XtGem Forum catalog
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 59 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 97

↓↓
"Cô Cố." Người nhân viên trả lời cô: "Một người đàn ông bằng lòng lấy cô, còn bằng lòng vì cô bỏ ra một số tiền lớn mà chưa phải người đàn ông tốt? Cô tưởng đàn ông là kẻ ngu à? Nếu không yêu cô thì sao lại trả giá vì cô?"

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Cố Bảo Bảo không nói gì, câu nói này hình như cũng rất có lý.

Nhưng vừa rồi khi Trịnh Tâm Du mời anh, trên mặt anh xuất hiện vẻ lưỡng lự, nó giống như chiếc gai nhọn cắm vào tim cô vậy.

Anh đã do dự, dù cuối cùng anh quyết định không đi nhưng anh đã do dự.

Có phải, cô lấy được vị trí bà lớn nhà họ Mục, có được bộ váy đẹp đẽ quý giá này, nhưng lại khó có thể lấy được trái tim anh?

Trái tim anh, sau khi lấy lại tình yêu với Trịnh Tâm Du có phải đã quyết định không tặng nó cho người phụ nữ khác?

***

Trên đường về biệt thự, bên trong xe cực kỳ im lặng.

Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ xe rọi lên hai cái túi ở phía sau.

Sau khi thử váy cưới, Cố Bảo Bảo tỏ ý không có bất cứ ý kiến gì nên anh liền viết chi phiếu, cầm lễ phục về nhà.

Dù biết lễ phục rất quý, cô cũng không có hứng thú xem con số trên tấm chi phiếu.

Cô luôn cảm thấy... sợ hãi, bộ váy cưới ấy thực ra không có bất cứ quan hệ gì với cô.

"Kít..."

Đột nhiên anh đỗ xe lại bên đường.

Cô nhìn sang thì khuôn mặt tuấn tú đã phóng đại ra trước mặt.

Cô rụt lại thì phía sau đã chẳng còn đường, để mặc tay anh nâng cằm mình lên.

"Bảo Bảo?" Anh nhìn cô như có điều suy nghĩ. "Em sao thế? Sao lại không vui?"

"Em đâu có." Cô vội lắc đầu.

Còn muốn lừa anh?

Vừa rồi trong cửa hàng, anh muốn hôn cô dâu xinh đẹp của anh thì cô lại tỏ ra xa cách.

Cái miệng nhỏ này giờ đã biết cách nói dối rồi đấy!

"Còn nói không có?" Anh càng sát lại gần, cả người gần như che phủ cô.

"Không nói thật hả, vậy anh phải trừng phạt em thật nặng."

Nói đến hai từ trừng phạt là mặt cô lại đỏ lên.

"Được rồi, anh đừng làm ồn nữa." Cô đành phải tạm thời xin tha. "Mau về thôi, em còn phải làm cơm tối cho Hoan Hoan Nhạc Nhạc."

"Bữa tối đã có người giúp việc, em bận tâm làm gì?"

Anh nhíu mày bất mãn: "Em gả cho anh cũng không phải để làm cơm."

Nghe xong cô thấy ấm áp, đặt tay lên má anh. "Nhưng em lại muốn. Em muốn làm bữa sáng, bữa trưa, bữa tối cho mọi người, em muốn là quần áo cho anh, muốn thay ga giường giúp anh, muốn cạo râu cho anh."

Như vậy thì bất kể lúc nào anh cũng có thể nhớ kỹ được hương vị của riêng cô.

"Ngốc quá." Anh búng mũi cô. "Vậy em cứ làm nữ giúp việc cho anh."

Anh cúi xuống hôn lên trán cô, sau đó lại khởi động xe.

Về biệt thự, Cố Bảo Bảo đi xuống thì lại thấy anh cũng xuống xe. Cô nghi hoặc: "Anh không về công ty à?"

Giờ mới hơn ba giờ chiều mà. Anh chạy đến cầm cái túi trong tay cô nói: "Không phải có người nói muốn cạo râu cho anh à? Dù thế nào anh cũng phải cho người đó cơ hội chứ?"

"Vậy chắc em phải cám ơn anh luôn hả."

