Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 133 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 12

↓↓
Song Linh tự nhiên khoác tay Hàn thiếu kéo đi, cô không quên quay mặt lại cười trêu ngươi Nhã Kỳ khiến Nhã Kỳ tức nổ đom đóm mắt, răng cắn vào môi như muốn bật máu.


Nhã Kỳ đứng hậm hực nhìn theo.


- Haizz... bị bỏ rơi rồi à...


Nhã Kỳ giật mình khi nghe tiếng nói ngay sát bên tai. Cô thụt người xang một bên quay xang nhìn người vừa nói.

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Cậu...


Nhã Kỳ bất ngờ đến sững sờ trước vẻ lôi cuốn của Đan Băng, nhìn mãi cô mới nhận ra đấy là em của Hàn thiếu.


Hôm nay Nhã Kỳ mới nhận ra vẻ nam tính pha chút đáng yêu từ khuôn mặt Đan Băng. Tóc cậu vuốt lên để lộ vầng trán cao, da mặt trắng mịn hơn cả con gái, mắt phượng mũi cao, môi hồng chuyên có điệu cười nửa mồm.


Quần áo cũng khác hẳn, thường khi cô gặp cậu lúc nào ăn mặc áo pull te tua (city hunter =]~) quần rách nhìn như bọn lưu manh, tóc tai lúc nào cũng để mái ngố , nay lại đổi khác hẳn nào là áo pull đen bên trong mix cùng áo khoác đen trùng hai hàng cúc không cài, kết hợp với quần hồng đậm và chiếc dày đen thật thời thượng.


( (LMH =]~ k cần tưởng tg.)Do chiều cao quá lý tưởng bởi vậy Đan Băng mặc đồ cũng rất dễ (1m82).


Đan Băng cười nủa miệng, mặt gian tà nói:


- Tôi nghĩ chị nên bỏ vẻ mặt ấy đi thì sẽ có cơ may gĩư được Hàn thiếu đấy.


Nhã Kỳ nuốt khan :


- Sao cậu lại ở đây?


- À thì tôi đi thay ba mình. Không được sao? – Đan Băng chớp mắt nhìn vẻ mặt bị bỏ rơi của Nhã Kỳ.


Nhã Kỳ ngậm miệnig gật gật đầu, đây là lần đầu cậu gặp được vẻ mặt của Đan Băng có nét đểu nửa giống Hàn thiểu nửa giống Huỳnh tổng. Đan Băng nhìn xang một phía khác, cậu đổi ngay mặt bình thường mỉm cười cúi chào họ, Nhã Kỳ thấy thế liền quay đi nhìn người cậu vừa chào thì ra là ba của Song Linh nên cậu mới lễ phép như vậy.


Ông vừa đi Đan Băng đã đổi ngay mặt:


- Chị muốn giữ chân anh tôi tốt hơn hết là hãy ngoan ngoãn làm những gì anh ta muốn và nên giả nai một chút đừng quá nhõng nhẽo.


Nhã Kỳ thấy lạ khi không tự dưng Đan Băng lại bày cách cho mình đến với Hàn thiếu, cô nghi ngờ:


- Cậu có ý gì vậy?


Đan Băng xoay xoay ly rượu trên tay:


- Trả có ý gì. Đơn giản tôi chỉ muốn thử làm người tốt một lần xem sao thôi.


Nhã Kỳ vẫn không tin tự nhiên Đan Băng lại tốt đột tử vậy, cô nhìn cậu chằm chặp, Đan Băng nheo mắt không nhìn lại mà nói:


- Đừng nhìn tôi như vậy, tôi không có ý gì với gái già đâu mà nhất là chị.


Đan Băng vừa dứt câu đã cười ruồi một cái mới bước đi không ngần ngại... Nhã Kỳ đứng bần thần nhìn theo, miệng vẫn còn lẩm bẩm "Cậu ta vừa nói mình là gái già....ôi mẹ ơi...huyết áp của tôi.." Nhã Kỳ vuốt ngực cho hả cơn tức.


