Snack's 1967
Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn

Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 103
5 sao 5 / 5 ( 45 đánh giá )

Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn - Chương 16

↓↓
Dạ Thiên Ưng giống như vua chúa ban xuống mệnh lệnh, cả người Ngô Hiểu Dao rơi vào sửng sốt.

Kêu mình nhắm mắt để làm gì? Không phải là mình........ nhắm mắt một cái rồi sẽ không mở ra được nữa chứ??

Oa....

Nhìn thấy bộ dạng Dạ Thiên Ưng không kiên nhẫn, nếu lỡ chọc giận anh ta, mình sẽ "bị tử hình ngay tại chỗ" trong thang máy, nếu vậy thì mình không muốn sống nữa rồi.

bạn đang xem “Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Cân nhắc phải trái một hồi lâu, Ngô Hiểu Dao bày ra khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất khích lệ, nhắm mắt lại một chút..........một chút thôi.

Đúng lúc này.......

Một mảnh mềm mại gì đó đặt trên cánh môi phấn nộn của cô.

Nháy mắt, toàn thân một trận rã rời khẩn trương......

Có chút thoải mái, cái kia dá trên môi mình thật mềm, lại có chút lạnh lẽo.

Chậm rãi............chậm rãi...........

Vật đó ngày càng mềm mại giống như con rắn nhỏ linh hoạt nâng mở môi cô, có ý mở hàm răng trắng noãn của cô chui vào bên trong.

Mình chưa từng có loại cảm giác này, cảm giác như thế này.......

Ngô Hiểu Dao cảm thấy có chỗ không đúng.

Con ngươi nhắm chặt liền mở ra rất nhanh, một thoáng nhìn thấy khuôn mặt khôi ngô kia cách mình cực kỳ, cực kỳ gần........

Hai tròng mắt hắn nhắm chặt, lông mi thật dài, hơi hơi nhếch lên về phía trước, giống như trăng lưỡi liềm.

Người đàn ông hoàn hảo, ngay cả từng chi tiết đều tới trình độ cao nhất.

Không đúng! Không đúng! Bây giờ không phải là lúc tán thưởng anh ta!!

Tinh thần nhanh chóng được kéo lại, đồng tử của Ngô Hiểu Dao mở rộng....

Khối mềm mại kia có phải là......???

Môi của Dạ Thiên Ưng!?!

Cái đó có giống với con rắn nhỏ đâu?!??

Phải...phải rồi ....chính là đầu lưỡi của hắn????

Không thể nào.........

Đây chính là nụ hôn đầu của mình nha!!!

Vì sao nụ hôn đầu của mình lại mất trong tay trùm hắc đạo ?!!

Ngô Hiểu Dao liền cảm thấy toàn thân nóng lên, hai má giống như bị lửa đốt, từng cơn tràn vào bên trong cô.

Tính ra, trong hai năm qua lại với Lam Cẩn Hiên, bọn họ chỉ dừng lại ở mức nắm tay thôi, đừng nói đến hôn môi gì, mà ngay cả hôn má cũng không có.

Mà hôm nay, nụ hôn đầu tiên của cô cứ như vậy bị một người đàn ông xa lạ lấy đi, trong lòng làm sao mà dễ chịu được?

'Oa........Oa..........." Cái đầu nhỏ của Ngô Hiểu Dao đong đưa như trống bỏi, miệng phát ra âm thanh kháng cự mơ hồ.

Để tay ở ngực Dạ Thiên Ưng, bất kể dùng hết sức lực cũng không thể đẩy anh ta ra.

Cảm thấy Ngô Hiểu Dao bắt đầu "không thành thật", Dạ Thiên Ưng chậm rãi mở mắt, môi hắn lưu luyến không rời đi đôi môi say lòng người của cô: "Tôi không phải đã nói hay sao? Không có mệnh lệnh của tôi thì không được mở mắt. em muốn tôi trừng phạt em như thế nào đây?"

Giọng điệu nói chuyện của anh ta không giống như nói giỡn, phảng phất vài phần tức giận.

Vừa mới say sưa hôn, Dạ Thiên Ưng giống như nhấm nháp "đồ ăn" ngon nhất, còn chưa kịp thưởng thức nhiều một chút, lại bị cô cắt ngang, ai có thể không tức giận chứ?

Thấy Ngô Hiểu Dao không trả lời, lông mày Dạ Thiên Ưng nhíu lại, trên mặt tràn đầu oán giận, tiếp tục tránh mắng: "Còn nữa, kỹ thuật hôn môi của em thật sự rất tệ!!!"

Anh ta nói xong, trong lòng Nhô Hiểu Dao đều có suy nghĩ.

Anh ta không hỏi mình liền cướp đi nụ hôn đầu của mình còn chưa nói, còn nói bản thân mình kỹ năng hôn kém??

Anh ta quả thật là cầm thú mà!! Không, không!! Anh ta là không bằng cầm thú!!

Quai hàm bất mãn la lên, cô nghẹn ngào mân mê cái miệng nhỏ nhắn, ủy khuất nói: "Anh......Anh quá đáng!!!.Đây là........ đây là nụ hôn đầu tiên của tôi!!!!"

Nụ hôn đầu tiên?

Câu nói này của cô vừa ngượng ngùng vừa tức vừa buồn bực, tiếng trách cứ trong tâm phát ra sau, Dạ Thiên Ưng vốn đang cầm chặt bàn tay của cô từ từ, từ từ buông lỏng ra. . . . . .

Hồi tưởng đến vị ngọt vừa hôn, cô không quen, biểu hiện vụng về, là lần đầu tiên hắn gặp. Chỉ là. . . . . .

Chỉ là luôn luôn chỉ ăn tủy ở trong xương giờ gặm xương mới biết nó ngon như thế nào ở giữa nơi này hắn được hôn cô đến thỏa mãn.

Xem ra, đến cho đến tận bây giờ vẫn chưa có người nhanh chân đến trước hắn, thưởng thức Ngô Hiểu Dao bữa ăn chính ngon nhất này!

Nghĩ tới đây, trong lòng Dạ Thiên Ưng vô cùng hả hê, nhưng vẻ mặt vẫn như cũ vô cùng nghiêm túc: "Nếu là nụ hôn đầu, vậy tôi cũng không trừng phạt em nữa không có mệnh lệnh của tôi liền mở mắt ra chuyện tình rồi."

Cái gì? ? ?

Đây là lần đầu tiên Ngô Hiểu Dao nhìn thấy có người vô lại như vậy, thậm chí còn không nói lý lẽ? ?

Hắn bảo cô mở mắt ra là như thế nào? ?

Hắn cho là hắn là ai à? ? ?

A, đúng rồi, hắn là đại ca xã hội đen!

"Còn không mau cám ơn tôi? ?" Dạ Thiên Ưng ngày càng táo tợn hơn, dùng giọng ra lệnh giận dữ đầy tức giận mắng mỏ Ngô Hiểu Dao.

Cái gì gọi là ngậm bồ hòn làm ngọt có khổ không thể nói? Cô lần này coi như là hoàn toàn đã hiểu rõ.

Hừ!

Trong lòng mặc dù tràn đầy không cam lòng, nhưng không hề biểu hiện ra bên ngoài, chỉ đành phải uất ức mở to mắt mà cúi đầu xuống, nhẹ giọng nói: "Cám ơn anh."

Hận a! ! ! Hận a! ! !

Hai năm trước tuy là lỗi của cô, nhưng thiếu chút nữa thì cái tên lưu manh này đã cường bạo; hiện nay, cô có lỗi ở chỗ nào? Làm gì bị hắn cưỡng hôn còn phải nói cám ơn với hắn? ? ?

Giọt nước mắt theo đường nét của khuôn mặt nhỏ nhắn mà ‘ tí tách, tí tách ’ rơi xuống, tâm tình không cam chịu oán trách ngày càng nặng nề.

Dạ Thiên Ưng nhìn thấy được bộ dạng gặp cảnh khốn cùng của cô bé này, là tốt rồi buồn cười, hắn luôn là không nhịn được muốn ở hung hăng đem cô khi dễ đến lúc khóc lớn tiếng.

