XtGem Forum catalog
Thần y đáng yêu của Lãnh huyết nữ vương - Nam Cung Dao

Thần y đáng yêu của Lãnh huyết nữ vương - Nam Cung Dao


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 92
5 sao 5 / 5 ( 26 đánh giá )

Thần y đáng yêu của Lãnh huyết nữ vương - Nam Cung Dao - Phiên ngoại 3 - Thế thế luân hồi, khắc cốt tương tư (Trung 1)

↓↓

" Sao con lại cố chấp như vậy chứ?!" Lạc Vũ Anh nặng nề lên tiếng

bạn đang xem “Thần y đáng yêu của Lãnh huyết nữ vương - Nam Cung Dao” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lạc Khanh Nhan cười nhạt : " đơn giản bởi vì...."


" Hắn, là người duy nhất yên lặng bên cạnh làm bạn cùng ta"


" Sẽ, tức giận khi ta bị thương"


" Sẽ, lo lắng khi ta mệt mỏi"


" Và, cũng chỉ có hắn nói rằng sẽ cùng ta suốt cuộc đời này, không rời xa"


" Hơn thế nữa..." Lạc Khanh Nhan khẽ nhắm mắt " ta đã hứa... sẽ bảo vệ hắn..."


Bình thản, kiên định, dứt khoát.....


Lạc Vũ Anh thực sự khó xử, không biết phải làm thế nào, hai hôm nay ngài giống như kẻ mất hồn, hay thảng thốt giật mình, tối ngủ cũng thường giật mình tỉnh dậy, Liễu Nhàn không khỏi lo lắng vô cùng. Nàng nhìn trượng phu của mình, thở dài : " lão gia, ngài vẫn do dự sao, Tích Nhi sắp không chịu được nữa rồi, lúc nãy ho ra máu, lão gia! Thiếp thực sự lo lắng a". Nói đoạn nước mắt cũng không khống chế được nữa chảy ra....


Lạc Vũ Anh nhìn thê tử chăn gối mấy mươi năm của mình, yêu nàng là điều không thể phủ nhận nhưng y cũng ... đã từng rất yêu Dung Tố Y


Yêu hai nữ nhân! Lạc Vũ Anh cười khổ....


" Phu nhân!... ta..." Lạc Vũ Anh thở dài


" Thiếp biết, ngài là áy náy với Khanh Nhan, nhưng là... chỉ là một gốc lê thụ mà thôi, sau này ngài muốn cho hài tử ấy gì cũng được, dù là cả cơ nghiệp này thiếp cũng không nói một lời nhưng xin ngài, cứu... cứu nữ nhi của chúng ta đi...."


Lạc Vũ Anh nhắm mắt, gật đầu...


Sau chuyện lần này, ngài sẽ bù đắp cho nữ hài tử đó, dù là bất cứ chuyện gì.....


Nhưng là Lạc Vũ Anh đã lầm


Có những chuyện, không thể bù đắp lại được, vĩnh viễn không được...


Còn lại, cũng chỉ là uất hận mà thôi....


Ba ngày nay, Lạc Khanh Nhan không rời khỏi gốc Lê thụ dù chỉ là một bước, ngồi dưới gốc cây, tâm bình thản đến kỳ lạ...


Những cánh hoa trắng muốt, dường như rơi nhiều hơn, phủ khắp người nàng, trên mái tóc đen huyền, và vạc áo trắng muốt.... tựa như lời tâm tình an ủi


Đầu ngón tay chạm nhẹ vào cánh hoa, chợt cười nhẹ...


Yên tâm! Ta đã hứa bảo vệ ngươi, nhất định... sẽ bảo vệ ngươi....


Đêm nay, thật là đẹp


Vầng trăng khuyết mờ ảo, tỏa một thứ ánh sáng huyễn hoặc, những vì tinh tú lấp lánh trên màn đêm đen tối


Gió hiu hiu thổi, thanh âm côn trùng, văng vẳng... thật khiến cho người ta cảm thấy nhẹ lòng nhìu lắm


Nhưng là, không khí yên tĩnh đó, đã bị phá vỡ rồi....


Lạc Khanh Nhan nhìn Lạc Vũ Anh, chậm rãi nói : " cuối cùng, đây là lựa chọn của ngài sao?!"


Lạc Vũ Anh không dám nhìn thẳng Lạc Khanh Nhan, quay đầu ra hiệu cho đám người hầu, đưa Lạc Khanh Nhan về phòng


Lạc Khanh Nhan nắm chặt lấy chuôi kiếm, tuốt kiếm khỏi vỏ, gằn từng tiếng : " chẳng phải ta đã nói, muốn hủy hắn, trước hết phải bước qua xác ta ?!"


Lạc Khanh Nhan học võ....


Không giống nữ nhi khác, thích cầm kỳ thư họa, nhảy múa thiêu thùa, nàng duy độc hứng thú, chỉ có võ học.


Mười tuổi, tình cờ được một cao nhân chỉ điểm một hai, bốn năm luyện võ cho đến nay, cũng được một chút thành tựu song đối phó với một hai kẻ tầm thường thì dư sức nhưng đối với lão đạo sĩ – một kẻ già đời trong chốn giang hồ thì sức lực quả thật không đủ....


" Tiểu công tử, đắc tội rồi!" lão đạo sĩ cười cười, điểm huyệt Lạc Khanh Nhan đưa cho hai gã sai vặt. Lạc Khanh Nhan không cử động được, đôi con ngươi đen thăm thẳm nhìn lão đạo sĩ, như là... muốn ghi nhớ thật kỹ khuôn mặt kia. Đôi con ngươi bình tĩnh vô ba, không oán, không hận, vô cảm xúc....


Lão đạo sĩ làm một loạt động tác, vài chiếc bùa hình thù kỳ quái, dán lên thân cây, sau đó cho người, châm lửa....


Đám hỏa diễm rực cháy, lửa càng lúc càng lớn.....


Chợt.... gió thổi mạnh....


" Dung Phượng Ca..."


" Dung Phượng Ca........."


Lạc Khanh Nhan hét lớn, thanh âm khản đặc....


" Chạy đi..."


Ngươi......có thể chạy được không.....


Nhan Nhan biết không, yêu thụ không thể rời khỏi nguyên hình của mình trong vòng bảy bước, cho nên Phượng Ca cũng chỉ ở đây một mình mà thôi, rất lâu... rất lâu, thật là buồn


Chỉ khi trăng tròn, thiên địa linh khí dày đặc, Phượng Ca mới có thể cách xa nguyên thần của mình nửa dặm, nhưng thời gian không nhiều đâu....


Như là đáp lại tiếng thét của Lạc Khanh Nhan, gốc lê thụ khẽ động....


Cả một trời hoa rơi trắng muốt, như là khuynh tẫn tất cả sức lực, nở rộ.......


Âm ĩ, là tiếng than nho nhỏ, nức nở... như là một tiểu hài tử oán giận....


" Thật nóng quá...!! Nhan Nhan.... nóng quá..."


" Phượng Ca đau quá.... Rất đau.........."


Lửa, càng lúc càng lớn.....


Mà không biết tự lúc nào, đôi con ngươi đen thăm thẳm tĩnh mịch kia, lưu lại cũng chỉ là lửa, rực cháy, yêu diễm....


Như một nguồn sức mạnh bùng nổ, phá tan huyệt đạo, Lạc Khanh Nhan đánh bay hai gã sai vặt, chạy đến gốc cây, muốn lấy đi lá bùa trên đó, lại bị gã đạo sĩ không chút lưu tình đánh một chưởng, bay ra ngoài....


Lạc Vũ Anh kinh hãi, vội vàng chạy lại đỡ lấy.......


Lạc Khanh Nhan đẩy Lạc Vũ Anh, nhếch miệng cười........


Tiếu dung tràn đầy thị huyết, khiến cho Lạc Vũ Anh tâm trầm xuống


Thanh âm của gốc lê thụ đã im bặc từ lâu......


Lửa, như nuốt gọn cả một gốc cổ thụ to lớn...........


Lão đạo sĩ, đứng trước ngọn lửa, ánh sáng bập bùng phản chiếu gương mặt, thần thái tràn đầy tham lam của lão


Lửa, dần dần... nhẹ dần.......


Cả một gốc cây mấy ngàn năm, hoàn toàn đổ sập xuống......


Cánh hoa, trắng muốt, vẫn rơi....


Lác đác, cũng chỉ vài hoa.....


Lão đạo sĩ thỏa mãn cười, thu lấy nguyên đan của yêu thụ, quay đầu nhìn Liễu Nhàn nói : " chúc mừng phu nhân, yêu thụ đã chết, bệnh của tiểu thư sẽ nhanh chóng hồi phục. Nói xong phất tay áo rời đi...."


Trời, đã không còn đẹp nữa rồi


Mây đen ùn ùn kéo đến, những hạt mưa nặng trịch rơi xuống....


Đám lửa khói còn xót lại, cũng bị mưa cuốn trôi đi, chỉ còn một đống hoang phế....


Đám người đã rời đi, Liễu Nhàn vội vã đến thăm Lạc Mộ Tích, còn Lạc Vũ Anh đứng đó muốn đỡ dậy Lạc Khanh Nhan, nhưng Lạc Khanh Nhan không có ý định để cho vị 'phụ thân' kia đụng đến nàng


" Đi đi...." Lạc Khanh Nhan khàn khàn lên tiếng...


" Khanh...." Lạc Vũ Anh muốn nói gì thêm nhưng đổi lại cũng chỉ là ánh mắt lạnh lùng của Lạc Khanh Nhan


" Câm miệng, Lạc Vũ Anh! Từ hôm nay về sau, ta với ngài tuyệt không liên quan, thù này ta nhất định sẽ trả, tuyệt đối không buông tha cho bất cứ ai...." Lạc Khanh Nhan cười lạnh, gằn từng câu từng chữ


Lạc vũ Anh, đứng trong mưa... rất lâu.........


Yên lặng nhìn bạch y nhân kia, ngồi đó, không chút động đậy


Mãi cho đến khi, Liễu Nhàn chạy đến nói Liễu Mộ Tích đã tỉnh, mới hốt hoảng chạy đến phòng của Liễu Mộ Tích


Mưa, vẫn cứ rơi, cứ rơi......


Vươn tay ôn nhu chạm vào đống phế tích kia, Lạc Khanh Nhan nở nụ cười


Cười.......


Thanh âm, chợt nghẹn ngào đi lên


Dung Phượng Ca...


Dung Phượng.... Ca...


Ngươi... đi đâu rồi....


Ta ....không tìm thấy ngươi


Làm sao... bây giờ...


Nàng, đã khóc....


Nước mắt, hòa cùng mưa, rơi rất nhiều.....


Đắng chát..........


Mười bốn tuổi, rốt cuộc nàng cũng đã học xong, thế nào là hận. Và cũng đã nếm thứ, thế nào là.... Đau đến không thở nổi


Một ngụm máu phun ra, nhanh tức khắc đã bị nước mưa cuối trôi đi


Vươn tay lau đi khóe miệng, Lạc Khanh Nhan đứng dậy, bước chân lảo đảo....


Từ sau đêm hôm đó, Lạc Khanh Nhan mất tích, Lạc Vũ Anh huy động tất cả lực lượng tìm kiếm nhưng vô ích, dường như Lạc Khanh Nhan biến mất khỏi thế gian này vậy......


Chương trước | Chương sau

↑↑
Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Văn án: Nàng dung mạo bình thường, bản lĩnh cũng tầm thường , chỉ cầu nhất thế

15-07-2016 1 chương
Đại mạc dao - Đồng Hoa

Đại mạc dao - Đồng Hoa

Giới thiệu: Tập 1: Lớn lên giữa bầy sói, Ngọc Cẩn cứ ngỡ mình giống như Lang

15-07-2016 40 chương
Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Văn án: Nàng dung mạo bình thường, bản lĩnh cũng tầm thường , chỉ cầu nhất thế

15-07-2016 1 chương
Mười bốn ngày yêu

Mười bốn ngày yêu

"mình quen nhau chỉ mấy ngày, quen qua điện thoại thì chia tay cũng chỉ qua điện thoại

25-06-2016
Tìm phòng trọ

Tìm phòng trọ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện kinh dị số 1) Ngoài trời mưa dữ

28-06-2016
Gặp lại người cũ

Gặp lại người cũ

(khotruyenhay.gq) Vô tình gặp một người thương (đã cũ). Biết tình cảm không còn như

28-06-2016
Tao thích có tờ rym

Tao thích có tờ rym

"Sao mày đứng tè thế? " Con bé tròn xoe mắt lên hỏi. "Tao có tờ rym thì tao phải đứng

27-06-2016