Old school Swatch Watches
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny


Tác giả:
Đăng ngày: 13-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 142 đánh giá )

Cô dâu mạo danh - Kinny - Chap 33 - The end

↓↓

Bàn tay tôi đã bị hắn nắm chặt, kéo ngược lại, và chỉ giây sau đó - một cảm giác ấm áp, ngọt ngào trên đôi môi tôi.

bạn đang xem “Cô dâu mạo danh - Kinny” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Anh yêu em! Như thế được chưa hả bà xã?


Mọi người vỗ tay reo hò, còn tôi thì ngượng chín mặt:


- Ai là bà xã anh hả?5 năm sau.


Chúng tôi đã có với nhau một cậu nhóc 4 tuổi.


Cuộc sống của tôi rất hạnh phúc dù đôi lúc hắn vẫn hay bắt nạt tôi, chẳng hạn như lúc này:


- Em làm nhanh lên được không?


- Thì em đang làm nè! hic hic


Tôi lau nước mắt đang đầm đìa trên mặt , cố cắt cho lẹ mấy cái củ hành tây trong khi hắn... đang làm đầu bếp chính.( Hi cái này có gọi là bắt nạt không nhỉ - Lời của Kinny)


Hắn lắc đầu:


- Con sắp dậy rồi đấy, em đúng là.... mấy năm rồi mà chẳng có tí thay đổi nào hết, chán thật!


- Chán thì sao lúc xưa còn cưới em làm gì?- Tôi lườm hắn một cái.


- Là tại em quay về phá đám cưới của anh , nên anh phải bắt em ... bồi thường thôi!


Tôi cười.


- Thế nếu như lúc đó em không quay về thì sao?


- Thì ... thì anh biết chắc là em sẽ về mà!


- Anh đúng là....


Nhìn nụ cười tươi của Phi Khanh. Hắn trầm tư nhớ về 7 năm trước.


Một buổi chiều hắn đang tản bộ trên đường khi vừa mới thăm mộ của cô bạn thân Thiên Ý.


Gió chiều lành lạnh, ánh nắng nhạt nhòa như đồng cảm với nỗi buồn của chàng trai trẻ.


- Anh ơi! - Một cô bé tầm 17 tuổi từ đâu lẽo đẽo theo hắn- sao anh buồn vậy?


Liếc nhìn cô bé đó chỉ một giây, hắn lại bước tiếp, ánh mắt lạnh lùng nhìn xa xăm.


Hắn cứ đi mãi, đến lúc nhìn lại thì vẫn thấy cô bé đó phía sau mình.


- Này cô bé sao cứ theo anh hoài vậy?


- Vì em muốn nói với anh một việc.


- Gì?


- Em thích anh!- Cô bé nói một cách tự nhiên mà không hề đỏ mặt.


- Bé con , em còn nhỏ lắm. Anh không thích đâu,về đi!


Hắn nói đoạn quay lưng đi , nhưng giọng nói như nghẹn ngào của cô bé đó đã kéo chân hắn lại:


- Em thích anh, em rất thích anh, dù biết anh lạnh lùng, dù biết rằng anh chẳng một lần để mắt tới em nhưng em vẫn thích anh!


Câu nói này?


Thiên Ý!


Là Thiên Ý cũng đã từng nói với hắn như vậy trước khi...


- Em vừa ..... - Hắn chưa nói hết câu thì đã phải hoảng hồn khi nhìn thấy cô bé đó run từng cơn cầm cập, đang ngồi gục đầu dưới đất.


Bây giờ hắn mới để ý, mặt cô bé trắng bệch , chắc là do cảm lạnh.


- Này em không sao chứ? ... này ... này


Hắn lay mạnh nhưng trả lời lại hắn chỉ là những tiếng rên khẽ của cô bé.


Hết cách rồi!


Hắn bế cô bé lên, tiến thẳng về phía trước.


Sáng hôm sau:


- Hết sốt rồi!


Hắn sờ lên trán cô bé, rồi mang cái thau nước nhỏ đi ra ngoài.


- Á..............a........a........Hắn giật mình khi nghe tiếng la thất thanh từ sau lưng.


- Tỉnh rồi à?- Hắn hoàn hồn khi thấy cô bé đó ngồi trên giường vẫn ... bình an.


- Sao ... sao tôi lại ở đây.... còn cái này là..... ?- Chỉ vào bộ đồ lạ hoắc trên người cô bé khóc tức tưởi- anh ... anh đã làm gì tôi hả?


À! Ra vậy. Hắn phì cười.


- Yên tâm! tôi không có đụng vào người bé đâu. là chị giúp việc đã làm đấy.


- Thật hả?- Cô ngây thơ nhìn hắn với ánh mắt còn long lanh vì nước mắt.


- Uhm!- Tự dưng hắn lại thấy cô bé này vui vui nên cố tình đùa cô, hắn dượm bước lại gần- mà nếu là anh làm thì có sao đâu, chẳng phải em nói em thích anh sao?


- Uh! nhưng mà......


- Nhưng mà sao?- Hắn cuối xuống gần hơn, tay nâng cằm cô .


- Đừng! - Cô hất mạnh tay hắn, rồi nhích ra khá xa - Em... em không có thích anh.


Hắn ngớ người:


- Vậy chẳng lẽ hôm qua là tôi nghe nhầm.


