Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 76 đánh giá )

Độc Ái Thuần Nam - Chương 04

↓↓
Vô Thanh Thiên Sứ



Edit: Julia

“Chỉ có một mình anh sống ở đây?” Hẳn là không phải đâu, căn nhà này nhìn thật sạch sẽ, không giống như nơi ở của mọt nam nhân,nhưng mà cực kỳ hợp với khí chất thiên sứ của anh.

bạn đang xem “Độc Ái Thuần Nam ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Bạch Nhược Hiên gật gật đầu, anh ở một mình 6 năm rồi.

“Có người đến dọn dẹp định kỳ không?” Tử Nhiên tuy rằng độc miệng chút nhưng cũng là người cực kỳ bát quái, nên cô muốn biết hết thảy mọi thứ về thiên sứ.

Lần này Bạch Nhược Hiên lắc lắc đầu, sau đó dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Tử Nhiên.

“Ha ha, không có gì, chỉ là tôi hơi lo cho anh chút thôi.” Tử Nhiên đương nhiên nhìn ra nghi hoặc của anh.

[ Cô muốn uống trà hay cà phê? ] Bạch Nhược Hiên đưa một tờ giấy.

“Cà phê, cám ơn.” Trà? Có lẽ 20 năm sau cô sẽ dùng.

Bạch Nhược Hiên cười cười, nụ cười kia khiến Tử Nhiên ngây người

[ Cô tìm tôi có việc gì không? ]

Tư Đồ Tử Nhiên nhìn tờ giấy trong tay có chút do dự, cô vốn định tìm Vô Thanh Thiên Sứ sau đó thuyết phục anh ra toà làm chứng, chỉ cần anh nói bức tranh kia anh cũng tham gia vẽ cùng, cô có thể giúp tiểu Bình thoát tội, nhưng mà bây giờ cô lại không muốn anh làm vậy, cô cảm thấy làm vậy sẽ làm bẩn sự thanh thuần của anh.

[ Làm sao vậy? Nếu có chuyện gì cần giúp tôi sẽ giúp cho ]

Xem tờ giấy thứ hai, Tử Nhiên rốt cục hạ quyết tâm.

“Ha ha, tôi không sao, chỉ là ngưỡng mộ Vô Thanh Thiên Sứ, muốn xem là người thế nào, không nghĩ tới tôi lại thấy một thiên sứ nha.” Cô sẽ không để anh dính vào vụ này được

[ Vì sao nói dối? ] Ánh mắt vốn ngời của Bạch Nhược Hiên nay ảm đạm

“Tôi……” Không có!

Phản ứng đầu tiên của Tư Đồ Tử Nhiên là không thừa nhận, luật sư có thể đem trắng đổi thành đen, đen thành trắng, nhất là cô là luật sư giỏi trong giới luật sư, trước nay cô nói dối đều không lộ ra chỗ hở, nhưng nhìn ánh mắt ảm đạm kia của thiên sứ, Tử Nhiên đột nhiên cảm giác mình đã phạm phải tội tày trời.

“Đừng tức giận, tôi nói mà. Lần này tới tìm anh là hy vọng anh có thể ra tòa làm chứng, có một đứa nhỏ lấy danh nghĩa của anh vẽ một bức tranh, nếu bị phán tội, cả đời của thằng nhóc đó sẽ bị huỷ, thân thế của nó cũng rất đáng thương, có một bà nội cần chiếu cố, cho nên tôi nghĩ muốn anh giúp đỡ, ra tòa nói bức tranh kia có anh tham dự vào, như vậy tôi mới có thể giúp đứa nhỏ đó thoát tội.”

Nói đi, nói lại, cô Tư Đồ Tử Nhiên không biết là đụng phải tà ma gì, lại dễ dãi mà thoả hiệp như vậy.

[ Vậy vừa rồi sao cô không nói cho tôi biết? ] Anh không biết vì sao mình lại hỏi như vậy, chỉ là cảm giác việc này rất quan trọng với mình.

“Tôi không hy vọng anh sẽ đối mặt với tình huống này, tôi sẽ nghĩ cách khác.” Biện pháp có rất nhiều , chỉ là cô có hứng thú với Vô Thanh Thiên Sứ nên mới chọn cách này thôi

[ Cô đang lo lắng cho tôi? ]

“Ừ.” Nhìn đôi mắt ngập tràn chờ mong của anh, Tử Nhiên thật sự nói dối không được.

[ Tôi đi ] Đôi mắt thiên sứ sáng ngời ngời.

“A, không cần miễn cưỡng chính mình, tôi sẽ nghĩ biện pháp khác.” Thiên sứ thiện lương quá.

[ Không miễn cưỡng, tội nguyện ý giúp cô, hãy để tôi đi ] Anh rất muốn giúp cô nha.

“Anh thực sự muốn đi?” Tử Nhiên không xác định hỏi lần nữa, kỳ thực cô rất muốn cự tuyệt, nhưng vừa nhìn thấy đôi mắt mong chờ của thiên sứ cô không thốt nên lời

Bạch Nhược Hiên gật đầu một cái.

“Vậy được rồi, tôi muốn hỏi anh một vấn đề.”

Bạch Nhược Hiên giương đôi mắt đẹp nhìn Tử Nhiên.

