Duck hunt
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 78 đánh giá )

Gả Hạnh Không Hẹn - Chương 21

↓↓
Mọc Cánh Thành Tiên



Nam tử áo trắng ra sân, kìm hãm lại sự tức giận của Chân Bất Phàm.

Cục diện khẽ hiện ra một tình thế giằng co.

bạn đang xem “Gả Hạnh Không Hẹn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Cổ Vô Song hơi khó chịu, bình thường là nàng che chở người khác sau lưng, hôm nay lại bị người che chở ở phía sau, chính là đá Chân Bất Phàm một cái, sau đó đi lên phía trước hắn.

Quyết định không hề trốn nữa.

Chân Bất Phàm bị đá một cước không đau, không biến sắc quan sát nam tử áo trắng một phen, liền không đặt ở trong mắt, ngay sau đó ánh mắt liếc về cái ót Cổ Vô Song, nhớ tới hành động vừa rồi của nàng, tự nhiên béo má hắn. . . . . . Khẽ rung động, nghĩ đến từ nhỏ đến nay, chưa bao giờ có người dùng loại phương thức thân mật này. . . . . . Thấy nàng khi đó, trong mắt thoáng qua một chút ấm áp.

Âm thầm vươn tay hạ xuống gương mặt của Cổ Vô Song, cũng là khống chế sức lực, không làm đau nàng.

Cổ Vô Song vốn là vẫn còn suy đoán thân phận của nam tử kia, đột nhiên bị tập kích, quay đầu lại trừng mắt, nhăn đầu lông mày, nhưng giữa hai lông mày không tự chủ hiện ra vẻ yêu kiều của một nữ tử, thầm nghĩ sao lại có nam tử hẹp hòi mang thù như vậy?

Vừa nghĩ có cái gì không đúng, nếu hắn "trả thù", sức lực kia càng giống như . . . . . Đùa giỡn. . . . . .

Cổ Vô Song vì dùng từ này mà khinh bỉ chính mình, cảm thấy mình nghĩ quá nhiều, tiếp đi về phía trước một bước, muốn cách hắn xa một chút.

Chân Bất Phàm cũng bước một bước, cố ý cùng nàng duy trì khoảng cách đưa tay ra là có thể chạm vào.

Cổ Vô Song giả bộ cười một tiếng, liền hướng bên trái bước một bước, Chân Bất Phàm cũng bước theo, nhìn rất bình tĩnh.

Nam nhân này. . . . . .

Cổ Vô Song nỗ lực bảo vệ vẻ tao nhã hướng bên trái bước hai bước, Chân Bất Phàm nhắm mắt theo đuôi.

Nàng đi, ta theo.

Nàng lui, ta tiến.

Cứ lui tới như thế. . . . . .

Nam tử trên xe ngựa đột nhiên mở miệng, gọi một câu, "Cổ tiểu thư."

Cổ Vô Song dừng lại, thoáng nhìn qua phía trước, ngay một khắc sau đó thân thể bị Chân Bất Phàm kéo vào trong ngực.

Chân Bất Phàm rõ ràng không muốn nàng cùng nam tử kia có dính dáng, hơi có vẻ cường thế mang theo nàng xoay người, lui về phía sau.

Đại khái là đánh ánh mắt, nhìn thấy bạch y nhân rút kiếm lúc trước, xoay người, giơ kiếm lên lần nữa, ngăn ở trước mặt hai người bọn họ. Sau đó lại nghe từ sau lưng truyền đến một giọng nói nam, "Nếu tại hạ không có nhìn lầm, Cổ tiểu thư tựa hồ không tình nguyện đi theo ngươi."

Chân Bất Phàm không có phản ứng, mà là mặt không biểu hiện gì liếc nam tử trước mặt, bỗng dưng nhếch môi, "Dựa vào ngươi?"

Không khỏi buồn cười.

Đúng lúc này, một cái bóng người lộn vòng trên không trung mà đến, lúc rơi xuống đất, Trương Ngũ Kinh lắc đầu một cái, cũng mang theo vài phần tiêu sái, thấy vẻ mặt hắn khiêu khích nhíu mày, nhìn bạch y nhân kia, "Ngươi làm vậy là có ý đồ gì?"

Sau đó Lâm Văn Thăng từ từ đi vào, trong lời nói mang nhạo báng, "Đại tẩu, đã lâu không gặp."

Lâu cái rắm!

