
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng
Tác giả: Hoàng Kha
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132


bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Khẳng định anh thật sự muốn vậy rồi! Cô cười, đi tới bên cạnh anh.
Anh cong cánh tay lên, ý bảo cô khoác lấy.
Động tác chưa từng làm trước đây, cô bừng tỉnh khoác tay lên, đưa mắt nhìn anh.
"Anh Tư Viễn, anh ăn món này nhé?" Cô chỉ vào món thịt viên.
"Được!"
Thế là cô hăng hái mua hai xâu, một xâu mình ăn, xâu kia đưa cho anh.
Anh không nhận, nói: "Anh không muốn cầm đâu, bẩn tay."
"Không cầm thì sao mà ăn?"
"Đương nhiên là ăn được, em cắn rồi đút cho anh."
Mặt cô tức tốc đỏ lừ, chỗ này đông người mà!
Thấy cô do dự, anh hầm hừ. "Không thì thôi anh không ăn."
Lại cái trò trẻ con! Cố Bảo Bảo không biết làm sao."Được rồi."
Cô đành cắn một viên rồi đưa lại gần miệng anh.
Anh rất xấu, ăn thịt viên rồi thôi, lại còn bất chợt đưa đầu lưỡi vào miệng cô, thuận tiện hôn trộm nữa chứ.
"Đừng như vậy." Cô kháng nghị. "Nơi này đông người lắm!"
Hình như có mấy đứa trẻ vị thành niên nhìn bọn họ bật cười nữa.
Còn lại hai viên thịt cô nhét luôn vào miệng, lE+quYd0n.c0m vậy anh không chiếm được tiện nghi rồi.
"Lau tay đi."
Thấy cô vứt cái que đi, anh lấy khăn tay đưa cho cô.
Anh có thói quen mang theo khăn tay, mặc dù rất ít dùng.
Khăn tay của anh do người giúp việc nhà họ Mục giặt bằng lá bạc hà, bên trên còn thêu một chữ "Viễn".
Cô không nỡ dùng, bỏ nó vào túi. "Không cần, em còn muốn ăn thứ khác nữa!"
Thích anh đến nỗi cả khăn tay của anh cũng thích?
Anh tức cười, một tia đau lòng xẹt qua tim.
Hai người đi một vòng chợ, món gì Cố Bảo Bảo cũng nếm một lần, không phải cô tham ăn, cô chỉ quá lưu luyến thời gian này thôi.
Tới cuối đường mới phát hiện được một khu chợ đêm rất lớn, tuy đã khuya nhưng vẫn có rất nhiều người đang đi dạo ở đó.
Ánh mắt cô dừng lại trên cái máy có dán mấy cái ảnh bên ngoài, nắm lấy bàn tay anh: "Anh Tư Viễn, chúng ta tới đó được không?"
Chỗ nào?
Anh đi theo cô mới phát hiện một cái máy chụp hình sticker.
Cô móc mấy đồng xu trong túi nhét vào khe, sau đó kéo anh vào trong đứng trước màn ảnh.
Mục Tư Viễn không thích chụp hình lắm, đứng bất động: "Anh không chụp."
"Đến đây đi!" Cô khẩn cầu anh. "Em đã nhét tiền xu vào rồi."
Anh thật muốn nói anh sẽ trả lại gấp mười cho em, nghĩ một lúc anh vẫn không nói ra mà đứng bên cạnh cô.
Trên màn ảnh lập tức xuất hiện hai khuôn mặt, cô cười còn anh cau mày.
"Cười một cái thôi." Cô quay lại nhìn anh, một tay giữ tay nắm chụp. "Anh Tư Viễn, anh đẹp trai thế này thì phải chụp nhiều ảnh vào!"
Cô nói gì anh không để ý, từ lúc cô quay lại anh chỉ để ý đến cặp môi đỏ tươi của cô.
Bất thình lình anh cúi xuống hôn cô một cái, một tay cầm cái tay nắm chụp bấm.
"Tách", màn hình chụp lại nụ hôn của bọn họ.
Tiếp đó những âm thanh "tê tê" vang lên, tấm hình đã được in ra.
"Trời ạ!" Cô cầm lên xem, lại là cả sáu tấm, cô ảo não la: "Anh Tư Viễn, anh nhấn gì thế hả? Em nhét có mấy xu mà toàn bộ đều thành thế này!"
Hử, chắc là anh tiện tay nhấn số luôn rồi.
"Chụp rồi thì thôi!" Anh không cho là đúng. "Mấu chốt là ống kính đẹp, số lượng không phải vấn đề."
"Anh!" Không ngờ anh còn biết nói mát.
Cô xé tấm hình đưa cho anh: "Đây là cảnh anh lấy, anh tự giữ đi."
Anh không nhận. "Anh không cầm, không có chỗ để."
Cái gì? Cô chán nản. "Bỏ vào ví."
"Không muốn!" Ai ngờ anh cự tuyệt như chém đinh chặt sắt.
"Vì sao?"
