Ring ring
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 123 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 62

↓↓
Tôi cởi chiếc áo kia ra, cầm tay anh lên, đặt vào đó.

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Gió từng đợt ùa đến…

Anh ngồi trên bậc thềm, cúi đầu, mắt nhắm lại, môi mím chặt.

Sắc mặt trắng bệch, tím ngắt.

Bàn tay anh run rẩy…

Chiếc áo không được giữ lại nên bị gió cuốn mất, rơi xuống thềm…

Tôi nhìn anh một lúc, hạ giọng :

- Em đi đây .

Anh đưa tay nắm chặt tay tôi lại, nhưng vẫn không nhìn tôi…vẫn không nói gì.

Tôi dứt tay khỏi anh, quay đi :

- Làm ơn, tránh xa em ra !

***

Ráng chiều dày đặc phủ kín trên từng bậc thềm lạnh lẽo.

Một chàng trai có mái tóc đen ngắn mang theo vệt nắng chiếu xuống, anh lặng lẽ ngồi đấy.

Chiếc áo sơ mi màu xám ướt đẫm…màu đỏ tươi…là máu.

Cả người anh không ngừng run lên dưới những cơn gió hè đầy bụi .

Môi anh vẫn mím thật chặt.

Dáng vẻ toát lên mùi vị trầm lặng và cô độc.

Ánh mắt anh tối lại, sắc mặt nhợt nhạt, đưa mắt nhìn về một phía.

Trạm xe bus phía bên kia đường, một cô nhóc vừa bước lên xe.

Chiếc bus vừa lăn bánh…

Anh liền ho dữ dội.

Máu theo khóe môi mà trào ra, thấm đẫm cả người anh.

Anh đưa tay quệt miệng nhìn chiếc áo đen vẫn nằm im dưới đất.

Đôi mắt anh lạnh lẽo mang theo nét cười phức tạp.

Khóe miệng anh khẽ nâng lên, giọng nói trầm âm u :

- Em giỏi lắm !

***

Chiều hè muộn đầy bụi và gió.

Với chiếc đầu rỗng tuếch, tôi thẫn thờ bước từng bước chậm chạp về phía trước.

Những xác lá vàng dưới chân bị giẫm nát một cách tàn nhẫn.

Thời gian qua, tôi vẫn cứ nghĩ là đã đủ để tạo cho mình một vỏ bọc mạnh mẽ, kiên người nhưng không phải thế.

Tôi vẫn không hề thay đổi một chút nào cả.

Trước anh, tim vẫn đập loạn nhịp, mắt vẫn chăm chăm theo dõi theo mỗi động tác của anh.

Và sâu trong tiềm thức anh vẫn luôn ngự trị.

Tháng qua, tôi rất sợ, sợ anh vĩnh viễn sẽ biến mất mãi mãi, sợ không còn được nhìn thấy anh thêm lần nữa.

Nỗi sợ ấy cứ lớn dần lên ăn sâu , khiến tôi không ngừng hoảng hốt.

Tôi đã định rằng, mình sẽ lặng lẽ bên anh, sẽ chỉ yêu hết phần của mình…Như thế là đủ !

Nhưng mà thời khắc anh xuất hiện, những điều đó đã bị phá tan hết một cách nhanh chóng.

Tôi không làm được điều đó !

Vừa nhìn thấy anh là tôi đã muốn ôm chầm lấy thì phải làm như thế nào ?

Lặng lẽ ở bên ư ? Sao có thể !

Bước chân của tôi ngày một chậm dần, đơn độc trên con đường vắng đầy xác lá.

Dáng vẻ của anh lúc chiều vẫn mãi bám chặt lấy tôi.

Đôi môi thâm tím, mím lại thật chặt.

Mắt khép lại mệt mỏi.

Chiếc áo sơ mi xám mỏng ướt thẫm …máu !

Tôi hít sâu một hơi.

Những lời đó, tôi không tự chủ được…

Khi con người trải qua những mất mát và đau khổ, họ sẽ biết làm tổn thương người khác nhiều hơn…

Tôi biết, anh không yêu Hoài Vân. Anh đối xử như vậy với chị ấy thì làm sao có thể yêu !

Tôi chỉ là cứ cố chấp đem cho mình cái lí do đó để lấp liếm đi sự đau đớn, trống rỗng mà thôi.

Thử hỏi xem, anh đột ngột rời xa tôi như vậy thì khoảng trống trong tôi phải làm thế nào !

Tôi không còn có thể quay lại được nữa rồi…

Vẫn là…nên bước tiếp.

Tôi run run lấy chiếc điện thoại lạnh ngắt ra, lạc giọng :

- Bố Nhật, con muốn sang Pháp.

Ánh chiều tà bao phủ…

Con đường trước mắt vẫn thật vắng lạnh.

***

Nền trời thênh thang đen độc một màu.

Những cơn gió hè làm lay động chiếc xích đu nhỏ xinh làm bằng gỗ, giữa khoảng vườn xanh mượt có ba lá mang hương thơm trong dịu.

Căn phòng xám lạnh lẽo ngập mùi thuốc.

Trên chiếc giường rộng lơn, một chàng trai dựa người vào tường, mắt khép hờ một cách thờ ơ và bàng quan.

Đứng cạnh bên, người bác sĩ rụt rè nói :

- Cậu chủ, để tôi thay lại băng cho cậu. Vết thương của cậu chưa hồi phục hẳn, đã lại bị tổn thương rồi.

Chàng trai như không nghe thấy, đôi chân dài duỗi thẳng, hơi thở nhè nhẹ.

Người bác sĩ đầy sốt ruột, e dè nói :

- Cậu chủ. Nếu không thay sẽ bị nhiễm trùng nặng, e là…

Hàng mi của anh mệt mỏi mở ra, ánh mắt tối sẫm màu, giọng nói phát ra đầy đáng sợ :

- Rời khỏi đây ngay !

Người bác sĩ toát mồ hôi, nhưng mà tình trạng của cậu chủ thế này thì không thể để im được, ông cố gắng thỏa hiệp :

- Cậu chủ. Tôi xin cậu đấy !

Anh lạnh lùng hướng mắt về phía cửa :

- Đi ra !

Người bác sĩ lắp bắp :

- Cậu…cậu chủ. Nhưng mà…cậu…

Anh nghiêng đôi mắt sắc lạnh nhìn người bác sĩ kia…

Ông ta bủn rủn tay chân, cúi mặt ngoan ngoãn đi ra.

Cửa phòng vừa được đóng chưa bao lâu thì lại mở ra.

Anh cau mày nhưng vẫn thờ ờ nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Tiếng khóc thất thanh vang lên , một người phụ nữ bước đến ngồi cạnh anh ầm ỹ :

- Con trai yêu, con à, con cứ như thế này thì mẹ sẽ đau lòng lắm. Cả con dâu nữa. Con ơi, nghe mẹ , nghe bác sĩ nhé – bà cầm tay anh sụt sịt– con cưng mà bị thế nào thì mẹ không thiết sống nữa.

Tiếng khóc ngày một lớn hơn, người bác sĩ cũng đã quay lại.

Mặt anh tối sầm, nhìn người bác sĩ mà quát lên :

- Còn đứng đấy làm gì ! Ông thích làm gì thì làm đi !

Người bác sĩ nín cười tiến lại.

Bà Hoàng thôi khóc, cười nhìn anh âu yếm.

Duy Phong như anh, vẫn còn có thứ để sợ.

Đó là…nước mắt của mẹ !

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cô Nàng Hổ Báo

Cô Nàng Hổ Báo

Truyện này đem lại cho mình rất nhiều tiếng cười, nó không có những tình tiết rắc

23-07-2016 32 chương
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ là một truyện rất teen nhí nhảnh nhiều lúc gây cười phù hợp cho

22-07-2016 8 chương
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19 là một câu chuyện tuổi teen rất hay được viết bởi 2 tác giả là

22-07-2016 2 chương
Giận hờn con gái

Giận hờn con gái

  Hai đứa cãi nhau. Một trận chiến bùng nổ. Đôi bên lời qua tiếng lại, con trai to

29-06-2016
Cây Nhung Nhớ

Cây Nhung Nhớ

Em gặp Anh vào một đêm khi Em đã chuếnh choáng hơi men. *** Người nóng hừng hực, Em

24-06-2016
Có bồ không?

Có bồ không?

- Anh có bồ không đấy? Hùng nói: - Không hề có! My nói: - Một người đàn ông như

30-06-2016
Chị tôi

Chị tôi

Ngày xưa, tôi cũng từng yêu như bao nhiêu người con trai khác, chỉ có điều người đó

29-06-2016
Thằng Nghiện.

Thằng Nghiện.

Tô đau đáu nhìn vào làn khói trắng mê hoặc đang toả ra từ mồm thằng Phát Mặt Sẹo,

29-06-2016
Nhà có điều kiện

Nhà có điều kiện

Nhà có điều kiện là.... *** Nhà có điều kiện là sáng sớm hai vợ chồng, người

24-06-2016