Cô vừa bực mình vừa buồn cười. "Cạo râu thì lúc nào cũng được, anh không cần bỏ việc ở công ty để ở nhà đâu."

Anh nhìn cô: "Bảo Bảo, nếu anh thường xuyên ở công ty, em sẽ không trách anh không ở bên em nhiều hơn chứ?"

Cô lắc đầu. "Em cũng không phải không biết trong công ty bận thế nào."

Hai người vừa nói vừa đi vào biệt thự.

Người giúp việc vui mừng đi đến cầm túi đồ của bọn họ, nói: "Thiếu gia, thiếu phu nhân, tối nay muốn ăn gì?"

Cố Bảo Bảo cười. "Cô chớ vội, tối nay để tôi làm cơm cho."

Người giúp việc luôn miệng nói "tốt" rồi cười tủm tỉm đi cất lễ phục.

Cố Bảo Bảo lên gác thay quần áo, Mục Tư Viễn cũng đi theo.

Cô hỏi anh muốn ăn gì thì anh bảo tùy tiện, nhưng khi cô xuống bếp thì anh lại theo vào.

Mở tủ lạnh, anh chỉ vào đống nguyên liệu bên trong nói: "Bảo Bảo, anh muốn ăn cháo tổ yến và cá chiên bột. Thêm một chút ngọt nữa."

"Không phải vừa rồi anh nói là tùy tiện sao?" Cô chất vấn.

Anh nhún vai. "Anh đã rất tùy tiện rồi đấy, nếu anh mà nghiêm túc thì sợ sẽ hù chết em."

Hù hả?

Cố Bảo Bảo nhướng mày, cái khác không dám nói chứ làm mấy món ăn này không làm khó được cô, ai bảo cô có một người cha làm đầu bếp.

"Anh còn muốn ăn gì thì nói hết đi." Hai tay cô chống nạnh, ngẩng đầu nhìn anh chằm chằm.

Lần này môi anh nhếch lên nụ cười xấu xa, anh sát vào tai cô thì thầm: "Bảo Bảo, anh thích ăn nhất... là em đó!"

Đáng ghét! Cô cầm luôn cây cải trắng đập vào đầu anh.

May là anh tránh mau, bằng không nhất định trở thành đầu cải trắng.

"Này, Bảo Bảo, em muốn mưu sát chồng hả?"

Anh vụt qua sau lưng ôm chầm lấy eo cô.

"Em đúng là đang muốn mưu sát người chồng là anh đấy!" Cô không chịu bỏ qua, tiếp tục quơ cải trắng đánh anh thì bị anh giật lấy. "Trả cải trắng lại cho em."

Cố Bảo Bảo la lên, giữ chặt cải trắng.

"Không thả." Mục Tư Viễn cũng lớn tiếng, cánh tay giựt mạnh ném cây cải trắng đi.

Cố Bảo Bảo xoay người lại, khuôn mặt nhỏ nhắn tức đến đỏ bừng, sao anh có thể ỷ sức mình mà bắt nạt cô chứ!

"Anh...!"

Cô muốn kháng nghị nhưng anh không cho cô cơ hội, chưa báo trước đã hôn lên miệng cô.

Cô khiến anh lúc nào cũng quyến luyến cặp môi đỏ mọng đó.

Cô thật hận mình, một khi nằm áp vào ngực anh thì lại không còn năng lực phản kháng.

Cứ như vậy bị anh ôm đặt lên bàn, tay anh cũng không an phận xâm nhập vào bên trong áo, tìm kiếm cái móc áo lót khiến người ta tức giận bên trong.

Cảm giác mát lạnh khiến cô tỉnh táo, giữ chặt cánh tay anh lại. "Không được... Anh Tư Viễn..."

Người giúp việc có thể vào bất cứ lúc nào.

Người cô dịch về phía sau, trên má đỏ hây hây, trong đôi mắt tràn đầy vẻ khẩn cầu.

Anh lập tức đầu hàng, cằm đặt lên trán cô. "Bảo Bảo, em nhất định là do ông Trời phái tới để giày vò anh."

Có thật không? Cô thực sự giày vò anh ư?

