“Ngươi dám chê lão tử béo!”. Thẩm Thiên Lăng xoay người căm tức nhìn hắn!
bạn đang xem “Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!“Sao ta dám”. Tần Thiếu Vũ rất hiểu lý lẽ. “Phu nhân như thế nào cũng đáng yêu”
“Hừ!”. Thẩm Thiên Lăng quay về góc tường!
Nửa đêm mới về, về rồi còn bảo lão tử béo!
Gầy chết ngươi!
“Ngủ đi”. Tần Thiếu Vũ nằm cạnh hắn.
Ngủ cái đầu ngươi! Thẩm Thiên Lăng dùng biên độ vô cùng lớn xoay người, sau đó vươn tay nhéo mũi hắn. “Chuyện Lý phủ sao rồi?”
“Ta đang tra”. Tần Thiếu Vũ gỡ tay hắn ra. “Tạm thời không có nhiều manh mối”
“Vậy phải chờ đến khi nào?”. Thẩm Thiên Lăng bất mãn. “Chúng ta còn phải đi Nam Hải!”
Nhanh chữa Hàn độc là có thể từ nay về sau không gặp nhau trên chốn giang hồ nữa!
Tần Thiếu Vũ cau mày. “Sao lại đột nhiên nhắc tới chuyện này”
“Nhắc tới có gì lạ đâu”. Thẩm Thiên Lăng lầm bầm. “Ta ra ngoài với ngươi là để giải độc”
“Ta sẽ mau chóng”. Tần Thiếu Vũ phất tay làm tắt ngọn đèn trên bàn. “Được rồi, ngủ đi”
…
Rõ ràng là trốn tránh đề tài này!
Thẩm Thiên Lăng trong bóng tối đạp hắn. “Nói nửa chừng là thái giám!”. Thái giám mới không có nửa dưới.
“Đừng làm rộn”. Tần Thiếu Vũ đắp kín chăn.
Thẩm Thiên Lăng không nao núng. “Ngươi chưa trả lời vấn đề của lão tử!”
“Đợi giải quyết xong mọi chuyện rồi, ta sẽ dẫn ngươi đi Nam Hải”. Tần Thiếu Vũ xoay người xuống giường. “Bây giờ ngủ sớm đi”
“Ngươi lại muốn đi đâu?”. Thẩm Thiên Lăng sửng sốt.
“Nhớ tới còn có chuyện chưa giải quyết”. Tần Thiếu Vũ ra ngoài. “Đừng chờ ta”
Thẩm Thiên Lăng: …
Mẹ kiếp ai chờ ngươi chứ!
“Ấy, cung chủ đi đâu thế?”. Ám vệ nhao nhao buồn bực.
Hơn nửa đêm chẳng lẽ không phải cùng phu nhân xx rồi xx sau đó xx ư? Sao còn chạy ra ngoài?
Đâu có nhiệm vụ gì phải làm đâu.
Quả thật không hiểu nổi.
Không lâu sau đó, mấy Ám vệ không sợ chết lén theo dõi rồi về nói, cung chủ ngủ thư phòng.
Mọi người nhao nhao bừng tỉnh, hoá ra là cãi nhau.
Ôi chao moe quá đi!
“Ai không muốn ngủ?”. Thẩm Thiên Lăng đẩy ra cửa sổ.
Mọi người sôi nổi giơ tay, tỏ ra mình đặc biệt tỉnh ngủ. Chẳng lẽ phu nhân muốn tìm người tâm sự?
“Nhiều quá”. Thẩm Thiên Lăng tiện tay chỉ. “Ba người các ngươi đi, tìm mạt chược tới!”
Ám vệ: …
“Ngây ra làm gì!”. Thẩm Thiên Lăng khó thấy được nổi giận một lần.
Ám vệ chạy như bay.
Sau nửa nén nhang, bốn người ngồi trong sân, bắt đầu ào ào đảo mạt chược, Thẩm Thiên Lăng vẻ mặt hung thần, nhìn như muốn ăn luôn đống mạt chược.
Mọi người trong lòng sợ hãi giúp hắn đảo bài, vừa lệ rơi đầy mặt vừa nghĩ thầm, thua bạc có thể tìm cung chủ lấy hay không… Một ván một trăm lượng thật sự quá mắc a!
Sau nửa canh giờ, trước mặt Thẩm Thiên Lăng chất đầy bạc, cực kì có vận may!
Nhưng tâm tình của hắn lại càng buồn bực, vốn muốn thua sạch tiền của người nào đó, hiện tại không những không thua một đồng mà còn thắng gấp mấy lần.
Đây không phải kết cục lão tử mong muốn a! Thẩm Thiên Lăng hùng hổ. “Tìm chút thức ăn tới đây!”. Cơm tối không ăn, bụng đã kêu ọt ọt từ lâu!
Ám vệ không thể làm gì khác hơn là chạy xuống bếp giúp hắn trộm một mâm thức ăn còn nóng hổi, chắc là chuẩn bị cho ngày mai.
Thẩm tiểu thụ phẫn nộ xé đùi gà, lão tử muốn béo, có mỡ bụng liên quan quái gì đến ngươi!
Ám vệ nhao nhao nâng cằm thở dài, sau này đừng tuỳ tiện cãi nhau a.
Phu nhân thật đáng thương!
Ăn xong nửa bàn thức ăn, Thẩm Thiên Lăng cam chịu nằm trên giường chờ mỡ bụng sinh ra, thuận tiện đem Tần Thiếu Vũ ngược đãi thành cặn bã.
Kết quả của việc ngủ mà mang theo oán hận vô hạn chính là Thẩm Thiên Lăng làm vô số ác mộng khó diễn tả thành lời cùng với… mộng xuân. Cho nên khi hắn thức tỉnh trong đêm, toàn thân đều là mồ hôi lạnh.
Sau đó ám vệ nghe trong phòng truyền ra tiếng thét kinh hãi.
Sau một lát, Tần Thiếu Vũ đang ở thư phòng đọc sách thì bị ám vệ mạnh mẽ kéo về tiểu viện.
“Nghiêm trọng rồi, hình như phu nhân bị hồ ly tinh ám!!!!”
Chương trước | Chương sau