Đan Băng vô tình nhưng đã đi vào mắt của bao chị gái đứng đấy...Song Linh cũng lọt vào số đấy, giây phút đấy Đan Băng bỗng nhiên toả sáng trong lòng các nàng...Hàn thiếu mải nói chuyện với mọi người nên không để ý mấy...Song Linh miệng vẫn há hốc ra nhìn theo Đan Băng thì đúng lúc cậu cũng xoay ánh mắt về phía cô, 4 mắt chạm nhau... Song Linh vờ ngại ngùng cười mỉm cúi đầu xuống, cô vừa cười thầm "tôi đếm đến 3 là anh sẽ lại đây thôi...hoho". "1...2...3" vẫn trả thấy tiến triển gì, Song Ling ngước mặt lên thì đã thấy Đan Băng mất dấu từ lúc nào, hóa ra cô đang tự nghĩ cả... Song Linh đưa mắt kiếm quanh rồi dừng lại chỗ mấy ngưoờ bạn ba mình...ánh mắt cô không dời khỏi được anh đẹp trai - hiện tượng mới kia...Vốn có tính đứng núi này trông núi nọ nên vừa gặp trai đẹp là Song Linh đã sáng hêế cả mắt lên, cô lay lay tay Tuyết Y, nói:


- Hàn thiếu à...anh có quen người kia không?


Song Linh chỉ tay về phía Đan Băng, Tuyết Y nheo mắt nhìn theo, cậu suýt cười vì cách ăn mặc mới của Đan Băng, từ bao giờ đứa em chuyên mặc đồ rách của mình lại thay đổi phong cách đột ngột vậy. Cậu nói:


- Có chuyện gì sao?


Nghe câu hỏi này của Tuyết Y, Song Linh cũng không biết trả lời sao nữa, chẳng nhẽ cô lại nói là đi làm quen à...không được chắc chắn là vậy.


Song Linh nói quanh:


- À thì em hỏi hộ đứa bạn thôi mà...


Chỉ cần nhìn nét mặt của Song Linh là Tuyết Y đã đoán được ý định của cô, cậu chỉ cười thầm, khoé miệng cong lên như cười:


- Người đấy là Đan Băng.


Song Linh che miệng, mắt trợn to:


- Gì cơ??? Đấy có phải em trai anh không...??


Tuyết Y gật đầu. Song linh cắn cắn môi "Nghe nói em Hàn thiếu bị les mà sao lại nhìn men đến vậy..."


- Sao em nghe đồn cậu ấy...


Tuyết Y nhún vai cười:


- Cái đấy anh cũng chưa biết.


Nói xong, cậu lại quay đi nói chuyện với người khác, Song Linh cứ nhìn về phía Đan Băng mịêng vẫn còn há ra đầy sốc..."Nhìn như này ai bảo...Kinh khủng quá..." Song Linh lắc mạnh đầu "Không được rồi...Hàn thiếu hay Huỳnh tổng vẫn là lựa chọn an toàn hơn..." Cô bước đến chỗ Hàn thiếu cười nói cho qua chuyện lúc nãy...


...


San Phong nhìn Đan Băng từ trên xuống dưới, cậu bật cười:


- O.M.G~ cool boy - hiện tượng mới à...


Gia Linh do không quen nên cũng trả hiểu San Phong nói về vấn đề gì, cô chỉ cười chào anh đẹp trai này rồi im lặng. Tử Di cũng thoáng ngỡ ngàng trước vẻ đẹp tiềm ẩn của Đan Băng bình thường nhìn cậu rất lôi thôi mỗi khi nhìn cậu là thấy vẻ lười nhác từ cách ăn mặc nay tự nhiên lại chỉnh chu thế cũng choáng thật.


Đan Băng trề môi, tay búng búng cánh hoa gần đó:


- Chị ôsin trốn nhà đi bụi không giặt là quần áo cho em nên mới phải lôi mấy đồ rườm rà này ra mặc đấy chứ.


- Phụt....khụ...khụ....hâhhaha...


Nguyên ngụm rượu trong miệng Gia Linh phun thẳng vào chiếc áo của Đan Băng. Cậu bần thần nhìn cô ngoác miệng ra cười...


San Phong cũng ngẩn người Tử Di thì đờ đẫn nhìn Gia Linh, có gì mà cô cười vậy.


- khụ..khụ..hụ...


Sau tràng cười hình như bị sặc nên chuyển xang ho...San Phong vuốt lưng cho Gia Linh...miệng nói:


- Lên dây à....


Tử Di phì cười, cô che miệng lại Đan Băng lắc đầu kéo tay San Phong đi xa vài bước mới nói:


- Chị ấy bị sao vậy?


San Phong cười to, Đan Băng đưa tay bịp mồm cậu lại, nói:


- Lại đến lượt anh à?


San Phong cô nhịn, cậu xua tay:


- Chắc đi Anh về nên thỉnh thoảng ẩm IC vậy...bỏ qua đi...hâha...


- Vừa từ Anh về á?


- Ừm...sao thế?


