Ring ring
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 126 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 99

↓↓
Cô hầm hừ trợn mắt nhìn anh, đứng dậy chạy lên lầu.

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Phía sau truyền đến tiếng cười vui sướng của anh làm cô cũng không nhịn được bật cười.

Vào phòng ngủ vừa thay quần áo, cô cũng không nhịn được nhìn xuống bụng, bên trong... có thể thật sự có một đứa bé không!

Thật ra cô cũng rất mong chờ!

Thay quần áo xong đi xuống thì Mục Tư Viễn đã đến công ty rồi.

Cô giúp người giúp việc làm vài việc vặt rồi ra vườn hoa chơi cùng Hoan Hoan Nhạc Nhạc.

Hai đứa đang cùng xây một lâu đài nhỏ, thấy Cố Bảo Bảo đến liền vui sướng gọi to: "Mẹ, mau đến giúp bọn con một tay."

Cô ngồi xuống bên cạnh hai đứa, thấy chúng dùng xẻng và cái xô nhỏ bằng nhựa bận rộn không khỏi yêu thích.

"Hoan Hoan, Nhạc Nhạc, lâu đài này để ai ở vậy?" Cô hỏi.

"Cho ba mẹ đó."

Hoan Hoan lớn tiếng trả lời: "Còn có Hoan Hoan, Nhạc Nhạc và em gái nữa!"

Bé ngẩng đầu lên, cặp mắt thông minh nhìn cô: "Mẹ, bao lâu nữa em gái mới ra ngoài chơi cùng chúng con?"

Cố Bảo Bảo cười: "Còn sớm lắm!"

Có hay không còn chưa biết mà!

"Vâng!"

Hoan Hoan gật đầu, giơ tay lau mồ hôi trán làm bùn cát trên tay cũng dính cả lên mặt.

"Hoan Hoan."

Cố Bảo Bảo không nhịn được cười. "Thành cái mặt hề rồi này!"

"Mặt hề!"

Nhạc Nhạc lặp lại rồi cũng ngẩng đầu lên.

Không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật mình, hóa ra Nhạc Nhạc đã sớm biến thành một anh mặt hề rồi.

Ngay cả trên miệng cũng toàn cát!

"Nhạc Nhạc!"

Cô bất đắc dĩ nhíu mày. "Con đang chơi cát hay đang ăn cát thế?"

Hoan Hoan cười khúc khích. "Mẹ, Nhạc Nhạc vừa chơi vừa ăn! Bữa sáng em ấy chưa ăn no cho nên mới ăn thêm đó."

Bé liền nắm một vốc cát bỏ vào tay Nhạc Nhạc: "Nhạc Nhạc, anh cho em một ít này."

Hừ!

Nhạc Nhạc giậm chân, anh thối, lại cười nhạo bé!

Còn không xem chiêu!

Bé đột nhiên giơ tay lên ném một vốc cát vào Hoan Hoan.

Hoan Hoan nhanh tay nhanh mắt nhảy sang bên cạnh né tránh.

Nhạc Nhạc còn lâu mới dừng tay, hai tay cùng vốc cát. "Anh, đừng chạy!"

"Không chạy sẽ là thằng ngốc!" Nói xong, Hoan Hoan đã chạy vào lối đi trên dọc vườn hoa.

Cố Bảo Bảo liền nói to: "Hai đứa đừng chạy nữa, cẩn thận ngã đấy!"

Cả hai đang đùa vui vẻ đâu còn nghe được lời cô, một lúc sau đã tới cổng vườn hoa rồi.

Lúc này liền thấy cánh cổng chậm rãi mở ra.

Cô tò mò nhìn lại, một chiếc xe đỏ đi vào, đỗ lại ở vườn hoa.

Cửa xe mở ra, một cô gái cùng với bộ đồ xinh đẹp bước xuống.

Sơ Hàn?!

Cô đi lên phía trước thì Hoan Hoan Nhạc Nhạc đã chạy đến trước rồi.

Hoan Hoan gọi ngọt ngào: "Cô Sơ Hàn!"

Nhạc Nhạc đứng sau lưng anh ngó một cái nhưng không lên tiếng.

Tiếp đó, một người phụ nữ trung niên ăn mặc hoa lệ cũng xuống xe.

Là ai vậy?

Cố Bảo Bảo còn đang ngờ vực thì nghe Hoan Hoan gọi: "Bà nội!"

Bà nội?

Mẹ của Sơ Hàn, mẹ kế của Tư Viễn?

Sao bà ấy lại tới?

Cố Bảo Bảo bước nhanh hơn nhưng trong lòng như đang đánh trống.

Trước đó cô không hề nhận được bất cứ cuộc gọi nào!

"Nhạc Nhạc."

Hoan Hoan kéo Nhạc Nhạc. "Đây là cô Sơ Hàn, đây là bà nội, em mau gọi đi!"

Nhạc Nhạc đảo mắt khinh thường nhìn hai người phụ nữ, bĩu bĩu môi, bật ra hai từ: "Không biết!"

Kỳ thực bé biết cái cô tên Sơ Hàn kia, nhưng cô ta là người xấu, bé còn lâu mới lý tới!

Nghe vậy, Mục Sơ Hàn cảm thấy kỳ lạ hỏi: "Hoan Hoan, tiểu quỷ này biết nói rồi sao?"

"Cô Sơ Hàn, em ấy không phải tiểu quỷ!"

Hoan Hoan chỉnh sửa lại. "Em ấy là người em trai thân yêu của con, Nhạc Nhạc! Bây giờ em ấy đã biết nói rất nhiều rồi!"

"Cô nói nó là tiểu quỷ thì nó là tiểu quỷ!"

