The Soda Pop
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 112 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 13

↓↓

Tuyết Y quay đi tay vẫn cầm theo điều khiển. Đến gần cửa, cậu không quay đầu lại mà nói:

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tôi nghĩ đã đến lúc nên dạy dỗ lại em rồi.


Tuyết Y đóng sầm cửa phòng lại sau câu nói. Cậu khoá cửa phòng lại khoé môi nở nụ cười tàn độc lãnh khốc..


Mới ngồi một chút dưới máy lạnh thôi Tử Di đã thấy lạnh lắm rồi, cô nghĩ chắc lúc này Tuyết Y đã đi rồi, mình cũng nên ra ngoài thôi. Tử Di đứng dậy mở cửa...cô xoay nnắm của mãi mà không mở ra đươc " Chẳng nhẽ Hàn thiếu đã khoá..."


Tử Di nhớ cậu đã cầm theo luôn cả chiếc điều khiển máy lạnh....và câu nói cuối cùng nữa...nó rất liên quan đế.


Tử Di cắn chặt môi không cho răng đánh vào nhau nữa. Cô ngồi thu mình trong một góc phòng co chân bó gối, mặt cúi xuống cho đỡ giá. Cô thầm nghĩ sao lại có người tà độc đến vậy, ngay cả trò này cũng nghĩ ra đúng thật anh ta là diêm đế chứ không phải người nữa.


Ngoài hành lang, Tuyết Y đang đứng, thì có tín hiệu điện thoại cậu nghe rồi ra ngoài.


Đến Bar Nice...


Tuyết Y vào trong thấy Nhã Kỳ đã ngồi sẵn đó. Cậu đi tới, miệng cười nhẹ thay lời chào.


Nhã Kỳ ra vẻ giận dỗi nói:


- Lúc nãy em giận anh lắm đấy nhé.


Tuyết Y cười xoa dịu Nhã Kỳ :


- Tính chất công việc phải làm vậy thôi.


- Anh đấy...bỏ mặc người ta làm xấu hổ muốn chết.


Tuyết Y choàng tay qua vai cô, người ngả ra sau thành sofa :


- Vậy anh xin lỗi nhé.


Chỉ chờ mỗi câu này, Nhã Kỳ cười sung sướng, cô vạch vạch tay lên vạt áo véc Tuyết Y, miệng cong cong chu lên điệu bộ nói:


- Lần sau đừng làm thế nữa nhé, em sẽ không bỏ qua nữa đâu đó.


Hàn thiếu cười nhạt. Cậu cũng có cần cô tha thứ đâu cơ chứ. Chỉ vui đùa thôi mà Nhã Kỳ đã nghĩ cô là người quan trọng rồi...


Vừa run Tử Di vừa thấy căm phẫn Tuyết Y...cô ước gì mình có thể làm gì đó cho hắn đau khổ để hả dạ lúc này...Chưa bao giờ Tử Di lại có ý nghĩ như vậy ngay cả đến bà dì ghẻ đã gây ra cho cô bao điều xót xa cũng chưa đến nỗi ấy thì biết trong tâm trí Tử Di đang thù hận Tuyết Y đến nhường nào. Thà cậu ta đánh cô hay mắng **** cô một trận cho xong... nhưng không hề tuyệt đối cậu ta không đụng tay đụng chân giở thói vũ phu, lúc nào không vừa lòng với cô là kiếm đủ trò độc địa nhất để hành hạ Tử Di. Cô phải ngồi chịu cái lạnh đến thấu xương nàyy đến bao giờ đây.


Tử Di ngồi nghĩ càng thấy hận Tuyết Y...sao cậu có thể ác được đến như vậy. Mắt mũi Tử Di lạnh đến nỗi đỏ hết cả lên, nước mũi cứ chảy xuống....môi thâm tái lại răng cứ đánh vào nhau liên tục...người cô run bần bật, hai bàn tay cóng đến cứng đờ như bị đóng băng, Tử Di nhìn quanh căn phòng không có gì hết ngoài 1 chiếc bàn nhật, cô ước gì mình thoát khỏi cảnh này ngay lập tức, nó khiến cô rất rất khó chịu muốn khóc mà không được...Lạnh....lạnh lắm ...Cô đã cố quên đi mọi thứ để không thấy rét nữa mà sao môi cứ run người cứ dần trắng muốt ra... Cô cố nép chặt thân mình bó gối để bớt lạnh mà sao không hề bớt chút nào...càng ngày mỗi lúc càng một tê cóng thế này....


