Polaroid
Chiếc ôm từ vệt gió quỷ - Lynk Boo

Chiếc ôm từ vệt gió quỷ - Lynk Boo


Tác giả:
Đăng ngày: 13-07-2016
Số chương: 114
5 sao 5 / 5 ( 59 đánh giá )

Chiếc ôm từ vệt gió quỷ - Lynk Boo - Chương 27 - Đổ máu

↓↓
Yêu, vị cảm xúc này Hữu Phong không được nếm ! Cậu ấy hoàn hảo tuyệt đối như một thiên sứ và tàn ác đến tột cùng như một quỷ dữ. Gió Quỷ khôngthể yêu như người bình thường vì đó sẽ là điểm yếu của cậu ấy ! Từ trước tới nay, chỉ có cậu ấy chi phối người ta và mãi là vậy !


Cô nữ sinh uyển chuyển lướt tà váy qua sân gạch của thư viện , không hề biết tới người theo đuôi phía sau.


Khi cô hoa khôi đánh hơi được mùi nguy hiểm thì ...


Bằng lực mạnh, người đó vung tay giáng mạnh thanh gỗ vào đầu cô nữ sinh.

bạn đang xem “Chiếc ôm từ vệt gió quỷ - Lynk Boo” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Một cú đòn dứt điểm đến man rợ !


Kẻ hành hung thô bạo giật lấy chiếc kẹp tóc và ném vào người nạn nhân tờ giấy xanh nhạt ...


Đoạn băng quay cận cảnh vụ tấn công được tua đi tua lại nhiều lần, bấtkể một chi tiết nhỏ nào cũng lọt vào mắt thầy giám thị.Ngoài Hữu Phongra thì không ai biết tới hệ thống camera gắn khắp nơi như hàng tỷ conmắt yêu ma.


Vì thế, dù Trung Anh có rộng lớn tới đâu thì vẫn nằm gọn trong tầm kiểm soát của những người nắm quyền.


Kẻ hành hung đã thật sự bại lộ ...


- Tôi sẽ báo cho Hữu Phong ! Trung Anh không chứa chấp được học sinh thế này !


Màn hình camera tắt phụt, thầy giám thị phẫn nộ lên tiếng.


Đứng bên cạnh, người đàn ông vẫn khoanh tay thật điềm tĩnh, nhúm dadưới mắt nhăn nheo trong những suy tính riêng. Ông cất giọng ồm ồm :


- Việc này chỉ tôi và anh biết ! Vụ tấn công xem như chưa từng xảy ra ! Cậu chủ không có thời gian để nhúng tay vào những việc cỏn con.


- Bạo hành không phải việc bé, và dù có bé thì Hữu Phong nên biết. Xử lý thế nào là do cậu ấy phán xét sau !


- Cậu chủ có trọng trách riêng . Trung Anh cũng chỉ là thú vui nho nhỏ của cậu ấy .


Người quản gia thuộc dòng họ quí tộc có vẻ thuyết phục , nhưng thực tế là ép buộc :


- Mối bận tâm càng nhiều thì Hữu Phong càng có ít thời gian cho nhữngviệc khác. Thầy cũng vậy, chức vụ giám thị chẳng qua chỉ là tạo cơ hộicho thầy ở lại Trung Anh , nơi có mối tình đầu của thầy. Đừng quên mất , mục đích của chúng ta là gì !


Thầy giám thị ngước nhìn tấm ảnh kỷ niệm của lớp học về nhiều năm trước, một nỗi xót thương đang giãy dụa nơi lồng ngực.


Thầy đã sống chung với niềm đau này từ rất lâu, thầy không cần bận tâmhiện tại diễn ra như thế nào, thầy chỉ việc xuôi theo những bước đườngvạch sẵn . Vì chỉ như vậy,thầy mới thấy có thể thực hiện được nguyệnvọng mà người ấy giao phó ...


- Tôi hiểu ! Vậy chính tôi sẽ giải quyết chuyện này !


- Tại sao thầy cố chấp vậy ! Thầy giải quyết thế nào đây ? Tống cổ họcsinh đó ra khỏi học viện hay bồi thường cho Thanh Ngân ? Thầy phải hiểulà ngoài tôi và thầy, không ai biết đến vụ tấn công này !Tôi cần nhắclại bao lần nữa đây ?


Người quản gia nhàn nhã uống trà, nhìnthoáng qua gương mặt hiền hậu của người phụ nữ có mái tóc dày như rongbiển trong bức ảnh.- Thanh Ngân cũng không lên tiếng thì hà cớ gì thầy cứ phải bóc mẽ sự việc ? Hay thầy còn điều gì mà tôi chưa rõ ?


