Trương Thiến tình nguyện nước cả hồ chảy vào trong miệng, cũng không hi vọng chúng chảy vào lỗ mũi. Vừa rồi thực sự kích thích, sớm biết vậy đã không nhảy vào. Trên người Tôn Đông Mặc đã sớm ướt rồi, trả thù cái gì chứ, thật là quá ngây thơ.
bạn đang xem “Cuộc Sống Đơn Giản ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!“Thiến Thiến xuống đây đi, nước này không sâu , ngươi xem, ta hiện tại liền là đứng .” Tôn Đông Mặc tiếp tục dụ dỗ.
“Thật?”
“Đương nhiên là thật, hơn nữa, nếu như em cứ tiếp tục ở trên người anh, anh không dám đảm bảo sẽ xảy ra chuyện gì đâu.” Tôn Đông Mặc lại gần Trương Thiến, phả hơi vào tai cô, cắn nhẹ một cái, giọng nói khàn khàn, có chút cảm giác ẩn nhẫn.
“Ách.” Trương Thiến cứng đờ, Tôn Đông Mặc, anh không cần giải thích, bởi vì cô đã cảm thấy bộ vị ngạo nghễ ướn lên phía dưới.
Trương Thiến đỡ thân thể Tôn Đông Mặc, trong làn nước để xuống chân của mình, thử dò xét.
Rốt cuộc đụng phải nền gạch men sứ đáy hồ, Trương Thiến mới thở phào nhẹ nhõm, cho đến khi chân có cảm giác an toàn, mặc dù sau khi Trương Thiến đứng thẳng, nước trong hồ bơi cũng đã đến cằm của cô rồi. Nhưng thoát được hoàn cảnh lúng túng với Tôn Đông Mặc, Trương Thiến vẫn thở phào nhẹ nhõm.
thân thể Trương Thiến rời đi, thật vất vả Tôn Đông Mặc mới bình ổn lại cậu em trai của mình, thấy Trương Thiến đi tới đi lui dò xét trong nước, không nhịn được giải thích với cô.
“Độ sâu của hồ bơi khác nhau, đến gần bờ tương đối nông hơn, chỉ Co chừng 1m, càng xa bờ lại càng sâu, hơn nữa, vừa rồi em nhảy rất xa.” Tôn Đông Mặc nói xong còn thuận miệng trêu chọc một câu. Chọc cho Trương Thiến dùng nước hắt vào người anh.
“Tốt lắm, hiện tại muốn học chưa?” Chơi đùa trong chốc lát, Tôn Đông Mặc bắt được tay Trương Thiến, hỏi cô.
“Dĩ nhiên, nhất định phải học được!” Trương Thiến nói kiên quyết, nhưng là Tôn Đông Mặc cũng không quan tâm, bơi lội phải dựa vào thiên phú, trước kia Trương Thiến cũng học qua bơi lội, nhưng đến nay cũng không học được, huống chi chỉ học trong một ngày như bây giờ.
Nhưng Tôn Đông Mặc cũng không đả kích cô, khó có khi Trương Thiến nhờ anh, trong lòng Tôn Đông Mặc rất vui vẻ .
Tôn Đông Mặc nâng eo Trương Thiến, để hai tay Trương Thiến nắm thành bể, giữ thân thể thăng bằng, hai chân Trương Thiến vỗ bọt nước, nỗ lực giữ vững tiết tấu thân thể, học tập rất nghiêm túc.
Mấy ngày nay tâm tình Trương Thiến có phần không tốt, hai người đã có vài ngày rảnh rỗi làm vận động rồi, nhìn phần lưng trắng như tuyết trước mắt, áo tắm màu hồng nhạt càng tôn lên da thịt trắng hồng mềm mại, bọt nước bay khắp nơi, rơi vào ngang lưng, độ cong đẹp đẽ này khiến người ta nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, thế nhưng Tôn Đông Mặc có chút ngây ngẩn.
“Đông Mặc, làm như vậy có được không?” tiếng kêu của Trương Thiến kinh sợ đến Tôn Đông Mặc. Anh qua loa đáp mấy câu, lần nữa thu hồi suy nghĩ, để lục chú ý tập trung vào chuyện dạy bơi cho Trương Thiến.
Hai người một dạy nghiêm khắc, một học nghiêm túc, cuối cùng, Trương Thiến có thể nổi người lên chút, có khuông có dạng, sợ hãi đối với nước cũng giảm bớt.
Trở lại biệt thự, Trương Thiến tắm xong, thoải mái lăn trên giường một vòng, cảm giác được không khí vây quanh thật là tốt quá. Mặc dù rất ưa thích vọc nước, nhưng không đại biểu cô thích ngâm mình trong nước cả ngày.
Trương Thiến đang vui vẻ lăn lộn trên giường, cho đến khi một bong người chắn lại ánh sang.
Nhìn người đàn ông đứng ở đầu giường, Trương Thiến cười lúng túng, váy ngủ rộng thùng thình để lộ xương quai xanh tinh xảo của Trương Thiến tinh xảo, trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong, thật sự rất phong tình, rất mê người.
Tôn Đông Mặc bò lên giường, kéo Trương Thiến, trưng cầu hỏi: “Hôm nay ở lại đây?”
Trương Thiến suy nghĩ một chút, căn biệt thự này cô vẫn chưa từng ở qua, nếu như, ngày mai cô thật sự chết đi, chết ở chỗ này cũng không tồi, dù sao, đây chính là bằng chứng chứng minh tình yêu của Tôn Đông Mặc đối với cô.
Cuối cùng, Trương Thiến gật đầu, cùng lắm thì ngày mai vẫn ở trong biệt thự không ra ngoài!
Chương trước | Chương sau