và tiếng cánh cửa chiếc xe hơi đóng sầm lại...
bạn đang xem “Cô là dân chơi hả? - Vitconxauxi1995ct” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
_Nè! Rốt cuộc thì đã có chuyện gì xảy ra giữa 2 người vậy hả? Tại sao lâu nay Minh với bà làm mặt lạnh với nhau? Khai ra mau!
Nó không nói gì,chỉ nhíu mày bực bội, đầu cúi gầm,tay chép lia chép lịa mấy bài đại số, trong khi Hoàng và Như nhảy loi choi xung quanh. 2 đứa nó nhì nhằng 1 hồi, nó bắt đầu cáu
_2 đứa chúng mày câm ngay!!! Thấy tau chưa đủ khổ àh?
Cả 2 đứng hình 1 hồi...
_Không nói thì thôi, có cần phải giở thói khủng long bạo chúa ra như thế không? – Như dẩu mỏ
_Thôi. Cho chị 2 bí mật. Chuyện tình cảm của 2 người mà. Quan tâm làm gì? Dù sao thì chúc chị 2 và anh zai vẫn sẽ là 1 đôi nhá. – Hoàng đá lông nheo với nó rồi kéo tay Như lôi đi.
Nó khẽ thở dài rồi lôi tập ra chép bài tiếp. Vừa được mấy dòng thì...
_Hân ơi Hân! Hân ơi là Hân! Hân ới ời!
Nó ngước lên nhìn mặt cái đứa vừa phá hoại bầu trời bình yên mà nó mới hưởng được 5 phút...Là Băng...Người cùng tên với nó. Tự nhiên nó linh cảm có chuyện chẳng lành...
_Nè Hân...Bà có thấy thằng em tui đâu hông? Tuấn Anh í. Gần 1 tuần nay nó không về nhà...tui lo quá...lần cuối cùng tui thấy nó là khi nó đi chung với bà...tui nghĩ bà có manh mối gì đó...
Nó giật thót cả người, 2 chân nó đập vào nhau...Và nơi cái cổ của nó,cục hầu mắc nghẹn ở đó luôn...Nó không nói được gì hết...
_Hân, bà có nghe tui nói hông?
Khó khăn lắm nó mới đưa cục hầu về đúng vị trí, mở đường cho lời nói run run yếu ớt của nó.
_Ờ..tui không biết..bữa đó...đi chơi xong là nó về nhà mà...
_Vậy sao?...Nếu biết gì nữa thì phone cho tui nha...
Ôi...tim nó như muốn rớt ra ngoài luôn...Có thể nó sẽ ko bị tra hỏi lần nữa...Nhưng...nó thấy cắn rứt lương tâm quá...vì nó mà Tuấn Anh mới thế...nó thấy có lỗi với Băng...Thôi thì...
_Từ từ tính vậy...
Nó nhủ thầm rồi lại cắm cúi viết.
_Hey! Good morning!
Lần này thì nó thực sự cáu rồi đây...
_4 god sake!!!(chúa nhân từ) Sáng giờ tui bị hành chưa đủ sao?
Charlie cười hì hì, ngồi xuống kế bên nó
_Bớt giận...
_Ủa? Sao bữa nay hổng xài tiếng Pháp nữa mà chuyển qua Ing-lít òi?
_Hì hì.Sợ nói tiếng Pháp Băng hổng hiểu.
_Suỵt!!! Bé bé cái mồm thôi! Mi muốn thân thế ta bị lộ hết à?
_À à, phải rồi phải rồi. – Charlie nhỏ giọng – À,sáng nay bị gì mà mới gặp Charl đã la thất thanh dữ vậy?
_Không có gì!
Nó bực dọc đáp,lại cắm cúi viết viết
Charlie nhìn nó,đắn đo 1 hồi rồi giật lấy mấy cuốn tập của nó.
_Ếy! Làm cái trò khỉ gì vậy hả?
_Chép bài. Không thấy sao còn hỏi?
_Tui có nhờ ông chép hông?
_Hông – Hắn đáp lời tỉnh bơ
_Zậy thì trả tập cho tui!
_Đang chép sao trả?
_Đừng có chép nữa!!!
_Why?
_Tui không cho!!!
_Lạ thật...chép bài giúp người yêu của mình cũng không được sao?
_Tui không phải người yêu của ông!!!
_Ơ...vậy thì là người mình yêu!!!
.......Cuộc đấu khẩu của cả 2 khiến cho cả trường chú ý.....
Reng...Reng...Reng
_Híc...thôi rồi...
Nó giật lại cuốn tập, thất thểu bước vô hàng...Charlie bước theo sau
+Trong lớp+
_Hôm nay,mời Hân, Phúc, Huệ, Vĩnh lên nộp tập bài tập cho cô kiểm!
Giọng bà cô oang oang khắp lớp. Nó rụng rời...
_Thôi rồi...tất cả chỉ tại tên hâm đó mà mình chép không đủ bài...ông trời ơi...bộ kiếp trước con nợ hắn sao???