"Bởi vì trong ví có tấm khác rồi."
Cô sửng sốt, biết mình không nên hỏi nhưng vẫn không nhịn được: "Là của ai thế?"
Anh nhìn cô không trả lời.
Cô cúi xuống nhìn môi hai người dính vào nhau trên bức hình, có hơi muốn khóc.
Dĩ nhiên không phải của cô, cô còn hỏi làm gì.
Cuộn mấy cái sticker lại, cô bỏ vào túi quần jean, nặn ra nụ cười: "Được rồi, chúng ta đi thôi."
Bất kể như thế nào, cô không muốn d5endan3eq4yd6n tâm tình của mình phá hư một tối đẹp đẽ thế này.
Nhưng mới đi được hai bước, cánh tay cô đã bị anh kéo lại, cơ thể nhỏ nhắn lập tức rơi vào lồng ngực anh.
Tay khác anh móc ví trong túi giơ ra trước mặt cô.
Xen lẫn với xấp tiền của anh có một tấm hình, là anh với Hoan Hoan Nhạc Nhạc và cả cô.
Đây là ảnh lần trước bọn họ chụp ở khu vui chơi.
Cô sửng sốt, không biết nên nói cái gì.
Anh mỉm cười: "Bây giờ biết rồi chứ? Đây là tấm hình anh thích nhất. Còn tấm vừa rồi..."
Anh lấy mấy cái ảnh sticker trong túi quần jean cô ra, xé một cái cho vào một góc khác của cái ví. "Để nó nhắc nhở anh, mình là người có vợ, sau này phải thu liễm sức quyến rũ của mình trước mặt cô gái khác!"
Anh nói gì vậy? Cố Bảo Bảo vừa xúc động vừa buồn cười. "Mặc kệ anh!"
Tay cô nắm lại đánh một cái lên đầu vai anh, xong rồi chạy đi thật nhanh.
"Bảo Bảo, em đứng lại đó!"
Anh đuổi theo, cuối cùng ở góc đường ôm lấy cô. "Bảo Bảo." Anh hôn lên má cô, hỏi: "Rốt cuộc em nghĩ thế nào rồi? Anh muốn đáp án từ em."
Cô cố tình le lưỡi. "Thời gian ngắn vậy? Người ta nói mua hàng còn phải xem ba gian, anh phải để em nghĩ kỹ chứ."
"Vậy em còn cần bao lâu?"
Anh ôm chặt cô. "Anh có thể cho em thời gian, nhưng không cho phép em đi mua hàng so sánh ba gian. Anh là tốt nhất, có nghe không?"
Nghe vậy, Cố Bảo Bảo không nhịn được cười khúc khích. "Anh Tư Viễn, chưa thấy ai có da mặt dày như anh."
"Nói anh da mặt dày hả?"
Anh xoay vai cô lại, môi tìm được môi, không chút do dự, không chút lưu tình tàn sát bừa bãi.
Nụ hôn sâu đi đến tận sâu trong tim.
"Bảo Bảo." Giọng anh khàn khàn, từ môi lướt xuống cổ. "Cùng anh về biệt thự đi."
Đôi mắt mờ sương mở ra, cô chợt cười đẩy anh: "Anh Tư Viễn, em không về biệt thự."
Cái ôm thoáng cái rơi vào khoảng không, trái tim như bị anh xé nát, anh nhíu mày. "Mau tới đây."
Cô không tới, vẫn lui về sau, nói: "Anh Tư Viễn, anh thực sự muốn lấy em à?"
"Nói nhảm!"
"Vậy anh phải nói với ba mẹ em, bọn họ đồng ý, em mới có thể đáp ứng anh."
Đây là câu nói nghiêm túc, Mục Tư Viễn không tiến lên nữa, đứng tại chỗ hỏi: "Bọn họ đồng ý, em nhất định đáp ứng đúng không?"
Cô không trả lời, chỉ nói: "Vậy anh đi hỏi ba mẹ em trước đi."
Ba mẹ quan tâm nhất là việc chung thân đại sự cùa cô, cô thực sự không thể tự làm chủ đáp ứng anh.
Hơn nữa, dựa theo phong tục, anh cũng phải đi gặp ba mẹ cô mà?
Nếu anh không muốn, cô gả cho anh thì có ý nghĩa gì?
Mục Tư Viễn cười. "Được, bây giờ anh đưa em về. Ngày mai anh với ông già cùng đến nhà em."
Cô sửng sốt. Anh mới nói gì? Anh thật sự đáp ứng sao?
Cô ngơ ngác nhìn anh, có lẽ đến tận giờ phút này cô mới tin, anh thật sự muốn lấy cô!
"Bảo Bảo, em làm gì mà cứ ngẩn người ra thế?" Anh đi lên trước vuốt má cô. "Lẽ nào tối hôm nay anh nói rất nhiều lời khiến em khiếp sợ à?"
Khiếp sợ? "Không phải, anh Tư Viễn." Nụ cười của cô mang theo sự khổ tâm khó hiểu. "Anh biết không, một người trước giờ chỉ ăn cháo, nếu đột nhiên nói cho anh ta, về sau ngày nào cũng được ăn Mãn Hán toàn tịch, phản ứng của anh ta nhất định cũng như em."



