Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 113 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 59

↓↓
- Không phải thế ! Cô ta đi bịa chuyện , tại sao cậu không tin anh ấy mà lại đi tin cô ta ?

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Nếu cậu là tớ , cậu sẽ hiểu như thế nào ! Được, mọi người bảo anh ấy yêu tớ, chính anh ấy cũng bảo vậy. Rồi thế nào ? Không phải là cũng không bên tớ được sao ?

Trúc Vũ kéo kéo tay tôi :

- Chắc chắn là anh ấy có lí do của anh ấy. Bọn mình từ từ tìm hiểu , được không ?

Tôi ngồi bệt xuống bậc thềm gần đó, đờ đẫn nhìn về phía trước :

- Lí do à ? Tớ cũng biết là như vậy, nhưng mà ngoài chị ấy ra tớ không tìm được lí do nào cả ! – Có màn sương đã bao quanh mắt tôi – tớ không muốn vậy đâu. Tớ không muốn mình như thế đâu. Nhưng mà tớ không làm được ! Tớ không muốn nghĩ về anh ấy, không muốn dày vò quá khứ nữa nhưng tớ không làm được. tớ không làm được !

Trúc Vũ ngồi bên, bắt đầu khóc.

Giọng tôi nhỏ dần, tắc nghẹn :

- Tớ rất nhớ anh ấy, muốn gặp anh ấy nhưng lại không đủ can đảm để đối diện và cũng không có lí do nào để tớ đứng trước mặt anh ấy cả. Cậu nói tớ phải làm thế nào .

Tôi gục mặt xuống :

- Cậu có hiểu được cảm giác của tớ không ? Lúc anh ấy đến rồi lúc anh ấy đi, đều theo cách chóng váng khiến tớ chưa kịp định hình được điều gì thì mọi chuyện đã kết thúc . Cậu nói tớ phải như thế nào ? Hả ? Có giống như là tớ bị xem như là con ngốc không ? – Tôi khóc nấc lên – Nhưng mà tớ yêu anh ấy . Nên tớ điên rồ như thế đấy! Tớ à, tớ không điều khiển được chính mình ! Chỉ cần nghĩ đến anh ấy, dù là đúng hay sai, hay có thế nào thì nếu mà anh ấy vui thì tớ sẽ làm ! cậu cho là tớ thích như thế lắm phải không ? Bỏ hết thể diện ra mà đi cầu xin cô ta à ? Tớ không muốn thế một chút nào cả ! Nhưng nếu tớ không làm thì tớ không sống nổi với chính mình !

Thật sự là sẽ không sống nổi với chính mình…

Trúc Vũ khóc một thêm lớn :

- Vy Anh à, phải làm sao đây ? Nếu biết mọi chuyện là thế này thì ngày trước, tớ sẽ không cho cậu theo đuổi anh ấy đâu ! Cậu biết không, hôm mà cậu nói với tớ là bắt đầu theo đuổi ấy, hôm đó, bạn cùng lớp nói với tớ là anh ấy đi mua kem mang đến cho Hoài Vân khi ấy đang chụp hình ở trường mình. Nhưng tớ đã không nói với cậu ! Rồi cậu cũng không biết là tại sao ba chị mà vẫn hay thông tin cho bọn mình về anh ấy lại không liên lạc tiếp với cậu đúng không ? Là vì tớ đã bảo họ không làm thế ! Tớ sợ những tin ấy làm cậu tổn thương ! Nhưng mà tớ sai rồi, nếu cậu biết thì cậu sẽ không đến với anh ấy. Mọi chuyện cũng không thế này ! Vy Anh, xin lỗi !

Cả người tôi run rẩy, nước mắt phủ quanh, trước mắt chỉ toàn là ảo ảnh.

- Tớ biết cậu rất ghét những kẻ xen vào chuyện tình cảm của người khác. Kinh tởm họ. Nhưng cậu không phải. Vy Anh, cậu không phải ! Vì thế, cậu đừng tự trách mình nữa , được không ?

Giọng tôi đầy mệt mỏi :

- Cậu cho là không phải ?

- Ừ, không phải. Anh ấy không yêu chị ta nên cậu không phải.

Tôi chậm rãi lắc đầu :

- Tớ …không muốn nghe nữa. Tớ mệt rồi. Thật sự là tớ rất mệt mỏi. Bây giờ thế nào cũng được. Tớ sẽ quên anh ấy. Sẽ xem như là chưa từng có chuyện tớ và anh ấy gặp nhau. Tớ cũng sẽ như cậu, là fan của anh ấy.

