Thời điểm Lương Hạ Mạt lười biếng gặm bả vai của cô, lại lật thân gắn vào phía trên, ánh mắt nhìn cô chằm chằm, có hứng thú sáng rực. Sau đó cúi đầu, kéo một nụ hôn dọc theo đường viền của đôi môi vô cùng mềm mại không thể tưởng tượng nổi.
bạn đang xem “Cây Xương Sườn Thứ Hai ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!“Đông Tử, hai ta sinh một đứa bé đi, trước kia sợ em đau lòng vẫn không dám nhắc tới, thật sự anh rất thích trẻ con, giống như bộ dáng ngây ngốc của em ngày bé, anh đem em và đứa bé đều đặt ở trong trái tim thương yêu, đồng ý với anh, được không?”
Lương Hạ Mạt thay đổi, mặc dù không rõ ràng, nhưng có thể cảm thấy anh lớn lên trong sự gian nan, Trì Đông Chí không có cười nhạo anh đến khi sắp mất đi mới quý trọng, mà có loại cảm giác vui sướng vì bé trai nhà ta rốt cuộc đã trưởng thành. Có lẽ cô cũng nên tự xem xét lại, đã qua hai mươi mấy năm, có phải mình đã quá phóng túng cưng chiều anh hay không, hôm nay vừa quay đầu liền muốn rời đi, bức bách anh bới gân khoét xương thay đổi bản chất.
Trong lúc cô suy tư, Lương Hạ Mạt lại tiến vào trong thân thể cô một lần nữa, anh muốn thế nào cũng không đủ, trời sanh phù hợp, giống như là trói buộc anh vào nơi này,
“Anh nhẹ thôi sẽ đánh thức mẹ.”
“Không, mẹ sẽ vô cùng vui vẻ.”
Một đêm tả tơi trôi qua, giống như thời gian không kết thúc. Lương Hạ Mạt thay đổi các loại góc độ muốn cô, nhanh chóng thay đổi mức đô, rút ra khỏi toàn bộ, rồi lại đâm vào, từng phát từng phát vừa thâm sâu vừa ngoan tuyệt, vẻ mặt cẩn thận chuyên chú, giống như khi anh dỡ bỏ đầu đạn tinh vi nhất, tất cả lực chú ý đều tập trung ở nơi này, dù là lúc này trời đang đổ *mưa máu cũng không thể ngăn trở anh tiếp tục.
*Mưa máu là một hiện tượng nước từ trên trời rơi xuống giống mưa, nhưng lại có màu đỏ giống như máu. Đây là một hiện tượng bí ẩn mà các nhà khoa học đang nỗ lực tìm ra câu trả lời cho hiện tượng này. Điều lạ là ở chỗ, các giọt nước đỏ này không hề có cấu tạo AND như máu thường nhưng lại có thể sinh sôi và tồn tại tốt khi nhiệt độ lên tới 300 độ C..Sự xuất hiện của mưa máu được coi là một điều xấu.
Anh làm rất lâu, cho đến khi nhìn thấy ánh mắt của cô bắt đầu không tập trung, anh biết cô sắp tới cao trào, Lương Hạ Mạt cưng chiều hôn môi của cô, chợt gia tăng tốc độ, tiếng vỗ đánh khổng lồ xen lẫn trong tiếng nước chảy rất yếu ớt, sau đó hít sâu một hơi bắn vào beenn trong cô.
Tình yêu, thứ anh phóng thích không chỉ là dục vọng, có vẻ giống như rất nhiều tuyết và băng đang tan chảy, dù bướng bỉnh thế nào cũng sụp đổ.
Hậu quả của ham muốn, đau lưng là điều không thể tránh khỏi. Nhìn gương mặt ửng hồng của cô, Cốc Tử trêu ghẹo cô, sư phụ của thầy thể lực tốt, nhìn xem sư phụ đã phục vụ cô đẹp tới thế này. Trì Đông Chí nhào tới quậy thành một trận cùng với cô ấy, ngẩng đầu nhìn thấy Chu Nhiễm ở bên cạnh, lúng túng đứng ngồi không yên. Cái này gọi là cái gì ấy nhỉ, *ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây? Hay là thời thế thay đổi? Thời xưa là đàn ông trêu đùa phụ nữa, được gọi là giở trò lưu manh, hiện nay toàn bộ đã đảo ngược, không còn gọi là giở trò lưu manh nữa rồi, gọi là **hủ nữ.
*ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây: Ý nói ba mươi năm nước chảy về hướng Đông, ba mươi năm nước chảy về hướng Tây. Ý bảo thời thế thay đổi bất thường. Việt Nam ta cũng có câu: Sông có khúc người có lúc.
**Hủ nữ, gọi đầy đủ là Hủ nữ tử(Fujoshi, dùng cho các nhân vật nữ trong truyện tranh Nhật Bản, mà các nhân vật này lại thích BL(Boy’s love) hoặc GL(Girl’s love), sống trong mơ tưởng tình yêu thuần khiết giữa boy với boy hoặc girl với girl. Đây là một từ Nhật gốc Hán, bắt nguồn từ cách dùng của người Nhật(tức từ chữ Hán Nhật – Kanji). Chữ Hủ trong từ Hủ nữ nghĩa gốc chữ Hán là mục nát, cổ lỗ sỹ, nhưng do đây là từ Hán Nhật nên nghĩa trong tiếng Nhật lại là vô phương cứu chữa, hết cách, bó tay. Cách gọi này hài hước trào lộng vì trong tiếng Nhật phát âm giống từ Phụ nữ tử )
“Sư phụ, Chu Nhiễm có tình ý.”
Cốc Tử lại gần nói nhỏ.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Nhất định là đã yêu người nào đó, nếu không tại sao lại thường xuyên mất hồn.”
Trì Đông Chí cũng nghĩ đến khả năng này.
“Vậy là ai đây? Em à?”
Lại hoài nghi liếc nhìn cô ấy một cái.
Cốc Tử vội vàng khoát tay.
“Chị tha cho em đi, để cho vợ con mấy anh cảnh sát nghe được lại không để ý tới em.”
“Cái người không có tiền đồ này.”
Trì Đông Chí cười mắng cô ấy không có tiền đồ, ngón tay từng cái gõ lên trên mặt bàn suy tư.
“Không phải em thì là ai đây? Khác tổ còn có người ở nghành khác hay sao?”
“Vậy thì em cũng không biết, cũng không có thấy cậu ta chạy đi nơi khác, có lẽ yêu là đã yêu phải sư phó chị đấy.”
“Câm miệng.”
Cốc Tử ngoan ngoãn im lặng, nhưng lại không nhịn được lập tức mở miệng ra một lần nữa.
“Sự phụ, em vừa nói chơi thôi, chị cũng đừng tưởng là thật.”
“Em nghĩ chị là em sao?”
Lúc này cô và Tiểu Cốc Tử đang cười giỡn ở bên trong, nhưng dù thế nào Trì Đông Chí cũng không ngờ, câu thần chú vô tình lúc này lại trở thành sự thật, tình yêu của Chu Nhiễm, hèn mọn đến nỗi khiến cô đau lòng !!!
Chương trước | Chương sau