Dung Ân biết cô như vậy là rất ích kỷ.
bạn đang xem “Ám dục (18+) - Thánh Yêu” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Diệp Tử vẫn hướng dẫn cô như cũ. Trong lúc làm việc, cô luôn rất nghiêm túc, tâm vô tạp niệm, tấm chi phiếu 20 vạn vẫn ở trong túi. Cô gái họ Cố lâu nay cũng không có xuất hiện nữa, mà cô cũng không dám dùng đến khoản tiền kia.
Nam Dạ Tước vẫn như cũ, về nhà rất sớm. Dù Tiếu Bùi sáng sớm gọi điện gọi anh đến Cám Dỗ, nói có chuyện chơi vui nhưng Nam Dạ Tước vẫn trở về sớm.
Trong nhà luôn rất an tĩnh, tiếng bước chân nghe cũng rõ ràng. Anh mặc áo ngủ đi tới phòng ngủ Dung Ân. Cô đang tựa vào tủ đầu giường đọc sách, dáng vẻ ôn hòa mà ấm áp. Ngón tay cô mảnh khảnh lật trang sách, con mắt cũng nhìn theo chuyển động. Người đàn ông bước tới, đứng bên cạnh cô. Dung Ân lấy ra một lá cây bạch quả kẹp vào trong sách:
-"Có chuyện gì sao?"
Anh ngồi xuống mép giường, con ngươi thâm túy gợn sóng nhẹ. Anh kéo tay Dung Ân lại.Cô cảm thấy lòng bàn tay anh nóng bỏng và ướt nhẹ. Cô muốn rút tay lại nhưng anh lại nắm chặt hơn.
Anh dịch người tiến lên, biểu lộ ẩn giấu chút nhẫn nại: "Ân Ân, tôi cũng nhịn mấy tháng rồi".
Trước đây anh đều tránh đi, Dung Ân cho là may mắn chuyện này có thể trì hoãn lâu hơn, chưa bao giờ nghĩ đến sẽ phải đối mặt lần nữa. Nam Dạ Tước là một người đàn ông, hơn nữa từng thuộc loại đàn ông trăng hoa vui vẻ. Sống một ngày như vậy như sống qua một năm, với anh mà nói càng đau khổ hơn.
Dung Ân bắt đầu khẩn trương, bả vai co lại. Người đàn ông nhanh hơn một bước, kéo cô lại. Đôi môi cô lấp lánh sáng bóng. Anh cúi đầu, mới bước đầu không dám có động tác khác, chỉ lướt qua rồi dừng lại. Đầu lưỡi theo bờ môi cô lặp lại cọ nhẹ. Thấy cô không có động tác quá dữ, lúc này anh mới lớn gan công thành chiếm đất. Nam Dạ Tước kìm chế được quá lâu, hôm nay dục vọng cũng chất chứa, toàn thân căng thẳng khó chịu. Tay hắn theo áo ngủ của Dung Ân trượt vào. Động tác nhẹ nhàng, lúc xoa bóp. Thân thể cô chỉ là cứng ngắc. Nam Dạ Tước âm thầm tung tăng như chim sẻ, thầm nghĩ bệnh của Dung Ân quả nhiên tốt lên, hắn liền muốn tiến tiếp. Nhưng khi hai người tương đối trần truồng , bước cuối cùng lại thất bại.
Cô rõ ràng bắt đầu giãy giụa, sắc mặt trắng bệch, cổ khó chịu đỏ bừng. Nam Dạ Tước liền vội vàng đứng dậy, rút chăn cho cô che lại.
Dung Ân nắm góc chăn thật chặt. Hai bờ vai trắng nõn vẫn còn đang run rẩy. Anh mặc áo ngủ trên giường vào, thầm sắc âm u, tầng mồ hôi mịn trên trán chảy xuống.
Anh mân chặt môi mỏng, Dung Ân rũ tầm mắt, một lúc lâu sau mới có giọng nói hơi khàn khàn truyền vào bên tai cô.
-"Vẫn chưa được sao?"
Dung Ân không trả lời, phản ứng của cô đã quá rõ ràng.
Điện thoại di động đặt bên trên vang lên, Nam Dạ Tước bắt máy, điện thoai bên kia truyền đến âm thanh huyên náo, còn có Tiếu Bùi lớn giọng :-" Alo, Bọn tôi đang ở Cám Dỗ, cậu không tới sao, tối nay rất náo nhiệt đấy!".