Giọt nước mắt óng ánh trong suốt như hạt thủy châu rơi trên cái mu bàn tay trắng mịn, ngắm nhìn hồi lâu, hắn thật là muốn thưởng thức hương vị giọt nước ‘ ngọt ’ này.

Nâng cánh tay cô lên, hắn nhẹ nhàng liếm giọt lệ kia . . . . . .

Là vị ngọt, rồi lại có chút lạnh rung , ngon quá.

Nhếch miệng gợi lên một chút cười nhẹ, vì báo đáp cô đã ‘ chiêu đãi bữa ăn phong phú ’ này, Dạ Thiên Ưng quyết định hôm nay tạm thời tha cho cô một lần!

Đứng lên, hắn bước nhanh đi tới trước cửa thang máy, khuỷu tay rắn chắc tách cửa thang máy ra, còn không đợi Ngô Hiểu Dao kịp thời phản ứng, hắn nhẹ nhàng lật người rời khỏi thang máy.

Chuyện này xong rồi sao?

Đột nhiên, nước mắt Ngô Hiểu Dao ngừng rơi, nhìn bóng dáng hắn rời đi, có phải món nợ giữa cô và hắn vì vậy mà cũng được xóa bỏ?

Nôn nóng đứng dậy, cô chạy tới cửa thang máy, ló đầu ra ngoài, lớn tiếng hỏi: "Dạ đại ca, món nợ giữa chúng ta có thể xóa bỏ rồi sao? ?"

Lại nói, Dạ Thiên Ưng thường về sau đó, không hề có một người nào gọi hắn quá một câu ‘ Dạ Đế, Dạ đại ca ’, chỉ cần có người lỡ miệng nói lên, thì chắc chắn sẽ chịu một trận đánh tơi bời.

Hôm nay, Ngô Hiểu Dao hai lần khiêu chiến ranh giới cuối cùng của hắn, chỉ là thôi, ai bảo hôm nay tâm tình của hắn tốt? ?

Cười tà tứ, bước chân của hắn đi về phía trước đột nhiên dừng lại, xoay người, dùng từ ngữ hài hước hồi đáp: "Dĩ nhiên là không thể, chờ lúc nào tôi hôn cô có cảm giác rồi, thì tôi sẽ bỏ qua cho cô!"

Bên trong phòng giám đốc

Trong phòng giám đốc rộng lớn mà yên tĩnh như thế, Lăng Thánh Quân thảnh thơi ngồi ở ghế làm việc. vừa xoay bút, vừa lại thản nhiên lộ ra nụ cười xấu xa: "Thiên Ưng, anh vừa mới làm gì với cô bé kia trong thang máy? Thú nhận sự thật đi!"

Nói xong, anh ta như thẩm vấn tội phạm ngồi trên sô pha mà chất vấn Dạ Thiên Ưng.

"Hừ?" Khóe miệng xẹt qua một độ cong, hai tròng mắt hắn chợt lóe, đứng dậy dùng sức đá vào Lăng Thánh Quân đang ngồi trên ghế.

Bàn làm việc bị trượt ra phía sau, làm cho Lăng Thánh Quân không kìm được đổ mồ hôi lạnh:"Ngất, thiếu chút nữa anh đá tôi thành như vậy, anh muốn tôi đoạn tử tuyệt tôn à?"

Lăng Thánh Quân đang muốn quay lưng ngồi xuống, Dạ Thiên Ưng lại xuyên qua đũng quần của hắn đá thẳng vào ghế, nếu không tránh kịp lúc chỉ sợ Lăng Thánh Quân chảy máu ngay lập tức!

"Cậu nói nhiều như vậy, sinh ra đời sau cũng chỉ là tai họa, tôi nhổ cỏ tận gốc mà thôi." Dạ Thiên Ưng không nhanh không chậm nói xong, làm ra bộ dáng lưu manh ngẩng đầu bắt chéo chân trên mặt bàn làm việc.

