

Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi
Tác giả: Hoàng Kha
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 18


Bạch Nhạn nhíu mày:
bạn đang xem “Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Chuyện chúng ta có thể nói thì đến quán cà phê nào chả được.
- Nhưng có những người thì không thể được.
Bạch Nhạn hiểu ra, nháy mắt:
- Mấy người đó đi thuê phòng luôn chẳng phải càng tiện hơn sao?
Lục Địch Phi tặc lưỡi:
- Xem em kìa, lại nói những câu ngốc nghếch rồi. Con người và con vật khác nhau chứ, lên giường thì trần trụi quá, giao lưu tinh thần mới khiến người ta thú. Quán cà phê này không phải ai muốn tới cũng tới được đâu, người trong giới đều phải đặt lịch trước, anh nhờ phúc của em, đây là lần đầu tiên đấy.
Trong đầu Bạch Nhạn bỗng lóe lên một tia sáng, cô có thể nhận ra ẩn ý sâu xa trong lời nói của Lục Địch Phi. Cô giống như mặt trăng, bản thân không phát sáng. Ánh trăng lóng lánh như tơ lụa mà bạn nhìn thấy mỗi đêm là do mặt trời phản chiếu.
Sếp Khang là khách quen của nơi này, anh ta và Y Đồng Đồng hẹn hò nhau chính là ở nơi đây, Bạch Nhạn có thể khẳng định. Thảo nào khi nghe cô nhắc tới quán cà phê tầng thượng, ông chủ Hoa liền ấp a ấp úng, vẻ mặt sợ hãi.
Chốn này riêng tư, chốn này an toàn, có thể nghe nhạc, uống cà phê, có thể vui thú, liếc mắt đưa tình, tình nồng ý đậm.
Có phải họ đã từng ngồi ở chỗ cô đang ngồi hay không?
Lúc này Bạch Nhạn không còn cảm thấy đau đớn nữa, tin tức lỗi thời chẳng gây nên sóng gió.
Hành động này của Lục Địch Phi hơi có vẻ làm to chuyện, chuyện của Khang Kiếm và Y Đồng Đồng cô cũng biết đủ rồi, cách khách sạn Hoa Hưng này không xa chính là tổ ấm bí mật mà sếp Khang tậu cho Y Đồng Đồng, dưới tổ ấm ấy là chiếc xe thể thao màu đỏ, cũng là tấm lòng của sếp Khang. Quán cà phê này cùng lắm chỉ là hậu hoa viên cho tài tử giai nhân bí mật hẹn hò mà thôi.
Cô cười với Lục Địch Phi:
- Tôi không mang theo nhiều tiền, nếu không đủ để thanh toán thì tôi không ở lại rửa tách trừ nợ đâu đấy.
Lục công tử quả thật rất gian xảo, làm gì cũng có dụng ý riêng, hôm nay chắc không chỉ đưa cô tới thăm hậu hoa viên của sếp Khang đấy chứ!
Lục Địch Phi cười ha hả:
- Không sao, tới lúc đó anh chắn cho em chạy trốn, còn anh ở lại quét dọn là được.
Bạch Nhạn tỏ vẻ cảm kích:
- Nếu chúng ta đã bao riêng chỗ này thì tôi sẽ thưởng thức cho đã.
Cô đặt tách xuống, hai tay chắp sau lưng bước từng bước về phía góc tường.
Lục Địch Phi khẽ nhấp một ngụm cà phê, híp mắt cười nhìn cô ngắm bức họa này, ngó bức họa kia. Rồi anh ta bỗng đứng dậy đi ra ngoài, một lát sau, nhân viên phục vụ bước vào cùng anh ta.
Giai điệu êm đềm thủ thỉ trong phòng được đổi thành bài Ai là người em đang chờ đợi của Trần Gia Duy.
Câu chuyện của em có lẽ hơi đặc biệt
Con đường đã qua quanh co, khúc khuỷu
Trong bóng đêm chỉ dựa vào trực giác
Keep my faith watch my steps
Bằng trực giác mong manh
Một ngày trong đời, có lẽ ai kia sẽ xuất hiện
Bước vào trái tim em
Không cần anh là Mr. Perfect
Chỉ cần anh nhân hậu, biết quan tâm
Be my friend and my soulmate
Ai là người em đang mong đợi
Giây phút nào anh mới xuất hiện
Make me whole make me brave
Ai là người em đang mong đợi
Em không vội đâu anh