Nam Dạ Tước cúp máy, hai ngón tay cầm điện thoại vuốt vuốt. Anh kiên nghị cằm nâng lên:
-"Bọn họ ở Cám Dỗ muốn tôi đến, gọi cho tôi qua đó chơi một chút."
Dung Ân thấy trong mắt anh như hỏi thăm. Người như anh ta trường hợp này rất quen thuộc, đương nhiên thích đi. Cô thuận theo ý anh:
-"Vậy anh qua đi. Dù sao cũng có Vương Linh ở dưới lầu,tôi cũng không có gì phải sợ !"
Nam Dạ Tước đầu lưỡi chống khẽ nơi khóe miệng, quay lưng về phía Dung Ân, trên mặt không giấu vẻ thất vọng. Anh đi tới trước tủ treo quần áo, kết quả là, chỉ là bản thân anh quá nhạy cảm. Dung Ân đối với anh trước nay vẫn như vậy, không quan tâm chút nào. Anh canh chừng cô mấy tháng, cũng không chạm vào cô, với anh mà nói, còn là lần đầu tiên, nhưng đối với Dung Ân mà nói, sợ là cô hoàn toàn không để trong lòng.
Có lẽ, trong lúc này anh đi ra ngoài tìm người đàn bà khác, cô cũng sẽ không có nói cái gì.
-"Tối nay có thể tôi không về"- Nam Dạ Tước mặc quần áo tử tế,đứng ở trước giường Dung Ân.
-"Ừ!" – cô lạnh nhạt đáp một tiếng. Chuyện của anh cô không quản, cũng không có tư cách để trông nom.
Nam Dạ Tước bỏ di động vào túi quần, khóe miệng giương nhẹ xuống, bật ra mấy phần tự giễu,anh kéo cửa đi ra cũng không quay đầu lại nhìn. Dung Ân nhìn bóng lưng anh biến mất sau cánh cửa tối mờ, kinh ngạc thu hồi tầm mắt. Không lâu sau liền nghe dưới lầu truyền đến âm thanh động cơ xe hơi.
Cám Dỗ bên trong náo nhiệt, Nam Dạ Tước chạy xe tới cửa, chỉ thấy một đám xe chiếm chỗ đậu xe, tùy ý đỗ xe, đi vào.
Tiếu Bùi cùng đám người cũng không ngồi bên trong phòng, mà từng người đứng trên lầu hai, nhìn thấy Nam Dạ Tước thì vội ngoắc tay: "Còn thiếu cậu!"
-"Hôm nay sao đông vậy?"
-"Nếu không sao kéo cậu đến đây chứ!" – Tiếu Bùi cầm ly rượu đưa tới tay cho Nam Dạ Tước " Đợi chút nữa có đấu vũ đặc sắc, người nào chiến thắng chính là vũ hậu tương lai của Cám Dỗ. Còn nhớ Mị không? Đáng tiếc cô ấy không có ở đây, nếu không có thể xem một chút tư thái xinh đẹp đó."
Nam Dạ Tước nhấn nhẹ thái dương, chân mày vặn nhẹ. Nhắm mắt lại có thể nghe được tiếng Dung Ân trách cứ. Có lẽ đây cũng là một nguyên nhân rất lớn khiến cô đến giờ vẫn không chấp nhận anh.
Đấu vũ dĩ nhiên không thiếu được mỹ nữ nóng bỏng. Đây chính là lý do Tiếu Bùi nhất định lôi kéo bằng được Nam Dạ Tước đến. Anh đung đưa ly rượu trong tay lắc nhẹ, chất lỏng đỏ trong suốt theo đó chao đảo. Anh nghiêng thân thể, tựa vào lan can kính. Mọi người đều lên xuống, đến khi thấy được một độ cao nhất định mới dừng lại, ánh đèn hòa quyện cùng tiếng đánh nhạc của DJ, trận đấu sắp bắt đầu, màn che cũng được kéo lên.
Người múa mở màn đứng đầu Cám Dỗ cũng tham gia, cô gái đầu tiên bước ra, không khí dưới đài liền sôi nổi cực kỳ, Nam Dạ Tước uống khá nhiều rượu, chỉ cảm thấy hứng thú rã rời.
Xuyên qua những thứ âm nhạc xao động này, anh dường như thấy Dung Ân đang đứng trên sân khấu, phong tình không cần giấu giếm quyến rũ từ trong xương tủy, lúc khiêu vũ cũng không giống như bình thường, thật sự nghiệm đúng câu nói kia, yên lặng như xử nữ, di chuyển như thỏ chạy.
"Này, cái con bé kia không tệ", Tiếu Bùi lấy cùi chỏ hất cánh tay anh, "Đợi tí nữa mang đi ra ngoài vui đùa một chút?"
