XtGem Forum catalog
Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba

Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 154
5 sao 5 / 5 ( 44 đánh giá )

Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba - Chương 106

↓↓
Làm Rõ!



“Xem xong hội hoa đăng thì sao?”. Diệp Cẩn hỏi.

Trong mắt Thẩm Thiên Phong có chút khó hiểu.

bạn đang xem “Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Ta chỉ muốn nhắc rằng ngươi thiếu ta một lời giải thích”. Diệp Cẩn thản nhiên nói.

Lúc trước vì Tần Thiếu Vũ trọng thương mà việc này cũng kéo dài. Hôm nay hết thảy đều bình thường trở lại nên không có lí do trốn tránh nữa. Tuy trong lòng có dự cảm không phải việc gì tốt, nhưng không thể trốn cả đời, cái gì cần đối mặt thì phải đối mặt.

Thẩm Thiên Phong nghe vậy trong lòng không yên, suy nghĩ cũng rối loạn.

“Đổi ý không muốn nói rồi sao?”. Diệp Cẩn ngẩng đầu nhìn Thẩm Thiên Phong.

Thẩm Thiên Phong lắc đầu. “Đã đáp ứng ngươi rồi, đương nhiên sẽ không đổi ý”

“Nói đi”. Diệp Cẩn tiện tay kéo một cái ghế qua định ngồi xuống thì đột nhiên bị Thẩm Thiên Phong kéo vào lòng.

“Làm gì vậy?”. Diệp Cẩn cau mày. “Trước khi nói rõ ràng không cho chạm vào lão tử!”

Một giây sau, Diệp Cẩn đã bị cưỡng hôn!

Cực kì đáng sợ!

Diệp Cẩn run lên một chút, đợi lúc phản ứng kịp muốn đẩy ra thì thắt lưng đã bị quấn chặt, đầu lưỡi giữa đôi môi nóng hổi, giống như định nuốt cả người mình vào!

Trúng tà sao! Diệp Cẩn nhắm mắt lại, quyết đoán tát qua một phát.

Cực kì tàn nhẫn!

Tiếng tát vang lên giữa phòng, Thẩm Thiên Phong rốt cuộc dừng lại.

“Ngươi uống lộn thuốc sao?”. Diệp Cẩn vừa lau miệng vừa giận dữ.

“Ta thật sự thích ngươi”. Thẩm Thiên Phong nhìn hắn.

“Nếu thích thì năm đó ngươi không chạy mất tăm như vậy!”. Diệp Cẩn lửa giận hừng hực. “Bây giờ chưa nói rõ ràng, muốn hôn liền hôn, đầu ngươi bị nước vào sao?”

“Sợ rằng sau khi nói xong, ngươi không thèm nhìn tới ta nữa”. Giọng Thẩm Thiên Phong hơi khàn.

“Cho nên trước hết phải tranh thủ chiếm đủ tiện nghi ư?”. Diệp Cẩn tiếp tục căm giận nhìn Thẩm Thiên Phong. Người này chẳng để bản thân chịu thiệt chút nào, đã vậy còn làm minh chủ võ lâm, đúng là ác bá!

“Trong thiên hạ, ta chỉ muốn đê tiện với một mình ngươi”. Thẩm Thiên Phong khó thấy được thẳng thắn như vậy.

Đừng tưởng nói mấy lời êm tai lão tử sẽ tha thứ cho ngươi! Diệp Cẩn vẫn ngồi trên ghế. “Cách xa ta ba thước!”

Thẩm Thiên Phong ngoan ngoãn lui về sau hai bước.

“Trước khi ta tha thứ ngươi, không được nhúc nhích”. Diệp Cẩn cực kì hung dữ. “Dám đụng ta nữa ngươi nhất định phải chết”

Thẩm Thiên Phong gật đầu. “Được”

“Nói đi”. Diệp Cẩn rót cho mình một chén trà Thanh Hoả.