Tình cảm con người thật kỳ quái, biết rất rõ anh bị dằn vặt cô sẽ đau lòng nhưng lại có hơi vui vẻ.

"Bé con, nấu cơm cho anh đi!" Anh buông cô rồi đi lên gác.

Nghe tiếng bước chân anh, cô che miệng cười, nhất định là anh... đi tắm nước lạnh.

Có phải cô rất xấu không?

Còn khiến vị hôn phu của mình đi tắm nước lạnh chứ?

Nhưng trong lòng cô lại thấy ngọt ngào, ngọt đến mức nó như một giấc mơ vậy.

Khiến trong lòng cô có rất nhiều nghi vấn, chỉ vì không muốn phá hoại mọi thứ hiện tại.

Cô đợi rất lâu mới có thể có mọi thứ.

Làm xong bữa tối thì Hoan Hoan Nhạc Nhạc về nhà.

Vừa về tới nhà, hai đứa bé chạy thẳng lên gác, trông thấy cửa phòng ngủ mở thì trên khuôn mặt nhỏ nhắn của hai đứa mới xuất hiện sự vui vẻ.

"Mẹ, mẹ!"

Hai đứa gọi to chạy vào phòng ngủ thì không thấy mẹ đâu cả, người đang thay quần áo bên trong là ba.

"Tiểu quỷ." Mục Tư Viễn nhíu mày. "Muốn vào thì phải gõ cửa, các con quên rồi à?"

Hoan Hoan nhanh chóng trả lời: "Con xin lỗi ba."

Nhạc Nhạc mặc kệ, nhanh chóng chạy vào phòng tắm rồi lên sân thượng, vẫn chẳng thấy mẹ!

Bé bĩu môi chạy đến ngửa đầu nhìn Mục Tư Viễn: "Ba, mẹ đâu?"

"Cái thằng chẳng có lương tâm." Mục Tư Viễn ôm lấy bé. "Sao về chỉ tìm mẹ mà không tìm ba?"

Nhạc Nhạc cười hì hì, ôm lấy cổ anh: "Ba ở đây rồi, mẹ không có."

Ý bé là ba đã sống cùng bọn chúng cho nên không cần phải tìm.

Trong lòng Mục Tư Viễn ê ẩm, cúi xuống hôn bé, lại ôm lấy Hoan Hoan hôn một cái mới nói: "Bây giờ các con hôn ba đi rồi ba đưa các con đi tìm mẹ!"

Thật không ạ? Vậy thì tốt quá, hai đứa không nói một lời, cùng hôn một cái rất kêu lên má ba.

Mục Tư Viễn mới cười hài lòng, ôm hai đứa đi xuống lầu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nắng gắt - Cố Mạn

Nắng gắt - Cố Mạn

Văn án: - Nếu như nhiều hơn thích một chút gọi là yêu, thì nhiều hơn yêu

11-07-2016 41 chương
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Hoàng Hậu Xấu Xí

Hoàng Hậu Xấu Xí

Trích đoạn:Dám động vào Vương phi tương lai, không có chém đầu của nàng ta đã xem

20-07-2016 10 chương
Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Cát - tác giả

23-07-2016 10 chương
Giường

Giường

Tôi đưa em qua cửa và bảo: "Cho một giường đôi". Em bụm miệng cười. Cậu phục vụ

01-07-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Binh pháp tỏ tình

Binh pháp tỏ tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tháng năm có

27-06-2016
Hẹn hò trục trặc

Hẹn hò trục trặc

Quang còn khác với hầu hết những thằng con trai bình thường ở một sự đãng trí quái

25-06-2016
Ở bên em

Ở bên em

SMS: "em ngủ ngoan đi, đừng lo về học phí nữa, sáng mai anh sẽ đi đóng cho em...yêu

29-06-2016
Bến đỗ

Bến đỗ

Nó. Một con bé 22 tuổi. Hồn nhiên. Yêu thơ văn. Thích những con chữ. Giàu cảm xúc. Hay

23-06-2016
Anh Bư

Anh Bư

Còn Nhiên, Nhiên mang trong mình nhiều vết nhơ. Nhiên không có quyền bước vào thế giới

24-06-2016