“Sao anh biết tôi nói dối anh?” Cô mà nói dối ngay cả mấy lão hồ li trên thương trường còn phải tin, vì sao thiên sứ lại biết cô đang nói dối? Thiên sứ thoạt nhìn chỉ là một nam nhân đơn thuần thôi.

[ Cảm giác ] Anh cảm giác cô đang giấu gì đó, cho nên mới hỏi

Cầm tờ giấy viết hai chữ này, Tử Nhiên hết chỗ nói……[ Tôi có thể gọi cô là Tử Nhiên không? ] Bạch Nhược Hiên viết lời này trên giấy, khuôn mặt hơi mất tự nhiên.

“Đương nhiên có thể.” Tử Nhiên nói xong câu đó liền đâm chiêu.

Lúc nhìn thiên sứ, cô không tài nào khắc chế được cơn xúc động, trong lòng có loại dục vọng muốn bảo vệ anh, muốn đem anh giấu đi.

Cô gọi anh là thiên sứ, dù cô biết anh không phải là thiên sứ, chỉ là linh hồn thanh thuần giống thiên sứ thôi.

Anh là một con người, một nam nhân chỉ kém cô mấy tuổi, nhưng lại khiến cô sinh ra cảm tình.

Luôn luôn để cho người khác đi theo mình, thậm chí nắm quyền chủ động, vậy mà cô không thể cự tuyệt được anh, nói dối anh, chỉ cần anh dùng đôi mắt thánh khiết này nhìn cô, cô liền giơ tay đầu hàng.

Cô không hy vọng nhìn thấy ánh mắt thất vọng của anh, bởi vì như vậy sẽ khiến cô đau lòng

Có lẽ là cô có vấn đề rồi.

“Anh không thuê người quét dọn định kỳ à?” Đột nhiên Tử Nhiên nghĩ đến chuyện này.

Bạch Nhược Hiên không hiểu tại sao Tử Nhiên lại hỏi vấn đề này, có điều vẫn gật đầu xem như là trả lời

Tử Nhiên nhìn căn biệt thự nhỏ hai tầng, lại nhìn thiên sứ Bạch Nhược Hiên, trong đầu tưởng tượng bộ dáng thiên sứ lúc dọn dẹp, không khỏi bật cười.

Bạch Nhược Hiên thấy Tử Nhiên cười, cũng cười.

Mà lúc Tử Nhiên nhìn thấy Bạch Nhược Hiên cười, liền không cười nữa.

Cô luôn cho rằng mình chả phải là người tốt, trong giới luật sư, cô đã cãi không ít vụ kiện, tốt có , xấu có, nên linh hồn của cô không còn thanh thuần nữa rồi, bởi vì cô đã nhiễm màu đen của sự xấu xa, cô là tín đồ của Satan , nhưng giờ bị thiên sứ mê hoặc, cô nên buông bỏ tín ngưỡng của mình, hay là vứt bỏ sự cứu vớt của thiên sứ, hoặc là, dùng linh hồn xấu xa của mình kéo thiên sứ vào vực sâu tội ác……

Tử Nhiên như bị mê hoặc.“Tôi còn có chút việc, đi trước, lúc ra toà sẽ đến tìm anh, hẹn gặp lại.” Tử Nhiên nói xong , chạy trối chết ra khỏi căn biệt thự của Bạch Nhược Hiên , ngay cả đầu cũng không quay lại, cho nên không có nhìn thấy Bạch Nhược Hiên sững sờ đứng tại đó, cũng không có nhìn thấy đằng sau sự sững sờ ấy là khuôn mặt ảm đạm.

Cô cứ thế mà đi, anh rất muốn gọi cô lại, nhưng lại phát không ra tiếng, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn cô biến khỏi tầm mắt của mình.

Là anh nói sai gì sao? Bằng không cô sao lại vội vã mà đi, cô nói dối không thể lừa được anh, anh đáng ghét đến thế ư?

……

Thiên sứ vì yêu, đã rơi vào nhân gian.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc là một truyện ngôn tình của tác giả Lương Uẩn Như được

22-07-2016 22 chương
Dưỡng Thú Thành Phi

Dưỡng Thú Thành Phi

Mời bạn cùng đọc truyện huyền huyễn Dưỡng Thú Thành Phi tại website thichtruyen, nhớ

24-07-2016 199 chương
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu

Giới thiệu: Diệp Xuân (17 tuổi) : nữ nhân vật chính, là một người hiền lạnh nhưng

14-07-2016 97 chương
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Má, con và...

Má, con và...

"Nhưng giờ tôi biết má cũng buồn, bởi nhiều lúc tôi bỏ bà một mình ở nơi cũ, thời

24-06-2016
Quên và mất

Quên và mất

Mười năm trước, bạn không bao giờ gặp một nỗi mất mát mang tên "hư ổ

01-07-2016
Không nhan sắc

Không nhan sắc

Thơm đứng bên cửa sổ, tóc buộc ở sau gáy bằng một sợi dây thun màu vàng. Trong ngày,

01-07-2016
Mùa chim bẫy

Mùa chim bẫy

Nhìn anh tôi lại nhớ mùa chim bẫy về cùng mùa lúa chín với hương cốm thơm lừng thuở

24-06-2016
Người đàn bà bỏ đi

Người đàn bà bỏ đi

Bố đã từng yêu thương mẹ và đến bây giờ khi mẹ đã bỏ đi, bố vẫn không ngừng

26-06-2016

XtGem Forum catalog