Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 130 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 40

↓↓

Đúng là một tình thế khó xử cho Tử Di. Cô mà mở mồm từ chối bây giờ thì San Phong sẽ mất mặt lắm cho xem, điều đó cô không muốn xảy ra chút nào. Cô chần chừ nhìn cậu vẻ mặt bối rối...khi nhìn nụ cười hiền của San Phong....sao cậu lại đặt tình cảm vào một cô gái như cô chứ...Tử Di cắn môi đắn đo...phải làm sao đây???

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Ôiiiiiii.........


Mọi người lại trố mắt nhìn hành động của nhân vật điển trai nổi danh tiếp theo...


- Cô gái đó là ai mà sướng thế chứ...


- Cô ta sướng thật đấy...


Mấy cô gái xì xầm nói, mắt vẫn hướng về phía nhân vật chính.


Tuyết Y kéo tay Tử Di ra sau lưng mình, cậu nhìn San Phong :


- Xin lỗi Huỳnh tổng, tôi thấy vở hài này nên chấm dứt thì sẽ hay hơn.


Dứt câu, cậu quay lưng kéo theo cả Tử Di.


San Phong bước nhanh theo họ, níu lại một tay cùa Tử Di. Tuyết Y dừng lại. Tư thế tay ba giữa hai người quả là một pha gây choáng với mọi người ở đây...


Bà Như Hạ ôm gáy kêu ngất :


- Ôi chúa ơi...- Ngữ Yên vội vàng đỡ lấy bà, ông Thàh cũng đến dìu vợ mình vào trong nghỉ ngơi.


Đan Băng thấy tình hình có vẻ căng thẳng, cậu định đứng dậy can họ lại thì ông Đình cản:


- Để chúng nó giải quyết với nhau.


Đan Băng miễn cưỡng ngồi lại chỗ cũ. Cậu căng mắt nhìn họ làm gì sau đó.


San Phong nhìn Tử Di bằng ánh mắt chân thành, mọi tình cảm cậu đã dồn nén vào hôm nay...đây là lần đầu cậu có ý nghĩ muốn trở thành một người chồng đúng nghĩa...San Phong nhẹ nói :


- Anh chờ em...hãy suy nghĩ người em cần là ai.


Tuyết Y cau mày kéo mạnh tay Tử Di đi...Tử Di ngoái lại nhìn San Phong, ánh mắt trầm lặng của cậu khiến Tử Di thấy nao lòng...cô không muốn từ chối một người tốt với mình như vậy, nhưng cô cũng không muốn dối lòng để đến với cậu...


Mọi chuyện cứ y như trong phim, những người có mặt ở đó đều bất ngờ về mối tình tay ba của hai tổng tài nổi danh trăng hoa cùng một cô gái xinh đẹp...


Tuyết Y đã đi, ông Đình cũng đứng dậy :


- Về thôi con.


- Vâng.


Đan Băng dừng lại trước mặt San Phong, cậu cười cừơi :


- Phong độ thật đấy. – Cậu vỗ vai San Phong – Cố lên anh. Em về trước đây.


- Ừ.- San Phong gật đầu.


...


Dừng xe, Tuyết Y kéo mạnh Tử DI vào nhà, tay Tử Di đỏ lừ lên đau đớn, cô cố gỡ tay cậu ra, càng khiến Tuyết Y nắm mạnh hơn, cậu quắc mắt nhìn gần cô giọng gầm gừ :


- Cô định nhận lời trong khi vẫn còn là người của tôi đấy à?


Không ngờ vẻ đắn đo tìm cách từ chối của mình lại làm Tuyết Y hỉêu nhầm cô đang định đồng ý, Tử Di định có lời giải thích thì Tuyết Y đã tiếp lời mỉa mai cô :


- Cô tưởng tôi sẽ cho cô đi dễ vậy à...


T ử Di đau điếng hai bả vai, mệt mỏi lên tiếng :


- Rốt cuộc anh muốn gì? Tôi đã làm gì sai để anh phải đối xử như vậy?


Cô thật sự sắp điên lên rồi, chẳng hiều vì sao Tuyết Y lại luôn áp đặt hung hãn với mình như vậy. Hai tay cô buông xuôi mệt nhọc không còn xức để chống cự lại cậu nữa...


- Bởi vì mỗi lần nhìn cô tôi thấy khó chịu - Cậu đưa ra lý do hết sức đầy đủ, cô đáng ghét đến nỗi đó sao.


- Vậy anh hãy buông tha cho tôi cũng như giúp mình loại đi một cái gai trong mắt.


Rẹt..


Vừa dứt câu, chiếc váy trên người Tử Di cũng bị xe toạc ra, thân thể cô hiện loã trứơc mắt Tuyết Y...


- Vậy thì dễ cho cô quá...


Lần này Tử Di không thèm lấy tay che đậy lại vì cô biết có ngă cản có che đậy cũng vậy thôi,,,Cô nhìn sững Tuyết Y gương mặt anh tần đang mất đi tính người...giọng cô đầy sự khinh thường nói với cậu :


- Dùng cách này để làm nhục một người phụ nữ...anh đúng là thứ bẩn thỉu...


