Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 44 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 69

↓↓
Mùi sương sớm bay vào phòng mang theo hơi lành lạnh.

Tôi đưa đưa tay mò mẫm tìm chiếc chăn, mắt vẫn díp lại không thể mở ra nổi.

Trời !!! Cái chăn phản chủ này , nằm ở đâu kia !!!

Tôi vừa cựa người để tìm cho dễ thì…

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Rầm !

Cả người tôi nằm gọn dưới sàn nhà.

Hừm…

Lại rớt khỏi giường rồi.

Tôi lồm cồm bò dậy, tay vò vò đầu còn đau điếng, mắt vẫn còn bị cơn ngái ngủ làm cho lờ mờ, nhưng vẫn có thể thấy được ngoài kia, ngày mới đã buông.

Tối hôm qua ngủ lúc nào cũng chẳng nhớ nổi.

Đầu óc cứ mông lung, chứa toàn mớ lộn xộn xếp chồng chéo lên nhau.

Hình như hôm qua…tôi ăn tối…ăn nhiều quá…mệt nên ngất thì phải…

Tôi còn nhớ ánh mắt mọi người vô cùng hoảng hốt.

Vật vờ…vật vờ mãi, cuối cùng tôi cũng chuẩn bị xong mọi thứ để tới trường.

Cũng may là hôm trước định ra đi trong im lặng nên vẫn chưa làm thủ tục thôi học gì không thì trong trường lại rộ lên tin đồn tôi bị ấm đầu mất.

Bây giờ vẫn đang còn khá sớm, nhưng tôi đi như thế để mò tìm bus !

Tôi lại không nén được mà thở dài vài tiếng, chuyển về đây làm cái gì cơ chứ !

Mở tủ, tôi vơ một loạt bánh Bebe vào balô, còn một cái cầm tay để ăn ngay bây giờ.

Thò đầu ra khỏi cửa, ngó nghiêng không thấy động tĩnh gì thì bước ra khỏi phòng, tôi vừa đi vừa nhìn quanh một cách lén lút.

Tầng này…chỉ có tôi và anh !

Nguy hiểm, quá nguy hiểm !

Sau bao nhiêu chuyện vừa qua, tôi nghiệm ra một điều – không nên tiếp xúc với người kia , rất rất không nên !

Lúc gần tới phòng anh, tôi dừng lại, nín thở, nhón từng bước từng bước thật nhẹ trên hành lang dài…

Một chút nữa thôi…chỉ một chút nữa thôi…oa, sắp qua rồi…

Khi tôi còn đang hỉ hả trong lòng vì sắp thoát được thì đột nhiên chiếc cửa màu xám được mở ra !

Tôi suýt nữa thì đứng tim …chân khựng lại, mở to mắt nhìn anh chằm chặp.

Anh đứng dựa người vào cửa, mái tóc đen ngắn hơi ướt, nơi ngực chiếc áo khoác đen sang trọng bên ngoài có chiếc khuy hiệu màu vàng huyền bí.

Khóe miệng anh từ từ nâng lên, nhìn dáng vẻ ngây ngô của tôi thì buông một câu chào thản nhiên :

- Morning, honey !

Honey ? Honey ? …Từ đó nhẹ nhàng tiến thẳng vào tai hiến tôi choáng váng, ho sặc sụa, thiếu chút thì đánh rơi luôn gói bánh.

Tôi đã lường trước việc tim sẽ bị đau bất cứ lúc nào khi gặp người này mà !

Tránh né rồi mà vẫn như thế đấy !

Sáng ra chưa gì đã bị anh làm cho ngơ ngẩn ngẩn ngơ rồi !

Tôi khó khăn lắm mới mở lời :

- Chào…buổi sáng. Em …đi học.

- Còn sớm !

Chưa kịp để tôi giải thích, anh đã nhìn tôi với ánh mắt biết tuốt :

- Không có !

Gì chứ ! Sao lại không có bus ! Mà nếu thứ gì anh không biết thì không được à ?

Không để anh đắc ý nên tôi bình tĩnh đáp :

- Không có gì cơ ? Em đang định gọi anh đưa em đi học đây !

Anh không để lộ bất kì biểu hiện nào, gật đầu đương nhiên sau đó đưa tay kéo tôi lại , ánh mắt tĩnh lặng :

- Ở nhà đi !

Tôi tròn xoe mắt, khó hiểu nhìn anh :

- Tại sao em lại phải ở nhà ?

Anh lấy chiếc balô từ tay tôi , đặt xuống dưới chân :

- Mệt !

Tôi lắc lắc cái đầu nặng trịch, nói đầy kiên quyết :

- Không sao đâu. Cuối năm rồi, em phải tập trung học. Thành tích của em nhất định phải là xuất sắc !

Nhất định phải là thế !