Cổ Vô Song đẩy Chân Bất Phàm một cái, bất đắc dĩ cánh tay đối phương lại cứng như sắt, không cách nào rung chuyển, lại nghe được Lâm Văn Thăng nói tiếp, "Vừa nãy đại tẩu rất chủ động, tiết mục thân thiết vừa rồi khiến đám huynh đệ được mở rộng tầm mắt, bội phục bội phục."

Cổ Vô Song cũng không chịu nổi kích động, bỗng dưng nhếch môi cười, "Lâm lão đệ cũng muốn tự thể nghiệm một phen sao?"

Cũng không là chuyện gì đáng ngại, trước Tiền Quân Bảo xuất hiện ở buổi tuyển chọn, nàng ngay cả lời nói động phòng hoa chúc cũng dám nói ra khỏi miệng.

Lại đổi Lâm Văn Thăng cứng họng, không ngờ lực siết ở bên hông bỗng dưng tăng cường, nghe Chân Bất Phàm hơi uy hiếp, "Đủ rồi."

Ở Pháo Hoa Lâu tìm được người, vốn đã khó chịu, hơn nữa nàng còn trang điểm đậm, mặc trang phục xinh đẹp như thế.

Cổ Vô Song bắt lấy tay đang để ở trên eo nàng bẻ ra ngoài, giữ "gương mặt tươi cười chào đón" tìm phương thức tác chiến mới, cười đến vẻ mặt dối trá, "Làm sao sẽ đủ? Chân công tử nhàn hạ thoải mái như thế, tới Pháo Hoa Lâu uống rượu ngắm mỹ nhân, cần gì phải để cho ta làm ngươi mất hứng?"

Chân Bất Phàm tiến tới gần nàng mấy phần, ánh mắt cảnh cáo nàng chớ giả bộ ngu, "Ta rõ ràng tới tìm nàng."

"Tìm ta?" Cổ Vô Song coi thường ánh mắt nóng bỏng vừa rồi của hắn kể cả câu nói gây ra rung động trong lòng kia, vẫn cười như cũ, "Vậy ta chẳng phải thực sự treo biển hành nghề ở Pháo Hoa Lâu rồi sao?"

"Cổ Vô Song." Hắn nheo mắt lại.

Rồi sau đó. . . . . .

"Cổ tiểu thư, " Nam tử áo trắng bên trong xe ngựa kia hoàn toàn bị hai người bỏ qua một bên, cũng không biết khi nào xuống xe ngựa, khoanh tay trước ngực đứng thẳng, một gã sai vặt bên cạnh hắn ta nhẹ nhàng quạt, lại chậm rãi cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ, trong giọng nói có mấy phần không nhịn được, "Nếu tại hạ không có nhớ lầm, không phải Cổ tiểu thư nói muốn thấy tại hạ sao?"

Nàng muốn thấy? Cổ Vô Song nhíu mày nhìn nam tử này một chút, "Ngươi là Liễu Nhất Hoan?"

"Không ngờ Cổ tiểu thư, lại ở trước mặt mọi người cùng với nam tử khác ôm ấp, vốn là hạ nhân nhà ta hồi báo cô nương vào Pháo Hoa Lâu, ta còn mấy phần hoài nghi. Chỉ là Liễu Nhất Hoan ta luôn là người khoan hồng độ lượng, cho nên sẽ không để ý chuyện gặp cô nương ở đây, vậy mà. . . . . ." Hắn nhẹ nhàng đưa tay đẩy sợi tóc, "Nữ tử ở thành Nhữ An không ai thèm lấy, cũng là loại người không chịu được cô đơn sao?"

". . . . . ." Cổ Vô Song trầm mặc một hồi, "Liễu công tử là tới theo lời mai mối?"

"Vốn là thế, bây giờ còn phải suy nghĩ thêm một chút." Liễu Nhất Hoan làm ra vẻ ban ân, hiển nhiên là không vui khi bị nàng coi thường lúc nãy, dừng lại hành động, cố làm lẳng lơ.

Lãng phí tướng mạo tốt như vậy.

Cổ Vô Song cười lạnh trong lòng một phen, nàng đã biết nam nhân một bó tuổi không thành thân, không phải là hàng tốt gì, không ngờ được. . . . . .

Lại là mặt hàng không tốt như vậy.

