XtGem Forum catalog
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 103 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 96

↓↓
- Bố …khoẻ không ?

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Phạm Trường Doãn như không tin vào tai mình ! Dù biết Vy Anh rất ngoan nhưng sau bao chuyện như thế mà vẫn gọi ông là bố , điều này ông chưa bao giờ ngờ tới được . Ông xúc động tới nỗi đã thật lâu mà vẫn không thể nói được một lời nào.

- Hết một giờ ! – Người quản giáo lên tiếng nhắc nhở và kéo Phạm Trường Doãn đi.

Vy Anh rơi nước mắt, cô nhận ra được sự đau đớn và day dứt trong dáng người tiều tụy của ông.Vy Anh chợt chạy tới giữ tay ông lại, nói với người quản giáo :

- Làm ơn. Tôi chỉ cần 5 phút thôi !

Người quản giáo nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu.

Vy Anh mím môi , cô nhìn sâu vào mắt ông :

- Bố thật sự ghét con thế à ? Con …đã sai ở đâu ? Tại sao lại hắt hủi và tàn nhẫn như thế với con ?

Phạm Trường Doãn lặng người, Vy Anh thật sự không thù hận ông …

- Xin lỗi con. Bố … ta ngu xuẩn, mất nhân tính ! Ta không bằng cầm thú ! Ta không xứng để con ggọi là bố !

Phạm Trường Doãn tự thấy ông có dùng từ độc địa tới bao nhiêu vẫn không thể đủ để phán xét cho những hành động vô nhân tính của ông. Dù ông có chết đi hàng trăm lần vẫn không xoá bỏ được tội lỗi ấy !

Bao nhiêu năm qua, ông vẫn luôn tự dằn vặt mình và sống trong sự lo sợ. Điều ông vẫn luôn trăn trở đó là Vy Anh !

Vy Anh nắm tay ông, cười :

- Không phải. Nếu không có bố thì con sẽ không tồn tại trên thế gian này ! Con quên hết mọi chuyện rồi.

Phạm Trường Doãn xúc động đến nỗi bật khóc :

- Con hãy xem như mình không có người bố này ! Con hãy sống thật tốt nhé !

Tới lúc bị kéo đi, ông vẫn ngoái đầu lại nhìn Vy Anh thật kĩ như muốn ghi nhớ hình ảnh của cô.

Vy Anh đứng thẫn thờ, trong mắtông có sự mờ mịt và chua xót mà cô không thể đoán được gì.

***

Vy Anh vừa bước khỏi cửa thì liền bị nhấc bổng lên, một đôi tay rắn chắc đang nâng cô ngang tầm mắt với mình.

- Muộn bảy phút !

Vy Anh cười rồi đòi anh thả cô xuống. Chân chạm đất, cô liền ôm anh, nói đứt quãng :

- Em …tha thứ cho ông ấy rồi. – Cô nói trong tiếng nấc – Mọi chuyện em sẽ quên.

Duy Phong gật đầu , để nhịp tim hỗn loạn của cô dần trấn tĩnh hơn rồi mới đưa cô ra xe.

Vy Anh đột nhiên căng thẳng khi thấy anh đang thắt dây an toàn cho mình. Duy Phong nắm được sự chuyển biến trong hơi thở nặng nề của cô, anh quay người cô về phía mình , ánh mắt anh sâu lắng :

- Muốn nói gì với anh à ?

Vy Anh cúi mặt, cô nhẹ nhàng nắm tay anh, giọng nói phát ra khe khẽ :

- Anh có thể …để ông ấy giảm án tù không ?

Duy Phong chẳng cần suy nghĩ lấy một giây :

- Được !

Vy Anh ngẩng đầu nhìn anh đầy phức tạp :

- Em biết công ty ông ấy nợ Khánh Phong rất nhiều. Cảm ơn vì anh đã đồng ý !

Duy Phong có chút không vui, anh cúi đầu hôn mạnh lên môi cô rồi im lặng lái xe.

Vy Anh biết mình đã nói sai gì đó nên ngoan ngoãn ngồi im, không nói gì thêm.

Chưa đi được bao xa, chiếc xe đua đột nhiên phanh gấp.

Duy Phong nghiêng mắt nhìn cô , âm điệu trong giọng nói đầy tức giận :

- Hoàng Vy Anh ! Em đang mang ơn tôi đấy à ?

Bắt hay thả bọn chúng, anh đều là vì cô – người con gái anh yêu thương nhất. Vậy mà cô lại tỏ ra xa lạ trước anh như vậy !

Vy Anh im bặt …cô là có mặc cảm, ông ấy dù sao cũng là người sinh ra cô .

- Em …

Cô chưa kịp nói thêm điều gì đã bị anh ôm chặt, anh đang đau đớn :

- Hãy bỏ qua mọi khoảng cách giữa anh và em !

- Em …sẽ cố gắng. Nhưng em thật sự muốn cảm ơn anh . – Vy Anh chầm chậm nói – Em yêu anh, Duy Phong.

- Thể hiện nào !

Vy Anh cười, ôm lại anh :

- Em sẽ giúp anh sấy tóc nhé !

- Được. Còn gì nữa ?

- Em sẽ …ừm, em sẽ …anh muốn em làm gì không ?

- Ăn ngủ thật nhiều !

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bác Sĩ Bảo Cưới

Bác Sĩ Bảo Cưới

Trích đoạn:Giống như bất cứ lần nào khác trong đời. Anh biết khi có một con người

21-07-2016 15 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Trinh Nữ Báo Thù

Trinh Nữ Báo Thù

Mùa Xuân tháng 4 năm 1962 tại Cần Thơ, lúc bấy giờ Cần Thơ là một trong sáu tỉnh nhỏ

22-07-2016 30 chương
Bác Sĩ Bảo Cưới

Bác Sĩ Bảo Cưới

Trích đoạn:Giống như bất cứ lần nào khác trong đời. Anh biết khi có một con người

21-07-2016 15 chương
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Trở về bên mẹ

Trở về bên mẹ

Mùa đông năm đó, Mẹ được tin con trai đã anh dũng hy sinh tại chiến trường để bảo

25-06-2016
Bố và con gái

Bố và con gái

Bố dạy con gái tập xe máy... - Mạnh vào! Vào số! Ga

29-06-2016
Em nợ anh

Em nợ anh

- ''Em nợ anh nhiều lắm, trả cả đời chưa hết đâu!'' ***** Nó biết anh trong một

29-06-2016
Lời nói dối của cha

Lời nói dối của cha

Để đến hôm nay, khi đã thành đạt, vợ đẹp, con ngoan. Cuộc sống hối hả, vô

29-06-2016
Thưa Ba con đi học

Thưa Ba con đi học

(khotruyenhay.gq) Thế nhưng khi cô giáo phát cho nó phiếu học tập về cho gia đình kí thì

28-06-2016