Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 134 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 29

↓↓
Tắm xong, Tuyết Y xuống lại phòng ăn, dáng vẻ cậy trả giống là người có lỗi gì, mặt nhởn nhơ nói:


- Vui vẻ quá nhỉ.


Từ Vũ mời mọc:


- Hàn thiếu cũng ngồi xuống ăn đi chứ. Cứ tự nhiên.

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tuyết Y đi lại tủ lạnh lấy nước uống, cậu nhìn Từ Vũ:


- Nhà tôi, cậu không cần mời.


- Ồ. Tôi quên mất.


Từ Vũ ngước lên nhìn đồng hồ, cậu kêu lên:


- Chết, tôi phải về để đón bà xa rồi....haizz...lại muộn rồi. Chào hai vị nhé, gặp lại sau.


Cậu vội vàng phi thân ra ngoài đại sảnh lấy khoá xe rồi lấy xe ra về. Tuyết Y khoan thai ngồi xuống đối diện với Tử Di, cậu nheo mắt nhìn sắc mặt xanh xao của Tử Di, việc này khiến Tử Di không còn tự nhiên ăn uống nữa, cô khó chịu đứng dậy định ra ngoài thì Tuyết Y lên tiếng :


- Không ăn nữa à.


- Tôi no rồi.


- Ừm. Vậy uống thuốc rồi nghỉ sớm đi.


Tử Di nghe xong lời dặn dò,cô không đáp trả chỉ lững thững về phòng. Hôm nay sao cậu ta lại nhẹ nhàng đến thế, lại có trò gì sắp tới sao. Một dự cảm mơ hồ không rõ nét nào lại đến với cô nhưng nó vẻ lành tính hơn thì phải...


Tuyết Y ngồi một lúc mới trở về phòng Tử Di đang nằm, cô vẫn quay lưng về phí cửa kính đó...Tuyết Y từ từ đi lại, cậu đặt mình xuống nằm cạnh cô khiến Tử DI lạnh tóc gáy, cô cố tình nằm dịch vào sát mép giường trong. Tuyết Y vòng tay ôm qua eo cô :


- Sắp đến sinh nhật tôi rồi, em có thể cho tôi một nguyện vọng không?


Nguyện vọng...là cái gì chứ trong khi Tuyết Y đối xử với Tử Di tàn tệ như vậy mà còn đòi nguyện vọng từ cô là sao?. Tử Di nhíu mày, cô nằm im không đáp trả.


Gịong đều đều, Tuyết Y tiếp:


- Chỉ cần làm được nguyện vọng đó, tôi sẽ trả tự do cho em nếu em muốn.


- Chuyện gì- Vừa nghe đến 2 từ "tự do" Tử Di có lại ngay phản xạ.


Tuyết Y hơi đau lòng trước chuyện này nhưng không sao, cậu khẽ cười cử chị rất đầm ấm :


- Đến lúc đó tôi sẽ nói.


- Bao giờ?


- chắc 2 tháng nữa.


Tử Di im re. 2 tháng nữa mới đến sinh nhật cậu ta mà đã nói ngay từ bây giờ. Cô nén tiếng thở dài. Nhưng không sao, chỉ cần cố gắng làm chuyện đó cô sẽ được tự do thôi.


Gĩưa hai người lại rơi vào khoảng không lặng im...Tuyết Y ôm cô trong vòng tay, mắt cậu khẽ nhắm lại tận hưởng cảm giác có cô bên mình...


Đây là lần thứ hai Tuyết Y cho cô cái cảm giác ấm áp an lành đến vậy. Phải chi lúc nào cậu cũng hiền như vậy thì tốt biết mấy...


- Đừng hại tôi...đừng...xin anh đấy Hàn thiếu...xin anh....- Tiếng Tử Di trong mơ như thức tỉnh Tuyết Y, những lời nói nửa tỉnh nửa mê rời rạc...


Tử Di mở bừng đôi mắt hoang mang lẫn sợ sệt, trán vẫn ướt đãm mồ hôi lạnh, gương mặt thẫn thái đều toát lên vẻ hoảng sợ... ngồi bật dậy...đầu quay cuồng đau nhức...