Trúc Vũ đặt tay lên tay tôi :

- Tớ cũng từng như cậu. Dù có thể là không đau bằng cậu nhưng mà cũng không phải là ít. Cậu nói xem, hai đứa mình chơi với nhau bao lâu rồi ?

- Gần 8 năm.

- Ừ. Từ nhỏ tới lớn , có gì cũng cùng nhau làm. Cho dù là việc nhỏ nhặt nhất. – Trúc Vũ cười – Nói thật nhé, tớ chẳng thích ăn kem một tí nào cả, nhưng mà để hai đứa cùng vui, tớ đã tập thói quen đó. Mà rất khó, tớ đã phải rất cố gắng mới ăn kem buổi sáng trưa tối như cậu.

Trúc Vũ nhìn tôi :

- Còn cậu sợ độ cao nhưng mà là vì tớ, cậu cũng sẵn sàng cùng tớ đi cáp treo cao tít ở công viên. Cậu sợ nước nhưng cũng vì tớ mà đi lội ra ngoài biển. Cậu nhớ hôm đó chứ, hai đứa mình lội ra tận mực nước sâu, mà hai đứa lại không biết bơi. Lúc đó anh Huy đã chạy ra nắm hai đứa mình kéo vào, mắng cho một trận té tát.

Khóe miệng tôi cũng bắt đầu hình thành một đường cong.

- Tớ bảo cậu là ảo tưởng, nhưng mà năm nào tớ cũng ước cho điều ước của Vy Anh – bạn thân nhất của tớ thành hiện thực.

Thì ra là vậy…

Sinh nhật nào của Vũ, Vũ cũng bí mật không bao giờ nói cho tôi biết điều ước là gì…

- Hai đứa mình cái gì cũng cùng nhau chia sẻ. Bố , mẹ , anh trai. Cậu nói xem, hai đứa mình rất tốt với nhau có đúng không ?

Tôi gật đầu, mỉm cười :

- Ừ. Rất rất tốt.

Trúc Vũ cũng nhìn tôi, mắt phảng phất sự buồn bã :

- Cậu có biết anh Mạnh Vũ thích cậu ?

Người tôi cứng đờ…

Trúc Vũ cười phá lên :

- Cậu sợ gì chứ ! từng thích cậu ! Cậu còn nhớ năm mà bọn mình chuyển vào đây, tớ đã nhắm ngay Mạnh Vũ mà bám theo.

Tôi có chút nhẹ nhõm, cũng bắt đầu theo dòng truyện của Vũ :

- Sao tớ lại không nhớ. Thế cậu có biết là lúc đấy, tớ cũng nhắm ngay Mạnh Vũ nhà cậu.

Trúc Vũ nhìn tôi, nháy mắt :

- Tớ biết ! Đời nào cậu lại thích Nguyễn Phương thật. Haha.

Vừa nhắc tới Nguyễn Phương, mặt tôi méo xệch.

- Tớ biết vì sao cậu lại giấu tớ. Là cậu nghĩ cho tớ, cậu để Mạnh Vũ cho tớ. Tớ cũng biết cậu không có tình cảm với Mạnh Vũ. Vì thế, tớ mới theo đuổi anh ấy. Nhưng mà cậu có biết thời gian đó tớ đã suy sụp thế nào ?

Trúc Vũ cười :

- Trước mặt tớ, anh ấy lúc nào cũng nhắc tới cậu, còn lợi dụng tớ để tìm hiểu cậu. Cậu thử nghĩ xem, tớ đã phải như thế nào ?

Tôi nắm chặt tay Trúc Vũ.

- Lúc anh ấy chấp nhận tớ cũng là lúc tớ đau khổ nhất. vì tớ biết, anh ấy chỉ xem tớ như là kẻ thay thế. Nhưng tớ nên làm thế nào . Ghét cậu à ? Không bao giờ, cho dù tớ phải quên anh ấy tớ cũng không thể ghét cậu được. Một chút cũng không. Còn anh ấy, là tớ theo đuổi trước nên tớ có quyền gì ?

Là vì theo đuổi trước nên không có quyền gì…

- Tớ đã chấp nhận hết, giả vờ làm như là rất vui vẻ khi bên cậu, bên anh ấy. Mỗi lần ba người chúng ta bên nhau, tớ đã phải chịu đựng rất nhiều. tớ rất kiên cường đúng không Vy Anh ?

Lần này tôi khóc…là vì Trúc Vũ.

- Không phải ! Một đứa mà xem fim cũng khóc như tớ thì kiên cường gì chứ ? tớ được như thế là vì tớ yêu cậu, yêu Mạnh Vũ. Tớ không muốn vì mình mà ảnh hưởng tới người khác. Cậu cũng đang như thế . Chỉ có điều, nỗi đau của cậu lớn hơn tớ.

Trúc Vũ ôm tôi :

- Tớ chờ đợi được. Mạnh Vũ đã thật sự yêu tớ. Còn cậu…- Trúc Vũ khóc lớn – Vy Anh , tại sao cậu lại phải chịu việc này. Đừng ôm nỗi đau một mình, cậu có tớ, có mọi người. Nhé, Vy Anh.

Tôi nở một nụ cười nhợt nhạt :

- Không sao. Mọi chuyện qua rồi.

Và hôm đó, trên bậc thang , hai đứa tôi khóc một trận linh đình.

Khóc tới nỗi những ngày hôm sau, khứu giác bị tê liệt, không còn cảm nhận được mùi vị.

Mọi chuyện có thật là qua rồi không…

Không thể…

Vì đó không phải là cơn ác mộng nên không thể chấm dứt…

Chỉ có điều…

Tôi sẽ chấp nhận nó như một phần cuộc sống của mình…

Hôm ấy, là ngày lạnh cuối cùng của mùa đông.

*********************************************************

Chuỗi ngày sau đó, tôi vẫn là Vy Anh.

Chỉ có điều, nụ cười sẽ lại thêm lạnh ngắt.

Đôi lúc lại thất thần vô định khi làm điều gì đó.

Đôi lúc lại làm người khác choáng váng.

Lại lặng lẽ đến trước tòa cao ốc ngắm nhìn lên cao.

Lặng lẽ đi đến trường đại học của anh đứng chờ như trước.

Hay đôi khi, dạo quanh quảng trường , thả đồng xu xuống và ngắm nhìn.

Và rồi tự gặm nhấm nỗi nhớ …

Khóc mệt rồi lại ngủ…

Điên cuồng đọc lại những tin nhắn ngắn gọn của anh…

Điên cuồng nghe lại đoạn ghi âm đó…

Điên cuồng tìm kiếm chút tin tức của anh trên mọi phương tiện tìm kiếm…

Nhưng mà …tôi không tìm thấy…

Bóng dáng cao ngạo, lạnh lùng ấy…tôi không thể nào tìm thấy.

Chỉ muốn lặng lẽ nhìn người ấy…cũng không thể.

Tôi vẫn yêu anh…chỉ cần yêu hết phần của mình là đủ.

Mưa tạnh rồi sẽ có cầu vồng…

Có phải tôi cứ chờ đợi thế này thì anh sẽ xuất hiện ?

***

Nắng đầu hè vàng rực và có phần ngột ngạt.

Tiếng máy sấy rò rò bên cạnh làm tôi khá đau đầu.

Tôi nhíu mày nhìn một cô gái có mái tóc đen ngắn ôm lấy khuôn mặt trẻ con, da trắng mịn, đôi mắt to tròn nhưng tĩnh lặng, trước trán là tóc lòa xòa che sụp.

Ồ …

Trúc Vũ đứng bên cạnh hét toáng lên :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Giữa Cơn Gió Lốc

Giữa Cơn Gió Lốc

Duy ngửng lên, buông thõng hai tay và buồn bã quay sang ngó vợ, người vợ nắm lấy tay

22-07-2016 20 chương
Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng nói về nó: Hà Minh Thư, gương mặt thanh tú, làn da trắng như

21-07-2016 42 chương
Nói Yêu Em Đi Anh

Nói Yêu Em Đi Anh

Tôi trở về nhà sau một ngày học mệt mỏi. Mình có nên đi đến buổi lễ đó không

22-07-2016 24 chương
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tên truyện: Thử Yêu Côn ĐồTác giả: WinnyThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 42 chương
Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Trích đoạn:Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không

21-07-2016 59 chương
Love bus

Love bus

Hạnh phúc đôi khi như cơn gió, nếu ta không nắm giữ sẽ bay đi rất nhanh. *** 1. Hạnh

26-06-2016
Mặt trời điểm 10

Mặt trời điểm 10

Mùa hè năm đó, tôi và Vinh chia tay. Và suốt mùa hè đó, gã bên tôi. Giữa họ, có một

29-06-2016
Gặp gỡ nhau ngày mưa

Gặp gỡ nhau ngày mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: Tháng năm không ở lại) Có những

27-06-2016

Ring ring