Old school Easter eggs.
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 82 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 76

↓↓
Thành phố được nhuộm bởi màu vàng rực rỡ…

Những tòa cao ốc chọc trời đứng sát nhau tạo thành khối hùng vĩ đón từng đợt nắng lớn…

Hàng loạt ô cửa kính phản quang cùng hắt những tia sáng mạnh mẽ xuống mặt đất tạo nên một khung cảnh rực vàng tráng lệ…

Nhưng…

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Có một tòa cao ốc màu đen huyền bí tách biệt hoàn toàn khỏi không gian đó…

Quanh nơi ấy, dường như không hề tồn tại bất kì vệt nắng nào có thể xuyên tới được.

Tầng cao nhất của tòa cao ốc đó…

Khí lạnh đến kinh người chiếm ngự nơi ấy và át đi hết thảy hơi thở của những người đang có mặt ở đấy.

Trên chiếc bàn màu đen trống trải được đặt một ly trà thơm và một tách cà phê đặc.

Hương thơm dịu nhẹ lan tỏa khắp gian phòng…

Một người phụ nữ có đôi mắt một mí, tay run rẩy cầm *** tách trà, vẻ mặt đầy căng thẳng nhưng nụ cười của bà lại rất ư là dịu dàng :

- Cậu Phong, cậu thế nào ? Công việc của cậu bận lắm đúng không ? Cậu có biết tự giữ gìn sức khỏe không ?

Tĩnh lặng…tĩnh lặng…

Mùi thơm cà phê thoang thoảng…

Chàng trai có mái tóc màu đen ngắn mang mùi vị lạnh lẽo, thân người cao lớn tựa vào lưng ghế, đôi chân dài mạnh mẽ bắt chéo nhau…

Dáng vẻ của anh thật thư thái, đôi mắt sâu thẳm tựa đáy hồ, mơ màng nhìn thứ chất lỏng đen đặc trong tách…

Mỗi một tích tắc trôi qua, không khí lại càng thêm phần khó thở.

Một người mặc trang phục màu đen đứng bên cạnh cửa sổ, miệng nhai cao su, mắt dõi theo từng động tĩnh của người phụ nữa kia.

Bà không dám nhìn chàng trang đang mang vẻ trầm tư ấy, ly trà thơm đã nguội lạnh nhưng bàn tay bà lại trở nên thật nóng như có ngọn lửa thiêu đốt…đến nỗi…toát mồ hôi.

- Cậu Duy Phong, ông bà chủ vẫn khỏe chứ ?

Anh chầm chậm rời mắt khỏi tách cà phê, nhìn bà ta, khóe miệng nhếch lên tạo thành nét cười ma quái :

- Bà Hoài Mai, bà rất hiểu tôi nhỉ ?

- Cậu Phong, đúng thế. Cậu từ nhỏ đến lớn là do một tay tôi chăm sóc. Cậu thích gì, ghét gì tôi nắm được hết. Tôi…

Anh đưa tay ra hiệu cho bà im lặng…

Nơi đáy mắt anh có làn sương mỏng mờ mịt phủ kín khiến cho người đối diện cảm thấy như chỉ cần nhìn anh thêm một giây nữa thì ngay lập tức sẽ bị nhấn chìm trong đấy…

Anh đặt tách cà phê xuống bàn, nét cười ma quái thoáng chốc đã tiêu tan :

- Vậy thử nói xem, tôi sẽ làm gì với bà ?

Tay bà cầm ly trà thơm cứng đờ, vẻ mặt không giấu nổi sự hoảng hốt.

Anh sẽ làm gì với bà….

Gia đình người chị gái của bà đã thật thê thảm.

Không lẽ, anh muốn bà cũng phải trả giá nữa sao ?

Bà nói những lời đó là mong nhắc cho anh bao nhiêu năm bà bên anh, tận tình chăm sóc anh.

Mỗi điều dù nhỏ nhặt nhất đối vứo anh, bà đều làm thật tỉ mĩ và kĩ càng.

Bà là một trong sỗ những người hiếm hoi được anh coi trọng.

Và những người này…sẽ luôn được anh bảo vệ !

Vậy…bây giờ, anh muốn làm gì với bà đây…

Giọng nói của bà trở nên thật khó khăn :

- Cậu Duy Phong, tôi đã làm cậu không vui gì sao ?

Đây chính xác chỉ là một câu hỏi thăm dò.

Bởi vì bà còn chưa biết anh đã nắm được những phần nào nên trước tiên, giữ im lặng và chờ đợi sẽ là cách thức tốt nhất !

Nhưng mà …anh là Hoàng Duy Phong thì…anh đã biết tất cả rồi phải không…

Điều bà thật sự chờ đợi là một chút nhân nhượng từ anh.

Đôi mắt anh có những đợt sóng dâng lên cuồn cuộn không ngừng tạo nên biến động mạnh, từng chữ kèm theo hơi lạnh bức người :

- Tại sao bà lại làm trái với những gì tôi dặn ?

Ngày ấy…

Anh đã dặn bà ta phải canh chừng , chăm sóc bé con thật cẩn thận, không được để bất kì ai động tớ bé con cho tới lúc anh trở về.

