XtGem Forum catalog
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 132 đánh giá )

Ác ma - Liên Liên - Chương 7

↓↓

Người nào cho cô ta làm như vậy? Người nào cho phép cô bất cáo nhi biệt? Người nào cho?

bạn đang xem “Ác ma - Liên Liên” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Người nào! Người nào! Người nào!


.......................


"Chị hai. . . . . . Chị hôm nay tại sao trở lại?"


Thiên Toàn vừa về tới chỗ ở,đã thấy chị hai Thiên Dạ được Bách Lý gia thu dưỡng ở phòng bếp nấu cơm tối,cao hứng được không nhịn được nhảy lên.


"Tại sao? Trở lại xem em không được sao?" Thiên Dạ miễn cưỡng kéo khóe miệng.


Thật ra thì cô căn bản không biết bước kế tiếp nên đi nơi nào? Với lại có nơi nào cần cô? Nghĩ đi nghĩ lại. . . . . . Rời khỏi trường,cô đã đến chỗ ở của em gái. . . . . .


Nhưng Thiên Toàn cần cô sao?


"Nào có? Em cầu cũng không được đây! Thật hy vọng chị hai ngày ngày đều ở trong nhà với em." Thiên Toàn dính trên người Thiên Dạ, ôm vòng eo mãnh khảnh làm nũng.


Kể từ khi cha mẹ đều mất,chị hai được Bách Lý gia thu dưỡng,sau đó Thiên Toàn vẫn nhờ người nhà thân thích,cho đến khi tốt nghiệp mới chuyển ra khỏi nơi đó, bắt đầu vừa học vừa làm.Chổ ở hiện tại của cô là Thiên Dạ trả tiền mướn,bình thường ngoại trừ đọc sách, đi làm,thì chính là chờ Thiên Dạ vào ngày nghỉ lúc trở lại thăm cô. Cho nên không phải là ngày nghỉ có thể thấy Thiên Dạ, thật làm cho cô mừng rỡ nha!


"Thật không?" Thiên Dạ đem món ăn nóng quen thuộc đặt ở trong mâm.


"Đây là dĩ nhiên!"


Thiên Dạ dùng sức gật đầu,nụ cười vô cùng rực rỡ,có thể ở bữa ăn tối nhìn thấy chuyện cô là nằm mộng cũng không được. Đột nhiên một loại cảm giác khác thường nổi lên trong lòng, không phải xảy ra chuyện gì chứ?"Chị hai,chị ở đây Bách Lý gia có khỏe không?"


"Tại sao hỏi như thế?" Tránh né tầm mắt quan tâm của em gái, Thiên Dạ không biết nên nói như thế nào,với lại phải nói chuyện mình làm sao rời khỏi Bách Lý gia.


Cấp bách muốn giấu diếm tâm sự ở trong mắt em gái, tất cả đều rối loạn,cô nên nói như thế nào?


Ngẩng lên hai mắt, nụ cười trên mặt Thiên Dạ gần như muốn ngưng kết.


"Bởi vì. . . . . ."


Lời của Thiên Toàn còn chưa nói hết,liền thấy ngoài cửa sổ một dáng người cao lớn ."A!Bách Lý tiên sinh cũng tới?"


Thiên Dạ kinh ngạc đưa mắt nhìn đường viền quen thuộc của Bách Lý Tuấn. . . . .


Cặp con ngươi kia làm cho cô luân hãm, bất luận mặc vào quần áo gì đều không thể che dấu phách khí vương giả đặc biệt của hắn.


Tại sao chỉ mới rời hắn,cô đã cảm thấy đời người tang thương rồi?


"Chị hai! Chị hai!" Thiên Toàn không ngừng đẩy bả vai gầy yếu của Thiên Dạ .


"Ừ?"


Vừa quay đầu lại,nước mắt trong hốc mắt Thiên Dạ lã chã rơi xuống, vốn cho là lòng bình tĩnh lại nổi lên từng vòng rung động,muốn nở nụ cười quen thuộc nhưng không thể ra sức. . . . . .


Cô nhớ hắn !


"Chị và Bách Lý tiên sinh cãi nhau?" Thiên Toàn nhìn ngơ ngác nhìn chị mình rơi nước mắt, cảm giác thật giống như thấy hình ảnh không nên thấy, lập tức xoay người, chạy đến mở cửa cho Bách Lý Tuấn.


"Tiểu Toàn . . . . ." Thiên Dạ muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.


"Chào,Bách Lý tiên sinh." Thiên Toàn hướng Bách Lý Tuấn vấn an.


"Tốt!" Bách Lý Tuấn nhàn nhạt gật đầu, cố gắng giấu diếm tức giận trong mắt ,chẳng qua là nhìn Thiên Dạ, hắn không thể xác định tâm tình của mình có thể thất khống giống như trước không.


"Tổng tài. . . . . ."


"Con hôm nay vô cớ bỏ việc làm ở công ty,còn nhớ rõ xưng hô thế này sao?" Con ngươi của Bách Lý Tuấn lóe lên lãnh đạm.


"Tôi. . . . . ."


"Con tại sao không nghe lời của ta?"


Thiên Dạ không nói, cúi đầu xoắn ngón tay.


"Con thiếu ta một lý do, giải thích con tại sao rời khỏi Bách Lý gia,bỗng nhiên rời chức trách, ta hi vọng con có thể khai báo rõ ràng."


"Sao?" Thiên Toàn nghe nói như thế, kinh ngạc trừng to mắt.


