Polaroid
Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba

Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 154
5 sao 5 / 5 ( 133 đánh giá )

Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba - Chương 34

↓↓
“Lát nữa còn có tuồng hay để xem”. Tần Thiếu Vũ kề vào tai hắn thấp giọng nói.

bạn đang xem “Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Tuồng? Thẩm Thiên Lăng khó hiểu.

Nghe xa xa có tiếng bước chân mơ hồ, Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng, ôm Thẩm Thiên Lăng nhảy vào một toà lầu hai bỏ trống kế bên.

Có thể thấy một đoàn người cầm đuốc tới gần, ước chừng vài chục người.

Fuck!

Thẩm Thiên Lăng mở to mắt!

Bắt kẻ thông dâm?

Tần Thiếu Vũ nói. “Cả ngày rảnh rỗi không có gì làm, đương nhiên cũng chỉ có thể lục đục với nhau”

Tiếng huyên náo ngày càng gần, trong phòng người nọ rõ ràng nghe được, nhảy cửa sổ lộn ra ngoài tường viện.

“Ngươi có biết người vừa rồi nàng kêu “Bạch Thiên” là ai không?”. Tần Thiếu Vũ hỏi hắn.

Sao ta biết! Thẩm Thiên Lăng buồn bực. “Phải hái hoa tặc không?”

“Nhìn võ công của hắn, đừng nói là hái hoa, ngay cả hái rau cũng khó”. Tần Thiếu Vũ nói. “Lý Bạch Thiên là nhị công tử của Lý viên ngoại”

“Nhị công tử?”. Thẩm Thiên Lăng hít một hơi lãnh khí, cho nên đây là con chồng và mẹ kế?

Cách nhìn lần nữa được đổi mới thê thảm, lượng tin tức hơi lớn không tiếp nhận được!

“Mở cửa ra!”. Tiếng một nữ tử gọi cửa!

“Đoán xem người này là ai”. Tần Thiếu Vũ nói.

Thẩm Thiên Lăng bĩu môi. “Không phải thê thì cũng là thiếp”

Tần Thiếu Vũ bật cười. “Biến thành thông minh rồi”

Thẩm Thiên Lăng căm tức nhìn hắn một chút. “Lão tử vẫn luôn thông minh!”

Cửa phòng mở ra, một nữ tử tựa ở cạnh cửa cười lạnh nói. “Tỷ tỷ có việc gì sao?”

“Tiện nhân!”. Nữ tử gõ cửa rất hung dữ. “Lục soát cho ta!”

Người hầu đáp lại một tiếng rồi ào ào vào phòng, đùng đùng rầm rầm thành một mảnh, dẫn đến mấy viện khác cũng đốt đèn, rối rít ra xem chuyện gì xảy ra.

“Hắt xì!”. Thẩm Thiên Lăng ngứa mũi.

Tần Thiếu Vũ cau mày. “Lạnh sao?”

“Không lạnh”. Thẩm Thiên Lăng nói. “Có côn trùng bay vào mũi”

“Về thôi”. Tần Thiếu Vũ ôm hắn.

WTF còn chưa thấy cao trào sao về được! Thẩm Thiên Lăng kháng nghị. “Nhìn một chút nữa đi!”. Cực kì hóng chuyện!

“Nếu cảm lạnh thì làm sao bây giờ”. Tần Thiếu Vũ không nói lời nào, dùng áo ngoài bọc lấy hắn rồi trở về.

“Kịch mới diễn phân nửa!”. Thẩm Thiên Lăng vặn vẹo.

“Sáng mai ám vệ sẽ kể cho chúng ta nghe”. Tần Thiếu Vũ rất kiên trì.

Thẩm Thiên Lăng buồn bực. “Ám vệ?”

“Ừ”. Tần Thiếu Vũ nói. “Tối rảnh không có gì làm, bọn họ còn thích xem náo nhiệt hơn ngươi”

Người tập võ vốn ngủ ít, hơn nữa khinh công cao, nên ám vệ Truy Ảnh cung đều dưỡng ra kỹ năng cao cấp tự tìm niềm vui này, cơ bản nơi nào có náo nhiệt thì chui đầu vào! Hữu hộ pháp ngủ nói mớ, Phạm đường chủ ngủ nghiến răng đã không còn là bí mật, duy nhất chỉ có Tần Thiếu Vũ và Hoa Đường là chưa bị nghe lén. Cung chủ là vì không dám chọc, còn Tả hộ pháp là nữ nhân nên cũng không thể quấy rối, tuy rằng có đôi khi nàng thật giống nam nhân!

“Ngươi nói xem lấy nhiều vợ như vậy để làm gì?”. Thẩm Thiên Lăng vừa đi vừa khó hiểu.