Tình yêu tuổi teen - Such_as_life
Giới thiệu: Hắn tên là Huy...là hot boy trường tôi.bằng tuổi và học lớp 11a1 Hắn
Lãnh Cung Thái Tử Phi
Lãnh Cung Thái Tử Phi là truyện ngôn tình cổ đại cung đình được đăng tải miễn phí

Vừa gặp đã yêu - Hắc Miêu Bạch Bạch
Giới thiệu: Đây là câu chuyện về một hủ nữ sau khi bị một tiểu tam cướp hôn,

Mùa hè xa xôi - Nhân Gian Tiểu Khả
Giới thiệu tác giả: Nhân Gian Tiểu Khả là cô gái có tính cách mơ hồ, có một chút

Mảnh hành tây nào không rơi lệ - Điền Phản
Giới thiệu: Đây là một câu chuyện xưa kể về tình yêu nồng nàn của tuổi thanh
Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh
Giới thiệu: Những mầm lá non mơn mởn chồi lên từ sau cơn bão chiều qua. Một sức
Cảm Thụ Mập Mờ
Trích đoạn:Vì vậy lúc này, tất cả nhân viên của công ty mới lý giải được vì sao
Lưu Luyến Không Quên
Xuyên suốt câu chuyện là những yêu thương đang cần được tháo gỡ, những vướng mắc

Mảnh hành tây nào không rơi lệ - Điền Phản
Giới thiệu: Đây là một câu chuyện xưa kể về tình yêu nồng nàn của tuổi thanh

Lời thú tội giữa kí ức 17
Mối tình đầu của tôi là những yêu thương đơn phương mà chắc có lẽ, Duy sẽ chẳng

Con không cần mắt kính nữa đâu ba!
Hôm sau trước cửa nhà chỉ có mình cậu bé đứng đợi ba về. Anh tôi không thấy bé

Có những mùa mưa như thế
Tôi chợt hiểu, trước những cơn mưa của cuộc đời, phải chuẩn bị cho mình chiếc ô,

Chỉ cần ta yêu nhau
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

Đọc truyện tranh Ô Long Viện chap 59 - Hoa đà tóc vàng
Đọc truyện tranh Ô Long Viện chap 59 - Hoa đà tóc vàng, thần y tóc vàng Maria đã

Xóm trọ
Thụy và Tuấn yêu nhau được một năm. Mong manh và hờ hững, đôi khi Thụy tự hỏi

Em không biết
Lan không biết khi nào anh sẽ trở lại, bao giờ Lan sẽ cùng anh chung bước trên con

Tin nhắn thứ 1000
Khi tôi nhắn đến tin thứ 999 anh đã nhắn lại cho tôi, lần đầu tiên anh nhắn lại

Con ngỗng và quả trứng vàng
Một ngày nọ, một người nông dân tìm đến ổ của con ngỗng và thấy một quả

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính
Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những