Ring ring
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 22 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 15

↓↓
San Phong kéo lại áo mình, cậu phủi phủi áo, mắt vẫn lườm Tuyết Y rồi nói:


Lần sau cậu còn dám đụng đến Tử Di thì đừng trách tôi.


San Phong quay mặt đi, ông Kim cũng chẹp miệng quay đi sau..


- Tôi chưa bao giờ cho phép ai đụng đến mình lần thứ 2.

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Mặc cho bị đánh đến ê người, khoé miệng vẫn còn máu, mặt mày xước xác vì va đập vậy mà Tuyết y vẫn tự cao đứng thẳng người ngẩng cao đầu tuyên bố câu nói đó.


San Phong từ từ quay người lại. Qúach giám nuốt nước bọt " Hiệp 2 rồi...". Ông Kim cũng nuốt khan, ông chưa thấy ai lỳ đòn như người này.


Ông Kim vội giữ tay San Phong nói:


- Cậu bình tĩnh...bình tĩnh...


San Phong trừng mắt nhìn ông Kim, ông buông luôn tay toát hết cả mồ hôi hột.


San Phong khẽ cười nhếch môi, nhìn thẳng vào Tuyết Y tuyên bố:


- Nếu cậu dám thì tôi cũng sẽ là ngoại lệ đấy.


Hai người đối mặt nhìn nhau...giữa ánh mắt họ và một khoảng không gian toàn tia lửa điện, chỉ cần manh động là nó sẽ bùng nổ ngay lập tức..


Ông Kim chen vào nói mà không suy nghĩ trước:


- À đúng rồi, cô Di lúc nãy có gọi cậu.


Huỳnh tổng quay mặt đi, miệng vẫn còn nói:


- Nhớ những gì tôi nói đấy.


Cậu bước đi, ông Kim vội vã chạy theo sau. Qúach giám đúng là người không có tiếng nói ở đây, nãy giờ cậu chỉ đứng im nhìn chứ không được gì hơn vì mình bé tuổi nhất kinh nghiệm cũng lót sàn luôn.


Tuyết ngồi xuống sofa xoa xoa gò má sưng, cậu rút khăn giấ ra lau máu trên khoé môi...Miệng suýt xoa đau.


Qúach giám thỏ thẻ lên tiếng:


- Sao cậu lại để im cho Huỳnh tổng đánh?


Lúc này Tuyết Y không muốn ai gây phiền cho mình nữa, đây quả thực là một cú sốc của cậu suốt 28 năm làm người. Cậu hất tay nói:


- Ra ngoài đi.


Qúach giám cũng trả nói gì thêm, cậu lẳng lặng bước đi. Tuyết Y nằm xuống sôfa, người nhức mỏi... Cậu cũng muốn đấm lại San Phong lắm chứ nhưng trả biết phản công như nào thôi thà để cậu ta đánh cho song. Tuyết Y đứng dậy vào toilet soi gương..


~~...


Cậu không còn nhận ra mình trong gương nữa...đuôi mắt bầm tím, một bên gò má sưng húp một bên thì xước xác chảy máu...khoé môi rách, m áu cứ rướm ra thấm mãi không hết. Với mặt mũi thế này thì cậu còn dám ra đường gặp ai nữa cơ chứ...đối tác nhìn vào sẽ sợ phát khiếp mất thôi. .. Lấy khăn giấy chặm chặm vào vết thương dát xót...cậu bực mình khi không làm gì lại được San Phong...


Biết thế cậu đã đi tập karate chuẩn bị tư thế trước cho những pha thế này rồi... đây sẽ là lần đầu và cũng là lần cuối cậu để tình trạng này xảy ra...Tuyết Y mím môi quay lại bàn làm việc nhấc điện thoại lên:


- Chuẩn bị cho tôi một vé ...


....


- Lúc...lúc...nãy..thật thật ra...


- Tôi biết rồi. Không cần nói nữa.


San Phong lúc nào cũng là người hiểu người ta nhất. Ông Kim định mở lời nói lúc nãy chỉ là tình thế bắt buộc ông mới thế chứ thật ra làm gì có Tử Di nào gọi đâu. Cũng may San Phong đã biết từ đầu. Cậu thừa hiểu ông Kim muốn can hành động bộc phát tiếp theo của mình thôi.


Chỉ sau nửa tiếng doèi khỏi Hàn thị, San Phong đã lấy lại tâm thái, cậu nói:


- Đến viện XX...


Ông Kim cứ nghĩ San Phong sẽ nổi trận lôi đình khi biết mình bị lừa nhưng không hề cậu vẫn điềm đạm lạ thường. Thái độ này càng khiến ông Kim phải cảnh giác...


...


Một tuần trôi qua...


Tử Di đã về nhà sau 2 ngày nằm viện, cô được bà Thái cả San Phong chăm sóc nhiệt tình suốt thời gian ốm.


Đã 1 tuần nay Tuyết Y không xuất hiện nữa...Tử Di ngồi một mình trong biệt thư rộng thênh thang này, cô thầm nghĩ có lẽ Tuyết Y thấy có lỗi với mình nên không dám đối mặt với mình sau khi làm trò ác độc đấy cũng nên...bất giác cô nở nụ cười...đời trong mắt Tử Di toả sáng những niềm vui...vậy là cô đã thoát khỏi con người độc đoán ấy...cô đã là một người tự do rồi..


Đang cười, Tử Di lại nín bặt..cô lại nghĩ...


Hay có lẽ Tuyết Y chỉ đi đâu đó 1 – 2 tuần như những ngày đầu cô bước chân vào căn nhà này thôi rồi lại về.... Tử Di thở hắt ra . Nếu là như vậy cô vẫn còn phải chịu đựng dài dài cái cảnh đàn áp của Tuyết Y...


Chờ thêm 1-2 tuần nữa nếu Tuyết Y không xuất hiện thì chắc là cậu đã buông tha cho cô...


Đang ngồi nghĩ miên man thì có tiếng chuông. Tử Di vội vàng chạy xuống ra sân mở cổng...


Cô cười chào khi thấy bà Thái đến, cô nói:


- Bà đến chơi.


- Ừm, tôi đến xem cô thế nào rồi, thấy cô yếu quá nên cũng hơi lo cho cô.


- Cảm ơn bà.


Bà Thái tự nhiên như không bước vào nhà lên tầng hai ngồi xuống bộ Salong da trên phòng khách....


Tử Di đằng sau định đóng cổng lại thì có một chiếc Audi trắng bóng loáng chờ trước cổng. Tử Di biết ngay người đó là ai, cô dừng tay đóng cổng lại..


San Phong bước xuống xe, chưa gì môi đã cười toe chạy là gần Tử Di, nắn nắn tay cô miệng nói liên hồi:


- Sao rồi, sao rồi... Anh phải xang Pháp gần tuần nay không gặp em, vẫn ổn chứ. Hàn thiêu không làm gì em chứ... Anh vừa xuống sân bay là về luôn đây gặp em đấy...Ôi nhớ quá....Di 33 của anh...


Tử Di nuốt nước bọt :


- Anh...


- Em đã khỏe hơn chưa, nhìn mặt em hốc hác quá đấy, phải ăn uống điều độ giữ gìn sức khoẻ nhé. Hàn thiếu có làm gì em thì cứ nói với anh.


- Anh...


- Lâu không gặp nhớ em quá... - Nét mặt San Phong bỗng nhiên chuyển xang tông nghiêm túc.


Cậu ôm chầm lấy Tử Di, cô đứng như cậy cột điện mắt vẫn tròn xoe ngơ ngác. San Phong nói nhỏ bên tai cô:


- Anh sẽ cố hết sức để giúp em thoát khỏi Hàn thiếu.


Trong giây phút này, Tử Di thấy cay cay sóng mũi, cô thật sự thấy cảm động trước những gì San Phong đã làm cho mình, cậu luôn nhẹ nhàng ân cần với cô chứ không như Tuyết Y...Tử Di khẽ mỉm cười, cô đứng im trong vòng tay của San Phong, miệng khẽ mấp máy:


- Cảm ơn.


- Đủ rồi đấy. – Đan Băng đứng dựa vào xe, khoanh tay nhìn hai người.


San Phong buông tay ôm Tử Di, cậu quay mặt lại lườm Đan Băng:


- Đang lúc cảm động...