Gương mặt của cô khiến Tuyết Y buốt tim, cậu không kìm được kéo cô vào lòng mình, giọng nói trầm nhẹ nhàng môi cậu khẽ mấp máy:


- Em sợ tôi đến vậy sao?.


Không thể không bàng hoàng trước cử chỉ lạ này của Tuyết Y, Tử Di ngạc nhiên đến sững sờ, đôi mắt vốn hai mí rõ do ốm ngủ nhìêu quá nay trở thành nhiều mí nhỏ nặng nề mở to hết cỡ mịêng hơi hé ra...trừng trừng nhìn về một khoảng không vô định...


- Tôi sai rồi phải không?


Gịong Tuyết Y nhẹ đến mức như tiếng gió ngoài hiên, tai Tử Di ù ù không nghe rõ những điều Tuyết Y vừa nói.


Cô cố dùng hết sức lực cuối cùng của mình đẩy cậu ra khỏi người mình, đưa đôi mắt nhìn cậu.


Tuyết Y gượng gạo, cậu cố tránh ánh mắt của cô không muốn để Tử Di thấy những giọt lệ đang còn đọng trên mí mắt mình.


Tuyết Y đứng dậy quay mặt đi, giọng cố tỏ ra cứng rắn:


- Em nghỉ đi, mai tôi sẽ gọi bác sĩ đến khám cho em.


Tử Di vẫn chỉ nhìn theo cậu, cô thấy hôm nay Tuyết Y là lạ làm sao. Dáng đi cũng ảm đảm không còn dáng vẻ cao ngạo như thường nữa, cậu bước nhanh lên lên tầng khuất nhanh khỏi tầm mắt...Cậu sợ cô nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối của mình...cậu không muốn ai thấy được nó...không muốn...


Tử Di cố ngồi dậy, tấm chăn trên người cô rơi xuống, Tử Di nhìn nó bàng hoàng. Chẳng nhẽ Tuyết Y đã đắp nó cho cô. Người máu lạnh như Tuyết Y cũng biết quan tâm đến người khác sao? Cô nghĩ Tuyết Y lôi mình về lại định làm gì nữa nhưng không...cô chỉ thấy một dáng vẻ lạ thường của cậu mà thôi...


Tử Di rót ly nước uống mà đầu óc cứ nghĩ mãi đến dáng vẻ và hành động vừa rồi của Tuyết Y...nó có vẻ quá hiền lương so với bình thường......


Càng về sàng cơn sốt của Tử Di càng cao. Tuyết Y bề cô vào phòng nằm tử tế rồi mau chóng gọi bác sĩ riêng đến nhà.


Vẻ khẩn trương gấp gáp của cậu khiến người bác sĩ tủm tỉm cười, vừa khám vừa nói:


- Hàn thiếu cũng biết nóng vội vậy sao?


Tuyết Y bỏ qua câu nói vị bác sĩ, hỏi:


- Tử DI có sao không?


Từ Vũ xếp đồ lại bỏ vào túi, cậu nheo mắt nhìn Tuyết Y:


- Cô ấy bị suy nhược cơ thể, chắc do suy nghĩ nhiều quá. Cần bồi bổ cho cô ấy nhiều vào đấy.


- Ừm. - Tuyết Y gạt người Từ Vũ xang một bên đến cạnh giường Tử Di nằm, cô khe khẽ mở mắt dậy. Tuyết Y vội vàng đứng lên ra chỗ khác tránh xa cô.


Những cử chỉ đó không thể qua mắt Từ Vũ, cậu cười cười nhìn Tuyết Y.


Tuyết Y hất mặt ra ngoài cửa ý bảo Từ Vũ ra ngoài. Hiểu ý, cậu cầm túi sách lên ra ngoài cùng Tuyết Y.


Còn lại Tử DI nằm một mình.


Từ Vũ lên tiếng hỏi trước:


- Không phải Hàn thiếu đã thích cô gái đó rồi chứ?


Tuyết Y nhíu mày:


- Không. - Cậu lảng xang chuyện khác - Cậu ua thuốc bổ với những gì cần cho người bệnh như Tử Di về đây.


Từ Vũ trố mắt nhìn Tuyết Y:


- Tôi còn phải đi làm. Không rảnh Hàn thiếu tự túc đi nhé.