“Trước khi gặp ngươi, ta đã từng theo triều đình ra sa mạc phía Bắc”. Thẩm Thiên Phong nói.

“Sau đó gặp được một cô nương?”. Diệp Cẩn lẩm bẩm.

Thẩm Thiên Phong sửng sốt. “Sao ngươi biết?”

“Khụ khụ”. Diệp Cẩn sặc nước trà, trợn to mắt. “Ta đoán mò theo tiểu thuyết, chẳng lẽ thật sao?”

Thẩm Thiên Phong: …

“Không cần nói nữa”. Diệp Cẩn đi ra ngoài. “Chúng ta đường ai nấy đi”

“Tiểu Cẩn”. Thẩm Thiên Phong vươn tay kéo Diệp Cẩn lại. “Ta không dám mong ngươi có thể tha thứ, nhưng tối thiểu hãy cho ta cơ hội nói rõ mọi chuyện với ngươi”

Diệp Cẩn lửa giận đùng đùng, ăn nằm lung tung với nhiều người là đồ cặn bã nhất!

Nói xong rồi lão tử sẽ thiến ngươi!

Mưa rào ngoài cửa sổ đã tạnh, khí trời mát mẻ gió nhẹ thổi qua, hoa đăng chập chờn trên sóng nước, nhuộm ra khung cảnh tình thơ ý hoạ. Nếu là bình thường, hội hoa đăng sẽ rất náo nhiệt, các cô gái mười tám đôi mươi e thẹn, tài tử phong lưu ngâm thơ, người bán hàng rong rao hàng, tôi tớ gánh đồ đi qua, dân chúng thả đèn hoa sen rồi qua cầu Đồng Tâm, nghĩ thôi đã thấy cực kì hài hoà tươi đẹp! Nhưng đây chỉ là bình thường mà thôi, hội hoa đăng đêm nay rất đặc biệt, bởi vì… cơ bản không có người!

Không có người thì rất hiu quạnh biết không!

Thỉnh thoảng có mấy tú tài đi tới, đều cảm thấy cực kì mất mát!

Nhưng dân chúng rõ ràng không quan tâm đến việc tú tài có mất mát hay không, mà họ quan tâm đến Thẩm đại thiếu và Diệp cốc chủ! Mọi người đồng loạt tụ tập ở đại sảnh quán trọ, ăn cơm tối xong thì cắn hạt dưa, dù thế nào cũng không chịu đi. Mặc dù chủ quán đã đê tiện mà tăng giá trà nước gấp ba rồi gấp năm lần, mọi người cũng cảm thấy xứng đáng, không lỗ tí nào! Một canh giờ rồi mà vẫn chưa ra, quả thật không dám nghĩ nữa. Diệp cốc chủ nhu nhược như vậy không biết có chịu nổi không, phải biết rằng võ công Thẩm đại hiệp cực kì cao!

Một bộ phận quần chúng khuyến khích chủ quán trọ chuẩn bị một ít canh sâm, để tránh cho Diệp cốc chủ quá sức ngất đi. Thế nhưng một bộ phận khác lại cho rằng Diệp cốc chủ chính là thần y, nhất định có nhiều loại thuốc kì diệu, nói không chừng Thẩm đại hiệp một đêm bảy lần cũng chịu được, hoàn toàn không thành vấn đề!

Một đêm bảy lần, chẳng phải chúng ta phải ngồi đây đợi rất lâu sao? Quần chúng tập thể chà xát tay chờ mong, cứ tình hình này, không phải không có khả năng vượt trội Tần cung chủ và Thẩm công tử!

Eo ôi giang hồ quả thật giàu yêu thương.

Mà trong lúc mọi người đang đắm chìm trong các loại tưởng tượng kịch liệt, siêu việt, quái dị, rực rỡ thì tiểu nhị bịch bịch chạy xuống cầu thang, dùng khẩu hình nói với mọi người. “Tới rồi!”