- Thật ra....- cô ấp úng - thật ra là vì em nghe nói anh từng là "Hoàng tử lạnh lùng" của trường CNN , bao nhiêu cô tỏ tình với anh đều bị anh phớt lờ nên , em muốn kiểm chứng thôi.


- Ra vậy ?- Hắn lại cười- mà con gái lại thích những kiểu lạnh lùng vậy ư?


- Em không biết! nhưng ... có lẽ là đúng... vì.... mà thôi em về đây!


- Này!


- Tên em là Hạ Phi Khanh, anh nhớ nha! Không chừng sau này gặp lại em sẽ thích anh đấy. Tạm biệt!


Hắn cười, cảm thấy cô bé này rất đặc biệt.


Hắn đã nhiều lần đi lại con đường đó mong có thể gặp lại cô bé nhưng không hề thấy.


Rồi mãi đến 2 năm sau.


Khi hắn một mực từ chối cuộc hôn nhân sắp đặt của ba mẹ, nhưng cái tên Hạ Phi Khanh vô tình gợi lại cho hắn: " Có khi nào là cô bé đó không?".....


Rồi gặp lại , thấy cô bé đó không hề nhận ra mình , tự dưng hắn lại muốn trêu cô, lại muốn xem thử lời cô nói khi xưa có là thật.... và rồi....- Này! Anh làm gì mà thẫn thờ vậy hả?


- Đâu có, anh chỉ nghĩ không biết trước khi gặp anh, em đã tỏ tình với anh chàng nào không thôi?


- Tỏ tình? Anh ......... khoan đã..... hình như........


Tôi ngờ ngợ...


Thế đấy! Hóa ra tôi đã yêu hắn từ cái lần gặp đầu tiên của buổi chiều hôm ấy...


" Tình yêu cũng lạ lùng thật, đôi khi ta đã vô tình quên đi những xúc cảm thoáng qua trong đời. Nhưng nó không hẳn là đã hoàn toàn biến mất, mà chỉ là nó đã ngủ quên trong tim ta, cho đến một lúc nào đó, những xúc cảm đó lại trỗi dậy mà chính ta cũng không thể nào hiểu được..."


- Anh giỏi lắm! nhận ra em rồi mà dám giấu em lâu vậy đấy - Tôi nhéo hắn một cái thật mạnh.


- Á ! đau....


- A! Mẹ ăn hiếp ba!- Thằng nhóc chun mũi nhìn tôi ( chắc biết là tên nhóc nào rồi- giống hắn như đúc hj)


... Kính koang!....kính koang.!...


- Con lúc nào cũng bênh ba hết, chờ đó xem mẹ xử con thế nào.


Tôi bẹo má nó rồi chạy vội ra mở cửa:


- Vĩnh Cường! Thiên Vân!


- Sao vậy ? Không hoan nghênh sao mà đứng như trời trồng vậy hả?- Thiên Vân nguýt tôi một cái lém lỉnh.


- Đâu có ! Vì hơi bất ngờ thôi.


- Là ai vậy em? - Hắn hỏi rồi cũng ngạc nhiên không kém gì tôi khi trông thấy hai người họ - Này sao về mà không báo trước hả.


- Muốn cho mọi người bất ngờ mà. Lần này về đây chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới luôn.


- Thật à?- Nhìn nụ cười tươi trên môi của Thiên Vân tôi lại thấy mình vui lây.


- A! Ba Vĩnh Cường, mẹ Thiên Vân! Con nhớ ba mẹ lắm.


Thằng nhóc ôm chầm lấy hai người .


- Mới có nửa năm mà con đã lớn như thế này rồi sao Khánh Tường - Vĩnh Cường xoa đầu nó cười cười.


- Vâng! Con sắp thành người lớn rồi.


Mọi người lại một phen cười ngả nghiêng ...........


The end


Chương trước

↑↑
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn

Mời bạn đọc truyện Gả Hạnh Không Hẹn của tác giả Trùng Tiểu Biển và viết cảm

23-07-2016 37 chương
Cậu bạn đặc biệt

Cậu bạn đặc biệt

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Lá thư gửi bố

Lá thư gửi bố

Cuộc đời quá ngắn mà yêu thương thì quá dài! Lá thư viết sau khi bố mất. Mạnh

29-06-2016
Giá trị thực sự

Giá trị thực sự

Một lần nọ, cáo và báo cãi nhau xem ai đẹp hơn. Báo khoe từng cái đốm trên khắp

24-06-2016
Người hát ru hồn

Người hát ru hồn

(khotruyenhay.gq) Ngoài kia, màn đêm đen kịt đã phủ kín mặt người. Mưa vẫn lất phất

28-06-2016
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Đen

Đen

Có những chuyến trở về, để mà đi mãi mãi…   *** Không còn ai nói với tôi về

29-06-2016
Chàng trai năm ấy

Chàng trai năm ấy

Phùng Tấn Hải - cuối cùng tôi đã tìm ra anh rồi, kí ức tuổi 18 của tôi đều nằm

25-06-2016
Bức tranh lời nguyền

Bức tranh lời nguyền

Hai hàng hoa trên đồi đẹp như một bức tranh. Em ấy đẹp như một bức tranh. Những

24-06-2016
Số mệnh

Số mệnh

Ba mươi ngày qua, khi thực sự sống cho mình, tui đã tin vào thứ gọi là số mệnh. Nhưng

23-06-2016