80s toys - Atari. I still have
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 39 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 101

↓↓
Cô lên giọng. "Dù sao anh cũng muốn làm khó em mà!" Trong lòng bỗng dưng thấy tủi thân, nước mắt lại lăn xuống.

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Cô xoay người sang chỗ khác, không muốn để ý tới anh.

Mục Tư Viễn sửng sốt, bất giác có chút bối rối.

"Bảo Bảo, anh không gọi, anh không gọi nữa!"

Anh vội vàng nói liên thanh.

Vì chứng minh lời mình, anh còn ném điện thoại đi khiến nó vang lên một tiếng "bịch".

"Em đừng khóc, đừng khóc mà!" Anh ôm lấy cô, đau lòng nói.

Cố Bảo Bảo lau nước mắt, không tin hỏi: "Thật sự không gọi nữa?"

d_Đ!Lee...Qy$đ(ô)n

"Thật đó, không gọi nữa!"

Anh rất cam đoan, chỉ kém không giơ tay lên thề.

Bộ dạng này thật giống như một học sinh làm sai chuyện phải viết bản kiểm điểm trước mặt giáo viên.

Cố Bảo Bảo nhịn cười, nói tiếp: "Vậy mai anh có về nhà ăn cơm không?"

Mục Tư Viễn nhíu mày, cắn răng: "Về!"

Nghe xong, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lập tức từ mưa sang trời quang: "Anh nói thật chứ?"

Anh bất đắc dĩ gật đầu. "Chuyện đã đồng ý với bà xã thì tất nhiên không thể nuốt lời."

Cuối cùng cô không nhịn được bật cười ra tiếng.

"Anh Tư Viễn, anh đừng có ra vẻ bị em ức hiếp nữa có được không?"

Cô cười khanh khách: "Anh là đàn ông đấy!"

"Nhưng rõ ràng vừa rồi em ức hiếp anh!" Mục Tư Viễn kháng nghị.

Anh lao tới đè cô xuống bên dưới.

"Bây giờ..."

Đôi mắt thâm thúy nhìn thẳng vào cô: "Anh muốn ức hiếp lại!"

Bàn tay anh lại bắt đầu không an phận di chuyển trên da cô.

Cô thấy ngứa ngáy, không nhịn được cười, lập tức bị môi anh ngăn lại.

Hơi thở anh cuốn tới, cô chỉ thấy trong ngực đầy ắp vị ngọt.

Thực sự cô chưa từng nghĩ anh Tư Viễn sẽ vì cô mà thay đổi ý định.

Thật sự không ngờ tới...

***

Diện tích của biệt thự nhà họ Mục rộng hơn 3000 mét vuông, được xây theo kiểu cổ, trước sau đều là vườn hoa.

Ngay chính giữa có một đài phun nước, Nhạc Nhạc trông thấy rất phấn khích.

"Mẹ, nước, nước!"

Bé vui vẻ, đôi mắt tràn đầy ao ước. Đến nỗi bé còn muốn nhảy xuống để được nô đùa với dòng nước.

Cố Bảo Bảo sợ bé bị cảm, liền nói: "Nhìn là được rồi, Nhạc Nhạc không thể đến đó đâu nhé. Nếu bị ướt sẽ ốm đấy, mà ốm là cô y tá sẽ tiêm cho Nhạc Nhạc."

Tiêm!

Nhạc Nhạc nhăn mày, cái cổ rụt lại.

Mục Tư Viễn cười, khoát tay gọi người làm vườn đang cắt tỉa hoa, nói nhỏ mấy câu.

Cố Bảo Bảo dắt Hoan Hoan Nhạc Nhạc đi phía sau không nghe rõ anh nói gì.

Nghe xong người làm vườn lập tức gật đầu chạy đi.

Bốn người bọn họ tiếp tục đi vào nhà.

Vừa lên trước bậc thang thì cửa đã mở ra.

Hai người hầu đi ra, cung kính gọi: "Thiếu gia, thiếu phu nhân! Tiểu thiếu gia!"

Bọn họ chia ra ôm Hoan Hoan Nhạc Nhạc, đi theo sau bọn họ vào nhà.

"Con chào cô!"

Hoan Hoan lễ phép chào, Nhạc Nhạc cũng bắt chước gọi: "Con chào cô!" Làm cho cả hai người giúp việc đều mắc cười.

Cố Bảo Bảo hỏi: "Xin hỏi chú Mục đã về chưa?"

Một người trả lời: "Lão gia đã về từ sớm, thực đơn hôm nay do chính ông ấy quyết định!"

Cô ngượng ngùng cười nói: "Thật làm phiền chú Mục quá."

Nói xong cô đến bên Mục Tư Viễn: "Anh xem, chú Mục rất tốt với chúng ta."

Mục Tư Viễn hừ mũi, không nói gì cả.

Lúc này mọi người đã vào đến phòng khách.

Mục Phong Minh đang đi xuống, bên cạnh là mẹ Sơ Hàn.

"Ông nội! Ông nội!"

Hoan Hoan Nhạc Nhạc chạy đến ôm lấy chân ông.

"Hai bảo bối!" Mục Phong Minh bóp má chúng rồi vòng tay ôm lấy cả hai.

"Úi chà, hai bảo bối ngày càng nặng rồi, ông sắp ôm không nổi nữa."

Ông cũng không để chúng gọi mẹ Sơ Hàn một tiếng bà nội đã ôm chúng đến phòng khách.

