Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 55

↓↓
Cô không yên tâm: "Phó tổng, một mình anh tới đây thôi à, có cần tôi gọi Văn Hạo tới đây không?"

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"Cô dám!" Anh ta mắng rồi nói: "Cô cút ngay đi! Tôi không muốn gặp ai hết."

Đau khổ và thất vọng thế này anh ta đã sớm quen rồi, không cần bất kì ai thương sót.

Cô nắm được tia bi thương trong mắt anh ta, cũng không biết trong lòng có tư vị gì.

Có lẽ bây giờ, anh ta chỉ muốn ở một mình.

"Vậy được rồi, Phó tổng, tôi về trước. Anh chớ uống nhiều quá." Nói xong, cô ra khỏi quán bar.

Đi được một đoạn, cô vẫn gọi cho Thân Văn Hạo, nói chuyện này với anh.

***

"Ừ, anh biết rồi. Cảm ơn em, Bảo Bảo." Thân Văn Hạo có phần không muốn cúp máy, ánh mắt chợt dừng ở bàn làm việc của Cố Bảo Bảo.

Một làn gió nhẹ thổi qua làm cuốn sổ cô đặt trên bàn bị thổi tung, hé ra đóa hoa bách hợp xinh đẹp trên mặt giấy.

Đó là loại hoa cô thích nhất.

Anh khẽ mỉm cười, xoay người ra khỏi văn phòng.

Cách công ty không xa có một cửa hàng hoa rất lớn, tại nơi này có thể mua được những loại hoa hiếm có như hồng vàng hay bách hợp.

Hết giờ làm Trịnh Tâm Du cũng đến đây, mai ở nhà trẻ sẽ tổ chức sinh nhật tập thể cho một vài bé nên cô tới đây mua ít hoa.

Đang chuẩn bị đi thì bỗng trông thấy bóng hình quen thuộc đi tới từ xa.

Nhịp tim cô lạc mất nửa nhịp, chân định bước ra đón anh thì ngừng lại, bước nhanh sang góc bên trái.

Anh cũng mua hoa à, chuẩn bị tặng ai sao?

Đủ loại nghi vấn làm cô không lộ diện, giả vờ như một người xem hoa lẫn trong những vị khách khác.

"Chào anh, xin hỏi anh cần gì không?" Quả nhiên, anh đi vào cửa hàng bán hoa.

Anh nói: "Xin hỏi còn bách hợp trắng không?"

Bách hợp trắng! Lòng cô xót xa, đó không phải loài hoa cô thích.

“Anh cần bao nhiêu?” Anh nghĩ một lúc, “Năm mươi chín bông.”

“Anh có cần bọc luôn không?”

“Không, sáng mai hãy đưa đến địa chỉ này.”

Anh viết địa chỉ cùng tên người nhận hoa rồi đưa danh thiếp của mình, “ Mỗi ngày một bó, tôi sẽ gửi qua tài khoản.”

“Vâng! Anh đi thong thả!”

Trịnh Tâm Du đứng ngây ngô một lúc lâu nhìn theo bóng lưng anh.

Mãi đến khi gió lạnh thổi khiến người không chịu nổi cô mới chịu đi vào cửa hàng hoa.

“Xin chào” Cô tới trước quầy, “ Có phải vừa rồi có một anh họ Thân vào đây đặt hoa hay không?”

“Cô là…?”

“Tôi là thư kí của anh ấy.” Cô nói lại chi tiết những gì trên danh thiếp của anh, như vậy mới có thể làm người ta tin là thật.

“À vâng, vửa rồi anh Thân có tới đặt hoa, xin hỏi có vấn đề gì không?”

“Có vẻ như là người nhận hoa anh ấy viết nhầm nên bảo tôi qua sửa lại.”

“Vậy cô sửa trên này.”

Cầm lấy tấm bưu thiếp, trên đó nổi lên ba chữ rõ ràng “Cố Bảo Bảo”!

Tim cô nhảy lên, gạch xóa thật mạnh cái tên và địa chỉ kia đi rồi viết lại một cái địa chỉ khác!

Lần đầu tiên cô làm việc như thế, cũng do tức giận nhất thời, đến khi ra khỏi cửa hàng hoa cô lại hối hận.

Nếu Văn Hạo biết sẽ nhìn cô thề nào, liệu anh ấy có phải sẽ không bao giờ để ý tới cô nữa?

Cô quay lại định đổi cái tên kia thêm lần nữa, nhưng dũng khí đã biến đi đâu mất!

Đi về thì cả ba mẹ đều ở nhả, bình thường công việc bận rộn, rất ít khi bọn họ về sớm thế.

“Du Nhi” Ba Trịnh gọi cô lại, “ Con qua đây.”

Cô đến gần, ba liền nhét một tấm chi phiếu vào tay, “Đây là chi phiếu mười triệu, mai con đưa trước cho Tư Viễn.”

Cô nghi hoặc, “Trước đó không phải là ba vay ba mươi triệu sao?”

Còn nữa, chuyện này sao không để thư kí đi làm?

Mẹ Trịnh bên cạnh thở dài, “Du Nhi, công việc làm ăn bây giờ không tốt, mười triệu này cũng là ba con bán đi quyền một nhãn hiệu mới có được, ba mẹ dự định lẩn lượt sẽ bán đi mấy cái khác nữa.”

Nghe vậy, cô bỏ chi phiếu vào tay ba, “Vậy thì có ba mươi triệu trả lại rồi!”

“Cái con bé này!” Ba Trịnh kéo cô lại, “Ba mẹ quyết định đầu tư thêm, tiền chưa biết có đủ hay không, mười triệu này trước trả lại cho Tư Viễn đã.”

