XtGem Forum catalog
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 15 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 91

↓↓
Cô hơi sững sờ, những không vui trước kia lại hiện về.

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Sao cô có cảm giác, nếu cô không làm việc bên cạnh anh thì quan hệ của bọn họ còn tốt hơn?

"Em..." Cô chần chừ. "Em nghĩ đã. Dù sao phép của em còn tới một tháng nữa."

Trong lúc nói thì hai người đã đi ra xe, Mục Phong Minh đã lên xe chờ Mục Tư Viễn.

Cô nói: "Anh mau lên xe đi, đừng để chú Mục chờ."

Anh gật đầu, kéo đầu cô lại gần, hôn lên trán cô. "Tối anh sẽ tới thăm em." Anh dịu dàng nói: "Cô vợ chưa cưới của anh."

Cô sững sờ, anh đã buông cô ra ngồi vào trong xe.

Vợ chưa cưới

Vợ chưa cưới của anh

Nhìn chiếc xe đi xa, trên gương mặt cô bất giác lộ ra nụ cười hạnh phúc từ tận đáy lòng.

***

Thấy Mục Tư Viễn vào văn phòng, thư ký chủ nhiệm ngạc nhiên vội đi vào theo.

"Mục Tổng." Cô ấy nghi ngờ hỏi: "Không phải anh nói sẽ nghỉ phép một tháng à?"

Anh nhún vai, mặt mày rạng rỡ: "Chuyện làm xong sớm thì tôi đương nhiên sẽ quay lại."

Cô ấy nheo mắt, quan sát tỉ mỉ anh một vòng. "Mục Tổng."

Cô ấy tấm tắc: "Xem dáng vẻ tươi tỉnh hớn hở của anh, có phải là có chuyện vui không?"

"Chuyện vui?"

Anh nhướng mày. "Cô quản nhiều vậy làm gì? Chỉ cần chuẩn bị tốt tiền lì xì của cô đi là được!"

Chuẩn bị tiền lì xì!

Nghe vậy, thư ký chủ nhiệm lập tức hiểu ngay. "Mục Tổng." Cô ấy vui vẻ nói: "Cô Cố đồng ý rồi sao? Thực sự chúc mừng anh!"

Mục Tư Viễn lại có vẻ không vui như thế, anh ngồi xuống ghế làm việc, nhíu mày: "Có gì hay mà chúc mừng? Còn phải hơn nửa năm nữa!"

"Hơn nửa năm?"

Cô ấy ngờ vực, sau khi hỏi rõ nguyên nhân cũng thở dài: "Mục Tổng à, tôi thấy cô Cố không muốn làm việc bên cạnh anh nhất định là do chuyện trước kia đã để lại bóng ma trong lòng cô ấy."

Cô ấy lắc đầu. "Tôi thấy anh nên nói rõ chuyện về Cổ Tín Dương cho cô ấy đi, để cô ấy hiểu được nỗi khổ của anh."

Nhưng Mục Tư Viễn cũng lắc đầu. "Không cần, mọi chuyện đã qua rồi, cô cũng không nên nhiều chuyện đâu đấy, nhớ chưa?"

Không cần nói cho cô ấy biết, sau khi cô ấy biết rồi chỉ càng lo cho anh hơn.

Thư ký chủ nhiệm âm thầm thở dài!

Cô Cố cũng không phải thần tiên, anh không nói thì cô ấy có thể hiểu mới là lạ!

Hơn một tuần lễ không tới công ty, báo cáo cần giải quyết chồng chất khiến Mục Tư Viễn sứt đầu mẻ trán đến tận tối.

Thấy đã hơn mười giờ, trong công ty ngoại trừ bảo vệ ra thì chỉ còn mỗi mình anh.

Nhớ lại năm năm trước khi cô còn là trợ lý đặc biệt của anh, dù anh làm muộn thế nào cô cũng luôn ở cùng anh.

Con người thật kỳ quái, có lẽ anh không hiểu được việc phải biết quý trọng.