I can wait I will pray
... ... ... ..
- Cô nhóc – Lục Địch Phi nhanh nhẹn đi tới trước mặt Bạch Nhạn – Còn nhớ lời đề nghị của anh ở đảo Giang Tâm chứ, Khang Kiếm là người cùng ngồi trên chiếc thuyền mà em đang đợi sao?
Bạch Nhạn bị lời ca của bài hát này thu hút, ánh mắt như phủ một màn mưa, ẩm ướt.
- Bây giờ có phải đã thấy anh không hề nói sai chưa?
Lục công tử không dấy binh khởi mã mà biết hết mọi chuyện trong thiên hạ. Nhưng dù là như vậy, Bạch Nhạn cũng không muốn nói với anh ta những điều này, Lục công tử không phải là đối tượng để tâm sự.
- Lục công tử chưa già mà sao cứ thích nhắc tới chuyện cũ nhỉ?
Cô quay đầu đi, tò mò giơ tay sờ vào bức tranh chép Bữa ăn tối cuối cùng của Leonardo Da Vinci treo trên tường.
Lục Địch Phi lắc đầu cười khẽ, xoay vai cô lại:
- Bạch Nhạn, chúng ta hợp tác đi!
Bạch Nhạn nghiêng đầu, đảo mắt mấy vòng:
- Hợp tác như thế nào?
Lục Địch Phi nhướn mày, nghiêm túc nhìn cô:
- Anh không muốn đưa Khang Kiếm vào tù, chỉ cần trước kỳ bầu cử Hội đồng nhân dân, em cung cấp cho Ủy ban Điều tra Kỷ luật một hai chứng cứ chứng minh cậu ta nhận hối lộ, để cậu ta bị đình chỉ công tác và bị cơ quan điều tra hỏi thăm, sau đó cùng lắm là bị xử phạt nhẹ, nhưng không ảnh hưởng gì nhiều.
- Lục công tử, trông tôi có giống cô nàng ngớ ngẩn đầu óc có vấn đề không? – Bạch Nhạn cong môi, đẩy bàn tay anh ta đang đặt trên vai cô ra.
Lục Địch Phi thoáng chựng lại:
- Khang Kiếm không chỉ có nhân tình bên ngoài, mà còn lấy em vì ý đồ xấu, bây giờ còn đón mẹ cậu ta từ Bắc Kinh tới để xúc phạm em, em bị đối xử như vậy mà không muốn trả đũa sao?
- Cách trả đũa của tôi rất nhiều, một mình tôi cũng tự làm được. – Bạch Nhạn nhắm mắt, không hề cảm kích.
- Ly hôn? – Lục Địch Phi cười giễu cợt – Như vậy chẳng phải quá hời cho cậu ta sao?
Bạch Nhạn thở dài, vẻ mặt rất chân thành:
- Lục công tử, trông anh cũng phong lưu hào phóng, phong độ ngời ngời, hóa ra chỉ là một bình hoa mà thôi!
- Hả? – Lục Địch Phi trợn tròn mắt.
Bạch Nhạn giảng giải:
- Tôi hợp tác với anh bôi nhọ Khang Kiếm thì thanh danh của tôi đẹp lắm à? Người ta nhìn thấy tôi sẽ xì xào chỉ chỏ sau lưng, nói coi kìa, đó chính là mụ vợ của tên tham quan nào đó. Nếu sự việc bại lộ, người ta sẽ nói lòng dạ đàn bà nham hiểm nhất, loại đàn bà gài bẫy chính chồng mình thì có còn nhân tính nữa không? Dính vào những chuyện này sau này còn ai dám lấy tôi nữa? Việc gì tôi phải mang tiếng để đời này thay cho anh! Hơn nữa anh dám khẳng định sếp Khang nhận hối lộ sao?
Lục Địch Phi nheo mắt, ngắm nghía Bạch Nhạn từ trên xuống dưới rồi gật đầu:
- Em nói có lý, đó là vì em vẫn chưa biết điều kiện hợp tác mà anh chuẩn bị nói.
- Anh nói đi. – Bạch Nhạn ra dấu mời.
- Chỉ cần em giúp anh, anh trúng cử chức thị trưởng xây dựng thuận lợi, sau đó em ly hôn, anh sẽ lấy em.
Bạch Nhạn phì cười ngặt ngẽo, cười chảy cả nước mắt:
- Lục công tử, quà hậu tạ này của anh hậu hĩnh quá, lấy thân báo đáp cơ đấy! Nhưng anh dám báo đáp tôi lại chẳng dám nhận, cả trái đất đều biết anh là vị công tử đa tình tội ác tày trời, những phụ nữ thông minh đều sẽ duy trì khoảng cách an toàn từ mười mét trở lên với anh.
- Đa tình không phải là bệnh ung thư, có thể chữa được. Nếu anh gặp được một người có thể ràng buộc anh, anh sẽ chung thủy.