Ngày ấy…

Bà ta đã tỏ ra rất quan tâm và cưng nựng bé con.

Ngày ấy…

Bé con đã rất hay nói tốt về bà ta.

“ Anh Duy Phong, cô Mai cho em xem rất nhiều ảnh của anh ”

“ Anh Duy Phong, cô Mai dẫn em đi chơi khắp biệt thự ”

“ Anh Duy Phong, cô Mai đến chơi với em, mang cho em bánh ”



Ngày ấy…

Anh tuyệt đối không hề có chút nghi ngờ về những điều này.

Anh tin lời mẹ Diệp, cho rằng bé con sẽ chỉ ở đấy một thời gian ngắn.

Anh cũng chưa bao giờ hỏi về lí do bé con phải ở đấy, anh tin lời mẹ Diệp, vẫn cho rằng có một chuyện riêng tư nào đó.

Anh bên Bé con chỉ gần 3 tháng, thời gian đó, anh cũng không thể tới căn nhà gỗ thường xuyên vì lịch bận kín mít.

Vậy là…

Những điều khủng khiếp kia, anh không hề hay biết.

Thứ ánh sáng sâu thẳm trong mắt anh chợt vụt tắt…

Vị lạnh lẽo từ người anh khiến người phụ nữ rùng mình, tay đã không còn toát mồ hôi nữa mà chuyển sang màu tím tái, không ngừng run rẩy.

Trà thơm trong ly sóng sánh…

- Cậu Duy Phong, tôi…

Giọng điệu van xin của bà đầy khẩn khoản, sắc mặt tái nhợt ngập tràn sự hoảng loạn :

- Tôi là do bị ép ! Cậu Duy Phong, xin cậu hãy tha thứ cho tôi ! Làm ơn , cậu có thể nể tình tôi theo nhà họ Hoàng gần 20 năm không ?

Tha ư ?

Ngày hôm ấy…

Chính bà thông tin cho người chị Hoài Thanh là Duy Phong sẽ đi Mỹ 5 năm.

Chính bà cùng lũ chết tiệt kia hành hạ hai mẹ con Vy Anh một cách tàn ác.

Và năm năm sau…

Lại cũng chính bà thông đồng cùng gia đình Hoài Thanh giả mạo bé con.

Chính bà lợi dụng lòng tin của anh để thêu dệt mọi chuyện !

Và ngay bây giờ…

Bà ta cũng lại đang làm điều đó !

Anh nhấp nhanh một ngụm cà phê đắng để kìm bớt cơn tức giận đang dâng tràn mạnh bạo.

Môi anh mím lại, bóng đen ngự trị trong đôi mắt anh lan tỏa và sẫm màu…

Ép à ? Ai dám ép bà ta một khi bà ta là người thân cận của nhà họ Hoàng ?

Nhưng dù sao, điều này anh vẫn có thể tin tưởng một cách vô điều kiệu nếu như…thời gian băng ngược về ngày ấy.

Ngày anh còn là Duy Phong dành niềm tin tưởng lớn cho bà.

Còn bây giờ…

Từng hơi thở lạnh lẽo của anh mang theo những cảm xúc tắc nghẹn ngập tràn không gian.

Ánh mắt anh sắc lạnh đến nỗi người phụ nữ kia phải cúi đầu…

Sắc mặt bà ta trắng bệch, đôi môi dần tím ngắt :

- Cậu…Phong, cậu hãy tin tôi !

Những ngón tay của anh từ từ siết lại, cắt phăng lời bà ta bằng chất giọng trầm âm u :

- Đủ rồi !

Anh không còn có thể nghe được nữa !

Anh thế này là đã cố gắng lắm mới không để mình mất kiểm soát mà giết chết bà ta ngay lập tức !

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Trích đoạn:Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không

21-07-2016 59 chương
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương
Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Truyện Dạy Dỗ Vị Hôn Phu có cốt truyện hơi lạ so với những truyện teen cùng thể

22-07-2016 50 chương
Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Tên truyện: Em Là Cô Ấy Thứ HaiTác giả: KemThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

26-07-2016 24 chương
Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Trích đoạn:Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không

21-07-2016 59 chương
Bạn ơi, tôi vẫn đợi

Bạn ơi, tôi vẫn đợi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người đàn

27-06-2016
Biển đời người

Biển đời người

Bim mười lăm tuổi, người lép kẹp như con cá măng, mùa lạnh thì mũi lúc nào cũng

26-06-2016
Mảnh thời gian

Mảnh thời gian

Hôm ấy, khi tôi đi cắt tóc, tôi đã nhặt được một chiếc nhẫn trên vỉa hè. Đó là

01-07-2016
Sinh viên ký truyện

Sinh viên ký truyện

Mỗi năm, cứ vào dịp đầu thu, cho dù cuộc sống có bận rốn thế nào thì ba đứa hắn

24-06-2016
Chết vì gái

Chết vì gái

Chống chỉ định khi đang ăn uống, chỉ định cho một ngày mưa âm u não nề như ngày

27-06-2016
Khung cửa sổ lá rơi

Khung cửa sổ lá rơi

Dành tình cảm cho một người đâu phải là điều đáng xấu hổ, cũng chẳng có lý do gì

23-06-2016