Sống lưng và cổ thầy giám thị cứng đờ như pho tượng , giọng chua chát :


- Khi cô ấy còn sống, từng nhắn nhủ tôi chăm sóc con gái cô ấy thật tốt nhưng tôi đã bỏ mặc nó vì ích kỷ ! Tôi yêu cô ấy như thế nhưng ngay cảkhi chồng đã mất thì cô ấy cũng từ chối tôi ! Đứa bé rất giống với bố nó ...- Thầy giám thị ngoảnh mặt, không thể tiếp tục nhìn vào hình người xưa được nữa. Tiếp lời - Một ngày trước lúc cô ấy xảy ra chuyện, tôi từchối cô ấy. Bảo cô ấy rằng, tôi không thể nuôi con của kẻ thù,kẻ chiếmmất cô ấy !


Ngụm trà vừa nhấp được trở nên đắng nghét, người quản gia đột nhiên thay đổi cách xưng hô :


- Tôi hiểu cảm giác của cậu vì tôi trải qua rồi. Đúng vậy, nuôi dưỡng một dòng máu xa lạ chẳng phải dễ dàng ! Tôi chấp nhận điều đó và cho tới bây giờ, tôi vẫn chưa từng hối hận !


Lời tâm sự củangười-không-chỉ-là-quản-gia này dường như đang ngầm tiết lộ điều gì đónhưng thầy giám thị vẫn chưa thể tìm ra mối liên hệ nào.


- Học sinh đó quen Đông Vy ! Tôi sợ con bé gặp nguy hiểm.


Dưới ánh đèn, vài sợi bạc điểm trên mái tóc hiện rõ như muốn khoe ra sự già dặn của chủ nhân. Người quản gia đọc rõ tâm tư của thầy giám thị :


- Đông Vy là đứa bé năm xưa và cậu muốn bao bọc nó , bù cho những ngày bỏ mặc nó hả ?


- Đúng ! Ông cũng gặp Đông Vy rồi, nó là đứa đã chặn xe đấy.


Động tác lọc trà của người quản gia chợt ngưng lại, ông đang nhớ tớicâu nói dối kỳ lạ của Hữu Phong ngày hôm đó. Anh thật ra đã động lòng ...


- Yên tâm. Học sinh kia không ra tay với Đông Vy đâu ! Và tôi nhắc lần cuối cùng, chuyện này chỉ có hai chúng ta biết.


Một tách trà nóng đặt vào tay thầy giám thị, một mệnh lệnh ban hành ngay sau đó :


- Cậu hãy giám sát Đông Vy , đừng để đứa bé lại gần Hữu Phong !


- Tại sao ? Hữu Phong có cảm tình ...


- Im miệng !


Người quản gia đặt mạnh ấm trà lên mặt bàn, đôi tay run rẩy nhưng giọng đanh thép :


- Yêu, vị cảm xúc này Hữu Phong không được nếm ! Cậu ấy hoàn hảo tuyệtđối như một thiên sứ và tàn ác đến tột cùng như một quỷ dữ. Gió Quỷkhông thể yêu như người bình thường vì đó sẽ là điểm yếu của cậu ấy ! Từ trước tới nay, chỉ có cậu ấy chi phối người ta và mãi là vậy !


Dùng khăn giấy thấm nước trà văng trên áo, người quản gia lấy lại vẻđiềm tĩnh như thường ngày nhưng làm một việc rất điên rồ là cứa mạnh cổtay vào góc bàn thủy tinh ...


Máu bắt đầu rỉ , chảy thành dòng nhỏ đỏ thẫm ...


- Nếu Hữu Phong yêu con bé, tôi sẽ giết nó để gạt bỏ điểm yếu của một Gió Quỷ thống trị mọi thứ!


Chương trước | Chương sau

↑↑
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Trích đoạn:Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được

23-07-2016 121 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Văn Án: Hắn luôn là bộ dáng thảnh thơi, nhã nhặn, đầy quý khí cao ngạo Một hình

15-07-2016 11 chương
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Trích đoạn:Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được

23-07-2016 121 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Điều giản dị

Điều giản dị

Hơn 10 giờ đêm, anh mệt mỏi bước lên được căn hộ tầng 10 của mình. Chợt sững

01-07-2016
Xe bus tình yêu

Xe bus tình yêu

Tôi cuống cuồng chạy theo xe buýt đang từ từ lăn bánh rời khỏi bến. Lên đến nơi,

26-06-2016
Nụ hôn ngược nắng

Nụ hôn ngược nắng

Có những người, suốt đời chỉ đi tìm một nụ hôn... *** Có những con người suốt

29-06-2016
Anh trai và em gái

Anh trai và em gái

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Ai rồi

25-06-2016
Cõng em lên gác

Cõng em lên gác

Cô là nhân viên văn phòng, anh làm nghề bốc vác trong thành phố. Sau ngày tốt nghiệp

01-07-2016