Càng thêm rên rỉ như con mèo nhỏ, cả người cũng cong vồng hơn.
bạn đang xem “Chồng Tôi Rõ Là Lão Quái Thai ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Hình như anh đang đợi đến lúc này thôi, cơ thể dùng sức tiến vào.
Dị vật tiến vào trong cơ thể tạo cảm giác căng sưng và đau đớn khiến tôi điếng người.
“Duật… đau… em đau!” – Tôi kêu khóc.
Anh tạm dừng động tác – “Ráng nhịn, Miểu Miểu, nhịn một chút là cảm thấy dễ chịu ngay thôi!” – Giọng nói có vẻ rất khẩn trương, anh tinh tế hôn lên nơi nước mắt tôi chảy ra.
Tôi rất khó chịu, nhưng trông anh càng khốn khổ hơn.
Dần dà, tôi bắt đầu quen với cái cảm giác đau đớn vì bị sưng tấy, bắt đầu kêu như mèo, không an phận lại quấn chân lên người anh.
Anh cúi đầu hừ nhẹ, bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Bắt đầu tuy chậm rãi nhưng dần dần anh càng lúc càng kích động.
Tôi hớp một ngụm không khí, bên tai nghe thấy tiếng anh thở hổn hển từng cơn, động tác càng lúc càng cuồng dã, muốn bắt theo nhịp điệu của anh nhưng lại nhận ra tần suất của anh quá nhanh.
Tôi muốn bảo anh chậm lại, nhưng không thể phát ra tiếng nào, toàn là những tiếng rên đơn lẻ, ư a a…
Tôi cảm thấy mình như con thuyền nhỏ dập dờn trong cơn sóng lớn. Bão to sóng lớn, đến lúc sắp bị lật nhào nhưng anh vẫn chẳng mảy may có ý dừng lại, càng lúc càng mạnh mẽ.
Tôi đành cào mạnh lên lưng anh, ý bảo muốn anh chậm lại một chút, dịu dàng một chút.
Nhưng tuyệt nhiên không có tác dụng nào cả, mặt anh lại càng có vẻ hưởng thụ.
Cơ thể bị anh bắt đầu xâm lược mạnh mẽ mà đau đớn hơn, phát trướng, khổ sở đến không kiềm được, đành cắn mạnh vào vai anh để phát tiết.
Anh hừ một tiếng, nhưng lại trở nên vô cùng phấn khích, không còn mãnh liệt thôi đâu, bây giờ đã thành hành vi bạo ngược.
Tôi bắt đầu nức nở từng tiếng, cơ thể như bị xé rách, muốn khóc lóc cầu xin anh, đấm anh, muốn đẩy anh ra.
Thế mà anh nhanh chóng bắt lấy tay của tôi, giữ chặt hai cánh tay trên đỉnh đầu rồi đè ở thành giường, sau đó càng thêm thô bạo.
Tôi cảm tưởng mình sắp chết đến nơi, muốn khóc nhưng không phát ra được bất kì âm thanh nào, chỉ có thể thở dốc từng cơn, nức nở từng tiếng.
Anh bắt đầu nhận ra, nói xin lỗi bên tai tôi – “Miểu Miểu… anh… anh xin lỗi… anh cố gắng… nhưng không thể nhịn được! Mười một năm… Suốt mười một năm đằng đẵng, anh đã luôn muốn em trọn mười một năm trời…”
Tôi mệt mỏi rã rời, chỉ đành mặc anh dằn vặt vật vã.
Không biết là đã bao lâu, tôi thực sự nghĩ rằng mình sắp đi đời thật rồi, anh khàn giọng rống lên một tiếng, biểu tình vặn vẹo, cả người như run lên, ngã sập vào người tôi như chết rồi.
Cuối cùng cũng yên ổn, sống lại rồi.
Tôi đẩy đẩy anh, nhưng anh vẫn không hề nhúc nhích.
Tôi đẩy anh lần nữa, anh đột nhiên nổi điên đẩy mạnh một cái trong người tôi, khiến đầu tôi đập thẳng vào thành giường, đau đến nhe răng nhếch miệng.
Tôi nhìn anh, vẻ mặt anh tỏ ra rất khoan khoái, nằm trên ngực tôi không có chút động tĩnh.
Đã chết hay chỉ là đang ngủ thôi?
Sau đó thì sao?
Sau đó phải làm thế nào?
Không ai dạy tôi hết hết hết hết hết hết hết hết!!
Đến khi Khang Duật tỉnh lại, thì mặt trời đã chiếu tới mông. Tôi bị anh đè cả đêm, đương nhiên không thể ngủ ngon, thế mà tinh thần anh lại sảng khoái, như thể vừa được ăn thuốc thập toàn đại bổ, khỏe mạnh tựa rồng hổ vậy.
Khi phát hiện ra tôi bị anh đè dưới thân cả đem, vẻ mặt tiều tụy hốc hác, lập tức biến sắc.
“Miểu Miểu, em có sao không?”
Tôi nằm trên giường như xác chết.
“Miểu Miểu, nói gì đi, em có chỗ nào không thoải mái không?”
Toàn là nói láo! Đàn ông rặt một lũ dối trá!
“Miểu Miểu…” – Anh dỗ dành tôi, vừa chắp tay vừa xin lỗi.
Tôi quay lưng, không thèm đếm xỉa gì anh nữa.
“Miểu Miểu, đừng vậy mà…” – Trong mắt anh toát ra tia thẹn thùng – “Anh… anh chỉ là rất muốn…”
Ai thèm quan tâm anh muốn gì chứ? Là tại anh muốn nhịn, tại anh muốn sau hôn lễ mới làm chuyện ấy đấy chứ. Tôi cũng có nói anh không được làm gì tôi đâu. Giờ thì hay rồi, làm gì thì anh cũng làm rồi, đã thế còn xuống tay quá độc ác.
Thấy tôi không thèm đếm xỉa gì tới mình, anh bắt đầu dịu dàng hôn tôi, hôn lên mặt, lên cổ, lên lưng, những chỗ anh hôn qua đều tê dại cả ra. Trải qua một đêm, không còn là một thiếu nữ không rõ sự đời, bị anh khiêu khích như vậy, cả người tôi liền nóng ran.
Nhưng mà, tôi nhịn được.
“Miểu Miểu…” – Anh sốt ruột.
Mãi một lúc sau, anh quỳ gối bên giường, đáng thương phân trần – “Em không thể có yêu cầu quá cao ở trai tân được!”
“…”
Tôi vớ lấy cái gối, ném thẳng vào người anh.
Anh chụp được, tôi tức giận ngồi dậy, phẫn nộ trừng mắt nhưng anh lại tỏ ra rất vui – “Miểu Miểu, cuối cùng em cũng phản ứng lại rồi!”
Tôi quay lưng, tiếp tục phớt lờ anh.
Anh dùng cả tay lẫn chân bò lên giường, thành khẩn thề son sắt với tôi – “Đừng giận nữa mà? Nha? Nếu không, làm lại lần nữa, cam đoan anh đã có bài học rồi, tuyệt đối không tái phạm nữa, nhất định sẽ làm em thỏa mãn!!”
“…”
Tôi không nhịn được, tát thẳng lên mặt anh.
Đi chết đi!
Đến giờ này, đêm đầu tiên của tôi trước thì hoảng hồn sau rơi nước mắt đã kết thúc.
Lần đầu tiên… rốt cuộc… rốt cuộc mất rồi!
Chương trước | Chương sau