pacman, rainbows, and roller s
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 38 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 60

↓↓
- Bác Duy Khánh làm kỹ sư thiết kế á ?

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Ừ . – ánh mắt anh nhìn tôi đầy ma mãnh , có phần khiêu khích – bố em cẩn thận nhé !

Cái gì ! Dám tuyên chiến đến cả người bố vĩ đại của tôi á ?

Anh quá là ngang ngược rồi !

Tôi hung hăng đưa một chiếc bánh vào miệng vừa cắn cắn vừa liếc anh :

- Hứ ! Bố em không việc gì phải sợ cả ! bố em á, là giỏi nhất ! Em nói cho anh biết, ngay cả…- Lúc này, tôi bị nghẹn, ho một tiếng mới nói tiếp được – Ngay cả chú Hoàng Duy Thức của anh, kỹ sư thiên tài cũng không bằng bố của em đâu nhé !

Nói xong, tôi vô cùng đắc chí mà ăn thêm chiếc bánh nữa.

Anh đột nhiên tiến sát lại gần tôi đầy mờ ám :

- Vậy khi nào mình cho hai người ấy cạnh tranh nhé ?

Tôi nghiêng người sang một bên , ngượng ngùng nhưng vẫn rất dứt khoát :

- Tất nhiên là bố em thắng !

- Được ! Cho bố em thắng đi – anh lại tiến sát gần hơn mang theo hơi thở nam tính và mùi thơm dịu nhẹ quen thuộc làm tim tôi đập loạn nhịp.

Tôi bối rối :

- Em sắp ngã rồi.

Anh đưa tay khẽ chạm lên mái tóc ngắn ngủi của tôi, tia cười một thêm hiện rõ.

Tôi nhìn đi nơi khác lảng tránh :

- Anh thấy như thế nào ?

Vừa dứt lời mới biết mình hỏi một vấn đề sai trái !

Tại sao lại đi hỏi anh những thế này…

Anh nghiêm túc đánh giá :

- Rất xinh !

Xinh à…Nhịp tim tôi càng thêm hỗn loạn…

Để che đậy những cảm giác đó, tôi tỏ ra vô cùng bất đắc dĩ, thở dài :

- Tất nhiên rồi ! Người nói với em câu này không phải ít . Nghe mãi thật là chán.

Anh ngày một tiến sát hơn, giọng cười mờ ám :

- Bạn gái anh từ khi nào lại trở nên kiêu căng như thế ?

Ối ! Vừa nghiêng người tránh anh,tôi vừa run giọng :

- Em không phải bạn gái anh.

Anh nheo mắt :

- Không phải ?

Phải không ?

Nhìn thấy ánh mắt đáng sơh của anh tôi lập tức liền muốn trả lời là phải !

Nhưng mà đó là Vy Anh trước kia, còn Vy Anh bây giờ đã khác nên tôi gật mạnh đầu:

- Không phải !

Vẻ mặt của anh trở nên tĩnh lặng, như đang nghĩ ngợi điều gì đó, nhìn tôi đầy khó hiểu :

- Vy Anh , em trở thành vợ của anh từ bao giờ thế ?

Rầm !

Tôi từ trên ghế ngã nhào xuống…

Vợ ! Vợ á ?

Tôi choáng váng, đứng dậy một cách khó khăn…nhìn người từ đầu đến giờ vẫn giữ vẻ thản nhiên kia đầy cảnh giác :

- Anh là ai ?

Là người nào mà lại có ngoại hình, phong thái , cử chỉ, giọng nói giống hệt anh ấy.

Nói chung là nhất cử nhất động đều giống !

Thế nhưng lại toàn nói những điều trái-đạo-lí !!!

Làm tôi tưởng là anh ấy thật chứ…

Cảm giác hụt hẫng bỗng chốc ôm choàng lấy tôi…

Hm…nhưng cũng may kà không bị hố điều gì…

Anh hơi khựng người lại nhưng sau đó liền mỉm cười.

Nhìn vào thì cứ tưởng nụ cười đó là đơn giản , vô hại nhưng thực ra là không phải !

Đã biết thế nào là cười mà như không, cười mà như muốn xé xác người ta ra không ?

Đây chính xác là nụ cười ma quỉ đó !

Anh nghiêng đầu nhìn tôi :

- Em nghĩ tôi là ai ?

Với người thông minh như tôi thì tất nhiên là đã định sẵn cho mình câu trả lời nên đáp lại rất nhanh :

- Anh là anh em sinh đôi của anh Duy Phong !

Người kia vừa nghe thấy tôi nói thì lại mỉm cười…

Ồ ! Đúng rồi chứ gì !

Hừ, tôi thừa biết đi ! Tôi là ai chứ, là người hiểu anh ấy rất rõ.

Anh ấy làm sao lại có thể như người này, nói những điều như vậy trong khi mọi chuyện đã kết thúc rồi chứ.

Người kia vứt chiếc thìa nhỏ từ ly cà phê sang một bên rồi đưa lên miệng điềm đạm uống.

Động tác vô cùng tao nhã nhưng mỗi chuyển động nhỏ như thế lại làm tôi rét run…

Về mặt này…ừm thì cũng rất giống anh ấy.

Người kia đưa tay ra hiệu cho tôi ngồi lại chỗ cũ.

Được thôi ! Không sợ đâu !

Rất nhiều lí do để mà tôi tự tin đối diện với người này lắm.

Người này cũng chẳng phải anh ấy, tôi sợ cái gì ?

Quán bây giờ cũng rất đông người, toàn người mình cả, tôi sợ cái gì ?

Vì thế, tôi chẳng sợ gì cả, một chút cũng không !

Tôi vững dạ ổn định chỗ ngồi, người kia liền cười , lại là nụ cười ma quỉ đó :

- Em và Duy Phong có quen nhau không ?

À, ra là người này muốn tìm hiểu à ?

Có nên nói không đây ?

Dù sau cũng là người nhà với anh ấy, tiết lộ một chút cũng không sâu đâu nhỉ ?

Tôi gật gật đầu :

- Có.

Nét mờ ám trong mắt người kia lớn dần pha lẫn cả sự tinh ranh :

- Quan hệ như thế nào ?

Ồ ! Vấn đề tế nhị này mà đem ra hỏi một cách ngang nhiên như thế được à ?

Dù vậy, tôi vẫn đáp với vẻ ngượng ngùng , e dè :

- Em với anh ấy là bạn bè.

Làn sương mỏng đem theo sự nguy hiểm phủ kín đôi mắt sâu thẳm của người kia, giọng nói mang theo hơi lạnh :

- Bạn bè ? Em lớn tuổi bằng Duy Phong ?

Tôi hít một luồng không khí lạnh, ấp úng :

- Không phải. Em…ít tuổi hơn- dưới ánh mắt suy xét và uy hiếp của người kia, tôi mấp máy môi một cách mất tự nhiên – em và anh ấy có thể xem là từng yêu nhau.

Người kia lại tiến sát gần tôi, hơi thở lạnh lẽo, nheo mắt :

- Có thể xem ?

Không khí xung quanh càng hạ thấp xuống.

Tôi rùng mình, rụt rè nói :

- Em và anh ấy …chắc chắn được xem là từng yêu nhau.

Người kia gật gật đầu ra chiều đồng ý, sau đó nhìn thẳng vào mắt tôi, chất giọng đột ngột trầm xuống, gằn từng chữ :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Hoa Hồng Là Em

Hoa Hồng Là Em

Vũ Hoàng Bảo Anh: (nó) 16 tuổi mang một tính cách lạnh lùng, tàn ác . Sở hữu đôi mắt

22-07-2016 21 chương
Yêu Em - Nữ Ma Đầu

Yêu Em - Nữ Ma Đầu

Truyện xoay quanh về Lâm Thiên Vũ – giám đốc của một công ty lớn. Chính vì sự gả

21-07-2016 31 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Học Viện Glamour

Học Viện Glamour

Học Viện Glamour là một truyện teen khá hay các bạn cùng đọc và cho cảm nhận nhé

21-07-2016 18 chương
Gia đình...

Gia đình...

Tôi ghét gia đình tôi! Phải, tôi ghét căn nhà tôi đang sống, tôi ghét cái giường tôi

29-06-2016
Ừ! Mẹ anh phiền thật

Ừ! Mẹ anh phiền thật

- Anh về ngay đi, em hết chịu nổi rồi, mẹ anh phiền thật. - Uhm, mẹ anh phiền thật,

29-06-2016
Ngốc thế

Ngốc thế

  Người đâu mà ngốc thế không biết! *** "Nè, Nam làm cái gì vậy hả?". Giọng nhỏ

23-06-2016
Tình yêu tìm lại

Tình yêu tìm lại

Tin nhắn chỉ có vài chữ, mà nó làm tim Long như thắt lại "Em muốn gặp lại anh, nơi

24-06-2016
Đó có phải là...yêu?

Đó có phải là...yêu?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Tháng năm không trở lại") Đừng nói

27-06-2016