Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 83 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 75

↓↓
Đêm hè tĩnh lặng…

Ánh sáng xanh dịu bao quanh khắp căn phòng…

Mắt tôi dần ríu lại , từ từ chìm vào giấc ngủ.

Và…

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Tôi lại gặp cô bé ấy.

Trong không gian đen tối và ẩm thấp , cô bé ấy thu mình ở một góc, mặt vùi sâu vào hai chân.

Chẳng biết là đã ngủ hay còn đang thức.

Chỉ thấy cô bé ấy cứ ngồi yên bất động như thế, và đôi lúc cả thân người bé xíu lại run lên từng cơn…

Chợt có một giọng nói nhẹ nhàng vang lên :

- Bé con, anh tới rồi.

Giọng nói này…đậm nét lạnh lẽo và thờ ơ…

Nhưng …rất đỗi quen thuộc.

Cô bé ấy ngay lập tức ngẩng đầu, chạy lại ngồi ngay sát cánh cửa gỗ, chớp đôi mắt to tròn đầy vui sướng :

- A ! Anh Duy Phong hả ? Anh lại đến chơi với em à !

- Ừ .

Mặc dù ai đấy chỉ đáp lại một cách hờ hững nhưng cô bé ấy không hề để ý mà còn rất vui vẻ, miệng không ngừng cười toe :

- Lâu rồi em mới thấy anh. Anh Duy Phong , anh đã đi đâu thế ?

- Thụy Sĩ.

- Á, Thụy Sĩ là cái thế ? Anh Duy Phong, nó như thế nào, nó trông ra sao ?

- Nước ngoài.

- Ồ, là nước ngoài. Vậy nó cũng giống như Thái Lan, Trung Quốc , Nhật bản mà anh từng đi à ?

- Bé con, với người không hiểu biết như em thì nói nhiều rồi đấy !

Cô bé ấy bĩu môi, hừ một tiếng, sau đó, lấy ngay lại ánh mắt trong veo, hớn hở nói :

- Anh Duy Phong. Em nhớ anh nhiều lắm đấy. Còn anh Duy Phong , anh có nhớ em không ?

- Ừ.

- Thật không ? Vậy anh nhớ em nhiều không ? Anh nhớ em từng nào vậy ? Có nhiều bằng em nhớ anh không ?

- Không biết !

- Haha, anh Duy Phong không biết vậy thì chắc chắn là anh nhớ em rất rất nhiều nhỉ ?

- Ừ.

- Haha, em biết mà. Anh Duy Phong, ở đấy có đẹp không ? Anh có đi chơi ở đâu không ? Anh có gặp bố mẹ anh không ?

- Không !

- Anh Duy Phong, anh sang bên ấy làm gì vậy ? Anh ăn chơi à hay là như thế nào ?

- …

Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi.

Khối xung quanh càng thêm đen tối và lạnh lẽo…

Cô bé ấy vẫn đặt ra vô số câu hỏi dồn dập và ai đấy vẫn trả lời thật cụt ngủn và thờ ơ.

Hình như là…cô bé ấy chỉ hỏi vậy thôi, ngay cả khi ai đấy không hề trả trả lời cũng chẳng sao cả…

Nhưng tôi cảm nhận được đối với cô bé ấy, ai đấy đã dành hết tất cả kiên nhẫn của mình…

Giọng ai đấy đột nhiên có chút trầm buồn, chậm rãi nói :

- Bé con, bây giờ, anh phải sang Mỹ rồi.

Trong không gian tối tăm , lạnh lẽo, nụ cười tươi tắn trên môi cô bé phút chốc vụt tắt …tiêu tan nhưng riêng ánh mắt vẫn thật trong veo.

Cô bé cúi đầu :

- Anh Duy Phong, anh phải đi nữa rồi à ? – Cô bé im lặng một lúc, chất giọng lại đột nhiên trở nên hào hứng trở lại – anh Duy Phong, anh đi rồi lại về nhỉ ? Anh sẽ lại đến đây với em. Em chờ anh nhé !

Một khoảng im lặng ập tới …

Chỉ còn thấy tiếng gió ùa về, lùa qua cánh cửa gỗ màu nâu nhạt…

Bàn tay cô bé vân vê chiếc váy màu xanh dương, vẻ chờ đợi đầy căng thẳng.

- Bé con, anh sẽ đi năm năm.

Sống lưng cô bé trở nên cứng đờ, mắt dần dần lung linh nước, tay bấu chặt chiếc váy, giọng nghẹn lại :

- Anh Duy Phong, 5 năm à ? Gấu heo của em cũng 5 tuổi. Anh Duy Phong, có phải là rất lâu không ?

- Ừ.

Khoảng nước lớn từ mắt cô bé chợt trào ra, nhưng rồi cô bé lấy tay lau mạnh đi, lại cười :

- Anh Duy Phong, lúc đó em lớn rồi nhỉ ? Anh về thì anh có tìm em không ? Anh có còn nhớ em không ?

Những ngón tay bé xíu của cô bé ấy mang màu tím ngắt , sắc mặt nhợt nhạt…

Giọng ai đấy nặng những âm trầm trầm :

- Nếu em vẫn là bé con thì anh sẽ luôn bên em !