Nếu bộ dạng hai người lúc này bị người ngoài nhìn thấy, chỉ sợ hình tượng tạo nên trong công ty bị hủy hoại trong chốc lát!

"Nói một chút, nói một chút đi, rốt cuộc có phải các người có dính líu với nhau không?"

Trong đôi tròng mắt thâm thúy ánh lên hình ông tám Lăng Thánh Quân, hắn vặn mày, lạnh lùng nói: "Nói chuyện phiếm!"

"Anh nói chuyện phiếm???" Sói xám một ngày không ăn mặn có thể nói chuyện phiếm với thỏ trắng trong thang máy? Hắn - Lăng Thánh Quân thật không tin, một chút cũng không tin, có đánh chết hắn cũng không tin. Ánh mắt xoay tròn, hắn cười cười: "Tôi thấy... là vừa "làm vận động” vừa nói chuyện phiếm phải không??"

"Thánh Quân!" trong nháy mắt, sắc mặt Dạ Thiên Ưng trở nên vô cùng u ám, đứng thẳng dậy vỗ xuống mặt bàn, cầm lấy một con dao nhỏ trong ống đựng bút chặn lại, lạnh lùng nói: "Nếu cậu còn nói bậy, coi chừng tôi cắt lưỡi cậu!"

Động tác Lăng Thánh Quân nhanh nhẹn, dùng ngón trỏ với ngón giữa kẹp lấy dao nhỏ đang bay tới: "Hừ!" Dùng sức hừ một tiếng, trút hết bất mãn trong lòng, nhưng cũng không thu được ý nghĩ trong lòng mình.

Ai ngờ...

"Cốc, cốc cốc" Tiếng gõ cửa phòng làm việc bất ngờ vang lên, Lăng Thánh Quân và Dạ Thiên Ưng vội vàng lấy lại bộ dạng uy nghiêm, thận trọng, có chừng mực ngồi trên sô pha.

"Vào đi." Lăng Thánh Quân lên tiếng, cửa phòng làm việc từ từ mở ra, một người đàm ông kính cẩn lễ phép nhìn về Dạ Thiên Ưng gật đầu: "Chủ tịch" Thuận tiện nhìn về phía Lăng Thánh Quân: "Giám đốc Lăng, bên ngoài có cô gái giữ thang máy tìm ngài."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly là một truyện ngôn tình võng du mình giới thiệu cho bạn nào

23-07-2016 4 chương
Anh trai em gái - Tảo Đình

Anh trai em gái - Tảo Đình

Lời tựa Nếu nói rằng: "Yêu là mỗi sợi tơ. Tấm vải tình yếu nhất định phải do

15-07-2016 42 chương
Y Sinh Thế Gia

Y Sinh Thế Gia

Thêm một truyện ngôn tình hay của tác giả Diệp Chi Linh được đăng tải miễn phí mời

20-07-2016 17 chương
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Chạm mặt

Chạm mặt

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần trên cán

25-06-2016
Yêu thương quay về

Yêu thương quay về

(khotruyenhay.gq) Người ta vẫn thường nói rằng: "Trong tình yêu ta cần những ngọn lửa,

27-06-2016
Mảnh thời gian

Mảnh thời gian

Hôm ấy, khi tôi đi cắt tóc, tôi đã nhặt được một chiếc nhẫn trên vỉa hè. Đó là

01-07-2016
Trạm dừng cho trái tim

Trạm dừng cho trái tim

Tôi không biết ngày mai đôi chân ngựa con của tôi sẽ dừng ở nơi nào, trái tim tôi sẽ

25-06-2016
Ô-sin

Ô-sin

Chỉ cần tác động để vợ chồng ông chủ thêm sứt mẻ, chắc chắn họ sẽ chia tay và

30-06-2016
Yêu thương quay về

Yêu thương quay về

(khotruyenhay.gq) Người ta vẫn thường nói rằng: "Trong tình yêu ta cần những ngọn lửa,

27-06-2016
Một ngày...

Một ngày...

Làm sao tôi biết trước được rằng mình không đủ khả năng làm mẹ. Bác sĩ bảo rằng

27-06-2016