“Hoàng đế có tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, ở trên làm thì ở dưới bắt chước, người thường có tam thê tứ thiếp coi như bình thường”. Tần Thiếu Vũ nói. “Huống hồ Lý gia dù gì cũng là nhà giàu, không đến mức quá trớn”

“Hay ngươi cũng thử một chút xem sao?”. Thẩm Thiên Lăng nhiệt tình đề nghị.

“Ngoại trừ phu nhân, oanh oanh yến yến trong mắt ta chỉ… ô!”

“Ngươi câm miệng đi”. Thẩm Thiên Lăng rút tay từ miệng hắn về, kinh dị đến nổi cả da gà!

Thiếu hiệp ngươi không đến xã hội hiện đại đóng phim thật đáng tiếc!

Tần Thiếu Vũ đáy mắt mang ý cười, vươn tay nhéo nhéo gáy hắn.

“Có làm lớn chuyện hay không nhỉ?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi.

“Đoán xem?”. Tần Thiếu Vũ nhướn đuôi mày.

“Chắc không đâu”. Thẩm Thiên Lăng nói, dù sao gian phu cũng đã chạy, đứa ngốc mới thừa nhận mình ngoại tình!

“Vậy cũng chưa chắc”. Tần Thiếu Vũ cười cười. “Ở chốn nhà cao cửa rộng này, chuyện kì lạ rất nhiều”

Đại khái để chứng minh cái miệng quạ đen của Tần cung chủ, sáng hôm sau Lý phủ đã ầm ầm xảy ra chuyện lớn – Thất di nãi nãi cùng người ta thông dâm, bị Nhị di nãi nãi dẫn người bắt tại trận, từ trong nhà tìm ra một cái quần dính chất bẩn, đang trói ngoài nắng chờ thẩm vấn.

“Tối hôm qua người kia không mặc quần mà chạy?”. Thẩm Thiên Lăng sau khi rời giường nghe được tin này, hơi ngẩn ra.

“Sao có thể”. Tần Thiếu Vũ lau mặt cho hắn. “Đai lưng cũng buộc chỉnh tề, có lí do gì sẽ quên mặc quần”

“Cho nên Nhị di nãi nãi cố ý hãm hại?”. Thẩm Thiên Lăng hít một hơi lãnh khí.

“Vốn có thật, sao gọi là hãm hại?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi lại.



Ngược lại cũng đúng.

Thẩm Thiên Lăng thở dài. “Thất di nãi nãi kia xem như xong đời”. Thông dâm a! Tội này ở hiện đại cũng sẽ xảy ra huyết án, huống hồ là cổ đại!

“Chuyện mình tự làm thì phải tự gánh hậu quả”. Tần Thiếu Vũ xoa đầu hắn. “Dẫn ngươi ra ngoài ăn sáng nhé?”

“… Không đi xem Thất di nãi nãi kia sao?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi.

“Chuyện nhà người ta, chúng ta tốt nhất đừng nhúng tay”. Tần Thiếu Vũ nói. “Huống hồ Lý đại thiếu gia trước nay ốm yếu, Lý viên ngoại tuổi già sức yếu, nắm quyền chính là Nhị thiếu gia Lý Bạch thiên. Nếu đã tư thông với hắn, đương nhiên cũng nên do hắn giải quyết”

Thẩm Thiên Lăng lập tức dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn. Thời gian ngắn như vậy mà đã hỏi thăm rõ ràng đến thế, thiếu hiệp ngươi thật sự xứng với danh hiệu vua tám chuyện!

Thành Quỳnh Hoa ở phía nam nên không khí ẩm ướt trăm hoa đua nở, nước mưa từng giọt thỉnh thoảng rơi xuống từ mái hiên, khuấy đảo nắm ấm bên sông buổi sớm, bên cạnh có bà lão bán hoa ngọc lan, hết thảy đều yên tĩnh tươi đẹp.

Hai người tìm một quầy ăn sáng trong ngõ vắng, gọi vằn thắn và mì vịt, lại gọi thêm bánh nướng giòn rắc mè.

“Liệu có người vây xem hay không?”. Thẩm Thiên Lăng nhìn xung quanh.

“Không đâu”. Tần Thiếu Vũ lau miệng cho hắn. “Có ám vệ ngăn lại ở đầu hẻm”

Thẩm Thiên Lăng: …

Ngươi làm vậy người khác sao làm ăn gì được!

Tần Thiếu Vũ móc ra một thỏi bạc đặt trước mặt ông chủ. “Có đủ không?”

Ông chủ nhất thời mặt mày rạng rỡ. “Đương nhiên đủ, đủ luôn cả tháng, hai vị từ từ ăn, từ từ ăn!”