Mẹ Sơ Hàn biết ông đang giận chuyện hôm qua chạy đến tìm Cố Bảo Bảo, trong lòng giận nhưng không dám nói, chỉ có thể đi theo.

"Chú Mục."

Cố Bảo Bảo chào hỏi, cũng khẽ mỉm cười với bà ta: "Cô Mục!"

Mẹ Sơ Hàn hờ hững hừ một tiếng xem như đáp lại.

Đây là do có Mục Phong Minh, nếu không thì bà ta sẽ chẳng lý tới Cố Bảo Bảo.

Cố Bảo Bảo cũng biết nên cũng không tự khiến mình không vui, ngồi xuống bên cạnh Mục Tư Viễn.

"Bảo bối ngoan."

Mục Phong Minh đùa với Nhạc Nhạc. "Nói cho ông nội nghe, thời gian này con học nói được những gì rồi?"

Hoan Hoan cướp lời: "Ông nội, Nhạc Nhạc rất thông minh, học được nhiều lắm!"

Được anh trai khen, trong lòng Nhạc Nhạc hớn hở, gật đầu thật nhanh, bắt chước theo: "Rất nhiều, con nói rất nhiều!"

Bộ dạng nháy mắt như con vẹt học nói khiến ai nấy đều buồn cười.

Xem dáng vẻ mẹ Sơ Hàn thì hình như cũng muốn cười.

Có thể nghĩ đến thái độ trước đó của mình, bà ta vẫn cố đè lại, nhưng khóe mắt có hơi rung rung.

Thời điểm dùng cơm còn rất sớm, sau khi chơi cùng hai đứa trẻ một lúc, Mục Phong Minh liền nói: "Tư Viễn, theo ba vào thư phòng, ba có chút việc công ty muốn giao cho con."

Mục Tư Viễn không kiên nhẫn cũng không tình nguyện. Anh lo rằng sau khi mình vào thư phòng, mẹ Sơ Hàn không biết lại nói gì với Bảo Bảo. Nhưng chuyện của công ty dù sao cũng quan trọng.

Cố Bảo Bảo cũng thúc giục anh: "Anh mau đi đi."

Anh đành phải gật đầu: "Anh sẽ ra ngay." Nói xong anh vỗ lên tay cô mới đứng dậy theo Mục Phong Minh vào thư phòng.

Cố Bảo Bảo vươn tay ra với hai đứa bé: "Hoan Hoan Nhạc Nhạc, đến chỗ mẹ nào!"

Cô nghĩ trong lòng nếu không thì đưa hai đứa ra vườn hoa chơi một lúc.

Không "xung đột chính diện" với mẹ Sơ Hàn thì chắc cũng chẳng có chuyện gì đâu.

Hoan Hoan Nhạc Nhạc vừa đến cạnh cô, một giọng nữ sắc bén đột ngột truyền vào từ cửa.

"Ai cho rút nước ở đài phun nước vậy?"

Là Mục Sơ Hàn, giọng nói đầy giận giữ, âm lượng lại rất lớn.

Nhạc Nhạc sợ hết hồn, vội bịt chặt hai tai.

Miệng bé kêu: "Mẹ, quái thú, quái thú!"

Cố Bảo Bảo nhanh chóng ôm lấy bé, nhỏ giọng an ủi: "Không phải đâu, Nhạc Nhạc ngoan, đừng sợ đừng sợ."

Mẹ Sơ Hàn đứng lên. "Hô to gọi nhỏ cái gì thế hả?"

Nghe tiếng, Mục Sơ Hàn vẫn lớn tiếng trả lời như trước: "Mẹ, ai to gan lại đi bảo người làm vườn rút hết nước ở đài phun nước vậy, đàn cá con mang về từ Pháp đều chết khát cả rồi!"

Cô ta đi vào phòng khách lập tức thấy ngay Cố Bảo Bảo và hai đứa bé.

Mắt cô ta xoay chuyển, chỉ vào Cố Bảo Bảo nói: "Cố Bảo Bảo, nhất định là chuyện tốt do cô làm đúng không? Là cô đã bảo người làm vườn rút nước!"

Cô ta càng nói càng quả quyết: "Chỉ có cô dặn thì người làm vườn mới không dám nói với tôi!"

Cố Bảo Bảo chẳng hiểu ra làm sao: "Sơ Hàn, chị... em nói gì đó?"

Từ lúc cô đến đây chưa từng nói chuyện gì với người làm vườn!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay được đăng

22-07-2016 77 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu

Giới thiệu: Diệp Xuân (17 tuổi) : nữ nhân vật chính, là một người hiền lạnh nhưng

14-07-2016 97 chương
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Hoa hồng cho anh

Hoa hồng cho anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") "anh luôn mong

27-06-2016
Thức đợi bình minh

Thức đợi bình minh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Tháng ngày đã mất

Tháng ngày đã mất

Tôi khác Viễn, tôi thích đắm mình trong những điều đã vụn vỡ, còn Viễn thì vứt

23-06-2016
Bán chữ

Bán chữ

- Tôi yêu cầu các em phải đi học thêm! – Quắc mắt nhìn lũ học trò chẳng hiểu mô

29-06-2016
Hai cha con và con lừa

Hai cha con và con lừa

Một hôm, hai cha con người xay bột dắt một con lừa vào thành. Trên đường đi, họ

24-06-2016
Ma

Ma

Ma....ma.................. Tiếng thằng Tuấn la thất thanh khi đi qua bụi duối trước cửa

24-06-2016