Bạch Nhạn cười muốn đứt cả hơi:
- Có phải giống trong phim Đại thoại Tây Du đã nói, người tôi yêu mình khoác áo giáp, chân đạp mây ngũ sắc...
- Anh đang nói chuyện nghiêm túc đấy. – Lục Địch Phi cau mày, khóe miệng không ngừng co giật.
- Tôi cũng đang trả lời nghiêm túc! – Bạch Nhạn lau nước mắt. – Lục công tử, anh đừng trêu tôi nữa, tôi nào có ba đầu sáu tay, không thu phục được anh đâu.
Nói rồi cô lại cười gập cả người xuống.
- Thật sự buồn cười lắm sao? – Lục Địch Phi bị cô cười, cảm thấy lời hứa hẹn của mình thật sự đã quá xa vời.
Bạch Nhạn liền xua tay:
- Không chỉ có thế, tôi phát hiện gần đây tôi gặp vận đào hoa, xem ra sau này không đến mức phải lo không lấy được chồng.
- Em chắc chắn là sẽ ly hôn ư? – Lục Địch Phi xiết chặt tay cô.
- Lục công tử, tôi không phải là thuộc hạ của anh, không cần phải chuyện gì cũng bẩm báo lên anh. – Bạch Nhạn nháy mắt tinh nghịch. – Còn nữa, làm người đừng có tuyệt tình quá, không còn tình thì vẫn còn có nghĩa.
Bạch Nhạn bỗng ngưng cười, yếu ớt thở hắt ra:
- Lúc nhỏ tôi đi trên đường, có rất nhiều đứa trẻ đuổi theo ném đá, nhổ bọt, làm mặt quỷ với tôi, cười nhạo tôi là đồ con hoang, đồ giẻ rách. Tôi tức quá nhịn không nổi, lao vào đánh nhau, chửi nhau với bọn chúng, chửi còn độc ác, khó nghe hơn bọn chúng. Có một người bạn rất rất thân nói với tôi rằng, em ghét bọn chúng làm như thế, nhưng bây giờ em có khác gì bọn chúng không? Chiến thắng thực sự là coi thường, là im lặng, là tự trọng, là sống tốt hơn những người ức hiếp em. Lục công tử, tôi... nếu đồng ý hợp tác với anh, có thể sẽ trả đũa được những ấm ức đã phải chịu. Nhưng anh ấy thê thảm rồi thì thay đổi được điều gì? Hôn nhân vẫn cứ chấm dứt, gia đình vẫn tan nát, tôi vẫn chỉ còn một mình. Tôi không duy tâm, cũng chẳng cao thượng, tôi chỉ không muốn biến thành người giống như anh ta. Có thể không cần hôn nhân nhưng nhất định cần lòng tự trọng. Tôi vẫn luôn tin rằng ông Trời có một đôi mắt tinh tường, mọi sự trên đời này đều sẽ có nhân quả báo ứng.
Lục Địch Phi há mồm định nói gì đó nhưng không nói được, đứng sững như trời trồng, rất lâu sau mới đưa tay ra xoa đầu Bạch Nhạn, thở dài:
- Cô bé ngốc, em biết là trên đời này ở hiền sẽ không gặp lành, kẻ ăn hại như anh lại sống rất thong dong, tự tại. Em đó... không nói nữa, càng nói thì hình như anh càng chẳng ra gì.
- Vậy anh là cái gì? – Bạch Nhạn lém lỉnh hỏi.
Lục Địch Phi không cười, nhìn thẳng vào cô:
- Cô nhóc quái thai này, sao anh lại không được gặp em trước cơ chứ?
Lục Địch Phi nghe bố mình kể rằng, năm đó mẹ của cô nhóc này làm cho ông Khang Vân Lâm thất điên bát đảo, thiếu chút nữa chỉ cần mỹ nhân không cần giang sơn. Cô nhóc này không giống tính bà mẹ, nhưng cũng xinh đẹp, thanh tú mà không thiếu nét khả ái, dễ thương của thiếu nữ. Trong khoảnh khắc vừa rồi, thật sự đã khiến Lục Địch Phi cảm thấy rung động – một sự rung động chưa từng có, muốn ôm chặt cô nhóc vào lòng, hứa hẹn sẽ đối xử tốt với cô ấy suốt đời. Nhưng nếu nói ra, e rằng sẽ chỉ bị cô ấy cười nhạo.
- Gặp trước cũng không có thưởng. – Bạch Nhạn nguýt anh ta – Lục công tử, mấy giờ rồi?
Lục Địch Phi giơ tay xem đồng hồ:
- Sáu rưỡi, đói chưa?