Cô không có hứng thú với sách lượt kinh doanh của ba mẹ, “Ba, ba còn hai mươi triệu cũng là nợ, không trả cũng là nợ , huống hồ…”

Nói đến đây, dường như hiểu ra cái gì, sắc mặt cô cứng đờ: “Ba không phải là ba muốn thả con tép bắt con tôm đấy chứ! Ba trả tiền là giả, muốn mượn tiền mới là thật đúng không ?”

Chỉ có nguyên nhân này mới giải thích vì sao ba mẹ lại để cô cấm chi phiếu đưa cho Tư Viễn.

Mẹ Trịnh nhíu mày, “ Du Nhi sao con lại ăn nói với ba con như thế? Công ty gặp khó khăn, lẽ nào con không hỗ trợ một tay được sao?”

“Con giúp thế nào hả?”

Trịnh Tâm Du cũng tức giận, “Trước khi công ty đưa ra thị trường, ccon đã khuyên hai người đừng đưa ra, giữ tài sản cố định với kinh doanh cũng đủ để cuộc sống chúng ta khá giả. Hai người có nghe con không? Bây giờ tài chính gặp vấn đề, ba mẹ chẳng thà ra cái giá rồi xem ai bỏ tiền cao hơn thì bán con đi đi!”

“Con…!” Ba Trịnh tức giận vô cùng, tát một cái lên mặt cô.

“Ba nó!” Mẹ Trịnh cả kinh, Trịnh Tâm Du oán hận nhìn hai người xong chạy lên lầu.

“Ba nó à, sao ông lại đánh con bé!” Mẹ Trịnh kéo tay ông, đau lòng nói.

Sắc mặt ba Trịnh hối hận, “Tôi… Du Nhi không đi tìm Tư viễn trợ giúp thì công ty phải làm sao?”

Mẹ Trịnh lắc đầu: “ Nếu thực sự không được thì bỏ đi thôi. Có lẽ Du Nhi nói đúng, công ty không mở rộng thì cuộc sống của chúng ta cũng rất ổn, chỉ cần ông và Du Nhi khỏe mạnh bình an, tôi không cầu gì khác.”

“Như vậy sao được? Người làm ăn có ai lại không muốn buôn bán lớn? Bảo thủ thì sớm muộn gì cũng sẽ bị công ty khác nuốt mà thôi!”

Ba Trịnh không đồng ý với cách nói của bà, “Tôi đi nói chuyện với Du Nhi.”

“Ông chớ đi” Mẹ Trịnh kéo ông lại, “Tôi đi, tôi đi!”

Mẹ Trịnh đi lên lầu, thấy phòng con gái không khóa liền đẩy cửa vào, lúc này cô đang ngồi trên ghế dựa vào ban công ngẩng người.

“Du Nhi!” Bà đến gần.

Trịnh Tâm Du quay lại nhìn bà, môi mấp máy, “Mẹ.”

Bà ngồi xuống cạnh con gái, xoa má con: “Có đau không?”

Trịnh Tâm Du lắc đầu, ánh mắt quật cường.

Mẹ Trịnh đau lòng từng cơn, không nhịn được nói: “Du Nhi, đừng trách ba mẹ.”

Thấy cô trầm mặc không tỏ ý gì cả, mẹ Trịnh nặng nề thở dài, “Mẹ nói thật với con, trước khi cậu con ăn cắp tiền trốn đi thì công ty đã xuất hiện vần đề rồi, cậu con chỉ là… đưa vấn đề ra trước mặt chúng ta ngay lập tức mà thôi. Mẹ với ba con…”

Vất vả trong đó thật sự khó mà nói.

Người hiểu thì sẽ thông cảm cho bọn họ, người không hiểu thì sẽ nói bọn họ tự làm tự chịu!

Trịnh Tâm Dư quay ra, nhìn thấy những sợi tóc bạc trên đầu bà, trong lòng thấy áy náy.

“Mẹ, ba mẹ muốn con trợ giúp thế nào?”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh Chàng Ngọt Ngào

Anh Chàng Ngọt Ngào

Trích đoạn:Anh biết, cổ cô là nơi rất nhạy cảm, chỉ cần anh phà hơi thở vào, nó

21-07-2016 12 chương
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Trích đoạn:Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được

23-07-2016 121 chương
Muốn Nói Yêu Em

Muốn Nói Yêu Em

Trích đoạn:Trên đời này đứa nhỏ không cha không mẹ có rất nhiều, Tống Tiểu Tây

20-07-2016 43 chương
Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly là một truyện ngôn tình võng du mình giới thiệu cho bạn nào

23-07-2016 4 chương
Ngôi nhà không có mái

Ngôi nhà không có mái

Lần ngồi tù thứ tư Miền đã suy nghĩ rất nhiều, anh đã đếm nếu ra tù đúng hạn

29-06-2016
Chuồn chuồn ướt mưa

Chuồn chuồn ướt mưa

Tôi thoát khỏi giấc mộng mị khi cơn mưa vẫn còn rỉ rả. Những gã đầu gấu vỉa hè,

26-06-2016
Sống Như Tiểu Cường

Sống Như Tiểu Cường

Tiểu Cường là một chàng trai sống đầy bản năng, với cái xấu có sẵn trong máu: Để

23-07-2016 44 chương
Miền thương!

Miền thương!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Mỗi chúng ta

27-06-2016
Những cuộn len rối

Những cuộn len rối

Mọi thứ trong cuộc sống như những cuộn len nhiều màu sắc mà ngày qua ngày tôi vẫn

25-06-2016
Thiên thần quân phục

Thiên thần quân phục

Đây là một câu chuyện trong gia đình mà cha tôi đã kể cho tôi nghe về mẹ của ông,

27-06-2016

Lamborghini Huracán LP 610-4 t