Chỉ là Cổ Vô Song cảm thấy kỳ quái, lời từ trong miệng Liễu Nhất Hoan nói ra, cũng sẽ không chọc giận nàng, nụ cười tự nhiên ấm áp không ít, "Mới vừa nhìn thấy Liễu công tử, còn đang suy nghĩ tướng mạo thân thủ công tử như thế sao còn độc thân đến nay, hôm nay công tử vừa mở miệng, ta liền không chút ngoài ý muốn rồi."

"Nói thế nào?"

"Công tử. . . . . . Rất đặc biệt."

Liễu Nhất Hoan từ từ gật đầu một cái, rất tán thành, "Không cần ngoài ý muốn, là do trên đời quá nhiều dong chi tục phấn*."

(* Dong chi tục phấn: ý chỉ các cô gái bôi son trát phấn tầm thường)

Cổ Vô Song nhíu mày, "Thần kỳ, ngươi xác định ngươi nghe hiểu được tiếng người?"

"Có ý gì?"

"Nói ngươi đã mọc cánh thành tiên rồi. . . . . ." Tiếng nói vừa dứt, Cổ Vô Song không đợi đối phương đáp lại, lại đột nhiên chu môi, chọc chọc Chân Bất Phàm, cười đến xinh đẹp quyến rũ, "Cái đó, vốn là trong danh sách của ta, ngươi xếp hạng phía sau hắn."

"Cái gì danh sách?"

"Tuyển chọn tướng công." Cổ Vô Song không nhìn sắc mặt của Chân Bất Phàm đột nhiên trầm xuống, trừng hai mắt, "Loại bỏ hậu nhân của thần tiên, yêu, quỷ, xuống chút nữa. . . . . ." Gật đầu chắc chắn một cái, "Ngươi chính là thú."

"Ha ha ha, thú!" Trương Ngũ vừa nghe xong phốc một tiếng bật cười, rồi sau đó liếc thấy sắc mặt của Chân Bất Phàm xanh mét, bỗng dưng ngừng cười, mặt đứng đắn chỉ vào nam tử áo trắng cầm kiếm kia nói to, "Quản ngươi có ý gì, nhìn cũng không thuận mắt!"

Thẳng đến khi tiến lên liền kêu đánh

Lúc này Chân Bất Phàm không rảnh để ý huynh đệ của mình, cặp mắt nhìn chằm chằm Cổ Vô Song, đột nhiên từ từ buông nàng ra, bất ngờ đổi lại cầm bàn tay của nàng, đi về phía Liễu Nhất Hoan.

Cổ Vô Song có thể cảm thấy nhiệt độ ấm áp trong lòng bàn tay của hắn, dán chặt nàng.

Nóng đến gương mặt có chút nóng lên, không thoải mái. . . . . .

Theo hai người họ tiến đến gần Liễu Nhất Hoan, Chân Bất Phàm từ từ trầm giọng nói: "Vẫn cần suy tính sao?"

Tiếng nói vừa dứt, chiếc xe ngựa kia liền đổ sụp xuống! Lại không biết đến tột cùng là khi nào hắn ra tay.

Liễu Nhất Hoan nhíu mày, quay đầu lại đã thấy thuộc hạ trung thành bị đè xuống đất đánh, chân mày nhíu càng chặt hơn, gã sai vặt ở bên cạnh mãnh liệt vẫy quạt, nghe hắn nói, "Ta tới cùng cô nương bàn bạc hôn sự, nào có thể đoán được cô nương đãi khách như thế!"

Cổ Vô Song muốn rút tay ra, không rảnh mà để ý.

Liễu Nhất Hoan không cam lòng lại bị bỏ rơi, giọng nói có phần to lên, "Xe ngựa này bọn ngươi cần bồi thường cho ta."

Chân Bất Phàm nắm tay của Cổ Vô Song cũng không mạnh, sợ đau nàng, cũng không cho nàng tránh thoát, thấy nàng kiên trì không ngừng ở bên trong, giọng nói không thay đổi, "Thả nàng ra không khó. . . . . ."

Cổ Vô Song ngước mắt.

Trong lời nói của hắn đúng là xuất hiện thêm nhiều phần nhạo báng, "Chỉ là ta không thả."

Gặp quỷ. . . . . .

Tối nay lần thứ hai Lâm Văn Thăng cứng họng.

Cổ Vô Song chợt đá Chân Bất Phàm một cái, "Có bản lãnh ngươi đừng cậy mạnh."

