Dưỡng Thú Thành Phi

Dưỡng Thú Thành Phi


Tác giả:
Đăng ngày: 24-07-2016
Số chương: 199
5 sao 5 / 5 ( 29 đánh giá )

Dưỡng Thú Thành Phi - Chương 161

↓↓
Tư Đồ Phi Du nhếch nhác nhặt sổ con lên, mở ra xem, khiếp sợ trừng lớn mắt, "Chuyện này. . . . . . chuyện này làm sao có thể? Không thể như vậy, vi thần rõ ràng ngày đêm giám sát, đốc thúc công nhân xây dựng đê đập, tuyệt đối không có ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu."

Lúc ông nói chuyện, ngón tay run rẩy, giống như là nhớ tới chuyện gì, nắm thật chặt sổ con, thậm chí sổ con đã bị bóp có chút cong.

Trong lòng Lưu Phó Thanh đã trộm suy đoán, không để ý ánh mắt của những người khác, đoạt lấy sổ con từ trong tay Tư Đồ Phi Du.

Sau khi xem xong cũng giận tím mặt, "Tư Đồ Phi Du, ngươi đây là không để ý sống chết của dân chúng Phong Châu! Uổng công ngươi là mệnh quan triều đình."

bạn đang xem “Dưỡng Thú Thành Phi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Rốt cuộc xảy ra ra chuyện gì? Rất ít khi nhìn thấy An Hoằng Hàn phát lớn tính khí như vậy, Tịch Tích Chi chống thân thể, chậm rãi đứng lên.

Đối với hai chữ ‘Phong Châu’ này, Tịch Tích Chi rất quen thuộc, trước đó vài ngày, không phải Tư Đồ Phi Du cậy vào mình xử lý nạn lũ có công, rêu rao khoe khoang khắp nơi sao? Như vậy hiện tại là bởi vì Phong Châu lại phát sinh tình huống mới ư?

Kéo kéo áo bào An Hoằng Hàn, Tịch Tích Chi giương mắt, không tiếng động hỏi thăm.

Phong Châu bởi vì nạn lũ, một hạt thóc cũng không thu được, đã rất đáng thương, nếu lại xảy ra tình trạng gì, vậy dân chúng nơi đó phải sinh tồn như thế nào?

"Lưu ái khanh, ngươi tới nói cho bọn hắn biết, cấp báo rốt cuộc nói chuyện gì." Lời nói rét lạnh của An Hoằng Hàn, tiến vào trong lòng của mỗi người.

Mặc dù Lưu Phó Thanh tranh đấu khắp nơi với Tư Đồ Phi Du, nhưng đến lúc quan trọng, đều lấy lợi ích Phong Trạch quốc làm trọng. Hỉ mũi trợn mắt hừ hai tiếng, "Cấp báo nói, Phong Châu lại xảy ra nạn lụt, ngày gần đây nước lũ lại bắt đầu tràn lan, không ngừng đánh thẳng vào đê đập. Mà đê đập vừa sửa xong, lại xuất hiện lổ hổng ở nhiều chỗ, qua một thời gian ngắn nữa, chỉ sợ không chịu nổi."

Quần thần xôn xao, lại là nạn lụt?! Không phải nạn lụt Phong Châu mới vừa chìm xuống sao?

Vì xây dựng đê đập, mau chóng khôi phục sinh hoạt hàng ngày của dân chúng Phong Châu, mấy tháng gần đây, không biết triều đình đã vung bao nhiêu khoản đắp vào Phong Châu. Mà lần đầu tiên Phong Châu cấp báo, liền nói cho bọn họ biết, tất cả việc làm mấy tháng trước của bọn họ đều là không công!

Khó trách bệ hạ tức giận như thế!

"Tư Đồ Phi Du, ngươi tốt nhất giải thích cho trẫm một chút, ngươi xây dựng đê đập như thế nào! Nếu không chức vị thừa tướng này, ngươi cũng đừng nghĩ ngồi được nữa." An Hoằng Hàn vung áo bào, chẳng thèm để ý tới quần thần, bực tức đứng dậy rời khỏi đại điện.

Mặt Tư Đồ Phi Du xám như tro tàn, nắm chặt quả đấm trong tay áo. Ban đầu lúc xây dựng đê đập, ông tuyệt đối không có ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, đều theo yêu cầu của bệ hạ, nghiêm cẩn làm xong. Nếu nói là sai lầm, nguyên nhân sợ rằng chỉ có thể nói là tòa cầu kia!

