80s toys - Atari. I still have
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 10 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 38

↓↓

...

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Ngồi lâu mà vẫn chưa thấy Ngữ Yên quay lại, Thừa Ân đứng dậy đặt tiền lên bàn rồi dời khỏi đó.


Thấy chị mình đang bên người đàn ông lạ đứng nôn thốc nôn tháo, cậu vội vàng đi đến chỗ họ, nhìn thoáng qua người đó rồi hỏi Ngữ Yên :


- Ai vậy ?


Ngữ Yên vừa vuốt lưng cho San Phong nôn, vừa đáp :


- Người quen thôi.


- Vậy à...


San Phong nôn xong, cậu ngẩng đầu dậy, miệng vẫn mỉm cười bí tỉ, cậu ôm chầm lấy Ngữ Yên :


- Vợ đâu...đưa...ực...anh...ực...về nhà đi.


Ngữ Yên nhăn mặt, mùi chua cả hơi rượu nồng nặc phả vào mặt Ngữ Yên khiến cô buồn nôn theo.


Thừa Ân đứng trố mắt nhìn người đàn ông lạ ôm chị mình như không, cậu kéo ngay San Phong ra :


- Thằng ranh này là ai mà gọi cô Ngữ Yên là vợ vậy?


Ngữ Yên cười như mếu, cô không biết giải thích thế nào bèn nói :


- Thôi,đưa người này về nhà trước đi rồi nói sau.


- Nhà nào – Thừa Ân hỏi lại.


- Nhà mình chứ đâu, chị có biết nhà anh ta đâu.


- Bất lực. – Thừa Ân nhìn người đàn ông say mèm ngả nghiêng trên tay mình, cậu đàng đỡ hắn lại xe tống ra đằg sau với thái độ khó chịu.


...


- Mệt chết đi được.


Vừa thả San Phong xuống giường, Thừa Ân cũng ngã theo luôn, cậu nằm sải ra giữa giường thở phì phò :


- Ăn lắm vào đi báo đời.


Ngữ Yên nhìn em mình, cô cười cười :


- Bỏ qua cho người say đi mà. Em cứ đi ngủ trước đi để cậu ta chị lo được rồi.


- Gì – Thừa Ân giãy nảy lên nhìn chị mình, cậu chỉ tay vào đống lù lù nằm trên giường mình : - Cô Ngữ Yên định ở cạnh với tên say rượu này á...Không được...không được...


Thừa Ân lắc đầu gạt phắt ý Ngữ Yên đi.


San Phong lầm bầm :


- N...ước...nước...


Thừa Ân chống hai tay trên hông, đi qua đi lại trong phòng nhìn San Phong cậu muốn cười cũng không xong, cậu phẩy phẩy tay trước mặt cho bớt nóng :


- Cái tên này...ôi nóng quá...


Nhìn Thừa Ân bực mình, Ngữ Yên phì cười, cô đứng dậy :


- Không có chuyện gì đâu, em về phòng chị ngủ đi.


Thừa Ân nhìn nhìn hai người nghi ngờ không biết giữa họ là mối quan hệ gì.


Cậu dặn trước :


- Có chuyện gì phải hét to lên đấy nhé.


Ngữ Yên bật cười :


- Có chuyện gì đựơc chứ.


- Biết đâu được, không nói trước được với người say.


- Rồi rồi. Ngủ ngon nhé. – Ngữ Yên đẩy người cùng cậu ra ngoài.


Cô về phòng mình lấy bộ quần áo ra tắm rửa rồi thay cho đỡ bẩn rồi lấy nước về phòng cho San Phong.


Cô đỡ tấm thân nghìn vàng của San Phong dậy :


- Nước đây, uống đi.


San Phong cầm lấy ly nước, đầu cậu nặng trĩu mắt không thể mở ra được vì đau đầu, mắt nhắt mắt mở uống hết ly nước rồi nằm vật lại ngủ như chết.


Ngữ Yên đặt cốc nước xuống bàn, ngồi nhìn cậu.


Nói là về phòng chứ nằm được một lúc cậu lại đứng dậy ngủ không yên Thừa Ân đi ra đứng quanh quẩn trước phòng đó, cậu lén lén kéo nhẹ cửa ra nhìn vào trong xem họ như nào...


Thấy không có động tĩnh gì, cậu thò hẳn đầu vào bên trong xem chị mình ở đâu mà mãi chưa thấy...


Thừa Ân nhíu mày lẩm bẩm "Đi đâu rồi "..


- Em làm gì vậy.


Thừa Ân giật thót mình quay lại sau, cậu ôm ngực nhìn chị mình rồi vờ cười chỉ chỏ đi lung tung :


- Quen phòng...tưởng phòng mình nên định vào thôi. Không có gì...hìhì... - Cậu vừa nói vừa bơ bơ trở lại phòng Ngữ Yên.


Ngữ Yên lắc đầu cười rồi vào trong...


Sáng sớm Tuyết Y đã được ông Đình gọi đến.


Không biết là chuyện gì mà gọi gấp vậy cơ chứ. Tuyết Y nhanh chóng thay đồ rồi ra ngoài.


...


Cộc...cộc...


- Vào đi.


Tuyết Y cúi đầu chào ông rồi lại salong ngồi xuống.