"Chúng ta có thể đi ra ngoài nói không?" Không muốn để cho em gái kinh nghiệm sống chưa nhiều biết mình gây tội trong tình cảm.


Đối mặt Chung Uyển Nhi,Thiên Dạ thiếu hụt lý do đúng lý hợp tình,thừa nhận cô yêu Bách Lý Tuấn!


Cô chỉ có thể rời xa.


Mang tình yêu nhỏ bé bị tàn phá rời xa, không người nào nhìn thấy góc một mình lau nước mắt,Thiên Dạ hiểu mình căn bản không thể rời bỏ danh nghĩa người đàn ông kia là bố cô. . . . . .


Nhưng cô lại không thể không đi!


Thời gian rời khỏi Bách Lý Tuấn không tới hai mươi bốn giờ, liền gặp được hắn lập tức xuất hiện ở trước mặt của mình. Thiên Dạ cảm giác cũng rất phức tạp.


Hắn vẫn còn tình cảm đối với cô!


Khóe môi Bách Lý Tuấn vung lên nụ cười khinh miệt , "Hi vọng con có thể có thể nói rõ vì sao nhận lấy năm trăm vạn chi phiếu."


Thiên Dạ phát hiện lời của bố nuôi. Muốn thế nào mới có thể làm cho nam nhân thật sâu nhớ được, cả đời sẽ không quên?


Mười năm trước, một phụ nữ phản bội trong hôn nhân làm cho Bách Lý Tuấn dạo chơi nhân gian,đến nay cũng không tái hôn, nếu như cô cũng phản bội hắn?


Hắn có thể hay không hận đến nghiến răng nghiến lợi, thề muốn trói chặc cô cả đời?


Thiên Dạ không dám yêu cầu xa vời hắn yêu mình, nhưng nếu là hận? Muốn bao nhiêu hận ý mới có thể để cho hắn muốn giữ cô ở bên người?


Nắm chặc quả đấm,cô không muốn rời khỏi hắn. . . . . .


Tất cả mọi người nhận định cô sẽ phá hư danh dự bố nuôi, không có tư cách ở lại bên cạnh hắn, nhưng nếu như hắn muốn cô ở lại? Nếu như hắn đưa cô về nhà thì sao?


Vậy thì không có ai có thể nói tới? Trong đầu Thiên Dạ hiện lên ngàn vạn ý nghĩ.


Cô chỉ biết mình tuyệt đối muốn đi theo bên cạnh hắn!


Trong lòng có ý nghĩ chắc chắn,Thiên Dạ rốt cục nở nụ cười quen có, đem tạp dề thắt ở ngang hông lấy ra, nhìn em gái lộ ra vẻ mặt đắc chí hài lòng ."Em không cần lo lắng,chị không sao! "


"Dạ!"


Thiên Toàn không biết trong long chị hai bách chuyển thiên hồi, nhưng đã thấy thần thái tự tin trong mắt, rốt cục yên tâm, yên lòng gật đầu.


Cô không rõ hai người nói chuyện tại sao phải nhắc đến năm trăm vạn chi phiếu? Cô cũng không hiểu chị hai tại sao phải đột nhiên chạy tới thăm cô, các cô mới ở chung với nhau mấy phút đồng hồ, còn tới chưa kịp tâm sự,chị hai lại bị người Bách Lý gia mang đi. . . . . .


Mà cô tựa hồ không quyền lợi nói gì .


Mặc dù đàn ông họ Bách Lý luôn có dáng vẻ bí hiểm, nhưng hắn đã giúp các cô không ít,Thiên Toàn không muốn nghĩ hắn thành người xấu, thấy chị hai vừa thấy được hắn tựu cao hứng như vậy, hắn chắc sẽ không khi dễ chị hai đâu.


Thiên Toàn biết điều nhận lấy tạp dề, dùng sức dặn dò: "Xong phải trở lại!"


"Biết rồi."


"Không thể gạt em. . . . . ." Thiên Toàn xé cổ họng hét to với Thiên Dạ đứng ở cửa .


Thiên Dạ đột nhiên xoay người, "Cái này giữ lại."


"Ừ?"


"Em phải biết điều một chút nhé." Mặc kệ ánh mắt khó hiểu của Thiên Dạ,Thiên Dạ lập tức khép lại cửa đi theo Bách Lý Tuấn rời đi.


Hai người đó đi xa, Thiên Toàn mới mở tờ giấy Thiên Dạ đưa,đó là ——


Một tờ chi phiếu năm trăm vạn!


Chương trước | Chương sau

↑↑
Y Sinh Thế Gia

Y Sinh Thế Gia

Thêm một truyện ngôn tình hay của tác giả Diệp Chi Linh được đăng tải miễn phí mời

20-07-2016 17 chương
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Ế, vì là game thủ

Ế, vì là game thủ

Cô đơn ở giữa đám đông Bởi đông người quá nhưng không có người... *** Duyên

26-06-2016
Chỉ 5k

Chỉ 5k

Ta quên mất cách phải tôn trọng người khác - như người - cũng giống mình. *** Ông

24-06-2016
Ai là thiên thần?

Ai là thiên thần?

- Sắp rớt cái mỏ rồi kìa, cha nội! Mến nguýt dài. Dường như chẳng để tâm đến

29-06-2016
Buông tay là hết

Buông tay là hết

Buông tay là hết, hết hẹn hò, hết trách cứ vu vơ, hết những yêu ghét luôn biết đâu

29-06-2016
Tôi và bạn

Tôi và bạn

Nhà bạn quá giàu, bạn quá hoàn hảo và tất cả điều đó hoàn toàn đến với một

24-06-2016