XtGem Forum catalog
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 35 đánh giá )

Gả Hạnh Không Hẹn - Chương 09

↓↓
A a a —— đám người này. . . . . .

bạn đang xem “Gả Hạnh Không Hẹn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Người còn đang ở trên thuyền, không thể không tạm thời cúi đầu, "Còn bao lâu nữa?"

Lâm Đại bất mãn rống lên một câu, quyết định bảo vệ nhân quyền*, "Để cho nàng nôn cho xong đã!"

(*Nhân quyền: quyền lợi căn bản của con người; Editor: Anh Đại đang bảo vệ Xuân Đào đây mà, không biêt hai người có thành cặp không nhỉ)

Muốn điên rồi. . . . . . Tay Cổ Vô Song để lên trán, nhíu chặt lông mày nhức đầu khó chịu quá. . . . . .

Nhưng vào lúc này Tiền Quân Bảo đột nhiên im hơi lặng tiếng đi vòng qua phía sau nàng, vịn lấy cánh tay nàng, giữ cho nàng khỏi ngã.

Đầu tiên là Cổ Vô Song khẽ né tránh, dù sao cũng không có thói quen tiếp xúc tay chân với Xuân Đào ở bên ngoài, cho dù sức lực đối phương không lớn cũng không cho nàng dễ dàng tránh ra, nghiêng đầu nhìn một cái, nhìn thấy nụ cười ấm áp của Tiền Quân Bảo. . . . . .

Đầu tiên Tiền Quân Bảo không để lại dấu vết quan sát phản ứng của Chân Bất Phàm, phát hiện mặt của đối phương khẽ đanh lại mấy phần, liền tăng thêm nụ cười dịu dàng với Cổ Vô Song, "Vô Song tỷ, ta đỡ tỷ đi vào."

Ừm, hình như có cái gì đó không đúng. . . . . .

Suy nghĩ một chút, lúc này Cổ Vô Song cũng chẳng thèm quan tâm, gật đầu, ngầm cho phép.

Lại nói Tiền Quân Bảo này mặc dù có một gương mặt trẻ con, chiều cao cũng cao hơn Cổ Vô Song nửa cái đầu, đúng là cảnh tài tử giai nhân chim nhỏ nép vào người. . . . . .

Nhìn đi, cái gọi là có gì đó không đúng, là hành động của Quân Bảo đỡ Cổ Vô Song.

Quân Bảo xưng hô với Cổ Vô Song như thế là sai rồi. . . . . .

Cả đám người đều cùng nhìn về phía Chân Bất Phàm, chỉ thấy ánh mắt của hắn vẫn vô cùng lo lắng nhìn bóng lưng của hai người, không nói tiếng nào, không nhìn ra tâm tư gì.

Ngay lúc mọi người đang cố gắng hết sức động não suy nghĩ, thì tên nằm trên sàn kia còn chút hơi thở, cự nhiên không biết sống chết gạt cái áo trên mặt ra, khẽ cắn răng tiếp tục kêu la, "Cha ta sẽ không bỏ qua cho đám người các ngươi . . . . . ."

"Mẹ nó, xuống tay quá nhẹ rồi!" Trương Ngũ Kinh tức giận.

"Đánh hắn!"

Tiếp theo Lưu Đại cùng hai người kia xông lên đánh một trận.

Không lâu sau đó lại nghe tiếng Lưu Đại gầm giận dữ, "Mẹ nó, đại tẩu nôn!"

"Còn văng tung tóe lên trên mặt ta! Hung hăng đánh hắn cho ta!"

Lâm Văn Thăng từ đầu đến cuối đều không động, thấy Lưu Đại cũng bất tri bất giác ngầm đồng ý Cổ Vô Song làm đại tẩu, vì thế đưa mắt nhìn theo Quân Bảo đỡ nàng rời đi, sau đó mới chuyển ánh mắt lên trên người Chân Bất Phàm, cân nhắc trong chốc lát, nhẹ nhàng đến gần Trương Tứ Thư, khẽ nghiêng người, làm bộ như lơ đãng nói: "Không biết lần này Quân Bảo lại đánh cái chủ ý gì?"

Trương Tứ Thư dừng một chút, trầm mặc, "Đại ca nói rồi, không được phép nói đến chuyện này."

Lâm Văn Thăng nâng cao khóe miệng, "Vậy thì không đề cập tới."

Sau đó khẽ liếc mắt nhìn Chân Bất Phàm, cảm thấy lần này, cùng những chuyện lần trước hoàn toàn khác nhau, cho dù là người, hay tình cảm. Tiếp đó liếc mắt nhìn người nằm trên sàn, "Đánh mệt, thì để cho hắn phơi nắng đi."

Mắt thấy vừa đến giờ ngọ (11h-13h), ánh mặt trời nóng hừng hực chiếu thẳng lên trên thuyền. . . . . .

Khụ, đây mới gọi là lòng dạ hiểm độc!

Chân Bất Phàm nửa thân trên để trần, cũng không lộ vẻ nửa phần nhếch nhác, vẫn là đại ca có phong phạm như cũ, một lát sau lại trầm giọng nói: "Nha đầu kia đâu?"