Tuyết Y bật cười khan, ánh mắt sắc lạnh trừng trừng nhìn cô :


- Bẩn thỉu à...haha...Chỉ cần cô đau đớn khổ sở thì dù việc có bẩn thỉu bỉ tiện đến đâu tôi cũng sẽ làm.


Tử Di im lặng nhìn nụ cười lạnh lùng, Tuyết Y không còn là chính mình nữa, cậu đang lên cơn điên rồi,,,, Cậu đè cô ngã ập xuống giường.,,bàn tay tham lam lần mò ra sau tháo khuy áo nội của cô ra...hành động của cậu lúc này không khác gì một con thú đang điên cuồng hút máu co mồi đến khi nó chết dần chết mòn trong đau đớn...


Đáy mắt thống khổ lạnh lẽo như nước hồ đông mang theo bao ưu thương giương tròn mắt đau đớn nhìn lên khoảng không trên trần nhà...Cô cố cắn răng chịu đựng thứ cảm giác ghê tởm này...hai hàng nước mắt trào khỏi bờ mi lâu nay vốn đã cạn kiệt...Cô thật sự rất đau...đau lắm, cả về tinh thần lẫn thể xác...


Tuyết Y vẫ như tên điên ngấu nghiến từng bộ phậ trên cơ thể Tử Di, những âm thanh ám muội cả cả những tiếng nấc cố ghìm của Tử Di vang lên giữa không gian tĩnh lặng đầy đau thương...


...


Ánh mắt trong vắt nhìn thật xa ra khoảng không vô tận,...bàn tay cô nắm chặt lại với nhau....răng cắn chặt lại...áh mắt nhìn lên bầu trời trong xanh những vạt nắng ấm áp...mọi thứ đều yên bình phẳng lặng...cô muốn lên đó...muốn được sống ở một nơi thật xa thật xa... không bao giờ quay lại đây nữa...


...


- Tử Di xảy ra tai nạn đang cấp cứu ở bệnh viện. xx rồi...


Ông Đình gọi điện cho Tuyết Y. Vừa nghe xong, chiếc máy trong tay Tuyết Y rơi cộp xuống đấy, cậu vội vàng chạy như bay xuống bãi lấy xe phóng đi như một tên điên đến bệnh viện...


Ông Đình, Đan Băng và cả người lái xe đâm Tử Di đang ngồi lo lắng trước cửa phòng cấp cứu chờ đợi tin từ bác sĩ... Tuyết Y hớt hải chạy đi tìm, cuối cùng cũng thấy họ...cậu không còn kìm chế nổi khi thấy đèn cấp cứu chưa tắt, Tuyết Y lay vai Đan Băng nói :


- Cô ấy sao rồi...


Đan Băng gạt tay Tuyết Y, cậu cau mày nói :


- Chưa biết.


Tuyết Y ngồi phịch xuống ghế, ôm đầu lo lắng..


Đã chờ gần cả tiếng vậy mà vẫn chưa có thấy gì, không nhẫn nại được nữa, cậu đứng dậy định xông vào bên trong xem sao nhưng bị ông Đình cản lại :


- Con bình tĩnh lại đi.


Tuyết Y nhìn chăm chăm vào chiếc đèn trên đỏ trên cô cửa phòng, sao mãi vẫn chưa tắt...hai bàn tay đan chặt vào nhau, tâm trạng rối bời...


Vừa nghe Đan Băng báo tin, San Phong cũng hộc tốc chạy vào viện...cậu xuất hiện với bộ dạng phờ phạc,,, đến tóc tai còn chưa kịp chỉnh chu như mọi ngày nữa là.,.. Chỉ mới 2 ngày sau khi cậu cầu hôn Tử Di thì đã xảy ra vụ này...mặt cậu hầm hầm nhìn đến Tuyết Y...chắc chắc là nó rồi...Không tiết chế nổi bản thân San Phong lao đến túm áo Tuyết Y kéo dựng dậy quắc mắt quát :


- Là mày hại cô ấy phải không.


Tuyết Y buông xuôi hai tay mặc cho San Phong muốn làm gì thì làm, mắt cậu chỉ chăm chăm nhìn lên phía đèn cấp cứu... cậu không còn tâm trạng đâu để chống cự hay gây hấn với San Phong nữa.


Ông Đình quát :


- Đây là bệnh viện đấy, đừng làm loạn lên như thế.


San Phong bực mình buông tay, cậu đi qua đi lại trước phòng bệnh, miệng cầu nguyện "Em sẽ không sao...chắc chắc không sao...chúa phù hộ cho em...".


Người lái xe nãy giờ im lặng, thấy vẻ mặt của hai người thanh niên quá kích động hắn không dám lên tiếng nhận lỗi. Gìơ này khi họ đã bình tĩnh hắn mới từ tốn mở lời :


- Xin lỗi mọi người, đây chỉ là sự cố đáng tiếc...nhưng thật sự tôi đi rất chậm bỗng nhiên cô ấy lao tới...