Bệnh Án Khám Chữa Fa Di Căn
Bệnh Án Khám Chữa Fa Di Căn là một truyện ngôn tình của tác giả Lam Bạch Sắc được

Điệp vụ kết hôn - Bồng Vũ
Văn án: Sao lại có một cô dâu kỳ lạ như thế nhỉ? Biết rõ mình phải gả cho tên

Cô dâu mạo danh - Kinny
Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ
Khuynh Nhiên Tự Hỉ
Truyện Khuynh Nhiên Tự Hỉ của tác giả Giả Oán Chúc kể về một mối tình cạnh tranh

Chiếc ôm từ vệt gió quỷ - Lynk Boo
Tóm tắt truyện: Gió Quỉ...xuất hiện và biến đi trong chớp mắt. Sự quyến rũ đáng
Soái Ca, Em Đến Đây Để Anh Ngược
Soái Ca, Em Đến Đây Để Anh Ngược là một truyện ngôn tình ngược của tác giả Song
Người Yêu Của Trưởng Quan
Vừa nghĩ ra đối sách, cô liền nhanh chóng khởi hành, sau khi bay tới thành phố J, không
Đại Sói Hoang Ôn Nhu
Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân
Trích đoạn:Cho tới bây giờ đều cảm thấy Tô Cẩm Niên là của cô, năm sáu tuổi ấy,
Cẩm Dạ Lai Phủ
Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

Gấu ơi, về với em!
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

Những cuộn len rối
Mọi thứ trong cuộc sống như những cuộn len nhiều màu sắc mà ngày qua ngày tôi vẫn

Vương quốc khỉ
Có hai người nọ rất thích đi du lịch, một người chỉ nói thật còn một kẻ toàn

Sâu thẳm lòng ai đó liệu có thỏa?
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để
Thanh Mai Muốn Trèo Tường
Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình
Thiên Tỏa
Thiên Tỏa được sáng tác dựa trên những tình tiết có thật trong quá trình phá án của

Tình yêu Unfriend
Gặp nhau vào một chiều đông lạnh, cổng trường không ai nhóm lửa cớ sao tim ấm áp.

Đeo chuông miệng mèo
Vì mèo mà cuộc sống họ nhà chuột trở nên khó khăn. Ngày nào chuột cũng bị mèo săn

Con tàu chở tình yêu
Em thấy không tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia