lỗi anh, tôi phải nói chuyện với người yêu tôi một lát...
Tên kia cũng gật gật trong vô thức, mặt trả hiểu gì...
Thừa Ân lôi tuột Song Linh ra ngoài, cậu nhìn cô :
- Vị trí cô là gì rồi?
- Phó phòng.
- Phó thì phải phò tá trưởng chứ. Cứ đi lang thang tìm trai vậy.
- Này, đấy là ở côngty thôi nhé, còn ở ngoài anh không có quyền nhé. Anh- zai,
Song Linh Song Linh ngoảnh mặt quay đi, Thừa Ân vội vã kéo lại, chẳng may cô ngã ập vào người cậu...
Hai mắt Song Linh mở lớn hết cỡ...
Thừa Ân đẩy nhanh Song Linh ra làm cô tụt hết cả xảm xúc...cô cắn môi gườm gườm nhìn Thừa Ân, rồi lại ngạc nhiên khi thấy vẻ mặt dần đỏ lên trông thấy của cậu...đáng yêu phết...
Tim Thừa Ân như hẫng đi một nhịp, hai tay cậu áp lên má mình rồi quay mặt đi...
Được đà, cô chạy theo Thừa Ân trêu lấy trêu để :
- Ôi, anh đang xấu hổ đấy à...haha...Trưởng phòng Lâm, mặt anh đỏ......
.....
...........
Ông Đình nhìn nét mặt Tuyết Y thật hạnh phúc bên Tử Di...lòng cảm thấy thật nhẹ nhàng bình yên...Vậy là nỗi lo về bề gia thất của Tuyết Y nay đã tan biến rồi....
Miệng ông mỉm cười nhìn cậu...thầm chúc cho đứa con mình sống thật hạnh phúc với gia đình nhỏ bé của nó... Nơi mà họ sẽ được đặt chân t tới ...Một cuộc sống hạnh phúc..một cái kết đầy sắc hồng...
Nhìn xang Đan Băng, ông nói :
- Con cũng chuẩn bị đi là vừa.
Đan Băng cười cười, phẩy tay :
- Mẫu hình lý tưởng của con chưa xuất hiện...chờ đợi thôi...
.........
- Ờ, mà anh thấy em chẳng bao giờ em khóc vì anh thì phải? – Tuyết Y quay xang nhìn Tử Di hỏi.
- Ai bảo là không có? Chỉ là không trước mặt anh thôi.
- Nói chung thấy em khóc là chuyện hi hữu.
Tử Di nhún vai :
- Có lẽ. Phụ nữ là người hay khóc nhưng ...khi họ không còn khóc được nữa tức là họ bị tổn thương quá nhiều rồi.
Tuyết Y tự nhiên nhớ lại chuyện cũ...nhìn nhìn Tử Di..Cậu chẳng hiểu làm sao mình lại đối xử với cô như thế nữa.
Tử Di quay xang nhìn lại Tuyết Y, hơi cười :
- Sao, anh đang hối hận chuyện anh đối xử với em lúc đầu đúng không?
- Sao em biết – Tuyết Y ngạc nhiên nhìn cô.
- Luyện đấy...- Cô cười bật ra...
Tuyết Y ngó ngó lại trong gương nhìn vẻ mặt mình...dạo này xuống cấp vậy sao, người khác có thể nhìn mà đóan ý nghĩ củ cậu rồi à.
Nghĩ là vậy, khoé miệng cậu vẫn cười nhìn cô :
- Vậy từ giờ anh phải làm em khóc nhiều mới hồi phục tổn thương đúng không.
Tử Di lườm lườm cậu :
- Thử xem...à, em nhớ anh từng bắt em hát trong buổi tiệc ở nhà cô Nhã Kỳ chứ?
Tuyết Y nhìn nhìn Tử Di :
- Em nhớ dai vậy.
- Vậy buổi phỏng vấn này xong, anh cũng hát tặng em đi nhé. Coi như hoà. Ok - Tử Di nhướng nhướng mày nhìn cậu cười năn nỉ - Đi nhớ, em chưa nhìn anh làm gì có nghệ thuật cả. Mặt lúc nào cũng hầm hầm.