Cơn gió lạnh thổi khô đôi mắt trong veo, cô bé ấy thu mình hơn, giọng nói rất khẽ :

- Anh Duy Phong, em muốn tìm anh thì làm thế nào ? Em…

Chợt có tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt lời của cô bé ấy !

Chỉ thấy ở bên ngoài, ai đấy ừ một tiếng rồi khẽ thở dài.

- Bé con , anh đi nhé ! Trở về, anh sẽ gặp em !

Ngữ khí của ai đấy rất chắc chắn.

Anh sẽ gặp em…

Không gian thoáng chốc lại trở nên thật yên ắng.

Có thứ ánh sáng mạnh mẽ hiện hữu trong đôi mắt to tròn của cô bé ấy, sáng mờ ảo trong sắc đen của căn nhà ẩm thấp.

- Anh Duy Phong, em muốn tìm anh thì nên làm thế nào đây ? Có phải là em đi tìm một người đẹp trai, tài giỏi và tuyệt vời như thiên thần không ? Người ấy sẽ là anh Duy Phong vĩ đại nhỉ ?

Chỉ có tiếng gió mạnh bạo cuốn theo xác lá đáp lại lời cô bé.

- Anh Duy Phong, em sẽ tìm được anh !

Chiếc váy màu xanh dương ướt đẫm thứ nước óng ánh…

Có thân người bé nhỏ không ngừng run lên…

Nền trời đen kịt một màu tĩnh lặng.

Vài ngôi sao nằm rải rác trên trời cao thẳm thênh thang.

Căn phòng có những bức tường phối màu sáng tươi mới thật yên ắng.

Ánh sáng xanh dịu từ chiếc đèn ngủ bao quanh.

Đôi lúc lại vang lên từng tiếng khóc nấc .

***

Sân trường vàng rực đầy nắng hè trải dài.

Khoảnh sân thể dục không ngừng vang lên những tiếng hú hét và tiếng bóng nện xuống đất đầy náo nhiệt.

- Oa, lại ba điểm nữa !

- Mạnh Vũ, anh thật tuyệt vời !

Tôi với Trúc Vũ nhảy hẳn lên cả ghế đá, vỗ tay hét ầm ầm.

Trên sân, Mạnh Vũ mặc chiếc áo phông trắng cùng với Bùi Quang đập lòng bàn tay vào nhau, hướng hai đứa tôi nháy mắt.

Ồ…anh Mạnh Vũ đẹp trai thật đấy !

Tôi cảm nhận được ở bên cạnh, Trúc Vũ đang chao đảo !

Tôi đỡ Trúc Vũ, thở dài rồi lắc lắc đầu :

- Mê trai là không nên đâu bạn ạ.

Từ sáng đến giờ, Trúc Vũ vẫn nhìn tôi với ánh mắt kì quái, hất tay tôi ra, xí một tiếng đầy coi thường :

- Ai cũng có thể nói với tớ câu này được. Còn cậu, thì không bao giờ, hiểu chưa ?

- Tớ làm sao lại không ? Tớ không mê trai ! Đương nhiên là tớ có thể dạy dỗ được cậu !

Trúc Vũ cười gian tà, lại quăng cho tôi cái nhìn đầy khác thường ấy :

- Thế bạn Vy Anh này, anh Duy Phong…

Chương trước | Chương sau

↑↑
Biển Khóc

Biển Khóc

Tên truyện: Biển KhócTác giả: Hạt CátThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 28 chương
Thỏ Con Và Sói

Thỏ Con Và Sói

Đã mười bảy tuổi- cái tuổi người ta hay bảo "bẻ gãy sừng trâu", vậy mà tôi thì

22-07-2016 25 chương
Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại là truyện teen của tác giả Himasu Rin mình thấy rất hay nên giới

21-07-2016 25 chương
Cô Nàng Hổ Báo

Cô Nàng Hổ Báo

Truyện này đem lại cho mình rất nhiều tiếng cười, nó không có những tình tiết rắc

23-07-2016 32 chương
Chờ đợi để yêu

Chờ đợi để yêu

Cuộc đời quả thật khó đoán. Một anh chàng từng làm "cấp trên" của tôi trong quán ăn

23-06-2016
 Bao la giữa phố

Bao la giữa phố

Tôi và anh, hai kẻ cô đơn đang dần ngập chìm trong những cơn nghiện ngập, sống ẩn

24-06-2016
Thế nào mới là yêu?

Thế nào mới là yêu?

Dẫu rằng hôm nay tôi sẽ không nói lời chia tay với em. Nhưng tôi quyết định hôm

26-06-2016
Bố...!!!

Bố...!!!

Nhìn trên tay bố còn mấy chục ngàn tiền lẻ, con không lấy trả lại cho bố, bố cũng

29-06-2016
Tình trôi

Tình trôi

Cô bước thật nhanh về phía anh, dang hai cánh tay mảnh dẻ ôm siết lấy cổ anh. Cô nghe

25-06-2016
Chết thử!

Chết thử!

Bước vào lớp, khuôn mặt hớn hở của tôi lập tức ỉu xìu khi nhìn thấy hai đứa

24-06-2016
Trúng lô

Trúng lô

Hắn rẽ đám người đứng lố nhố trước cửa Hội Đồng Xổ Số tỉnh cố len vào

23-06-2016

Polaroid