Tịch Tích Chi nhảy xuống, ngồi chồm hổm trên đầu vai An Hoằng Hàn.

Lúc này mới mấy tháng, lại xảy ra một nạn lũ? Lúc nào thì nạn lũ sẽ thường xuyên như thế?

Cảm giác có chút kỳ hoặc, Tịch Tích Chi vắt hết óc, muốn suy nghĩ ra chút gì trợ giúp An Hoằng Hàn giải trừ phiền toái. Nhưng mặc cho nàng nghĩ nát óc, cũng nghĩ không ra biện pháp gì. Hiện tại nàng chỉ là một con chồn mà thôi, có thể có biện pháp gì?

Chân trước An Hoằng Hàn mới vừa bước vào Bàn Long điện, lại có một tiểu thái giám đưa tới một phong thư.

Cũng không khác lắm với phong thư lúc nãy, mặt ngoài phong thư chỉ viết hai chữ ‘bệ hạ’, vừa nhìn chính là xuất phát từ tay Phùng chân nhân. Mới vừa nghe xong cấp báo Phong Châu đưa tới, Tịch Tích Chi có chút không vui, đúng lúc nhận được tin tức của Phùng chân nhân, Tịch Tích Chi khẩn cấp muốn biết nội dung phong thư, không chừng Phùng chân nhân đã tìm được tung tích của Từ lão đầu, báo tin vui này?

Kêu chít chít hai tiếng, Tịch Tích Chi thúc giục An Hoằng Hàn mở phong thư ra.

Xé miệng phong thư, An Hoằng Hàn lấy lá thư ra, từ từ mở ra.

Đầu nhỏ của Tịch Tích Chi dán ở đầu vai của An Hoằng Hàn, tầm mắt vừa lúc có thể nhìn thấy chữ viết trên lá thư.

"Chuyện càng ngày càng phức tạp. . . . . ." Sau khi xem xong, giọng điệu An Hoằng Hàn sâu thẳm nói một câu,

Tịch Tích Chi cũng an tĩnh lại, bởi vì nội dung trong thư quá mức không thể tưởng tượng nổi. Nhưng nàng không có quên một câu nói cuối cùng trên lá thư kia.

‘Chuyện bệ hạ muốn biết, đáp án đều ở Thanh Nguyên Trì ’.

Rốt cuộc những lời này là ý gì? Tịch Tích Chi cũng không quên. . . . . . trước kia bởi vì Phùng chân nhân biết chuyện gì đó, bị An Hoằng Hàn nhốt năm năm.

Đột nhiên tính tình biến chuyển lớn, nói ra toàn bộ mọi chuyện? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

"Ông ta gặp phải phiền toái." An Hoằng Hàn đưa tay đỡ con chồn ngồi trên đầu vai, để tránh nó té xuống, "Ông ta cần trẫm giúp một tay, nếu không những bí mật này, ông ta tình nguyện mang vào quan tài, cũng sẽ không nói cho bất luận kẻ nào."

A. . . . . . Tịch Tích Chi cái hiểu cái không gật đầu một cái.

Thanh Nguyên Trì chính là một địa phương tốt, tập hợp linh khí thiên địa tới một chỗ, là bảo địa tu luyện tuyệt hảo. Không biết ở nơi đó chôn giấu bí mật gì?

"Ông ta cần ngươi hỗ trợ cái gì?" Một lúc lâu sau, Tịch Tích Chi mới trở lại vấn đề chính.

An Hoằng Hàn không trả lời, mày kiếm hơi nhíu lại, đột nhiên phát hiện một chuyện, cầm giấy viết thư lên lần nữa, nhìn qua một lần mới kiên định nói: "Hướng tây nam. . . . . . đó là Phong Châu."

Gì? Tịch Tích Chi không ổn định bước chân, thiếu chút nữa lảo đảo một cái té xuống từ đầu vai của An Hoằng Hàn. Nhờ nàng phản ứng nhanh, đưa móng vuốt nhỏ ra, bám chặt không thả áo bào của An Hoằng Hàn, mới không rơi xuống đất.

Tại sao lại có liên quan với Phong Châu?! Trong vòng một ngày liền nghe được hai tin tức này, trái tim nhỏ của nàng không chịu nổi đâu!