- Không? - Tuyết Y quay xang nói ngay vào mặt Tử Di.
- Đi, em dẫn con đi bụi đấy.
- Gì cơ ?- Tuyết Y bật cười - Em đang dọa anh đấy à. Đã bảo không là không.
Mặt Tử Di xịu xuống...mất hết cả hứng :
- Khó chịu.
Tuyết Y vừa lái xe vừa nghĩ gì đó, khóe môi phảng phất nét cười....
....
Thông tin về lễ cưới Tuyết Y xuất hiện trên khắp các mặt báo....Vậy là một "bông hoa" nữa đã có chủ...Đau tim các chị em chết mất thôi...
- Nghe nói Hàn thiếu đã chấp nhận lấy một cô gái đã có con? Một số thông tin còn nói đó là do ba anh ép?
MC trong một show truyền hình đặt câu hỏi cho Tuyết Y.
Tuyết Y điềm nhiên cười :
- Tôi không hiểu mọi người lấy ở đâu cái thông tin đấy. Sự thật là tôi yêu và muốn cưới cô ấy thôi?
MC cũng choáng vì câu đáp rất tự nhiên không có gì ngượng ngùng của Tuyết Y. Cô ta tiếp :
- Tin này đã gây sốc cho nữ giới rất nhiều. Có người còn đặt câu hỏi một người đàn ông hoàn hảo như anh sao lại phải lấy một phụ nữ đã có con...?
Khoé môi mỏng khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn mĩ cho nụ cười nhẹ :
- Nếu không có chuyện gì xảy ra thì 5 năm trước tôi đã có con rồi..- Câu trả lời gợi ý của Tuyết Y rất khôn khéo, cậu không hề nói toẹt ra sỗ sàng mà rất ý nhị.
Cô MC ồ lên :
- Vậy, đứa bé đó là con anh...
Tuyết Y nhún vai :
- Đương nhiên (cười).
- Vậy cuộc sống hôn nhân này, anh nghĩ sẽ bền lâu chứ...
Tuyết Y nhìn nhìn cô MC, nghe giọng hỏi có vẻ như tưng tức ghe ghen thì phải...cậu hơi khó chịu vì những câu hỏi khá vô duyên đó. nhưng vẫn mỉm cười :
- Tôi có thể khẳng định...hạnh phúc tôi đang có sẽ là mãi mãi....
Người MC cũng không còn gì để nói, cô chuyển xang chuyện khác :
- Vâng, mọi người đã thấy được nét hạnh phúc thể hện rõ trên khuôn mặt Hàn thiếu. Một doanh nhân trẻ nổi tiếng trăng hoa nay cũng đã có điểm dừng chân. Chúng ta hãy cùng chúc mừng cho họ sống thật hạnh phúc... Cuối chương trình sẽ là một bài hát Hàn thiếu muốn dành tặng đến người vợ xinh đẹp của mình...
Tuyết Y dời ghế khách mời. ngồi trước bàn piano...
Từng ngón tay thon dài khẽ lướt trên mặt phím...Giọng hát trầm êm vang lên thật nhẹ nhàng...du dương cuốn hút người nghe...Tất cả đều rơi vào im lặng..
Khi mưa đang thổi từng hạt lạnh lẽo trên khuôn mặt em
Và cả thế giới ở phía đối lập với em
Anh sẽ ôm em thật chặt
Để em cảm thấy tình yêu trong anh
Khi bóng tối bao trùm và những vì tinh tú xuất hiện
Nhưng không có ai ở đó để lau khô những giọt nước mắt của em
Anh sẽ giữ em bên mình triệu năm
Để em cảm thấy tình yêu trong anh
Anh biết em vẫn chưa thay đổi quyết định
Nhưng anh sẽ không bao giờ dẫn em lạc lối
Anh biết điều này ngay khi ta gặp nhau
Rằng trái tim anh là nơi em thuộc về
Chương trước