Sức của cô không đủ chịu nữa rồi...Hai mắt Tử Di nhắm lại...dần đi vào một cõi mơ hồ nào đó...Cô không còn biết gì xung quanh giữa căn phòng lạnh này nữa...Mọi giác quan như tê dại đóng băng hết rồi...Những hình ảnh những bông tuyết đang phủ trắng kín người cô, mẹ cô đưa tay mỉm cười với cô như muốn kéo cô lên thiên đường...Một màu trắng từ cõi vĩnh hằng hiện lên trong trí óc Tử Di...Nếu cô ra đi thì điều duy nhất cô muốn là sẽ có người thay cô làm cho Tuyết Y đau đớn như cô đã từng chịu...


Đan Băng ngồi trong lớp thấy thiếu thiếu cái gì đó, cậu quay xuống nhìn chỗ Tử Di...Trống...


Cậu nhíu mày sao tự nhiên một người tham học như Tử Di lại nghỉ không phép nhỉ...hay...


Đan Băng nuốt nước bọt " Không lẽ vì chuyện hôm qua Tuyết Y cho Tử Di nghỉ học luốn..."


Cậu cầm điện thoại trong túi lên gọi cho Tử Di...


Đầu dây bên kia không phải giọng cô mà là một giọng của đàn ông cũng không phải là của Tuyết Y nữa. Đan Băng tắt máy, cậu gọi nhầm máy ư.


Đan Băng ấn lại số Tử Di...


- Alô...


Vẫn là giọng người đó, cậu thấy lạ là mà chắc chắn lần này không nhầm số được nữa, Đan Băg ngần ngại lên tiếng hỏi:


- Đây là số của Tử Di phải không ạ?


Bên đầu dây kia, có tiếng đáp rất nhẹ:


- Đúng nhưng hiện tại cô ấy không có ở đây.


- Vậy bao giờ cô ấy về anh nhắn hộ có tôi gọi đến.


- Ừm...


Đan Băng tắt máy, cậu vẫn không hình dung ra người cầm máy của Tử Di là ai và cô đi đâu mà để cho người này bắt máy.


Đan Băng lại gọi cho San Phong...


...


Qúach giám đặt điện thoại lại bàn cho Tuyết Y.


Cậu đang đứng trước cửa kính nhìn xuống dưới đường...Qúach giám lên tiếng:


- Người đó là cậu Băng.


Tuyết Y không quay lại, mắt vẫn hướng nhìn ra bên ngoài, cười khệnh nói:


- Nó biết quan tâm người khác từ bao giờ thế.


Qúach giám nhún vai, cậu cũng chịu thôi có bao giờ tiếp xúc với nhị thiếu bao giờ đâu mà biết. Tuyết Y tiếp:


- Việc tôi giao cho cậu đã giải quyết chưa.


Nhắc mới nhớ, Qúach giám vội vàng nói:


- Thôi chết, bây giờ tôi phải đến đấy để làm việc với bà Minh. Xin phép Hàn thiếu.


- Ừm.


Qúach giám cúi đầu chào rồi ra ngoài khép cửa nhẹ nhàng cho Tuyết Y.


Tuyết Y về lại chỗ ngồi, cậu cầm điện thoại Tử Di lên ngắm nghía suy nghĩ gì đó rồi mở máy ra tìm trong danh bạ cô gì đó, cậu nhíu mày khi không có số mình trong đó, rõ ràng đã có lần Tuyết Y gọi cho cô rồi cơ mà sao không lưu lại. Tuyết Y nhếch môi cười tự ấn số mình lưư lại trong máy cô rồi tắt nguồn luôn, cậu quẳng điện thoại lên bàn rồi đứng dậy ra ngoài...


Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh Chàng Ngọt Ngào

Anh Chàng Ngọt Ngào

Trích đoạn:Anh biết, cổ cô là nơi rất nhạy cảm, chỉ cần anh phà hơi thở vào, nó

21-07-2016 12 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Truyện có nội dung nhẹ nhàng đơn giản nhưng hấp dẫn được đăng tải miễn phí tại

20-07-2016 59 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Rùa học bay

Rùa học bay

Trong lùm cỏ, một chú Rùa đang ra sức tập bay. Một chú chim Sẻ bay ngang qua thấy thế

24-06-2016
Em nợ anh

Em nợ anh

- ''Em nợ anh nhiều lắm, trả cả đời chưa hết đâu!'' ***** Nó biết anh trong một

29-06-2016
Me hài ola ngày 25-06-2016

Me hài ola ngày 25-06-2016

Trước đây bạn có những điều tuyệt vời không chỉ me hài ola mà còn nhiều thứ khác

25-06-2016
Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Cát - tác giả

23-07-2016 10 chương
Êm ả lời ru

Êm ả lời ru

Trưa nghe giọng Mẹ, thoáng giật mình vì bên kia đầu dây đã là cái giọng run run của

25-06-2016
Tình mong manh

Tình mong manh

Người ta nói định mệnh mang chúng ta đến với nhau, nhưng chính chúng ta làm cho định

24-06-2016