Ông Đình dời ghế làm việc cầm theo cả tờ báo hôm qua, ra ngồi đối diện Tuyết Y, ông lên tiếng trước:


- Chuyện này là sao?


...


Đầu San Phong ong ong nhức như búa bổ, cậu đưa tay lên day day trán, mặt mày nhăn nhó từ từ mở mắt ra...nhìn quanh phòng mắt hoa hoa mãi mới thấy được rõ ràng lên, cậu ngóc đầu lên nhìn xung quanh rồi lại thả đầu xuống do mỏi cổ ... lúc sau mới có thể dậy lại.


Nhìn căn phòng xa lạ với chiếc đầu rỗng tuếch không biết nơi này là đâu. Cậu dừng mắt xuống dưới sàn....hai hàng mày khẽ nhíu lại...miệng lẩm bẩm " Sao cô ta lại ở đây?"


Nhìn Ngữ Yên một lúc lâu, San Phong mới nhớ lại chuyên tối qua...


"- Vợ Ngữ Yên đưa anh về nhà ...chúng ta sẽ vui vẻ với nhau...haha...- San Phong ôm chầm lấy Ngữ Yên.


;;;


- Cậu là ai sao ở nhà gái già của tôi...- San Phong chỉ chỏ vào mặt Thừa Ân, hất mặt vừa nấc vừa hỏi...- Nhìn gì, chưa thấy trai đẹp bao giờ à...ực...ụa............."


Cậu nuốt khan cổ họng khô cứng..."mất mặt quá...". San Phong đứng dậy, rón rén rón rén định chuồn đi, được vài bước :


- Anh tỉnh rồi à.


Ngữ Yên ngồi dậy dụi dụi mắt nhìn lên San Phong, cậu cười cười :


- Ừ...ừm – Cậu vờ ngạc nhiên – Mà sao tôi lại ở đây vậy?


Ngữ Yên cau mày nhìn cậu ;


- Anh không nhớ gì hết à?


San Phong gật gật vẻ mặt ngây thơ vô số tội.


Ngữ Yên hỏi :


- Vậy anh không nhớ là đã tặng nhẫn cầu hôn cho tôi à?


San Phong gật đầu rồi chợt nhớ lời cô vừa nói, cậu San há hốc mồm rồi bật cười chỉ tay vào mặt cô :


- Haha......làm gì có chuyện đấy....cô định lừa t...ôi...


Biết mình bị hố, cậu im bặt mặt cười cười ra ra vẻ ngượng ngùng cúi đầu xuống...


Ngữ Yên nhướng mày nhìn cậu rồi đứng dậy :


- Ra ngoài đi tôi nói chuyện với anh sau.


San Phong bước theo sau cô ra ngoài.


Thừa Ân cũng vừa ra khỏi phòng...


Bốn mắt nhìn nhau chăm chăm...Thừa Ân cau mày khi thấy San Phong trong bộ dạng tỉnh táo, cậu nhận ra ngừơi này rất là đẹp trai không kém gì mình thì độ ghét San Phong lại càng cao hơn..


Cậu nhướng mày nhìn San Phong khinh khỉnh vẻ không thiện cảm mấy...San Phong cũng chăm chăm nhìn lại Thừa Ân không tránh né...Mới lần trứơc nhìn thoáng qua nên chưa xác định được gì giờ nhìn gần thế này tên ranh con này cũng được đấy chứ. Hèn nào...gái già này mê mẩn đến vậy...


Thừa Ân lên tiếng :


- Cô Ngữ Yên ra đây nói chuyện tý đi.


Thấy mặt Thừa Ân hằm hằm, San Phong lại nghĩ Thừa Ân đang lên cơn ghen thì phải. Cậu nhìn xang xem thái độ của Ngữ Yên thế nào, thấy cô vẫn bình thường, cậu ghé tai cô nói nhỏ :


- Bảo trọng nhé.


- Anh lo thân mình đi – Ngữ Yên quay lại đáp trả rồi kéo tay Thừa Ân ra ngoài nói chuyện.


San Phon trề môi nhìn theo, cậu ngồi xuống ghế chờ họ nói xong...


Lúc sau Ngữ Yên quay lại, thấy cô San Phong cười châm chọc :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lưu Luyến Không Quên

Lưu Luyến Không Quên

Xuyên suốt câu chuyện là những yêu thương đang cần được tháo gỡ, những vướng mắc

20-07-2016 50 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Văn án: Tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em đúng là ngốc

15-07-2016 75 chương
Key Lime Pie

Key Lime Pie

Tôi biết mình yêu cô ấy, tôi biết điều này là sai lầm. Nhưng biết làm gi được khi

24-06-2016
Gia đình...

Gia đình...

Tôi ghét gia đình tôi! Phải, tôi ghét căn nhà tôi đang sống, tôi ghét cái giường tôi

29-06-2016
Sài Gòn, mưa và anh

Sài Gòn, mưa và anh

Ngoài trời lất phất vài hạt mưa rơi thánh thót trên mái tôn đã ngã màu cũ kĩ, mùi

23-06-2016
Bao lâu rồi em nhỉ?

Bao lâu rồi em nhỉ?

Hôm Nhi bỏ tôi đi, Nhi nhắn cho tôi một cái tin rất ngắn: "Em lạc vào trong đám đông

27-06-2016