Nó bước lên bàn giáo viên mà chân tưởng như đeo tạ, liếc ai kia 1 cái thiệt là bén khi quay về chỗ.
5′ sau...
_Cô trả tập cho các em. Cô tuyên dương Hân, người duy nhất làm bài tập đủ trong những bạn mà cô kiểm tập!
Nó há mỏ, cứng người, không tin vào tai mình.
Lật cuốn tập ra, nó há mỏ tập 2: Hắn chép bài cực đầy đủ cho nó chỉ trong 1 thời gian ngắn mà nét chữ lại rất giống nó. Nó quay sang hắn, ngạc nhiên tột độ. Hắn nhìn nó cười hiền
_Khi được người ta giúp thì mình nên làm gì nhỉ?
_Messi!
_À, không cần nói cảm ơn đâu. Chỉ như thế này – hắn hôn nhẹ lên má nó – là đã đủ rồi
Nó đỏ mặt...Kể cả hắn, người chủ động hôn nó, cũng đỏ mặt...
Buổi sớm, ánh mặt trời chói chang chiếu vào lớp học, nơi có 2 ông mặt trời con con phía cuối lớp...
Nó đang ngồi trong phòng, đeo headphone, mặt nhăn mày nhó, cả ngày hôm nay nó đã có đủ chuyện không lành rồi, thế mà...
_Con khỉ điên!!! Mi có chịu trèo xuống khỏi ban công nhà ta không hả? Hay muốn ăn guốc bay?
Ở ngoài ban công vang lên tiếng cười hì hì nghe dễ thương phết
_Bộ ông tính ở ngoài đó đến sáng luôn àh?
_Để coi...Nếu như Băng chưa cho tớ vào thì...à,đúng là tớ sẽ ở đây đến sáng đó.
Nó nghe mà tức sôi máu
_Muốn nghỉ ngơi cũng không được nữa là...
Tình hình là có 1 con khỉ Pháp lông trắng, trên đầu có chùm lông vàng, hiện đang nằm dài trên...thành ban công nhà nó, đầu dựa vào tường.
_Này! Tui không muốn bạn bè của tui mang tiếng là ăn trộm, đêm hôm khuya khoắt tự dưng leo lên đây làm gì cha nội?!!! Hàng xóm người ta dị nghị thì sao hả?
_Thì kệ người ta. Tớ mang tiếng chớ có phải Băng mang tiếng đâu.
_Trời ơi là trời!!!! Bây giờ, ông mà không leo xuống, tui đẩy xuống, té ráng chịu!
_Thôi nào...Tớ thừa biết Băng của tớ không phải người bạo lực và ác độc đến như vậy.
Con khỉ cười cười. Còn nó tức anh ách
_Được thôi! Tui sẽ chứng minh!
Nó lùi lại 2 bước, lấy đà vung chân đá vô mông con khỉ 1 cái bốp. Con khỉ mất thế, lạng choạng định té, mà rồi...con khỉ rớt xuống, mất hút vào màn đêm, cùng lúc con khỉ rơi xuống vang lên 1 tiếng bộp, sau đó là những tiếng rít rít chói tai.
Nó hết hồn, nhào người ra ban công
_Charlie!!! Ông đâu rồi??? Charlie!!!
_Đây nè! Làm gì kêu dữ vậy? Không sợ hàng xóm dị nghị là nhà của tiểu thư có người điên àh?
Charlie thò đầu ra. Thì ra, Charlie đã nhanh tay chộp lấy cái ống nước trên tường, đu xuống. Cái tiếng động "bộp" với "rít rít" là từ đó mà ra.
_Her...Đúng là khỉ mà. Leo tài quá còn gì nữa. – Nó khoanh tay trước ngực, vênh mặt.
_Kéo tớ lên với...
_Không! Đu được vô cái ống nước rồi thì tuột xuống dưới đất luôn đi, đây không tiếp ai kia.
Charlie nhìn khuôn mặt của nó lần cuối, rồi tuột xuống đất.
_Ken! Ta đi thôi.
Ken cọ cọ mũi vào chân Charlie, vẻ như đang luyến tiếc...
_Hửm? À, không về nhà đâu. Chúng ta đi mua đồ tí rồi quay về nhà cô chủ mà.
Trong bóng tối, người và chó cùng nhau bước đi. Nó hơi thấy tội tội cho Charlie...Dù sao nó cũng có lỗi, nếu lúc nãy Charlie không nhanh tay bám vào ống nước thì đã tan xương rồi...Ôi...
_Đáng ra mình nên xin lỗi hắn...Nên kiểm tra xem hắn có bị thương tích gì không...Kẻo mai hắn vào lớp, kể xấu mình với mọi người thì khốn..Haizz, thôi kệ. Xét cho cùng hắn cũng chả bị gì nặng nề, lần sau mình sẽ lưu ý.(Khiếp...còn lần sau cơ đấy)
Chương trước | Chương sau