Disneyland 1972 Love the old s
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 101 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 78

↓↓
Có đợt gió ùa vào đem chiếc rèm cửa màu trắng đơn nhã khẽ tung bay.

Làn không khí mát dịu dần lạnh lẽo…nặng nề…

- Ta là sợ con bé không chịu nổi ! Ta cũng như cháu, cũng yêu Vy Anh hơn cả chính mình. Nếu biết mọi chuyện rồi sẽ thế này, ta đã trả Vy Anh về với cháu ngay từ hôm ấy !

Âm điệu trong những từ cuối câu của ông nhẹ bẫng, tắc nghẹn.

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hơi thở như bị ghim chặt bởi một nỗi ám ảnh đáng sợ.

Hôm ấy…

Là cái hôm để ông cho một Hoàng Anh Nhật tồn tại…

Ông còn nhớ đó là một ngày đông lạnh rét căm.

Bầu trời mang sắc xanh xám tẻ nhạt.

Căn biệt thự trắng tráng lệ đầy nổi bật trong là không khí mờ mịt nhưng không che dấu được sự đơn độc.

Khoảng vườn ba lá cỏ xanh mướt bị nhấn chìm bởi khối âm u đầy gió rét mướt.

Ông thẫn thờ đứng đấy rất lâu…

Không gian vắng lặng khiến tim ông một thêm lạnh ngắt, cái lạnh đến tê dại…

Nơi này từng là nơi ông cùng gia đình anh trai bên nhau…

Mặc dù thời gian của mỗi người đều rất hạn hẹp nhưng không hề ai cảm thất lạc lõng cả.

Những năm ông bà Hoàng đi đánh chiệm thị trường châu Âu , ông đã cùng Duy Phong ở đây.

Ông lao vào những bản thiết kế đồ sộ và được vinh danh là kỹ sự bậc nhất.

Duy Phong lao vào con đường thương trường ganh đua khốc liệt và đã trở thành Duy Phong bất bại.

Ông đi khắp đây đó để hoàn thiện những công trình tầm cỡ .

Duy Phong có mặt ở khắp tất cả những nơi có trụ sợ của tập đoàn để nắm hết mọi thứ về Khánh Phong.

Vẫn như thế, mỗi người đều khó dứt ra được khỏi sự nghiệp của mình…

Dù vậy, điểm dừng cuối cùng vẫn là căn biệt thự trắng này.

Nhưng bây giờ…

Căn biệt thự trắng lạc lõng giữa ngày đông xám xịt…

Sẽ phải rất lâu sau, mọi người mới quay trở lại !

Còn ông thì sao ? Có lẽ là…không bao giờ nữa rồi…

Ông nén tiếng thở dài, vẻ mặt trầm ngâm.

Từ khi biết mình bị vô sinh, ông đã chọn cho mình cách im lặng mà bốc hơi…

Ông không muốn nhận thêm bất kì cái nhìn dò xét hay những nghi vấn thêm lần nào nữa !

Hoàng Duy Thức – kỹ sư thiên tài.

Người ta nhìn vào cái danh lừng lẫy của ông và không kìm được sự thắc mắc và hiếu kỳ.

Tại sao ông vẫn chưa chịu lập gia đình…

Tại sao ông vẫn còn độc thân …

Ông không ngăn được họ và cũng không thể tự ngăn được chính mình rơi vào đáy sâu của tuyệt vọng.

Sợ nhất là những lúc chị Hoàng nhìn anh cười :

“ Chú ba, cho tôi bế cháu với chứ ! Duy Phong thì tôi không bế được lần nào rồi ! ”

Nỗi đau của ông lớn dần theo từng tích tắc, cho đến khi ông không còn có thể che giấu được nữa…không còn đối diện được nữa…

Vậy cũng đã gần một năm kể từ ngày ông ẩn cư bên Pháp.

Khung cảnh vẫn như xưa nhưng thấp thoáng sự lạnh lẽo đến tột độ…

Ông mỉm cười , nụ cười len lỏi những tia chua xót.

“ Xin chào Hoàng Duy Phong bất bại và ngang tàn !

Là chú có lỗi với cháu ! Không để lại một lời nào mà bỏ đi như thế.

Chú không tự mình thoát khỏi những đau thương mà số phận mang lại được. Chú đang chạy trốn chính bản thân mình. Để chú biến mất như thế, ít ra, chú sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn.

Duy Phong, chú tin chắc ngày cháu trở về đây cũng là ngày cháu thống trị hết thảy mọi thứ có trên thế gian này !

Rồi cháu sẽ yêu một người nào đó…

Nếu có thể, chú sẽ dùng hết tình cảm nơi chú để yêu thương, che chở và bảo vệ người đó cùng cháu.

Duy Phong, người mà cháu yêu nhất cũng sẽ chính là người chú yêu nhất !

Thế nhé !

À, đừng tìm chú. Chú sẽ tự lộ diện khi nào cháu cần chú.

Mà Duy Phong thì có lẽ không cần đến ai rồi. Haha !!!