Khi đó anh thấy chán ghét, bây giờ điều anh muốn nhất là được trông thấy cô!

Lấy điện thoại ra, anh gửi tin nhắn -- Bảo Bảo, em đã ngủ chưa? --

Chốc lát tin nhắn đã gửi về -- Còn chưa, anh nói đến gặp em mà, em đang chờ anh --

-- Được, nửa tiếng nữa anh đến --

-- Không cần đâu, anh lái xe từ từ thôi, em có thể chờ lâu được --

Anh cười, cầm áo khoác vội vàng ra ngoài.

Năm năm cũng đủ để một người thay đổi vận mệnh của mình, cũng để một cô gái hoàn thành chuyện lớn của đời người.

Anh thực sự rất may mắn, cô vẫn còn chờ anh, vẫn luôn chờ anh!

Để điện thoại xuống, Cố Bảo Bảo cầm điều khiển ti vi đổi kênh này qua kênh khác, cuối cùng tìm được một bộ phim truyền hình để tiêu khiển một lúc.

Lúc này mẹ Cố từ phòng ngủ đi ra. "Bảo Bảo, còn chưa ngủ à? Có muốn ăn khuya không con?"

"Không cần đâu mẹ." Cô trả lời. "Một lúc nữa con đi ngủ."

Mẹ Cố cười ngồi xuống cạnh cô. "Đang chờ Tư Viễn à?"

Cô có chút ngượng ngùng, khóe môi hiện lên nụ cười xem như thừa nhận.

Mẹ Cố thầm than, quả nhiên chỉ có chờ đợi mới làm phụ nữ trở nên ngọt ngào như thế.

"Bảo Bảo." Bà cầm tay con gái. "Mẹ muốn nói chuyện với con một lát có được không?"

Đương nhiên là được.

Cô gật đầu. "Mẹ, mẹ nói đi, con nghe đây."

"Mẹ luôn không tán thành chuyện con với thiếu gia Tư Viễn, con biết tại sao không?"

Cô gật đầu lại lắc đầu, có thể đoán được mấy phần nhưng không chắc chắn.

"Từ bé con và thiếu gia Tư Viễn đã lớn lên bên nhau." Mẹ Cố mỉm cười. "Không có cảm giác về sự chênh lệch thân phận giữa các con, nhưng con biết không? Trong mắt một cô bé gia cảnh bình thường, người con trai như thiếu gia Tư Viễn là quốc vương, hoàng tử, thiên thần!"

Quốc vương, hoàng tử, thiên thần?

Cố Bảo Bảo có hơi buồn cười, anh ở trước mặt cô đôi khi đanh đá như một đứa trẻ vậy!

Nhưng nghĩ lại, nếu không phải cô quen anh đã lâu, nếu bản thân biết anh lần đầu là khi anh đã là tổng giám đốc tập đoàn Mục Thị, cảm giác cô dành cho anh chẳng lẽ không giống như mẹ nói?

"Mẹ." Mắt cô rũ xuống. "Rốt cuộc mẹ muốn nói với con điều gì vậy?"

"Con bé ngốc." Mẹ Cố cảm nhận được sự hoảng sợ của cô, nụ cười càng đậm. "Mẹ muốn nói, Bảo Bảo của mẹ là cô gái có phúc!"

"Có phúc?"

Mẹ Cố gật đầu. "Có thể lấy được người đàn ông như thế chẳng lẽ không phải phúc của con? Mẹ còn thấy vui mừng thay con đó!"

"Nhưng..." Mẹ Cố chuyển đề tài. "Muốn giữ cái phúc đó lâu dài, chỉ dựa vào việc con yêu thiếu gia Tư Viễn là không đủ!"

Cố Bảo Bảo hình như hiểu, nhưng hoang mang lại nhiều hơn, cô phải nên làm thế nào?

Qua nhiều năm, điều cô sẽ làm, có thể làm dường như chỉ có yêu anh.