Nam Dạ Tước nhấp nhẹ một ngụm rượu, khóe miệng tà tứ giương nhẹ. Tiếu Bùi thấy làm sao hắn lại cười giả tạo như vậy chứ.
DJ ở trên đài đổi nhạc, điều chỉnh micro lên cao, " Phía dưới, mời vũ nương mới tới của Cám Dỗ chúng tôi, Lady Giản, đàn ông bên trái, bên phải, phía trên phía dưới cũng đã sẵn sàng rồi chứ?"
"A a a —— "
Đèn pha vốn là quét một vòng trong đám người, ánh đèn sáng lạng chiếu tùy ý, cuối cùng chiếu thẳng vào lối đi trên bục.
Cô gái ra sân, một đầu tóc xoăn sóng lớn dài tới thắt lưng, áo ngực màu đen, quần cụt vằn báo gợi cảm, da thịt trắng nõn lộ ra ngoài không đồng giống với bên trong ánh mắt, mặt cô ta che lụa, đôi bốt dài tới đầu gối cao 10 phân, đây là trang phục quen thuộc của các cô gái múa mở màn ở Cám Dỗ, cô thong dong lên đài, hai đầu lông mày lộ ra xa cách kiêu ngạo, một tay vịn ở ống tuýp trên sân khấu, lúc cô ta múa, tóa dài xoãn tùy hứng theo mỗi động tác rất thành thạo, thân hình quyến rũ, nơi cô ta bám víu, thân thể dựa vào vặn vẹo trên ống tuýp, động tác kéo dài hiện ra thân thể cao gầy hấp dẫn, cô gái theo cánh tay xoay người, một tay tháo ra lụa đen che mặt.
-"Woa!...". Trong đám người có người bắt đầu reo lên.
Nam Dạ Tước không khỏi ngẩng đầu lên. Ánh mắt Giản xuyên qua những thứ muôn màu muôn vẻ kia, vừa lúc nhìn lại anh. Người đàn ông thân thể to lớn, nửa người khẽ nghiêng lên. Anh dù ở trong bóng tối, không cần ánh đèn chói lóa cũng khiến người khác không dám coi thường sự hiện hữu này. Trên đài, cô gái cầm trong tay lụa đen bỏ xuống đài, cô nhận lấy bó hồng được tặng, rút một bông hồng đi tới chỗ Nam Dạ Tước.
-"Cô gái này thật chuẩn xác, nhìn vóc người này...!" – Tiếu Bùi sau lưng nhao nhao muốn thử, động tác của cô gái, đem toàn bộ tầm mắt quyến rũ về phía Nam Dạ Tước.
Ban đầu có chút mong muốn vuốt ve âu yếm, miệng cũng ách lại, không ai dám trêu chọc Tước thiếu, Nam Dạ Tước có vẻ không chú ý tới thần sắc của Giản, anh chỉ là ưu nhã thưởng thức rượu đỏ trong ly. Người phụ nữ đang đi tới này dáng dấp quả thật đẹp mắt, từ mắt đến miệng cơ hồ khiến người ta không tìm được chút thiếu sót, hoàn mỹ khiến người ta có cảm giác không thật. Nam Dạ Tước quét nhẹ ánh mắt, vóc người rất chuẩn, giống như cố ý tạo hình vì người đàn ông.
Cô gái tới bước lại gần mùi nước hoa diêm dúa lẳng lơ cũng theo đó lan truyền. Cô đi đến trước mặt Nam Dạ Tước, hai tấm thân thể cơ hồ bám chặt một chỗ. Đầu ngón tay cô gái xinh đẹp nhặt nhánh hoa hồng, cổ tay trắng giơ lên, đem hoa hồng đụng nhẹ khuôn mặt người đàn ông. Khóe miệng cô cong nhẹ, đem cánh hoa quét nhẹ bên gò má Nam Dạ Tước. Động tác như thế tràn đầy mị hoặc, đối với người khác như thế xem ra đã sớm động lòng khó nhịn.
Nam Dạ Tước hờ hững liếc nhìn cặp mắt màu hun khói của cô gái ( Trang điểm mắt khói ý ). Cô gái này dĩ nhiên rất đẹp, nhưng đáy mắt cô cũng không có nhiệt tình kiêu ngạo , ngược lại, làm anh thấy một loại cảm giác lạnh lẽo hiện ra. Anh suy nghĩ từng nét trên gương mặt này, trong ấn tượng, cũng không nhận ra.
Chương trước | Chương sau