Quần chúng lập tức chấn động tản ra bốn phía, ai uống trà thì uống trà, ai cắn hạt dưa thì cắn hạt dưa, còn lại mấy người hóng chuyện mà không có chỗ ngồi, không thể làm gì khác ngoài nhanh trí bắt đầu cãi nhau, để tỏ ra “Chúng ta quả thật không phải đi hóng chuyện”, cực kì không có lề thói!

Diệp Cẩn xuống cầu thang, sắc mặt hơi tái, nhìn qua có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào.

Thẩm Thiên Phong theo sau hắn, cũng không nói lời nào, nét mặt vừa tự trách vừa khó diễn tả thành lời, khiến người ta nhìn thấy cũng đau xót trong lòng.

Quần chúng vây xem đồng loạt tỏ ra khó hiểu. Lúc trước rõ ràng là bộ dạng củi khô lửa bốc, hiện tại lẽ ra phải dùng gương mặt ửng đỏ MOE xuất hiện chứ, sao lại bày ra vẻ mặt đòi nợ thế này!

Diệp cốc chủ chắc không có vấn đề gì rồi, chẳng lẽ Thẩm đại hiệp không “lên” được?

Giả thiết này thật khiến người ta tan nát cõi lòng.

Dưới chân núi mênh mông, mấy con phượng hoàng đang cúi đầu lượn lờ, sau khi nhìn thấy hai người thì rụt cánh đáp xuống đất.

“Tiểu Cẩn”. Thẩm Thiên Phong không biết mình còn có thể nói gì.

Diệp Cẩn xoay người ngồi trên lưng phượng hoàng. “Ngươi cho ta thời gian yên tĩnh suy nghĩ một chút”

Thẩm Thiên Phong gật đầu, đáy mắt có chút chua xót.

Phượng hoàng giương cánh bay lên cao, rất nhanh biến mất trong bóng đêm.

Trong sân, Thẩm Thiên Lăng đang tắm cho Cục Bông.

“Chíp!”. Cục Bông xoè cánh, rõ ràng cảm thấy cực kì sảng khoái!

Bầu trời truyền đến một tiếng kêu vang, Thẩm Thiên Lăng ngẩng đầu thì thấy hai con phượng hoàng đang lượn xuống. Mặc dù là ban đêm, một thân lông vũ bị ánh trăng chiếu vào sáng rọi, nhìn cực kì thanh khiết!

Cục Bông giận dữ “chíp” một tiếng, toàn thân lặn xuống nước.

Bản thân kém cỏi hơn thật đáng ghét!

Phượng hoàng đáp xuống đất, đặt Diệp Cẩn và Thẩm Thiên Phong trên lưng xuống.

“Đa tạ”. Diệp Cẩn vuốt ve đầu nó.

Phượng hoàng cọ cọ vào vai Diệp Cẩn rồi cao quý bước đến bên chậu nước, cúi đầu nhìn thoáng qua Cục Bông.

Tiểu phượng hoàng ướt sũng nhào vào lòng Thẩm Thiên Lăng, đôi mắt đậu đen cực kì uỷ khuất!

Thẩm Thiên Lăng dở khóc dở cười, không thể làm gì khác hơn ngoài vuốt ve đầu nó tỏ ra an ủi.

“Ta về phòng trước”. Diệp Cẩn thản nhiên nói.

Í, hình như có gì đó không đúng! Thẩm Thiên Lăng tức khắc cảnh giác nhìn đại ca hắn, chẳng lẽ nói thật rồi sao?

“Ta…”

“Không cần”. Thẩm Thiên Phong còn chưa nói hết, Diệp Cẩn đã cắt ngang, vào phòng đóng cửa lại.

Thẩm Thiên Lăng dùng ánh mắt đồng cảm nhìn đại ca.

Thẩm Thiên Phong thầm thở dài, xoay người về phòng.

Thời điểm này nhất định phải đi theo!

“Còn chưa ngủ sao?”. Thẩm Thiên Phong ngồi bên bàn.