Mục Sơ Hàn bất mãn trả lời, sau đó nhìn Nhạc Nhạc: "Tiểu quỷ, cháu đã biết nói thì gọi một tiếng cô xem nào!"

Nhạc Nhạc chậm rãi nhìn cô ta, vẫn thốt ra hai từ: "Không biết!"

Nói xong, hai tay bé khoanh trước ngực, cái đầu ngạo nghễ hất sang một bên.

Mẹ Sơ Hàn nhìn chúng, lạnh lùng nói: "Cái đứa do người không được dạy dỗ sinh ra cũng không có giáo dục!"

Bà ta nhìn Hoan Hoan, vẫn giữ giọng điệu lạnh như băng: "Mục Hà Hoan, mẹ cháu đâu? Đi gọi tới đây, bà muốn gặp!"

"Cháu ở đây!"

Còn chưa nói xong thì Cố Bảo Bảo đã đến trước mặt.

Cô đã nghe ra người đến không có ý tốt nên đứng chắn trước Hoan Hoan Nhạc Nhạc, nghiêng đầu nhỏ giọng nói với chúng: "Mẹ và khách nói chuyện, các con tiếp tục đi xây lâu đài nhé được không?"

Hoan Hoan hiểu chuyện gật đầu, kéo Nhạc Nhạc chạy đi.

Cô quay lại, trước là nhìn Mục Sơ Hàn: "Sơ Hàn, em đã về."

Mục Sơ Hàn liếc cô một cái. "Nhờ phúc của cô, ba tôi đặc biệt khai ân cho phép tôi tới tham dự tiệc đính hôn của anh."

"Cám ơn em đã đến!"

Cô mỉm cười, lại nhìn sang mẹ Sơ Hàn hỏi: "Sơ Hàn, không biết vị này là?"

Sắc mặt mẹ Sơ Hàn lạnh lẽo: "Nhà họ Cố các cô có biết lễ nghi không? Cô không đến ra mắt mẹ chồng là tôi đây mà ngược lại còn để tôi tới gặp cô?!"

Ra mắt mẹ chồng?!

Trong lòng Cố Bảo Bảo sửng sốt, đây thật đúng là việc lớn!

Nhưng chú Mục không nói, ba mẹ cũng không bảo cô, Tư Viễn lại càng chưa từng nhắc đến, cô còn tưởng bà "mẹ chồng" này còn đang dạo chơi ở nước ngoài chưa về chứ!

"Cháu xin lỗi."

Cô vội vàng xin lỗi. "Cô Mục, Tư Viễn và cháu quyết định là mai sẽ về Mục gia một chuyến!"

"Vậy cô đang trách tôi thiếu kiên nhẫn nên tự chạy tới đây?"

Nói thế nào thì cũng là cô sai nên cô đành nói: "Nếu cô đã tới thì mời vào trong ngồi."

Mẹ của Sơ Hàn hừ một tiếng mới xoay người đi vào biệt thự.

Người giúp việc biết có khách đến nên đã sớm chuẩn bị trà nóng.

Nhưng khi thấy rõ được người kia thì cô ấy vội vã cung kính gọi một tiếng "Phu nhân!"

Tiếp đó lập tức chạy vào bếp lấy trà đã chuẩn bị xong đổi lại.

Cô ấy là người giúp việc bên cạnh lão gia nên biết rõ phu nhân chỉ uống đại hồng bào thượng hạng còn những loại khác sẽ không uống!

Cũng may trước đây cô ấy đã chuẩn bị một ít, bằng không lúc này sẽ bị mắng.

Uống đại hồng bào yêu thích, sắc mặt mẹ Sơ Hàn cuối cùng đã hòa hoãn chút ít, nhưng ánh nhìn vẫn lạnh như băng.

Bà ta lúc này tuy đang uống trà nhưng cũng dò xét Cố Bảo Bảo từ trên xuống dưới như phạm nhân.

Cố Bảo Bảo ngứa ngáy toàn thân, không nhịn được hỏi: "Cô à, cháu có chỗ nào lạ lắm sao?"

Mẹ của Sơ Hàn híp mắt, thốt ra bốn từ: "Mặt mày không tốt, vô phúc vô phận!"

Cô ngơ ngác.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử là một truyện võng du được đăng tải miễn phí tại KhoTruyenHay.Gq

19-07-2016 105 chương
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Văn án: Hơn mười năm trước có một âm mưu bị phát hiện, người duy nhất thoát

10-07-2016 66 chương
Tường vi khô

Tường vi khô

Và tôi bắt đầu hiểu ra cái cảm giác của Chi ngày hôm ấy, cái cảm giác ép mình tin

24-06-2016
My best boy friend

My best boy friend

From: Con bạn trời đánhTo: Thằng bạn thánh đâm *** Ai trong chúng ta cũng có một đứa

27-06-2016
Em không đáng...

Em không đáng...

Anh nói đúng, cô không đáng, thực sự không đáng... Vậy để anh đi đi. Cứ để anh

24-06-2016
Muỗi và sư tử

Muỗi và sư tử

Một con Muỗi rất muốn trở thành Chúa sơn lâm, bèn nghĩ: "Trong khu rừng này Sư tử là

24-06-2016
Nhện và gián

Nhện và gián

Có con nhện và con gián cùng sống trong một ngôi nhà. Một hôm nhện bực bội bảo: –

24-06-2016
Khoảng cách mong manh

Khoảng cách mong manh

(khotruyenhay.gq) ...Thừa cả chiếc Ipad mới cứng, chiếc laptop hiệu Apple, chiếc xe tay ga

30-06-2016
Biệt thự máu

Biệt thự máu

Tôi gặp ông Thịnh trong lúc ngồi chờ một chuyến bay. Chuyến bay tôi đi hôm đó bị

24-06-2016