Thẩm Thiên Lăng yên lặng >_

Cái cảm giác nhà giàu mới nổi không đỡ được này a…

Quần điểm tâm này tuy ở sâu trong hẻm nhưng rất nổi tiếng trong thành! Sáng sớm người dân theo lệ thường tốp năm tốp ba kéo đến, bỗng dưng thấy đầu hẻm có khoảng 10 người áo đen đeo đao, nhao nhao giật mình!

Có người gan lớn bước tới hỏi thì mới biết Tần cung chủ đang ăn với Thẩm công tử, không cho người khác vào quấy rối. Để tỏ lòng bù đắp, ai đến ăn điểm tâm đều có thể lĩnh một lượng bạc ở chỗ ám vệ!

Đối với dân chúng bình thường mà nói một lượng bạc không coi là nhiều nhưng cũng không tính là ít, bởi vậy trong thời gian ngắn truyền miệng, người bán hoa, người đốn củi, kẻ chiên bánh tiêu, người bán bánh rán đều như ong vỡ tổ đến xếp hàng lấy bạc, vui sướng tưng bừng, có thể so với cảnh ăn cơm chay miễn phí trên chùa ngày mồng tám tháng chạp!

“Chuyện gì thế?”. Sau khi ăn xong Thẩm Thiên Lăng vừa ra tới đầu ngõ đã bị cảnh tượng hò hét phía trước làm kinh ngạc một chút.

“Không cần để ý”. Tần Thiếu Vũ bình tĩnh kéo tay hắn qua.

“Ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?”. Thẩm Thiên Lăng nhìn hắn.

“Nói đi”. Tần Thiếu Vũ gật đầu.

“Ngươi rốt cuộc muốn lợi dụng ta làm gì?”. Thẩm Thiên Lăng đã vặn vẹo rất lâu về vấn đề này.

“Đương nhiên bởi vì thích phu nhân”. Tần Thiếu Vũ lưu loát không gì sánh được.

“Trả lời có lệ là tuyệt giao!”. Thẩm Thiên Lăng giận.

Tần Thiếu Vũ cười lắc đầu, không nói gì thêm.

Thẩm Thiên Lăng bĩu môi, thật sự một chút cũng không hề chân thành!

“Là Tần cung chủ và Thẩm công tử!”. Có người dân thấy hai người, vì vậy la to.

Đạp Tuyết Bạch một đường chạy nhanh tới, Tần Thiếu Vũ ôm Thẩm Thiên Lăng phóng lên ngựa, động tác anh tuấn đến mức loá mắt người xem.

“Oa!”. Mọi người nhao nhao rạng rỡ ra mặt.

Vừa có bạc vừa có phúc được nhìn thấy tận mắt, thật sự có lời! Cực kì thoả mãn!

Nếu Tần Thiếu Vũ và Thẩm Thiên Lăng đã rời khỏi, ám vệ Truy Ảnh cung cũng không cần tiếp tục phát bạc, vì vậy thu dọn đồ đạc rời đi. Quần chúng phía sau chạy tới không lấy được gì, đương nhiên tâm trạng không tốt, còn bị những người tới trước khoe khoang, vì vậy trong thành mọi người cãi nhau om sòm, náo loạn xôn xao.

“Muốn đi đâu?”. Trên con đường yên tĩnh, Tần Thiếu Vũ hỏi Thẩm Thiên Lăng.

“Về thôi”. Thẩm Thiên Lăng không hứng thú lắm. “Đi đâu cũng bị người ta nhìn, một chút thú vị cũng không có”

“Cung chủ”. Một thuộc hạ cưỡi ngựa chạy tới.

“Xảy ra chuyện gì?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

“Cũng không liên quan tới chúng ta”. Thuộc hạ nói. “Ở hậu viện Lý phủ chất củi thành đống nói muốn thiêu cháy nữ tử thông dâm kia”

“Thiêu cháy?”. Thẩm Thiên Lăng nghe vậy giật mình.

Tuy thông dâm là tội lớn nhưng không đến mức thiêu sống tàn nhẫn như vậy a!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng là một trong 2 tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh

23-07-2016 94 chương
Tên trộm và bà mẹ

Tên trộm và bà mẹ

Có một đứa trẻ từ nhỏ đã thích ăn trộm. Một hôm, nó đi học về, trong cặp có

24-06-2016
Hà Nội và em

Hà Nội và em

Sài Gòn vẫn nắng mưa xuôi ngược. Hà Nội gió mùa về, nhớ mặc áo ấm nghe

30-06-2016
Bệnh viện u ám

Bệnh viện u ám

(Giải Nhất - Cuộc thi Viết truyện Kinh dị) Hay có ai đó đang trốn dưới giường của

28-06-2016
Hai thằng bạn thân

Hai thằng bạn thân

Sao? Là Linh ư? Tôi như không tin vào mắt mình, ngực thì đánh từng nhịp một rõ

25-06-2016