Hẹn gặp cháu một ngày gần nhất… ( nếu có thể … )

Chú của cháu – Hoàng Duy Thức ”

Ông nhẹ nhàng đặt phong bì nhỏ vào thùng thư trước cửa.

Nhìn thật kĩ nơi này một lần nữa , ông quay người…

Bỗng lọt vào mắt là một chiếc xe hơi đang dừng lại …

Có người bước xuống, đi về phía căn biệt thự…

Ngay lập tức , ông nép người sau lùm cây gần đó.

Định bước đi , nhưng có một giọng nói đầy quen thuộc vang lên :

- Hai mẹ con nó chắc bây giờ chết rồi !

***

Không khí mát lạnh từ chiếc điều hòa bên trong khiến tôi dễ thở hơn phần nào.

Hai mắt bị ánh nắng chiếu vào chưa kịp thích nghi nên chỉ có thể thấy lờ mơ gian tầng thoáng đãng được bài trí khá độc đáo.

Những ma-nơ-canh cả người mặc những bộ trang phục bắt mắt được bày khắp nơi.

A, nơi đây là gì thế này…

Thẩm mỹ viện ? Shop quần áo ? … ?

Trong cùng một lúc, những suy đoán chen chúc lấy nhau làm đầu tôi làm đầu tôi muốn nổ tung !

Chợt…Tôi thấy chính mình !

Còn thấy cả thư kí Hoàng và trúc Vũ nữa !

Vẻ mặt của Vũ ngơ ngác y hệt biểu cảm của tôi.

Đưa mắt quan sát xung quanh, tôi không khỏi bị choáng ngợp.

Chúng tôi đang đứng trong một căn phòng lớn, những bức tường bao bọc xung quanh đều là những tấm gương lớn.

Còn chư hết kinh ngạc thì đột nhiên…hai tấm kính ngay trước mặt tôi dàn về hai phía…

Ồ …thì ra đây

Theo sau đó là một chàng trai có mái tóc đỏ rực, quần áo bụi bặm đầy những vết mài rách và dây xích nối quanh.

Phong cách này rất lập dị, nhưng có một thứ có thể chấp nhận được…Người này đẹp trai !

Người ấy bước về phía chúng tôi, ánh mắt lóe lên những tia kỳ lạ, dừng vài giây trên người hai đứa rồi chuyển sang thư kí Hoàng, giọng pha chút trêu đùa :

- Cậu đến rồi ! Tôi còn cứ tưởng phải đợi đến mai chứ !

Thư kí Hoàng hừ một tiếng rồi nói với vẻ vội vàng :

- Johnny, không còn nhiều thời gian nữa đâu. Mau lên, tôi cho cậu một tiếng !

Người có tên Johnny nhìn hai đứa tôi rất lâu, ánh mắt quét từ trên xuống dưới khiến tôi lạnh người.

Johnny nhíu mày một lúc sau đó nháy mắt với thư kí Hoàng :

- Từ đã nào, để tôi làm quen với người đẹp của mình đã chứ !

Không cần bảo nhau, hai đứa tôi cùng lùi ra phía sau vài bước.

Cái gì mà…người đẹp của mình !

Nghe thấy ớn lạnh !

Không bận tâm đến dáng vẻ đầy khiếp sợ của hai đứa, Johnny nở một nụ cười đầy thân thiện, giọng nói nhẹ nhàng :

- Chào hai em ! Xin tự giới thiệu, anh là nhà tạo mẫu và thiết kế nổi tiếng Johnny Trần !

“ ….”

Đúng là bạn thư kí Hoàng có khác…

Nhưng mà Johnny Trần à ? Lạ hoắc !!!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế? là tác phẩm truyện teen hài hước kể về nó - Phạm Băng Du,

21-07-2016 21 chương
Hai Phía Chân Trời

Hai Phía Chân Trời

Tôi biết điều này là một dự báo chẳng hề hay ho, nhưng cũng chẳng còn lựa chọn nào

21-07-2016 10 chương
Này Nhóc... Em Là Vợ Anh

Này Nhóc... Em Là Vợ Anh

Trích đoạn:Khi ba hắn nói chuyện điện thoại xong thì lại nhìn vào phòng cấp cứu và

20-07-2016 3 chương
Trái tim không gục ngã

Trái tim không gục ngã

 Sẽ luôn có những người cảm phục Khiết Du vì cô chính là một trái tim không bao giờ

23-06-2016
Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở như một lời tâm tình của một kẻ đang yêu trong mê dại. Mời

21-07-2016 33 chương
Khi cơn mưa trút xuống

Khi cơn mưa trút xuống

Dư vị những khoảnh khắc đó chưa bao giờ mất trong chị. Mỗi đêm nó trở về mơn man

30-06-2016
Sâu và Táo

Sâu và Táo

Ngẫm ra cái sự đời bon chen trước kia có lẽ cũng uổng công, tự mình dây vào phiền

29-06-2016
Yêu thật sự

Yêu thật sự

"Không phải phép thử nào cũng là một kết quả đúng. Nhưng trong tình yêu nên có những

30-06-2016