“Ngươi khai thật rồi sao?”. Thẩm Thiên Lăng hạ giọng hỏi.

Thẩm Thiên Phong gật đầu.

“Diệp đại ca nói sao?”. Thẩm Thiên Lăng rất quan tâm điều này.

“Sau khi hắn nghe xong thì không nói gì, cũng không thèm liếc mắt nhìn ta”. Thẩm Thiên Phong nói. “Chỉ bảo ta cho hắn thời gian yên tĩnh suy nghĩ”

Nghe có vẻ hơi thảm, nhưng không đến mức quá tệ! Thẩm Thiên Lăng an ủi đại ca. “Tối thiểu Diệp đại ca không cho ngươi một bạt tay, cũng không lấy dao đâm ngươi là được rồi”

“Ta thà rằng hắn đâm ta mấy dao cho nguôi giận”. Thẩm Thiên Phong cười khổ.

“Cũng không thể nói vậy”. Thẩm Thiên Lăng nói. “Năm ấy ngươi sai ở chỗ không dám đối mặt hiện thực, muốn dùng né tránh để khiến Diệp đại ca quên ngươi, tạo thành kết quả của ngày hôm nay”

“Chíp!”. Cục Bông xoay một vòng quanh bàn.

Thẩm Thiên Lăng: …

Ngươi đừng phá hư bầu không khí như vậy chứ, rõ ràng đang rất nghiêm túc biết không!

“Bây giờ hắn lựa chọn như thế nào ta cũng đều tiếp nhận”. Thẩm Thiên Phong nhắm mắt lại. “Năm ấy là ta phụ hắn, hiện nay chỉ đành cố gắng bù đắp lại”

“Hay là ta giúp ngươi đi thăm dò một chút?”. Thẩm Thiên Lăng xung phong nhận việc.

“Không cần”. Thẩm Thiên Phong lắc đầu. “Để hắn một mình yên tĩnh đi”

“Cũng tốt, vậy ngươi cũng ngủ sớm đi, đừng nghĩ nhiều quá”. Thẩm Thiên Lăng ôm Cục Bông đứng dậy. “Sáng mai rồi tính tiếp”

Thẩm Thiên Phong gật đầu, sau khi nhìn theo bóng Thẩm Thiên Lăng ra khỏi phòng thì ôm kiếm xoay người nằm trên nóc phòng Diệp Cẩn.

Bầu trời đầy sao, cuối hạ đầu thu hơi rét lạnh, nhưng Thẩm Thiên Phong vẫn không muốn về phòng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Trích đoạn:Đối với biểu lộ Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên, Kỷ Vĩ Thần

20-07-2016 125 chương
Cảm Thụ Mập Mờ

Cảm Thụ Mập Mờ

Trích đoạn:Vì vậy lúc này, tất cả nhân viên của công ty mới lý giải được vì sao

23-07-2016 11 chương
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu xoay quanh về trong lúc Chu Mông Mông vì chuyện chênh lệch tuổi

22-07-2016 54 chương
Chợt...

Chợt...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Thiên sứ của mẹ

Thiên sứ của mẹ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Nhân nào quả nấy

Nhân nào quả nấy

 Một hôm một người đàn ông trông thấy một bà lão với chiếc xe bị 'pan' đậu bên

01-07-2016
Cô Nàng Hổ Báo

Cô Nàng Hổ Báo

Truyện này đem lại cho mình rất nhiều tiếng cười, nó không có những tình tiết rắc

23-07-2016 32 chương
Khói và nắng

Khói và nắng

Không hiểu sao Lam vẫn hay bị khói ám ảnh. Mỗi lần cầm cái gì nong nóng lên uống, Lam

29-06-2016
Me hài ola ngày 26-06-2016

Me hài ola ngày 26-06-2016

Rất khó để kiếm tìm được những dòng me hài ola trong thời buổi như bây giờ, có

26-06-2016