- Nghỉ đi tôi sẽ trả tiền lương cả năm cho cậu.


Từ Vũ biết Hàn thiếu lúc nào cũng phóng khoáng như vậy, cậu khoái trí cười:


- Vậy thì được.


Tuyết Y về phòng làm việc mở ngăn kéo lấy một xấp tiền dày cộp quẳng lên bàn, cậu ngồi xuống dáng vẻ khoáng đại:


- Đi đi. Số tiền đã nói tôi sẽ chuyển vào tài khoản cho cậu.


Từ Vũ cầm tiền đi được vài bước, Tuyết Y gọi dật lại:


- À, cậu không cần kể chuyện tôi nhờ cho cô ấy đâu, hiểu chưa?- Tuyết Y đứng dậy đến trước mặt Từ Vũ vỗ vai cậu - Phiền cậu vậy.


Từ Vũ gật đầu :


- Không sao không sao, Hàn thiếu khách sáo quá.- Cậu cười tít mắt khi ngửi được mùi tiền trong tầm tay.


- Ừm. Đi đi.


Tuyết Y về phòng thay quần áo, trước khi ra cửa cậu còn đứng lại trước cửa phòng Tử Di nhìn thoáng qua cô rồi mới cất bước ...


...


Một lúc sau Từ Vũ quay lại, cậu đặt những thứ mình mua lên bàn to trong phòng Tử Di rồi lại gần giường cô, nhìn nhìn.


Tử Di mở to mắt nhìn người đối diện đang chằm chằm nhìn mình. Gịong cô khàn khàn :


- Anh là ai?


- Tôi được...à không tôi là bác sĩ riêng Hàn thiếu gọi đến khám cho cô thôi.


Tử D gật đầu nhẹ chào cậu, người cô vẫn chưa hạ nhiệt mấy nên vẫn còn mệt mỏi người nặng trịch.


Từ Vũ lấy ra cho Tử Di một tô gà hầm thuốc bắc nghi ngút khói bưng đến trước mặt cô, nói:


- Dậy ăn nào. Chắc từ qua đến giờ cô chưa ăn gì rồi.


Dù là hôm qua đến giờ chưa ăn nhưng cô vẫn không đói chút nào, Tử DI lắc đầu từ chối:


- Tôi không đói.


Từ Vũ đặt tô gà xuống nheo mắt nhìn cô:


- Cô muốn nằm bệt như vậy mãi à.


- Không ạ.


- Vậy thì dậy ăn mau lên. - Từ Vũ quát khẽ.


Tử Di cố gượng người dậy nhưng không nổi, Từ Vũ thở hắt ra đỡ cô ngồi dậy.


Dù không muốn nhưng Tử Di vẫn cố phải ăn hết món ăn đó để khoẻ lại. Cô đã nghỉ học mấy ngày trước đó, vừa đi được 1 ngày đã ốm lại, cuối năm trượt tốt nghiệp mất.


Nghĩ đến tương lai cô cố nhắm mắt nhắm mũi nuốt cho qua dù cổ họng đang đau rát...


Từ Vũ đứng lắc đầu cười...


...


- Tử Di sao rồi anh?


Đan Băng vừa mở cửa phòng là việc chưa thấy bóng dáng đâu tiếng đã cất lên trước.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly là một truyện ngôn tình võng du mình giới thiệu cho bạn nào

23-07-2016 4 chương
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Làm sao để quên

Làm sao để quên

Sau khi thất tình, chúng ta cứ thích hỏi : "Tôi làm sao để có thể quên anh ta? Tôi rất

24-06-2016
Phải như thế ư?

Phải như thế ư?

Hình ảnh của anh trên các phương tiện truyền thông sát với những gì anh có. Chừng như

01-07-2016
Cành hồng có gai

Cành hồng có gai

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Anh hai

Anh hai

Bây giờ, khi đã lớn tôi mới hiểu rõ cảm giác muốn về với thời ấu thờ, về với

24-06-2016
Đừng rời xa tao nhé

Đừng rời xa tao nhé

Đêm đã khuya mà Minh vẫn chưa tài nào ngủ được. Gió rít lên từng hồi, lùa cả vào

24-06-2016

XtGem Forum catalog