- Lại còn muốn chối tội à...Tử Di có mệnh hệ gì, tao thề sẽ không tha cho mày và cả nhà mày nữa đâu.


Vừa kể đến đó San Phong đã giáng cho tên đó một cú đấm như trời giáng vào mặt khiến hắn ngã nhào xuống đất, không dừng lại cậu cò lôi hắn dạy định nện cho vào đấm nữa thì ông Đình đã nói :


- Dừng tay đi, cậu ta nói thật đó...


Tên lái xe cũng sợ hãi trước sự phẫn nộ của San Phong, hắn cố giải thích :


- Tôi thề lời nói của tôi là thật, không phải vì muốn chối tội mà tôi lại đổ lỗi cho cô ấy...


- Im đi. – San Phong quát lên làm hắn im bặt...


Tuyết Y ngồi vò đầu một góc, nghe người lái xe đó nói thì là do Tử Di cố ý chạy tới cho hắn đâm sao...Tuyết Y cắn môi đến suýt bật máu...chuyện đó...tất cả là do cậu mà nên sao...Tử Di muốn tìm cái chết để mau giải thoát khỏi tên hung thần như Tuyết Y...


Cứa phòng cấp cửa xịch mở, Tuyết Y ngẩng phắt đầu dậy, cậu vội vàng lao đến trước mặt ông hỏi dồn :


- Tử Di không sao rồi phải không, cô ấy vẫn ổn chứ. Tôi có thể vào thăm được không?


Vị bác sĩ nhìn vẻ mặt lo lắng của từng người có mặt ở đó, ông lắc đầu thở dài cúi đầu lên tiếng :


- Rất tiếc, chúng tôi đã cố gắng hết sức.


Tuyết Y không tin vào tai mình, cậu bật cười điên dại, mắt ngân ngấn nước lay mạnh vai vị bác sĩ :


- Ông đang đùa đúng không...


Vị bác sĩ im lặng trước sự kích động của Tuyết Y, cậu quát lên :


- Nói đi...nói là ông đang đùa đi chứ...


San Phong sững người, mọi giác quan tê liệt khi nghe điều kinh khủng đó...mắt cậu hư mờ đi...giọt lệ như trực tràn ra khỏi bờ mi..thụt lùi lại phía sau... cả Đan Băng cũng sửng sốt không kém...Một cô gái xinh đẹp mới vừa lớn đã phải ra đi mãi mãi...


Ông Đình thấy vẻ quá kích động của Tuyết Y vội trấn an con:


- Con bình tĩnh lại đi...


Tuyết Y lắc đầu cười :


- Tôi không tin...


Cậu nhìn ra phía sau lưng vị bác sĩ thấy hai cô y tá đang đẩy chiếc xe phủ chăn trắng xoá, cậu gạt đám bác sĩ ra tiến đến giường đẩy, bàn tay run run chầm chầm mở tấm chăn trắng tinh lạnh lẽo ấy lên...


Không còn kìm được nữa...nước mắt cậu rơi lã chã thành dòng trên khuôn mặt tuấn tú...đáy mắt đầy sự tuyệt vọng đau thương, tay lay mạnh lấy người Tử Di, miệng gào thét :


- Dậy...dậy mau cho tôi...


Ông Đình và cả đám bác sĩ ở đó không tránh khỏi sự xúc động khi nhìn Tuyết Y như vậy, họ vội kéo Tuyết Y ra khỏi xác Tử Di, Cậu dẫy dụa, chân đạp lên chiếc giường, hai hàng nước mắt vẫn rơi rơi...luôn miệng thét lên :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Heo Con Say Giấc

Heo Con Say Giấc

Cá nhân mình thấy truyện ngôn tình Heo Con Say Giấc rất hay còn không biết mọi người

21-07-2016 48 chương
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Trích đoạn:Đối với biểu lộ Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên, Kỷ Vĩ Thần

20-07-2016 125 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Những nỗi đau là gió

Những nỗi đau là gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hay gã

25-06-2016
Mầm non không lớn

Mầm non không lớn

Vậy đấy, rốt cuộc ở ngoài kia ta tranh đấu vì điều gì, ta mải miết khẳng định

23-06-2016
Gió hát mùa hè

Gió hát mùa hè

Tôi có một công việc tốt hơn nhiều người bạn của mình. Nhưng không có nhiều thời

30-06-2016
Mị Hương

Mị Hương

Mị Hương thuộc thể loại ngôn tình cổ đại, truyện xoay quanh về cuộc sống của cô

23-07-2016 82 chương
Thương nhớ tháng ba

Thương nhớ tháng ba

Đã là giữa xuân, tháng ba lặng lẽ về đem theo sắc màu hoa gạo rực đỏ góc phố quê

23-06-2016
Vết thương

Vết thương

Anh nói, bởi vì em là một cô gái mãi mãi luôn xuất hiện cùng vết thương. *** Lần

24-06-2016
Hà Nội về đêm

Hà Nội về đêm

(khotruyenhay.gq)  Viết cho một đêm mất ngủ... *** Tôi chưa từng yêu Hà Nội, quá

29-06-2016

Teya Salat