Gần như vậy, xa đến thế - Tình Không Làm Hề

Gần như vậy, xa đến thế - Tình Không Làm Hề


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 25
5 sao 5 / 5 ( 60 đánh giá )

Gần như vậy, xa đến thế - Tình Không Làm Hề - Chương 7

↓↓

Diệp Hạo Ninh cảm thấy tâm trạng thật thư thái và dễ chịu, nhưng vẻ mặt lại như là đáng tiếc: " Tôi cũng chỉ là trêu đùa cô một lần, ai ngờ hôm nay lại bị cô đòi nợ. Tính ra thì cô lãi rồi đấy."

bạn đang xem “Gần như vậy, xa đến thế - Tình Không Làm Hề” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Ừ hư." Tiếu Dĩnh gật gù, che miệng ngáp một cái, đột nhiên nhớ ra một câu nói, " Thế nên mới nói, việc gì cũng có cái giá của nó."


Diệp Hạo Ninh nhìn thẳng phía trước, khẽ cười không nói gì.


Một lúc sau, cô hình như nhớ ra chuyện gì đó liền hỏi anh: " Muộn như thế rồi, sao anh lại ở trong bệnh viện."


"Đến thăm một người bạn đang nằm viện, vừa trên lầu xuống thì nhìn thấy cô đang đi xiêu vẹo."


Thật may mắn, nếu không có chuyện nhầm lẫn hồi ấy, sợ là hôm nay sẽ thực sự ngất xỉu trên cái hành lang dài lạnh lẽo trong bệnh viện rồi. Tiếu Dĩnh chợt cảm thấy có lẽ cuộc gặp lần ấy cũng không đến nỗi tệ lắm.


Hai ngày sau, ở công ty, Tiếu Dĩnh mang một đống đơn đề nghị thanh toán đi tìm sếp để ký, khi mỏ cửa mới phát hiện ra Diệp Hạo Ninh đang ngồi trong đó.


Cô nghĩ là làm phiền sếp đang tiếp khách nên ngay lập tức định quay ra, ai ngờ sếp vẫy tay gọi vào, dáng điệu rất vui vẻ, đi vòng ra sau bàn làm việc lấy bút kiểm tra kỹ từng tờ rồi ký.


Cô đứng bên cạnh, cái bàn quá rộng, ở chỗ cô đứng đến những chữ viêt trên hoá đơn cũng nhìn không rõ, thế nên ánh mắt nhìn chếch sang bên, không hề ngạc nhiên, nhìn thấy Diệp Hạo Ninh đang nhìn cô chăm chú.


Hôm nay cô mặc bộ đồ công sở màu trắng, gần giống như lần đầu tiên họ gặp nhau, chỉ trang điểm nhẹ, đôi môi màu hồng nhạt hơi hé mở.


Ngoài khung cửa sổ bầu trời xanh trong vắt, ánh nắng buổi chiều trải xuống sàn, nơi cô đứng chính là chỗ giao nhau giữa ánh sáng và bóng râm, vì thế một bên mặt cô như được phủ một lớp vàng lấp lánh, bên cổ còn có những sợi tóc mai gặp ánh rang chúng dường như cũng có màu vàng nhạt.


Cô nghiêng đầu, đứng nguyên một chỗ, thân hình thanh mảnh, trông giống một bông ngọc lan tuyệt đẹp yên ả, lại cũng giống như một bức tranh cắt giấy tinh tế, trong giây phút này đến cả không khí xung quanh dường như đang ngưng đọng.


Diệp Hạo Ninh chợt nghĩ, cách ăn mặc của cô hôm trong bệnh viện còn đẹp hơn, không trang điểm và ăn mặc bình thường, hình như càng phù hợp với khí chất của cô. Cái dáng vẻ giản dị tự nhiên, có một vẻ trong sáng như trẻ thơ, khi vùi mặt trong gối khóc, rõ ràng nhìn rất đau lòng nhưng chỉ là lặng lẽ rơi nước mắt, không hề có tiếng khóc, chỉ nhìn thấy người cô khẽ rung nhẹ.


Nếu thật sự là trẻ con thì chẳng phải là khóc to thành tiếng mới đúng sao? Trẻ con chẳng phải đều như vây đấy thôi? Hơn nữa, lúc ấy chắc chắn cô nghĩ rằng anh đã đi khỏi.


Nhưng cô vẫn nhịn, nhịn với vẻ rất kiên cường. Đôi môi trắng bệch, những giọt nước mắt không lời ấy, trái lại có một sức mạnh khiến người ta càng động lòng.


Thật kỳ lạ, anh nghĩ, làm sao lại có người phụ nữ mẫu thuẫn như vậy?


Diệp Hạo Ninh cũng giật mình bởi chính những suy nghĩ của bản thân, với một người mới gặp mặt ba lần mà lại có ấn tượng sâu sắc đến như vậy, từ trước đến nay chưa từng xảy ra.


Anh định thần lại, ánh mắt nhìn đi chỗ khác như không có chuyện gì xảy ra, cúi đầu châm một điếu thuốc.


Chẳng ngờ đến khi hết giờ làm hai ngưòi lại gặp nhau.


Tiếu Dĩnh không thể không than thở trong lòng, sao gần đây lại có duyên thế cơ chứ? Xe của Diệp Hạo Ninh vừa lúc đó chạy qua trước khu văn phòng, rõ ràng là nhìn thấy cô nên từ từ dừng lại. Cái xe quá nổi bật, không thể không nhớ, Tiếu Dĩnh nhìn xuống túi xách rồi chạy tới gõ vào cửa xe.


Không đợi cô mở miệng, Diệp Hạo Ninh đã nói trước: " Đi giày cao gót chạy mà không sợ ngã à?


" Cấu tạo chân của phụ nữ bẩm sinh đã rất đặc biệt." Cô cười cười: " Chuyện lần trước , vẫn chưa chính thức cảm ơn anh."


Anh gật đầu và nói: " Được, vừa hay hôm nay tôi rỗi." rồi quả nhiên nhìn thấy bộ dạng đờ ra trong giây lát của cô, trong lòng tự nhiên thấy buồn cười. Ở bên cô, tâm trạng anh luôn vui vẻ.


" Tiếu tiểu thư, chẳng lẽ tôi hiểu lầm ý cô sao? Cô vừa nói chính thức, có nghĩa là gì vậy?


Dưới ánh mắt dò hỏi chân thành của anh, Tiếu Dĩnh im lặng mất mấy giây, cuối cùng chấp thuận hỏi: " Diệp tiên sinh, xin hỏi ngài muốn dùng gì?


Lúc này, trong nội thành chỗ nào cũng tắc, từ trong ra ngoài trông như một bãi đỗ xe khổng lồ.


Bên ngoài trời tối dần, xa hơn một chút chỉ còn lại một khoảng xám mờ mờ, họ bị kẹt giữa một biển xe, lâu lâu mới nhích lên phía trước được một chút.


Tiếu Dĩnh ngồi trong xe đã có vẻ hết nhẫn nại, rồi quay đầu sang nhìn Diệp Hạo Ninh, vẫn cái dáng vẻ nhàn nhã điềm tĩnh, những ngón tay thon dài đặt trên vô lăng, khuôn mặt đẹp trai chẳng có vẻ gì là sốt ruột.


Xem ra anh ta thực sự rỗi rãi, Tiếu Dĩnh thầm nghĩ, nếu không gặp phải cảnh tắc đường như thế này sao mà không sốt ruột được? Nhưng cô thật là khốn khổ, vốn dĩ dự định buổi tối ăn qua loa cái gì đấy rồi về nhà lăn lên giường xem phim truyền hình.


Nhưng Tiếu Dĩnh không ngờ rằng, đau khổ thực sự vẫn còn ở phía sau.


Đợi cho đến khi ra khỏi được đám tắc đường, Diệp Hạo Ninh liền lái xe đến nhà hàng Nhật Bản, thì cô thực sự sững sờ. Lần ấy, anh đánh trúng điểm yếu của cô, thật là trùng hợp, thật là dở khóc dở cười.


Sau này Diệp Hạo Ninh hỏi: " Em dị ứng hải sản, mà sao lúc đấy không nói?


Cô có chút ấm ức, lại có vẻ rất có lý: " Là mời anh đi ăn, địa điểm đương nhiên là do anh chọn rồi."


" Thế nên em mới nói dối là không đói và chỉ gọi sushi rau thôi ?


"Uh." Cô gật đầu rất thật thà


Diệp Hạo Ninh lim dim mắt quan sát cô, ánh mắt chăm chú giống như đang nghiên cứu động vật quý hiếm vậy.


Thực sự lúc đó cô đã đói mềm cả người rồi, nhưng lại nghĩ chắc là Diệp Hạo Ninh thích ăn đồ Nhật thế nên cố chịu đựng. Ai bảo anh ta đã đưa tay ra giúp đỡ đúng lúc cô khó khăn nhất? Cô có cảm giác hụt hơi khi nhận ân huệ của người khác, cái này cũng giống như cảm giác há miệng mắc quai, thế nên sống chết cũng phải tiếp đãi quân tử, để chứng minh rằng mình thực sự có thành ý.


Có lẽ lúc đấy Tiếu Dĩnh thực sự rất ngốc, hoặc do Diệp Hạo Ninh gây cho cô cảm giác rất khó hiểu, thế nên không phát hiện ra anh đang trêu cô.


Thực ra anh đâu có thiếu một bữa ăn? Tối hôm ấy vốn dĩ đã có hẹn ăn cơm nhưng đến phút cuối thì bị hủy. Những cô gái anh gặp đều rất thích ăn đồ Nhật, thế nên anh mới đưa cô đến đó, thực ra bao nhiêu năm lăn lộn trên thương trường, hầu như tối nào cũng phải tiếp khách uống rượu, cũng đã thành thói quen, thế nên thường ăn rất ít, không ngờ cô ăn còn ít hơn cả anh, hơn thế nữa lại còn là người ăn chay .


Diệp Hạo Ninh chưa từng bao giờ gặp cô gái nào giống như cô, nhìn một lúc lâu cuối cùng cũng bật cười, " Sao em ngốc thế?" giống như có một chút ngạc nhiên, lại giống như đáng tiếc, nhưng vẫn đưa cô đến một nơi khác ăn bù một bữa.


Cả buổi tối ấy dễ chịu đến không ngờ, không có tiếp đãi, việc duy nhất anh làm cho đến trước khi về đến nhà lúc 9 giờ là ngồi nhìn Tiếu Dĩnh ăn.


Cô thì đánh nhanh thắng nhanh, lý do là phải về nhà xem phim.


Sau đó, lúc cô xuống xe, anh mở to miệng, như định nói điều gì, thế nhưng cuối cùng chỉ cười nhạt, lái xe ra về trong ánh trăng sáng.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn

Mời bạn đọc truyện Gả Hạnh Không Hẹn của tác giả Trùng Tiểu Biển và viết cảm

23-07-2016 37 chương
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Văn án: Tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em đúng là ngốc

15-07-2016 75 chương
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Về nhà, là có mẹ

Về nhà, là có mẹ

(khotruyenhay.gq) Gửi "Chị Linh" của con Xin cho con được gọi Mẹ bằng cái cách gọi thân

27-06-2016
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Bình minh đến muộn

Bình minh đến muộn

Chỉ cần trời không sáng, bình minh không ló rạng thì sẽ không ai nhìn thấy khuôn mặt

29-06-2016
Người chết trở về

Người chết trở về

Một hôm trong khi đang làm việc ngoài vườn, bà Phạm có cảm tưởng như mình đang bị ai

29-06-2016
Dưới chiếc ô màu xanh

Dưới chiếc ô màu xanh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi yêu

25-06-2016
Những ngày mưa bay

Những ngày mưa bay

Tiếng đàn ấy luôn phát ra từ cửa sổ tầng hai nơi phòng nhạc. *** Dành tặng tôi và

28-06-2016
Nhật kí mùa thu

Nhật kí mùa thu

Thu à, có bao giờ em biết, hình như anh đã lỡ yêu mùa thu của Việt Nam mất

28-06-2016

Polly po-cket