Rên Rỉ!
“Hồ ly tinh?”. Tần Thiếu Vũ nhướn mày.
“Đúng vậy”. Ám vệ vẻ mặt cực kì khổ sở. “Cung chủ đi xem thì biết”
bạn đang xem “Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Những người còn lại trong viện thấy cung chủ nhà mình tới thì lập tức chạy như bay, giống như gặp quỷ!
Chúng ta cái gì cũng không nghe thấy!
Để quyến rũ cung chủ trở về, phu nhân quả thật không ngại dùng bất cứ thủ đoạn nào, thật khiến người ta chịu không nổi.
Tần Thiếu Vũ hơi khó hiểu, vừa vươn tay định đẩy cửa ra thì nghe được trong phòng truyền tới tiếng rên rỉ như có như không, cực kì quyến rũ!
…
“Lăng nhi”. Tần Thiếu Vũ bước nhanh tới ngồi bên giường.
Thẩm Thiên Lăng y phục lộn xộn, gương mặt ửng đỏ, đáy mắt có chút mê mang uỷ khuất.
“Sao vậy?”. Tần Thiếu Vũ đỡ hắn dậy.
Thẩm Thiên Lăng vùi vào ngực hắn, giống con mèo nhỏ cầu hoan mà cọ khắp nơi.
Tần Thiếu Vũ một tay ôm hắn, tay kia bắt mạch, phát hiện ngoại trừ hơi nhanh cũng không có gì khác lạ.
“Ưm…”. Thẩm Thiên Lăng còn đang rên rỉ, cực kì chuyên nghiệp!
“Nói ta nghe, khó chịu chỗ nào?”. Tần Thiếu Vũ ôm hắn vào lòng, nhẹ giọng hỏi.
“Nóng”. Thẩm Thiên Lăng hơi mơ hồ.
“Ngoan”. Tần Thiếu Vũ vỗ vỗ lưng hắn, động tác dịu dàng, sắc mặt lại âm u như sắp mưa.
Bộ dạng này rõ ràng là trúng thuốc mê, bên người hắn ít nhất có bảy tám người bảo vệ, vậy mà cũng bị.
“Khó chịu”. Thẩm Thiên Lăng vẻ mặt suy sụp.
“Chút nữa là tốt rồi”. Tần Thiếu Vũ ôm chặt hắn. “Lăng nhi ngoan, nghe lời”
Thẩm Thiên Lăng choáng váng, vươn tay muốn cởi quần.
Tần Thiếu Vũ đè lại tay hắn.
“Ô…”. Thẩm tiểu thụ đặc biệt uỷ khuất, dùng ánh mắt ướt át nhìn hắn!
“Đừng quậy”. Tần Thiếu Vũ dỗ dành hắn. “Ngủ rồi sẽ hết thôi”
Thế nhưng rõ ràng Thẩm Thiên Lăng không nghe lọt tai, trong cơ thể dường như có ngọn lửa thiêu đốt, “tiểu Lăng” cũng cực kì tinh thần, rất cần được an ủi một chút!
Thấy toàn thân hắn bắt đầu run rẩy, lo lắng còn tiếp tục sẽ xảy ra chuyện, Tần Thiếu Vũ thở dài, nhẹ nhàng đặt hắn lên giường.
Rời khỏi ôm ấp ấm áp, Thẩm Thiên Lăng càng thêm nôn nóng, theo bản năng vươn tay muốn bắt, Tần Thiếu Vũ lại chủ động đè lên, cúi đầu đối diện với hắn.
Thẩm tiểu thụ mắt cũng không chớp, ngoan ngoãn đến mức khiến người ta không nhịn được ôm vào lòng yêu thương.
“Đừng sợ”. Tần Thiếu Vũ hôn môi hắn, tay lướt xuống, cầm vật nhỏ rất có tinh thần kia.
Thẩm Thiên Lăng nức nở, nhìn như khó chịu mà lại thoải mái.
“Lăng nhi”. Tần Thiếu Vũ kề sát vào tai hắn gọi.
“Ưm…”. Thẩm Thiên Lăng vòng qua cổ hắn, ngốc ngốc hôn lên môi hắn.
Tần cung chủ hơi quay đầu, tránh thoát cái miệng bạch tuột của Thẩm tiểu thụ.
“Ô!”. Thẩm Thiên Lăng choáng váng căm tức nhìn hắn, đồ hẹp hòi!
“Không cho hôn”. Tần cung chủ rất xấu xa.
“Một chút thôi”. Thẩm Thiên Lăng ra điều kiện.
“Một chút cũng không cho”. Tần Thiếu Vũ lắc đầu.
“Đồ chết tiệt!”. Thẩm Thiên Lăng đá chân.
“Ai là đồ chết tiệt?”. Tần cung chủ trên tay hơi dùng sức.
Thắt lưng Thẩm Thiên Lăng lập tức mềm nhũn, thở dốc càng kịch liệt.
“Nói”. Tần Thiếu Vũ ngậm lấy vành tai của hắn. “Ai là đồ chết tiệt?”
“Tần Thiếu Vũ”. Thẩm Thiên Lăng khóc lóc ưỡn ẹo thân thể.
“Vì sao?”. Mắt Tần Thiếu Vũ trở nên u ám. “Hắn là đồ chết tiệt, đổi người khác thương ngươi được không?”
Được cái rắm! Thẩm Thiên Lăng quăng qua một cái tát, hô lên. “Không, ngươi dám!”
Vừa dứt lời, môi đã bị hung hăng chặn lại, đầu lưỡi dây dưa cùng nhau, phát ra tiếng nước dâm mỹ vô cùng.