Hắn không để ý tới, lại nghe được hắn mở miệng, "Người này nàng giải quyết thế nào?" Trong giọng nói lại hàm chứa mấy phần bất mãn, thêm ba phần đè nén.

Cổ Vô Song thấy trong giọng nói của hắn mang theo chỉ trích, nhất thời không muốn nghĩ quá nhiều, "Tiên Thú khác đường, ngươi cần gì cùng hắn khai thông? Huống chi ta với ngươi cũng không quen biết."

"Buồn cười!" Liễu Nhất Hoan thấy hai người lại không nhìn hắn, giận đến gò má trắng nõn khẽ ửng hồng, nhưng vẫn cố giữ vững phong độ, "Hai người ngươi xem ta là gì?"

"Vậy thì ngươi muốn kết quả như chiếc xe ngựa kia?" Trong giọng nói Chân Bất Phàm vào thêm uy lực, gã sai vặt kia thiếu chút nữa đánh rơi cây quạt.

Rồi sau đó, hắn từ từ liếc Cổ Vô Song.

"Thú. . . . . . Này. . . . . ."

Cổ Vô Song dừng một chút, không rõ chân tướng có mấy phần khẩn trương.

Hắn kê vào lỗ tai nàng, nhấn từng chữ rõ ràng, "Là trực tiếp hủy nàng rồi nuốt vào bụng."

Rầm! Cổ Vô Song không để ý tới "Mỉm cười ", trực tiếp rống lên, "Hủy đi, hủy đi hủy đi, hủy cái đầu ngươi!"

Gặp quỷ, nàng cà lăm làm gì?

Chân Bất Phàm không nói một lời liếc nhìn nàng, đột nhiên mở miệng nói một câu, "Gả cho ta."

Rầm! Lần thứ hai bị sét đánh. . . . . .

Cổ Vô Song phát hiện trái tim mình cũng không phải là tường đồng vách sắt như tưởng tượng vậy, quả nhiên hồi hộp, thật ra thì đây không phải lần đầu tiên nàng cùng hắn thảo luận vấn đề gả cưới, chẳng qua là hiên tại hắn như vậy. . . . . . Chân thành, thật đúng là làm nàng sợ. . . . . .

Khẽ cắn răng, đanh giọng nói, "Gả cái quỷ, không lấy!" Nhân tiện ngẩng đầu "Cứng rắn" trừng mắt nhìn hắn một cái, tuyên cáo lập trường.

"Nàng đã già. . . . . ." Vào giờ phút này, Chân Bất Phàm lại không biết sống chết phá hư phong cảnh nói lại lời cũ. . . . . .

Ông! Cổ Vô Song càng thêm nổi trận lôi đình, đánh xuống một chưởng.

Vậy mà Chân Bất Phàm vừa đỡ, vừa chế trụ cổ tay nàng vừa một cách tự nhiên lôi nàng vào trong ngực, khóe miệng hàm chứa ý cười. Tối nay hắn không biết giây thần kinh kia lại lộ ra tật xấu, bỗng dưng mở miệng nói ra một câu, "Cho nên vừa lúc xứng với ta. . . . . ."

". . . . . ."

Cổ Vô Song bị hắn cường thế ôm. . . . . . Hít sâu, tiếp đá mạnh vào bắp chân của hắn, nhưng Chân Bất Phàm vẫn không buông, đứng vững như núi, ôm nàng, kiên nhẫn tiếp tục nói, "Gả cho ta."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Ô xanh, chiều tím

Ô xanh, chiều tím

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Quyền được khóc

Quyền được khóc

Trong vùng ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bên bàn ăn, bao quanh là cả gian nhà đang ngủ

30-06-2016
Vợ béo

Vợ béo

Nhiều khi anh cũng chẳng thể hiểu nổi sao mình lại yêu vợ mình, phải chăng tình yêu

24-06-2016
Cờ mù

Cờ mù

Năm lớp sáu, hai thằng được xếp ngồi cạnh nhau. Cả hai đều lầm lì ít nói nên

28-06-2016
Hai người vợ hờ

Hai người vợ hờ

(khotruyenhay.gq) Ai nói Thím không biết ghen! Thím ghen suốt 20 năm qua rồi còn gì? Bây giờ

30-06-2016
Nước mắt mẹ

Nước mắt mẹ

Mẹ nó bỏ cha con nó đi theo người đàn ông khác từ khi nó và đứa em út còn đỏ hỏn

23-06-2016