Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài - Thiên Cầm

Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài - Thiên Cầm


Tác giả:
Đăng ngày: 13-07-2016
Số chương: 284
5 sao 5 / 5 ( 14 đánh giá )

Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài - Thiên Cầm - Chương 5 - Bất ngờ mang thai 1

↓↓
Tầng 38 phòng làm việc của Tổng tài tập đoàn Tiêu thị.


Tiêu Ký Phàm đang gõ bàn phím máy vi tính, khoé môi nhẹ nhếch lên. Biểu tình lãnh đạm trên mặt tăng thêm phần đẹp trai và quyến rũ.


Thân là tổng tài của Tiêu thị, anh có một năng lực siêu cường của một người lãnh đạo. Tiếp nhận công việc chưa đến năm năm, lại có thể đưa công ty quản lý theo trình tự.


Nữ thư ký đi vào, nhìn vào gương mặt người đàn ông đẹp trai nhưng cũng không quên việc chính nói: "Tổng tài, tổng tài tập đoàn Tạ thị muốn gặp ngài, xin hỏi..."

bạn đang xem “Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài - Thiên Cầm” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Hãy để anh ấy lên đây". Tiêu Ký Phàm cắt đứt lời nói cô, không ngẩng đầu lên, càng không liếc mắt nhìn nữ thư ký xinh đẹp.


"Vâng". Bất đắc dĩ, nữ thư ký chỉ có thể nói một câu, đau lòng mà đi ra ngoài cửa.


Chỉ chốc lát sau, sau một tiếng cười nhẹ, thân ảnh hoàn mỹ của Tạ Vân Triết xuất hiện trước mặt Tiêu Ký Phàm, anh ta nhẹ nhàng nhảy qua, ngồi lên bàn làm việc của Tiêu Ký Phàm, cười nói: "Tiêu tổng, gặp em không dễ dàng nha".


Tiêu Ký Phàm liếc mắt nhìn anh, mỉa mai nói: "Những cặp mới cưới không phải chỉ ở nhà với bà xã đến đây với em làm gì?"


Tạ Vân Triết cười lớn, nói: "Mẹ của anh vẫn nhớ em đó, ngày hôm qua em không tới, bà hỏi em cả ngày. Sáng sớm nói anh tới mời em, buổi tối về nhà anh ăn một bữa cơm".


"Nói như vậy em không đi cũng không được?" Với tâm trạng tốt của anh, Tiêu Ký Phàm cũng lạnh lùng trước sau như một.


"Đương nhiên". Tạ Vân Triết nói, lắc đầu khẽ thở dài: "Chưa thấy tổng tài nào tiêu sái giống như em, ba ngày có hai ngày đi công tác, anh thấy tám phần là em đi vui đùa khắp nơi thôi?"


"Nếu anh nhìn không thuận mắt, anh cũng có thể học em". Tiêu Ký Phàm tắt máy tính, nhìn qua vào lưng ghế dựa, lấy áo tây trang mặc vào.


Hai người đi đến hướng cửa.


Ở trong phòng buồn bực một ngày, cuối cùng Lâm Tử Hàn cũng không ở lại được nữa, chuẩn bị đi đến hoa viên một chút. Cuộc sống như thế, rốt cuộc muốn trôi qua tới khi nào, cô thực sự không dám tưởng tượng.


Thật không may, tại hoa viên cô gặp ngay Tạ phu nhân đang tỉ mỉ sửa lại những cánh hoa, chẳng biết tại sao, cô luôn luôn sợ đặc biệt là khi nhìn thấy Tạ phu nhân, muốn trở về cũng không có cách, chỉ có thể lắp bắp chào: "Mẹ".


Tiếng gọi mẹ này của cô thật không tự nhiên, nhưng mà cô không thể không gọi.


Tạ phu nhân nghe thấy lại cảm thấy ngọt ngào, buông chiếc kéo đang cầm trên tay, tại bồn nước rửa tay sạch sẽ, kéo cô ngồi xuống ghế, thân thiết nói: "Tử Hàn, đã quen ở đây chưa?"