"Bảo Bảo." Mẹ Cố vỗ má cô nói ra những lời thấm thía. "Con phải nhớ kỹ, con không thể chỉ yêu cậu ấy không, con còn phải học được cách nắm được trái tim cậu ấy!"

Nắm giữ trái tim anh?!

Cô gần như hoảng sợ, trái tim anh chưa hoàn toàn ở chỗ cô, cô đã không biết, cô dựa vào cái gì nắm giữ trái tim anh?

"Đừng sợ, mẹ sẽ dạy con."

Mẹ Cố cười: "Dù con có thích cậu ấy bao nhiêu, về sau con cũng chỉ có thể bộc lộ ra một nửa, còn một nửa con phải giấu trong lòng, con phải để cậu ấy đoán tâm tư của con, như thế con mới có thể vĩnh viễn hấp dẫn cậu ấy, con hiểu chưa?"

Cố Bảo Bảo chỉ biết ngây ngốc lắng nghe, cô không hiểu.

Lúc này, điện thoại cô vang lên, thấy Mục Tư Viễn gọi tới, cô lập tức đứng dậy.

"Anh đã đến rồi à?"

Mới hai mươi phút thôi mà!

Nghe tiếng anh ở đầu dây bên kia cười: "Anh sắp tới, em mau xuống đi, anh xuống xe muốn thấy em ngay."

Giọng anh rất lớn, ngay cả mẹ Cố cũng nghe thấy, bà nhướng mày với Cố Bảo Bảo.

Cô có hơi ngượng ngùng, luôn miệng đáp ứng rồi vội vàng cúp máy.

"Mẹ." Cô nhét điện thoại vào túi. "Con xuống nhà trước đây."

Mẹ Cố thử thăm dò: "Con không chờ một lúc đợi cậu ấy đến rồi xuống à? Hay để cậu ấy lên lầu?"

Nghe vậy, cô vội xua tay. "Không cần ạ, anh ấy bận rộn ở công ty cả ngày, con đi gặp anh ấy một lúc rồi bảo anh ấy về ngủ sớm."

Nói xong cô xoay người xuống lầu dưới.

Mẹ Cố im lặng, lẽ nào vừa rồi những lời bà đã nói là đàn gảy tai trâu?

Cố Bảo Bảo chạy một mạch ra khỏi ngõ, tưởng anh một lát nữa mới đến thì dưới ánh đèn đường đã trông thấy anh đứng cạnh xe.

"Sao anh nhanh vậy?" Cô nghi ngờ chạy tới.

Chưa kịp nghe anh trả lời thì đã bị anh ôm chặt vào lòng, nụ hôn lập tức theo sau ùn ùn lao tới tập kích cô.

Một lúc sau, khi cô bị hôn đến mức hồ đồ nằm trong ngực anh mới nhớ ra: "Ở đây rất nhiều người."

Cho dù là buổi tối thì cũng có hàng xóm láng giềng đi ngang qua.

Anh cười tà. "Đêm đó lúc anh hôn em thì bọn họ đã thấy hết rồi."

"Anh thật xấu xa!" Cô đánh anh mấy cái. "Không thể tìm một chỗ không người được sao?"

"Có liên quan gì chứ?"

Anh không cho là đúng: "Trong tiệc đính hôn ít nhất cũng có hơn một nghìn khách khứa, bọn họ rồi cũng sẽ thấy anh hôn em thôi."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Truyện Khuynh Nhiên Tự Hỉ của tác giả Giả Oán Chúc kể về một mối tình cạnh tranh

22-07-2016 62 chương
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Chợt...

Chợt...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Ngôi nhà hoa vàng

Ngôi nhà hoa vàng

Trước kia, trong mảnh vườn đó và ở hiên ngôi nhà được trồng rất nhiều hoa cánh

24-06-2016
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Bản Châng mùa gió lạ

Bản Châng mùa gió lạ

Cả bản Châng mấy ngày hôm nay cứ ồn ào như ong vỡ tổ, cái tin cô Hẩn con gái nhà

24-06-2016