"Thật không?" Long Nghiên Nghiên không thể nào tin được anh.
bạn đang xem “Bách biến tiểu mỹ nhân - Chanh Tinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
"Đúng vậy, đúng vậy, anh sẽ không lừa em......" Bị cô lườm, anh đáng thương mở miệng, "Nghiên Nghiên, em phải tin anh! Giờ anh rất thẳng tanh với em mà!" Con ngươi di chuyển, anh bắt đầu chất vấn, "Phải rồi, đã yêu nhau thì phải thẳng tanh, cho nên, mau nói cho anh biết, người đàn ông khiến em nhìn áo cưới mà thương tâm, lại khiến em cắt đi mái tóc dài cuối cùng là đứa nào?"
Long Nghiên Nghiên nhìn anh kỳ lạ, người này sao lại nhớ mãi không quên nhân vật ảo này.
Cô đổi ý, quyết định nói dối anh, "Thật sự muốn biết em cắt tóc đi vì ai à?"
"Đúng!" Cách loại bỏ ghen tị tốt hất là hôn cô thật sâu, anh muốn biết Nghiên Nghiên có khổ sở vì người đàn ông kia nữa không.
"Chờ ngày anh cưới em, em sẽ nói với anh." Có một số việc, nói quá sớm sẽ không thú vị.
"Nghiên Nghiên!" Anh kháng nghị.
"Ba Vũ Tiệp sẽ đưa em đến nhà ga, em đi chuẩn bị trước đây."
Chỉ cần một ngày Nghiên Nghiên không khai gã đàn ông kia ra, trong lòng anh mãi mãi còn một vướng mắc.
Cho nên, anh quyết định rồi!
Lệnh Quá Dương chọn mấy thứ tùy thân, để lại một mẩu giấy ghi chép, một tay ôm cô, một tay nhấc túi hành lý của Long Nghiên Nghiên.
"Anh muốn về cùng em." Để tránh đêm dài lắm mộng, anh muốn thừa tanhg xông lên, cửa ải của cha vợ đã qua được rồi, giờ quay lại nhanh để dán nhãn bà xã cho cô mới là thượng sách đến lúc đó ngày nào cũng dính chung chỗ với cô, chắc chắn anh sẽ có cách để ép cô nói ra người đàn ông phụ tình trong lòng kia.
"Không được! Anh không thể nói đi thì đi, phải nói với Ông Lệnh, Bà Lệnh......"
"Nghiên Nghiên, em có biết ông ngoại và bà ngoại của anh, trước kia đã tổ chức kế hoạch hôn lễ cho cha mẹ anh và cha mẹ Vũ Tiệp thế nào không? Lại nói, cũng là do vùng đất này thuộc loại đặc biệt, nhưng, chắc em không muốn mình là nhân vật chính chứ..."
Long Nghiên Nghiên ngẩn ra, không tự giác bị anh kéo đi.
"Anh đề nghị, chúng ta lén về Đài Bắc, trực tiếp đi đăng kí kết hôn, sẽ không để họ bày mưu tính kế được......"
Phòng khách Nhâm Bảo Đường, hai người già còn chưa biết cháu trai và cháu dâu đã trốn rồi, lòng đang tràn đầy vui sướng chuẩn bị kế hoạch đám cưới long trọng cho cô dâu mới.
"Chúng ta đã có Tiểu Long Nữ, tiếp theo có phải nên tìm rể hiền thay Vũ Tiệp không?"
"Được, nhưng con bé này rất kén chọn, không được cao to cường tráng, còn phải đánh tanhg được nó, nó mới chịu gả."
"Đúng là không đơn giản, tỷ võ chiêu thân thì sao? Ai có thể đánh tanhg tiểu bảo bối của Nhâm gia chúng ta, sẽ là cháu rể!" Nhâm gia gia nghĩ đến kế hoạch hoàn hảo của mình mà cười đến vui vẻ.
Đổ rác xong, Nhâm Vũ Tiệp núp bên của lớn, nghe không sót một chữ nào lời hai ông bà nói.
Đùa à, cô ở lại mặc cho họ âm mưu mới lạ nhé! Cô đã sớm lên kế hoạch mai về Đài Bắc rồi!
Bỗng dưng, phía sau cô xuất hiện tiếng bước chân, Nhâm Vũ Tiệp né khỏi cánh cửa, ẩn mình vào chỗ tối, sau vài giây, một bóng hình thẳng tắp đứng trước cửa, ngẩng đầu nhìn ba chữ trên tấm biển.
Hai hàng lông mày của Nhâm Vũ Tiệp nhíu lại, vì một cái bánh ngọt, tên này lại theo cô từ Đài Bắc đến tận đây chỉ để đưa cho cô thôi sao? Nghe Thi Đình nói, ba nó là ông chủ công ty, ông chủ thì không phải đi làm à!
"Xin lỗi, xin hỏi Nhâm Vũ Tiệp Nhâm tiểu thư có ở đây không?"
Hai người già nhìn người đàn ông xa lạ: "Anh tìm Vũ Tiệp nhà chúng tôi có chuyện gì?"
Người đàn ông lịch thiệp căng thẳng lúng túng, anh chỉnh gọng kỉnh trên sống mũi: "Hai vị trưởng bối mạnh khỏe, cháu họ Vi, với Nhâm tiểu thư là..."
"Họ Vi?"
Mắt hai người sáng lên, dường như rất hài lòng với cái họ này.
"Vi của Vi Tiểu Bảo?"
Biểu tình vui mừng của họ khiến cho người đàn ông càng không biết phải làm sao: "A, đúng không?"
Hai ông bà rơi vào vui sướng.
"Họ Vi à! Nếu cưới Vũ Tiệp nhà chúng ta......"
"Đứa con họ Vi, chúng ta có thể......"
Làm ơn đi! Còn chẳng hỏi người ta đến Nhâm Báo Đường làm gì, đã tự tiện kết đôi cô với anh ta.
Trong lòng hô to không thể chịu được nữa, Nhâm Vũ Tiệp quyết định nhanh chóng chuồn khỏi nơi này, thu dọn vài thứ rồi trốn, để tránh tên đứa con tương lai của cô, giống ba cô, bác cô, đều bị người ta chê cười, cô quyết định sau này ít về nhà thì tốt hơn.
Chương trước | Chương sau