- Em mà không xen vào chắc đứng đến sáng thôi.


- Thế cũng tốt – San Phong lẩm bẩm, cậu quay lại nhìn Tử Di lại hé môi cười..:


- Em ...


- Ôi cậu đến chơi, vào vào nhà ngồi...


Bà Thái lù lù xuất hiện đằng sau Tử Di. Nãy đến giờ bà đứng trên phòng khách tầng 2 nhìn qua cửa kính đã thấy hết nên vội xuống can ngăn ngay những pha lãng mạng này...


- Bà ... - Đan Băng vừa sốc khi nhận ra bà Thái có mặt ở đây.


Tử Di tròn mắt nhìn Đan Băng:


- Cậu quen...


Bà Thái vội vàng cười hề hà nói:


- Cậu đẹp trai ra đây tôi nhờ cậu giúp cái này coi.


- Con...- Đan Băng trố mắt rồi tự chỉ tay vào mình.


- Vâng cậu chứ còn ai...- Bà Thái vừa nói vừa kéo tay Đan Băng vào trong như thể căn biệt thư này là nhà bà vậy ra vào rất tự do.


Vừa đi Đan Băng vừa ngoái đầu lại nhìn hai người kia, mặt cậu vẫn chưa hiểu gì...


Tử Di nói:


- Vào nhà đi anh.


- Ừm...


~~


- Nhị thiếu à, người kia là ai vậy.


Đan Băng xọc hai tay vào túi quần nói, miệng cười đểu đểu:


- Có thể nói là tình địch số 1 của Tuyết Y.


- Về chuyện gì? – Bà Thái tò mò hỏi tiếp.


- Cả tiền lẫn tình.


Bà Thái nhíu nhíu đôi mắt sâu, đuôi mắt đã có nhiều vết nhăn vì tuổi đời đã khá già nhưng vẫn minh mẫn chán. Bà chính là tổng quản (=] ngke cko khí tkế =]) của biệt thự họ Hàn.


Đan Băng nhìn bà cười cười, cậu đoán mà như đang kể tội bà:-


- Anh con bảo bà đến đây chăm sóc cô gái kia à?


Bà Thái nghĩ người trong nhà thì cần dấu làm gì nên cũng thật thà gật đầu. Đúng ra sự thật là Hàn thiếu nói bà đến theo dõi chứ không nói là chăm sóc đâu.


Đan Băng gật gù, miệng cười gian xảo:


- Hèn nào dạo này thấy bà cứ vắng suốt..tưởng bà đi hẹn hò bí mất chứ...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cô dâu nhà giàu - Shisanchun

Cô dâu nhà giàu - Shisanchun

Giới thiệu: - Sống lại trong một gia đình giàu có, có chồng cực kì đẹp trai. Nhưng

14-07-2016 253 chương
Mị Hương

Mị Hương

Mị Hương thuộc thể loại ngôn tình cổ đại, truyện xoay quanh về cuộc sống của cô

23-07-2016 82 chương
Muốn Nói Yêu Em

Muốn Nói Yêu Em

Trích đoạn:Trên đời này đứa nhỏ không cha không mẹ có rất nhiều, Tống Tiểu Tây

20-07-2016 43 chương
Xe đạp ngày xưa

Xe đạp ngày xưa

Khi nhìn thấy một người quay lưng về phía mình, khi nhìn thấy bóng dáng một người xa

29-06-2016
Phù thủy mèo

Phù thủy mèo

Tôi thấy mẹ (lại) lén lút thầm cười và mặt sáng chói niềm hạnh phúc. Tôi vẫn nhớ

26-06-2016
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Người đàn bà bỏ đi

Người đàn bà bỏ đi

Bố đã từng yêu thương mẹ và đến bây giờ khi mẹ đã bỏ đi, bố vẫn không ngừng

26-06-2016
Chuồn chuồn ướt mưa

Chuồn chuồn ướt mưa

Tôi thoát khỏi giấc mộng mị khi cơn mưa vẫn còn rỉ rả. Những gã đầu gấu vỉa hè,

26-06-2016
15 giờ

15 giờ

Chiều đó mưa. Và tôi biết Sora vẫn còn trinh. Nhưng, tôi vẫn không hôn cô

28-06-2016