Đan Băng bỏ mặc luôn San Phong đứng đấy, cậu lại bên Gia Linh, nghiêm chỉnh lại, miệng cười nhẹ lịch sự:


- Nghe nói chị vừa ở Anh về à?


- Vâng – Gia Linh mặt mày vẫn còn đỏ vì cười nhiều, cô gật đầu – Có chuyện gì sao?


Đan Băng hỏi tiếp:


- Vậy chị ở đấy lâu chưa?


- Mới 2-3 năm thôi.


- Vậy là được rồi – Đan Băng lẩm bẩm.


- Em nói gì cơ ? – Gia Linh không nghe rõ liền hỏi lại.


Đan Băng lắc đầu cười:


- À không, không có gì...- Cậu đổi xang Tử Di - Cậu thấy hôm nay nhìn tôi thế nào? – Đan Băng hất mặt.


San Phong trề môi:


- Một ngày như mọi ngày thôi.


- Nhìn cậu hơn mọi ngày – Cùng lúc đó Tử Di cũng lên tiếng khen.


Đan Băng cười tít mắt:


- Một số người lại ghen với vẻ đẹp thiên phú của tôi rồi đấy.


- Ôi ôi...Băng ơi em vừa nói gì thế - San Phong nhăn mặt hỏi lại...


- Không có gì...- Đan Băng, Tử Di nhìn nhau cười khiến San Phong thấy mình như trò đùa. Cậu gắt giọng:


- Này Di 33 em về phe ai thế...


Tử Di cười cười không nói gì. Gia Linh nhìn Tử Di cũng phải ghen tị, có vẻ cô gái này rất được các chàng yêu thích...ngay cả Gia Linh nhìn Tử Di cũng thấy thích nữa là....một vẻ đẹp trẻ con lại coò hiền nữa chứ...Gia Linh thở hắt ra nhìn tự ước mình cũng được như Tử Di thì tốt biết mấy.


- Huỳnh tổng....- Gịong Song Linh lại vang lên bất ngờ.


San Phong nhìn qua Song Linh cười rồi lướt ngay qua người bên cạnh, sao lại là Hàn thiếu, cậu nhớ rõ ràng người đi cùng Hàn thiếu là Nhã Kỳ đấy chứ.


San Phong hỏi:


- Ô Hàn thiếu đây vậy Nhã thư đâu???


- Sao Huỳnh tổng lại hỏi tôi...anh có thể trực tiếp đi tìm mà.


- Tôi chỉ hỏi thôi chứ có nói là muốn gặp cô ấy sao?


Tuyết Y nhún vai chắt lưỡi. Song Linh cười lả giả miệng nói với Gia Linh mà mắt cứ đảo xang Đan Băng:


- Gia à tối nay ở lại nhà chị nhé, chị có chuyện muốn nói với em.


Gia Linh mím cười:


- Được ạ.


Song Linh lại chuyển đạn xang Tử Di, cô nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Ôsin nổi loạn - Suly

Ôsin nổi loạn - Suly

Giới thiệu: Nữ chính hài, ngốc nghếch vs nam chính đẹp trai, lạnh lùng cực điểm

12-07-2016 105 chương
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử là một truyện võng du được đăng tải miễn phí tại KhoTruyenHay.Gq

19-07-2016 105 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Gặp lại người cũ

Gặp lại người cũ

(khotruyenhay.gq) Vô tình gặp một người thương (đã cũ). Biết tình cảm không còn như

28-06-2016
Chỉ 5k

Chỉ 5k

Ta quên mất cách phải tôn trọng người khác - như người - cũng giống mình. *** Ông

24-06-2016
Bí mật được giữ kín

Bí mật được giữ kín

- Đáng lẽ ra anh phải nói với con là không mang đủ tiền cho con uống nước ngọt chứ.

24-06-2016
Đi về phía biển

Đi về phía biển

Tặng Khoa. Con sóng lớn ngoài biển khơi. Em không cần một vị trí có thể gọi tên trong

24-06-2016
Sa Mạc và Xương Rồng

Sa Mạc và Xương Rồng

Audio - Ngày xửa ngày xưa, Sa Mạc cũng như những vùng đất xanh tươi khác, có cây cỏ

30-06-2016
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Thầy tu rởm

Thầy tu rởm

Xưa có một con Sói rừng vừa hung ác vừa gian giảo. Một hôm nó nghe tin ở làng bên có

24-06-2016
Con yêu bố nhiều lắm

Con yêu bố nhiều lắm

Vấn đề của thế giới ngày nay thì ngược lại: con người thì để sử dụng, còn đồ

01-07-2016

pacman, rainbows, and roller s