"Ở phía sau."

"Để cho nàng nói với tiểu thư của nàng, ba ngày sau giao đồ."

"Biết!" Trương Ngũ Kinh luôn luôn là tới như gió đi như tia chớp, người đã nhảy đến sau lưng Xuân Đào, chọc chọc nàng, "Nôn xong chưa?"

"Ưm. . . . . ." Xuân Đào không biết ngày đêm ra sao, yếu ớt vịn vào mạn thuyền, vẫn còn chóng mặt.

Trương Ngũ Kinh cũng không để ý, vừa định giao phó, đột nhiên nghiêng đầu suy nghĩ, mở miệng nói: "Đại ca! Giao đồ gì?"

Chân Bất Phàm không trả lời, mà là liếc nhìn Xuân Đào, lơ đãng liếc đến bên trong sương phòng một cái, lại nhìn bọn họ một chút, đột nhiên lên tiếng, "Quay đầu, cập bờ!"

Trương Ngũ Kinh thấy đại ca lặp lại như thế, sờ sờ đầu, cũng nhìn thấy được đại ca thoáng nhìn qua, lúc này bên trong sương phòng. . . . . .

Suy nghĩ một chút đột nhiên vui vẻ, "Đúng vậy! Ta cũng cảm thấy đã ăn chán những đồ trên thuyền rồi, đại ca huynh quả thật thông cảm cho chúng ta!"

Ngu ngốc!

Ngu ngốc!

Suy nghĩ nhiều quá đi, quay đầu lại cập bờ, tất nhiên không thể nào vì thông cảm cho ngươi rồi!

Bên này Quân Bảo vừa mới đỡ Cổ Vô Song ngồi xuống, nàng liền trực tiếp nằm lên giường, cau mày nhắm mắt lại, không nghĩ tới say sóng lại choáng váng như vậy, thật là thất sách.

Tiền Quân Bảo cũng không quản tình cảnh mập mờ cỡ nào, nghiêng người ngồi xuống bên giường, tương đối lộ vẻ thân thiết vô cùng.

Lúc Cổ Vô Song khá hơn chút, đột nhiên giống như nói đùa: "Vô Song tỷ. . . . . . Nếu là tỷ cùng đại ca ta không hợp, kia không ngại. . . . . ."

Giọng nói của hắn tràn đầy hấp dẫn, "Cùng Quân Bảo. . . . . ."

". . . . . ."

Cổ Vô Song mở ra một con mắt, nhìn hắn một cái, trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên nhắm mắt lại cười lên, "Đứa bé, đệ còn quá nhỏ. . . . . ." Trong giọng nói lộ vẻ yếu ớt.

Như vậy. . . . . .

Tiền Quân Bảo nheo mắt nhìn Cổ Vô Song lật người chuẩn bị ngủ, liếc nhìn Lâm Văn Thăng không biết đến lúc nào đang ôm ngực lưng dựa vào cửa, mím miệng, chậm rãi đứng lên nhìn thẳng vào hắn, Tiền Quân Bảo cười đến ngây thơ, "Có chuyện gì sao, Văn Thăng ca?"

Lâm Văn Thăng nhìn thẳng hắn trong chốc lát, tiếp đó cũng giả ngu cười một tiếng, "Không có gì, gọi đệ cùng nhau dùng bữa."

"Tới liền." Tiền Quân Bảo cười đứng dậy, đến gần hắn.

Tư thế của Lâm Văn Thăng cũng không thay đổi, cũng đợi đến gần mới mở miệng, "Lần này ngàn dặm tìm thê tử cho đại ca, cực khổ rồi."

"Ừm. . . . . . Thê tử của đại ca," Tiền Quân Bảo nhìn sang hắn, nụ cười vẫn ấm áp như cũ, "Đệ đã từng nói qua sao?"

Tiếp đó hắn đi ra khỏi phòng, "Đại ca đã nói qua, nếu đệ thích, đều sẽ nhường cho đệ."

Đúng vậy, hắn thay đổi chủ ý rồi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Mị Hương

Mị Hương

Mị Hương thuộc thể loại ngôn tình cổ đại, truyện xoay quanh về cuộc sống của cô

23-07-2016 82 chương
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương
Người vợ mù

Người vợ mù

Có lẽ duyên phận đưa anh đến bên cô. Mặc bao lời khuyên ngăn, một lễ cưới xinh

25-06-2016
Người bới rác

Người bới rác

Có một đêm, ông cai thầu đi kiểm tra, từ rất xa, ông ta đã nghe thấy những tiếng rên

30-06-2016
Người thủ thư

Người thủ thư

(khotruyenhay.gq) Nga chợt tỉnh dậy bởi một âm thanh loạt xoạt. Cô đã ngủ quên và

01-07-2016
Hai anh em

Hai anh em

- Không mua! Tránh ra cho tao trú mưa! Trời thế này báo biếc gì!   Nó vội vã chạy lại

29-06-2016
Con nhớ mẹ!

Con nhớ mẹ!

Người ta bảo mẹ không đẹp, người ta bảo mẹ không có đôi mắt đẹp. Nhưng với con,

25-06-2016
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương