Polly po-cket
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 55 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 83

↓↓
“Đâu có!” Người giúp việc thân thiết nhéo nhéo tay Nhạc Nhạc, Cố Bảo Bảo trêu chọc bé: “Nhạc Nhạc, gọi dì đi.”

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Trong mắt cô giúp việc lộ ra sự kinh hỉ: “Cô Cố, Nhạc Nhạc có thể nói được rồi sao?”

Lời còn chưa dứt, Nhạc Nhạc đã mở miệng gọi: “Dì!”

“Dạ!”Cô ấy cũng đáp lại, không nén nổi kích động.“Tôi đã nói, trẻ con ở với mẹ sẽ tốt hơn! Cô Cố, cô nên tới nơi này nhiều hơn.”

Như là nhớ ra gì đó, cô ấy lại nói: “Đêm hôm đó cô tới rồi lập tức đi ngay, tôi vội đi pha thuốc cho Mục tổng nên cũng không chào hỏi cô, thật sự xin lỗi.”

Cố Bảo Bảo sững sờ, không rõ cô ấy nói tới tối hôm nào.

Người giúp việc tiếp tục: “Tôi thấy cô Trịnh cũng ở đây, cứ tưởng các cô sẽ trò chuyện với nhau, tôi thực sự sơ sót.”

Hóa ra là tối hôm đó! Cô lắc đầu: “Không sao đâu.”

Người giúp việc thở dài. “Cô Cố, tôi còn chưa từng thấy Mục tổng bệnh nặng như thế, cô Trịnh cũng kỳ quái, trước kia thường xuyên đến, đêm hôm đó cô đi không bao lâu thì cô ấy hỏi bệnh tình Mục tổng xong cũng đi ngay. Sau đó cũng không tới nữa.”

“Cô ấy…” Cố Bảo Bảo khó hiểu, nhớ lại tối hôm đó Trịnh Tâm Du nói những lời mập mờ với cô, làm sao lại chỉ tới thăm bệnh anh được?

“Không nói đến cô Trịnh nữa.”Người giúp việc nhìn Nhạc Nhạc, ngược lại cười. “Cô Cố, sau này cô phải đến thường xuyên đấy, đừng nói tôi làm người giúp việc mà lắm miệng, đêm hôm đó sau khi cô đi, Mục tổng cứ đòi đi tìm cô, nhưng anh ấy mắc bệnh, đứng cũng không vững mà vẫn khăng khăng, thật khiến người ta đau lòng.”

“Cô..”Ánh mắt Cố Bảo Bảo sững sờ nhìn cô ấy.“Cô nói cái gì?”

Ngoại trừ khó tin, cô thật không dám tin tưởng.

Lúc này, tiếng Hoan Hoan vang lên.“Mẹ, Nhạc Nhạc, hai người mai lên đây!”

Người giúp việc không nói thêm gì nữa, khẽ cười: “Cô Cố, tôi đi trước, cô muốn ăn gì? Trưa tôi làm cho cô.”

“Thịt cuộn!”Nghe vậy, Nhạc Nhạc lập tức cướp lời nói.

Trừ thịt băm trứng cà chua ra thì bé thích nhất món thịt cuộn, cho nên có thể nói ra ngay.

“Được, được.”Người giúp việc cười rộ lên.“Vậy làm thịt cuộn cho tiểu thiếu gia của chúng ta!”Nói xong người giúp việc đi ra ngoài.

Cố Bảo Bảo ôm Nhạc Nhạc lên lầu hai vào phòng đồ chơi mà vẫn chưa phản ứng kịp.

Trong đầu vang vọng những lời người giúp việc nói, nhưng cô làm sao cũng không tưởng tượng nổi.

Trịnh Tâm Du cố ý nói vậy ư?Cô ta sao lại làm như thế?

Còn anh ốm lại muốn tìm cô sao?

Cô thực sự thấy khó tin.

“Bảo Bảo!” Thình lình giọng nói của anh vang lên bên tai, cô ngoảnh lại, trên má lập tức nhận được nụ hôn.

“Đang nghĩ gì thế?”Sau đó anh hỏi.

Cô luống cuống cúi đầu mới phát hiện mình nằm trong lòng anh, chẳng những hai tay mà hai chân anh cũng đè lên hai chân cô.

“Anh đừng có làm vậy.”Cô vội đẩy anh. “Con còn đang ở đây.”

Khi ngẩng lên thì mới thấy trong phòng đồ chơi chỉ còn hai người bọn họ.

Anh nghiêng đầu, đôi mắt cười nhìn cô: “Hoan Hoan Nhạc Nhạc đã xuống dưới chơi cát, lúc chúng ra ngoài không phải đã nói với em rồi à? Em không nghe thấy sao?

Anh nhíu mày: “Em rốt cuộc đang nghĩ cái gì thế?”

“Không, không nghĩ gì cả.”Cô đẩy anh ra.“Em cũng xuống nhà đây.”Nói xong cô như chạy trốn khỏi phòng đồ chơi.

Trốn?Ý cười trong mắt anh càng đậm, anh đi tới bên cửa sổ, nhìn cô đi ra bãi cát bên cạnh vườn hoa. Bé con! Anh sẽ không để em trốn đâu!

Dù thế nào anh cũng sẽ không để em thoát khỏi tầm mắt của anh!

“Mẹ, lâu đài!” Nhạc Nhạc học thêm từ trên tranh, mau mau khoe với mẹ

Cố Bảo Bảo cười nhìn lâu đài trên tranh hỏi: “Các con muốn dùng cát xây lâu đài à?”

“Vâng ạ!”Hoan Hoan gật đầu. “Mje giúp chúng con được không ạ? Cố Bảo Bảo lắc đầu, vỗ má bé. “Có tiểu thần đồng Hoan Hoan đây rồi, mẹ sẽ không giúp nữa.”

Cô ngồi xuống cạnh đó.“Mẹ ở đây xem Hoan Hoan mất bao lâu để xây xong!”

Hoan Hoan ngượng ngùng cười, tự tin hết mình nói: “Thế mẹ nhìn con này!”

Thấy chúng hăng hái bừng bừng chơi cát, cô không nhịn được nhìn ra cầu thang.

Anh chưa xuống.

Cô không muốn để anh biết suy nghĩ trong lòng mình, tuy cô không biết lúc anh ốm tại sao lại muốn tìm cô, nhưng trở lại trong lòng cô cũng là những lời mà Trịnh Tâm Du đã nói với cô.

Vì sao lại nói như thế?Tại sao muốn cô hiểu lầm anh?

Người trong lòng Trịnh Tâm Du không phải Văn Hạo sao?Cô ta không nên đuổi cô rời khỏi anh mới phải.

Ngày đó ở trên du thuyền, cô rơi xuống biển, nhưng đó là do Trịnh Tâm Du nhất thời lỡ tay.

Những lời đó chắc không phải cô ta say rượu rồi nói mê đó chứ?

Cố Bảo Bảo thở dài, lẽ nào tâm tư của Trịnh Tâm Du đã xảy ra thay đổi?Cô ta không muốn Văn Hạo nữa mà ngược lại lựa chọn Tư Viễn?

Nếu là vậy, người giúp việc vì sao còn nói cô ta không hay tới đây?

Vô vàn câu hỏi không có đáp án, cô không khỏi rối rắm như tơ vò.

Làm gì cũng không có tinh thần, dầu gì cũng chịu đựng được đến tối dỗ Hoan Hoan Nhạc Nhạc đi ngủ.

Cô đi rửa mặt, nhìn sắc mặt tiều tụy trên gương mà lại mang theo ý cười trên khóe mắt, cô hắt nước lên mặt.

Cố Bảo Bảo, mày có tiền đồ không thế? Chỉ một chút ánh nắng mà đã tưởng mùa xuân đến rồi sao?

Không thể mong muốn nữa, bây giờ mày nên đi tìm A Diệp.

Nghĩ đến A Diệp cô lại thở dài, vì sao bao giờ cô cũng khiến A Diệp thương tâm?

Lau khô mặt, dứt khoát đi xuống lầu, cô chuẩn bị về.

Ra phòng khách đã thấy Mục Tư Viễn đứng ở cửa.

Từ lúc ăn xong cơm tối đã chẳng thấy anh, bây giờ lại không biết từ đâu chui ra.

“Đi đâu đấy?”Thấy cô xuống, anh xoay người hỏi.

Cô đứng lại, nhìn anh: “Em phải về nhà.”

“Về nhà?”Anh tới gần.“Ở đây không phải nhà em sao?”

Câu nói kỳ quái! Sáng không đi là vì Nhạc Nhạc, bây giờ Nhạc Nhạc ngủ rồi không quấn cô nữa thì cô không có lý do gì mà ở lại. Cô không muốn phí lời với anh, nói: “Nhà em ở tiệm mỳ vằn thắn.” Nói xong, cô bước xuống bậc thang.

Ở đây không xa lạ như trong núi, tự cô có thể tìm đường vê.f

“Em đứng lại đó cho anh!” Anh đuổi theo, kéo cô lại. “Em muốn về làm gì?Chuyện tối qua em quên rồi hả?”

Anh bế cô ngồi ở cửa, trói chặt đôi chân cô.“Có muốn anh ôn lại lần nữa cho em không?”

“Anh điên rồi sao?”Cô đánh anh.“Anh muốn làm gì?”

“Em đừng ép anh, bằng không chuyện gì anh cũng làm được đấy!”

Anh cố ý chờ ở đây, tưởng rằng cô không đi, không ngờ cô vẫn đi!

“Em ép anh? Mục Tư Viễn, em cũng sắp bị anh ép điên rồi! Anh rốt cuộc muốn em làm thế nào?”

“Anh muốn em ở đây, không được đi!”

“Không thể nào!”

“Không thể nào?Phải là anh nói mới đúng!” Anh nói, còn ác ý ma sát nơi mềm mại của cô. “Xem ra anh còn phải đẻ em nhớ thật rõ, em là người phụ nữ của ai, nên ở bên cạnh ai!” Nói xong, anh kéo tay cô vào biệt thự.

“Mục Tư Viễn, anh dừng tay.” Cô giữ chặt cánh cửa.“Anh tính để em trốn ở đây cả đời sao?Cả đời đều không gặp ba mẹ em ư?”

Mục Tư Viễn sửng sốt, quả thực là không thể, nhưng ngoại trừ cách đó, anh không nghĩ ra cách nào tốt hơn.

“Vậy em nói anh phải làm sao?”

Cô hất tay anh ra: “Em không muốn anh làm gì cả. Tự em đi tìm A Diệp, bây giờ em đã không xứng gả cho anh ấy. Nhưng em muốn tự mình đi nói rõ ràng với anh ấy.”

Cô hít sâu một hơi, xoay người đi.

“Em quay lại cho anh!” Anh quyết không thể để cô đi! Anh tiến lên bế ngang cô rồi đi thẳng vào phòng anh.

“Em ở đây đợi đi!” Anh đè đầu vai cô lại, trong lòng đã có quyết định.“Chờ anh về!”

Nói xong, anh vội vàng đi ra khỏi phòng.“Cách”, cánh cửa bị khóa lại.

“Mục Tư Viễn!” Cô chạy đến bên cửa sổ, nhìn anh đã chạy ra vườn hoa hét lên: “Anh muốn làm gì?”

Dưới ánh đèn, anh quay lại, giơ tay lên tặng cô một nụ hôn gió, sau đó nhanh chóng nhảy lên xe.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Nụ hôn thoáng qua

Nụ hôn thoáng qua

Lâm Hạ Vy đang trong chuyến dã ngoại cùng với lớp đại học. Năm nay cô đã là sinh

23-06-2016
Phía sau một chàng trai

Phía sau một chàng trai

  (khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu

26-06-2016
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Của mình của người

Của mình của người

Và hoa ở nhà người, bèo ở ao vườn người, trang phục của người, sự dịu dàng của

23-06-2016