Không quen! Rất không quen! Đáy lòng cô hò hét nhưng trong miệng lại nhu thuận nói: "Rất tốt".


"Quen là tốt rồi". Tạ phu nhân cười tủm tỉm nói.


Lúc này, cô giúp việc bưng trà bánh lên, đặt ở trên bàn rồi đi xuống. Tạ phu nhân cầm lấy một chiếc đưa vào tay cô, ôn hoà mở miệng: "Nào, thử bánh đậu phộng xem, vừa mới làm thôi".


Lâm Tử Hàn chỉ nhìn thoáng dầu mỡ trên bánh đậu phộng, dạ dày đột nhiên truyền đến một trận khó chịu, thẳng tới cổ họng. Cô đứng dậy rất nhanh, tới chỗ thùng rác của hoa viên mà nôn khan.


Tạ phu nhân sợ hãi, vội lại gần, vội vàng nói: "Tử Hàn, con làm sao vậy? Khó chịu sao?"


Hơi thở thuận lại, Lâm Tử Hàn dùng khăn tay lau khoé miệng lắc đầu: "Con không sao". Cô cũng không biết mình bị làm sao, đột nhiên muốn nôn.


Tạ phu nhân nhìn qua cô, vội nói người giúp việc đi gọi bác sĩ, bản thân tạm thời đỡ Lâm Tử Hàn trở lại ghế ngồi. Lâm Tử Hàn không chịu nổi bà chuyện bé xé ra to, cười nói: "Mẹ, con thật sự không có việc gì".


"Dù sao gia đình họ cũng sống ở hậu viện, đi đến đây cũng quá dễ". Khi đang nói chuyện, bác sỹ tại gia đã qua vài chục tuổi tới.


"Mau xem thiếu phu nhân không khoẻ chỗ nào". Tạ phu nhân nhường vị trí, để cho lão trung y xem mạch. Đến bây giờ còn có người xem bệnh qua việc bắt mạch? Lâm Tử Hàn miễn cưỡng đưa tay ra.


Lão trung y đưa ngón tay đặt giữa mạch của cô, hơi nhắm mắt lại, nửa phút sau mở mắt, kinh ngạc nhìn Lâm Tử Hàn.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh? là một truyện ngôn tình của tác giả Dư Lạc Thần, bạn có

21-07-2016 34 chương
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mình thấy rất hay nên chi

21-07-2016 120 chương
Shock tình - Kawi

Shock tình - Kawi

Giới thiệu: Sự trở lại của một Kawi độc đáo hơn, cá tính hơn và sắc nhọn

15-07-2016 127 chương
Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Văn Án: Hắn luôn là bộ dáng thảnh thơi, nhã nhặn, đầy quý khí cao ngạo Một hình

15-07-2016 11 chương
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn

Mời bạn đọc truyện Gả Hạnh Không Hẹn của tác giả Trùng Tiểu Biển và viết cảm

23-07-2016 37 chương
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Em có muốn tắm không?

Em có muốn tắm không?

Nhật Quân bật nhạc disco, chân nhún nhảy dù lòng trống rỗng. Anh đã ngủ với trên

01-07-2016
Mảnh ghép trái tim

Mảnh ghép trái tim

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Tiếng chổi tre

Tiếng chổi tre

Mặc cho mẹ quỳ lạy, van xin bố ở lại với mẹ con tôi. Bố cầm tay mẹ giật mạnh,

24-06-2016
Diễn

Diễn

Cô đau, nhưng đôi chân vẫn không ngừng dấn tiếp. Rốt cuộc thì cô cần gì nhỉ? Rốt

29-06-2016
Chàng trai mặc đồ đen

Chàng trai mặc đồ đen

Khi gặp một người, anh sẽ coi trọng người đó bởi những gì anh ta mặc, hay những gì

30-06-2016

Polaroid