“Ưm… ô…”. Thẩm Thiên Lăng bị hôn đến gần tắt thở, theo bản năng đưa tay đẩy hắn, lại bị ôm chặt hơn. Áo lót đã tuột xuống vai, lộ ra một mảng ngực trắng nõn.
“Đừng động lung tung”. Tần Thiếu Vũ giọng khàn khàn, ôm lấy vòng eo múp múp.
Thẩm Thiên Lăng nằm lì trên giường ào ào thở dốc, não bộ thiếu dưỡng khí dẫn đến tứ chi vô lực, chỉ tuỳ ý hắn xx rồi xx sau đó cuối cùng xx khiến “tiểu Lăng” bắn ra!
“Lăng nhi?”. Tần Thiếu Vũ lấy khăn lụa lau tinh dịch trên tay.
Thẩm Thiên Lăng thoả mãn ngáy một tiếng.
“Xong rồi thì không cần ta nữa?”. Tần cung chủ nhéo má hắn.
Thẩm Thiên Lăng không kiên nhẫn, đẩy hắn ra rồi lăn ra giường, tiếp tục ngủ say sưa.
Nhìn cái mông căng tròn mịn màng của hắn, Tần Thiếu Vũ rất thiếu ăn đòn mà vươn tay bóp bóp.
Thẩm Thiên Lăng phóng túng không gì sánh được, tuỳ ý để cái mông lộ ra ngoài!
Tuy rất muốn tiếp tục đùa giỡn đứa ngốc này, nhưng Tần cung chủ cũng không ngu xuẩn đến trình độ như vậy. Tần Thiếu Vũ thay áo lót sạch cho hắn rồi đắp kín chăn, xoay người ra cửa phòng.
Ám vệ vốn đang tập trung tinh thần tựa sát vào nóc nhà, ngay lập tức ngồi thẳng dậy, dùng ánh mắt cực kì dứt khoát nhìn ánh trăng xa xa, hoàn toàn có dáng vẻ suy ngẫm cuộc đời, giống như vừa rồi căn bản chưa từng kích động!
“Lăn xuống đây!”. Tần Thiếu Vũ sắc mặt tái xanh.
Fuck! Không giận thật đấy chứ!
Ám vệ nhao nhao khổ sở không gì sánh được, nghe một chút cũng giận, còn có thể nhỏ nhen hơn nữa không!
“Hôm nay Lăng nhi ăn cái gì?”. Tần Thiếu Vũ hỏi. “Một món cũng không được bỏ sót”
Xung quanh đều là ám vệ, căn bản không có cơ hội phóng khói mê, khả năng lớn nhất là thức ăn có vấn đề.
Mẹ kiếp hơn nửa đêm sao lại hỏi chuyện này! Ám vệ liên tiếp giơ tay, bánh bao hấp, trứng chưng, rong biển cuộn, gà xào cay, thịt kho tàu, kẹo đường, hoa quế chua, cá nấu mè, lòng áp chảo, cải bắp xào tỏi… chờ một chút!
Phu nhân ăn được nhiều ghê!
Tần Thiếu Vũ nghe đến đau đầu. “Món gì chỉ một mình hắn ăn?”
“Bữa ăn khuya”. Ám vệ nói.
Thẩm Thiên Lăng trước giờ không làm kiêu, ăn uống đều cùng mọi người náo nhiệt ăn, chỉ có buổi tối ăn khuya trộm từ nhà bếp về, bởi vì không nhiều lắm nên chỉ một mình hắn ăn.
“Ai làm?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.
Ám vệ khổ sở nói. “Trộm trong bếp”
Tần Thiếu Vũ: …
“Có vấn đề gì sao?”. Ám vệ cẩn thận hỏi.
“Đồ ăn thừa đâu?”. Tần Thiếu Vũ cau mày.
Ám vệ vội nhặt một nửa đùi gà dưới gốc cây lên. “Còn lại đều đổ hết rồi”
“Gọi Hoa Đường tới”. Tần Thiếu Vũ nói. “Thuận tiện tìm một con chó nữa”
Ám vệ nhận lệnh, chạy như bay gõ cửa chỗ ở của Hoa Đường.
“Chuyện gì?”. Tả hộ pháp tâm trạng không tốt rời giường.
“Cung chủ tìm ngài”. Ám vệ nói.
“Tìm ta?”. Hoa Đường mặc quần áo, mở cửa.
“Vâng”. Ám vệ gật đầu.
“Còn tìm ai nữa?”. Hoa Đường hỏi.
Ám vệ đường hoàng nói. “Còn một con chó”
Tả hộ pháp: …
“Thật mà!”. Ám vệ bịt mắt khóc rống, sao cứ nói đánh là đánh thế, còn là nữ nhân hay không!
Hoa Đường vẫy vẫy cổ tay, cực kì thoải mái ra cửa.
“Cung chủ”. Hoa Đường vừa tới chỗ Thẩm Thiên Lăng thì thấy trong viện đầy người, vì vậy lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này.
“Cho ngươi”. Tần Thiếu Vũ đưa nàng một nửa cái đùi gà dính đầy bùn đất.
Hoa Đường nhận lấy, nét mặt buồn bực.
Mẹ ơi đừng nói là kêu ta ăn nha! Ta chết cho ngươi xem!
“Đây là Lăng nhi ăn còn dư, nhìn xem có vấn đề hay không”. Tần Thiếu Vũ nói.
Thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc, Hoa Đường không dám chậm trễ, lập tức về lấy hòm thuốc.
Chương trước | Chương sau