Cổ Vô Song quyết định mặc kệ hưng phấn trong lời nói của hắn, lại phát hiện hai tay của mình không biết từ lúc nào đã đặt trên ngực của hắn, cơ thể rúc vào trong ngực hắn, đầu cũng tựa vào bả vai hắn. . . . . . Loại tình huống này cũng không tốt, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng thu tay phải về, cảm giác ngực của hắn bởi vì hô hấp liên tục, ừm. . . . . . Ẩn giấu chút cấm kỵ trong đó, thấy hắn không có quá nhiều phản ứng, lại tiếp tục. . . . . .
bạn đang xem “Gả Hạnh Không Hẹn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Ngay lập tức sau đó!
Chân Bất Phàm đột nhiên chế trụ cổ tay của nàng, trong phút chốc Cổ Vô Song có cảm giác bị sét đánh, không biết sức lực ở đâu ra đột ngột rút tay về, giơ tay lên trực tiếp cho hắn một cái tát!
Cả giận nói, "Không phải nói chớ lộn xộn sao!"
". . . . . ."
". . . . . ."
Cổ Vô Song hơi ngẩng đầu nhìn hắn một cái.
". . . . . ."
". . . . . ."
Chân Bất Phàm khẽ cúi đầu nhìn nàng một cái.
". . . . . ."
". . . . . ."
Bởi vì vấn đề tư thế, Cổ đại tỷ đánh một tát này không được thuận tay, cho nên sức lực hơi yếu, không tạo thành tổn thương gì cho Chân Bất Phàm, nhưng người nào đó sau một hồi im lặng lại không khỏi cảm thấy. . . . . . Uất ức.
Đêm qua vừa quay đầu lại liền phát hiện nàng ngủ thiếp đi, thấy khóe mắt nàng còn vương nước mắt, chân mày cũng khẽ nhíu lên, bộ dạng hơi có vẻ khó chịu, nghĩ hắn là một đại nam nhân, liền động thủ giúp nàng tháo trang sức, giúp nàng cởi áo ngoài ra.
Lại sợ nàng ngồi dậy khóc lần nữa, liền không quấy rầy nàng, chỉ là nàng thế nào cũng là thê tử của hắn, liền ôm nàng vào trong ngực cố gắng ngủ, vốn là cũng thiêm thiếp một hội, nhưng nửa đêm. . . . . .
Nàng lại ở trong ngực của hắn cọ lui cọ tới. . . . . .
Cứ cọ như vậy cọ đến hắn dục hỏa đốt thân. . . . . .
Hắn không có hóa thân thành cầm thú, hắn thật sự nhẫn nại hơn người, nghĩ đến đêm động phòng hoa chúc, bị hai cây nến chập chờn chiếu rọi cả đêm thì thôi. . . . . . Nàng lại còn đánh hắn. . . . . .
Chân Bất Phàm càng nghĩ càng giận, chợt lật người, đè nàng dưới thân, cảm giác nàng trong nháy mắt toàn thân cứng ngắc. . . . . . Trong lòng nhất thời có một loại khoái cảm giải hận, hơn nữa không cách nào phủ nhận, sáng sớm, cảm giác ôm nàng, thật đúng là đau, cũng vui vẻ.
Ánh mắt cũng không tự chủ nhìn theo, sau đó như gà mổ thóc, hôn xuống trên mũi nàng.
Lại hôn một cái trên mắt của nàng.
Lại đến trán, cuối cùng mới về đến đôi môi.
Cổ Vô Song không biết vì sao cảm thấy toàn thân tê dại, hai tay chống đỡ trên lồng ngực của hắn muốn đẩy hắn ra, tựa như chống cự lại không phải là chống cự, có chút quẫn bách nghĩ tới vì sao hắn thế này, đôi môi mềm mại như vậy, sau đó nhất thời quên mình nên phản ứng thế nào. . . . . .
Không đúng. . . . . . Rất không đúng, Cổ Vô Song rất khó khăn mới tìm ra được khe hở, "Này. . . . . ."
Lưỡi của hắn cũng nhân cơ hội tiến quân thần tốc, trằn trọc triền miên.
Sau đó tay của hắn, bao phủ lên phần nhô lên ở trước ngực của nàng, vuốt ve, đổi tư thế muốn xâm nhập trong vạt áo của nàng. . . . . .
Nhưng mà thăm dò vào cũng không quá thuận lợi, mặc dù Cổ Vô Song đã mơ mơ màng màng, nhưng tay lại theo bản năng níu lấy váy.
Chỉ là Chân Bất Phàm đột nhiên đưa một tay bắt lấy tay nàng giữ chặt ở trên đầu, khẽ dùng sức đè một cái, đè nàng hướng về phía mình, lưỡi linh hoạt dạo chơi, một tay kia thừa thời cơ này, kéo váy của nàng ——die en d da n le e quy d do on
A a, không cẩn thận dùng quá sức, "Xoạt" một tiếng. . . . . .Rách ra rồi.
Nguyên nhân chính là tiếng xé rách này, (die en d da n le e quy d do on) Chân Bất Phàm tựa như tìm được cửa vào, động tác kích tình dâng trào. Khẽ cắn môi dưới của nàng một phen, sau đó dọc theo cằm một đường xuống phía dưới, sau đó ở trên xương quai xanh của nàng đưa lưỡi ra liếm.
Chọc cho Cổ Vô Song không biết làm sao để thở, lại. . . . . . Chẳng biết tại sao cũng không bài xích, ý thức có chút mơ hồ, vội vàng cắn răng kêu hắn một tiếng, "Chân. . . . . . Bất Phàm. . . . . ."
"Ừ?" Giọng nói của hắn có chút khàn khàn, tay cũng không nhàn rỗi, theo chỗ vải bị xé rách, sảng khoái bị phân chia ra, giờ phút này cái chăn cũng bởi vì động tác của hắn quá lớn, bị chà đạp sang một góc giường. die en d da n le e quy d do on
"Ngừng. . . . . ."
Chân Bất Phàm nghe xong khẽ cắn nàng một ngụm, sau đó thật sự ngừng lại. . . . . .
Kéo áo, lồng ngực hiện ra .
Chân Bất Phàm đột nhiên cười một tiếng, "Tốt lắm, chúng ta tiếp tục."
Kết quả, Cổ Vô Song thật sự nóng thật lâu.
Chương trước | Chương sau