"Chắc chắn ông ta đã phát hiện ra vấn đề gì đó. Không được, trẫm cần tự mình đi Phong Châu một chuyến." An Hoằng Hàn bóp nát phong thư thành một cục, ném vào trong lò lửa bên cạnh.

Lá thư dính lửa, cháy lan ra, rất nhanh hóa thành tro bụi.

Tịch Tích Chi còn chưa kịp hỏi, bọn họ đi Phong Châu có thể giúp cái gì? An Hoằng Hàn đã xoay người, đi tới Ngự Thư Phòng.

Tốc độ đi đường của An Hoằng Hàn rất nhanh, Tịch Tích Chi cùng sử dụng tứ chi, túm chặt y phục của An Hoằng Hàn, chỉ sợ hắn không cẩn thận quăng mình ra. Cuối cùng đã tới ngoài cửa Ngự Thư Phòng, không đợi Tịch Tích Chi thở dốc một hơi, An Hoằng Hàn liền cho cung nữ, thái giám lui ra, đi tới bên cạnh giá sách, nắm được bình hoa xoay sang phải một cái.

Vách tường hơi rung động một chút, sau đó chậm chạp di động, lộ ra mật đạo kia.

An Hoằng Hàn cất bước đi vào.

Tịch Tích Chi đã từng tới đây một lần, cho nên lần này tuyệt không khẩn trương.

Giống như không có nhìn thấy bảo rương để trong mật thất, An Hoằng Hàn đi thẳng tới trước bàn Ngọc Thạch, dừng bước. Cầm rương gỗ nhỏ để ở trên bàn lên, từ từ mở ra, lấy gia phả hoàng tộc ra, đặt trên bản đồ.

Bản đồ này, Tịch Tích Chi thấy qua một lần. Chính là bởi vì lần tới Ngự Thư Phòng đó, nhìn thấy An Hoằng Hàn ngẩn người với nó, sau này Tịch Tích Chi mới biết được đây là bí mật mà hoàng tộc An thị không muốn người biết.

Đây là muốn làm cái gì? Tịch Tích Chi cũng không kìm nén được nghi ngờ trong lòng, nhảy xuống từ đầu vai của An Hoằng Hàn, đột nhiên một trận ánh sáng chói mắt hiện ra, gắt gao vây quanh thân thể Tịch Tích Chi.

Sau khi ánh sáng rút đi, một tiểu hài tử trần truồng xuất hiện tại chỗ.

"Tại sao tới nơi này? Hay là nói, ngươi nghĩ ra biện pháp phá giải bản đồ này rồi hả?" Tịch Tích Chi tiến lên trước, lẳng lặng nhìn tấm bản đồ trong tay An Hoằng Hàn. Rốt cuộc hôm nay An Hoằng Hàn bị gì? Lại khác thường như vậy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Heo Con Say Giấc

Heo Con Say Giấc

Cá nhân mình thấy truyện ngôn tình Heo Con Say Giấc rất hay còn không biết mọi người

21-07-2016 48 chương
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn

Mời bạn đọc truyện Gả Hạnh Không Hẹn của tác giả Trùng Tiểu Biển và viết cảm

23-07-2016 37 chương
Yêu Anh Không Hối Hận

Yêu Anh Không Hối Hận

Thẩm Bội Tuyền rất cảm động, không ngừng cảm ơn mọi người. Ân tình này dù cô có

22-07-2016 11 chương
Tình trôi

Tình trôi

Cô bước thật nhanh về phía anh, dang hai cánh tay mảnh dẻ ôm siết lấy cổ anh. Cô nghe

25-06-2016
Đi theo lời của gió

Đi theo lời của gió

Đoàn tàu chạy qua một đồng cỏ rộng mênh mông. Những con bò lững thững nhai những

24-06-2016
Lộc đầu xuân

Lộc đầu xuân

(khotruyenhay.gq) - Hoa, mày biết không, bây giờ tao mới hiểu tại sao nhà mình lại

27-06-2016
Giấc mơ đêm

Giấc mơ đêm

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Đi qua những kỉ niệm

Đi qua những kỉ niệm

Có những cảm xúc vu vơ thoáng qua. Vì quá cô đơn mà ta ngộ nhận đó là tình yêu tha

25-06-2016

Ring ring