Thời gian vừa rồi, tôi không mấy chú tâm tới việc học. Bây giờ mọi việc đã đi vào quĩ đạo, phải lo mà học, học thôi.

Anh vòng tay ôm tôi :

- Anh giúp em.

Anh định giúp như thế nào ?

Hối lộ thầy cô, đe dọa nhà trường ?

Mặt tôi trở nên nghiêm trọng :

- Không được. Em không thích như thế đâu.

Anh nhướn mày :

- Không thích anh dạy ?

Hả ! Cơ mặt tôi trở nên cứng đờ.

Hóa ra là anh định giúp tôi phụ đạo…Hừm, đầu óc dạo này đen tối thật , ý nghĩ không được trong sáng như Vy Anh ngây thơ ngày xưa nữa rồi…

Gần mực thì đen …gần mực thì đen…

Tôi ngước lên nhìn anh, chu miệng :

- Anh rất bận cơ mà. Làm thế nào dạy em được ? Dù sao em cũng muốn tới trường với bạn. Anh đừng có phá hỏng tương lai của em nữa đi !

Anh bật cười nhưng nơi đáy mắt lại không có chút biến động, mang vẻ sâu lắng.

Chợt hình ảnh anh ngồi nơi bậc thềm lạnh lẽo hôm ấy, không ngừng ho dữ dội hiện về khiến tim tôi thắt kại, mắt lung linh một màn nước mỏng nhìn anh :

- Anh Duy Phong, dù anh bận rộn như thế nào cũng phải dành thời gian nghỉ ngơi nhé !

Vẻ mặt anh tĩnh lặng , nhìn sâu vào mắt tôi.

- Nếu anh để mình xảy ra chuyện gì , em sẽ không vui ! Em sẽ ghét anh ! – giọng tôi nhỏ dần, tắc nghẹn bởi sự bất an đột nhiên trỗi dậy…

Tôi vô thức ôm chầm lấy anh, khối ấm áp từ anh làm cảm xúc của tôi dần dần ổn định, nhẹ giọng :

- Lát nữa anh tới công ty à ?

Anh gật đầu , hơi thở nhè nhẹ nhưng lạnh lẽo.

Không gian xung quanh thật yên tĩnh, mùi thơm dịu nhẹ từ anh lan tỏa.

Tôi chợt để ý đến chiếc khuy hiệu anh, mắt dán chặt vào.

Chỉ gồm hai ký tực B.C bằng vàng, toát ra sự huyền bí khó cưỡng lại nổi.

Tay tôi vô thức chạm vào, ngay lập tức, một cảm giác lạ bỗng lan truyền đến khiến tôi phải giật mình. Hình như…khí lạnh từ đây mà ra.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh đeo cái này, không kìm được sự hiếu kì mà hỏi :

- Anh Duy Phong, B.C này là gì thế ?

Anh dịu dàng gỡ tay tôi ra khỏi chiếc khuy hiệu đó, cười nhẹ :

- Best CEO !

Best CEO ?

Phải mất mấy giây ngẩn ngơ, tôi mới tiếp thu được lời anh nói sau đó không khỏi phì cười.

Tưởng như thế nào, hóa ra là người này tự sướng !

Dạo này có lẽ nhiều chuyện xảy ra nên khiến tôi lúc nào cũng căng thẳng quá mức rồi.

Hôm nay, anh cứ có vẻ khác lạ…nhưng tôi không thể tìm ra là khác lạ chỗ nào .

- Tan học, anh đến đón em nhé ?

Vừa dứt câu, không để anh trả lời, tôi liền nắm khoảng ngực áo kéo người anh xuống, nhón chân ,hôn thật nhanh vào má anh.

Người anh khựng lại.

Biết mình vừa làm chuyện kinh thiên động địa, tôi liền chạy trốn.

Nhưng chưa kịp di chuyển lấy nửa bước đã bị anh tóm lại…

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ánh Hồng Hạnh Phúc

Ánh Hồng Hạnh Phúc

Từ nãy giờ, Hoa Phượng quan sát gã thanh niên. Trông hắn lạ quá, cô chưa từng thấy

22-07-2016 23 chương
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày

Vậy là Huy đã thành công hôm đầu tiên. Kế hoạch đã triển khai thành công. Sáng hôm

21-07-2016 18 chương
Me hài ola ngày 25-06-2016

Me hài ola ngày 25-06-2016

Trước đây bạn có những điều tuyệt vời không chỉ me hài ola mà còn nhiều thứ khác

25-06-2016
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Đừng gọi cho anh nữa

Đừng gọi cho anh nữa

Trái tim Vân dường như vỡ nát khi nghe người mình yêu thương suốt 6 năm trời nói qua

30-06-2016
Mẹ tôi

Mẹ tôi

Ba xuất hiện, mẹ thấy như trời bừng sáng khi nhìn thấy ba lững thững đi vào nhà,trong

29-06-2016

XtGem Forum catalog