Polaroid
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 140 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 49

↓↓
Lúc rời khỏi quán, tôi nói với anh :

- Bây giờ em về nhà với bố đây . Anh sẽ về công ty à ?

Anh lướt qua chiếc đồng hồ màu xám bạc , nhẹ nhàng :

- Không. Tới thành phố A khảo sát một chút .

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Thành phố A ? Không phải cách nơi đây rất rất xa à.

Tôi có chút hoảng hốt :

- Anh đi bao giờ mới về ?

- Đi trong ngày.

Tôi vân vê chiếc mũ len trong tay :

- Trong ngày á ? Như thế có gấp quá không ?

- Ừ không. – Anh tháo đôi găng tay đen ra, giúp tôi đội mũ len, cười một tiếng .

Tôi ngơ ngác :

- Anh cười gì thế ?

Anh chăm chú chỉnh chỉnh lại chiếc mũ :

- Vy Anh rất nổi bật đấy. Nhiều màu thế này.

A ! …. Thì sao chứ…mũ len này là một bộ với chiếc khăn đấy…Đẹp mà !

Tôi cúi đầu ngượng nghịu :

- Anh không thấy đẹp à ?

- Ừ rất đẹp. Like a chameleon !

Chameleon ? Like a chameleon ?

Ngay lập tức, tôi nhìn anh :

- Anh nói em là giống tắc kè hoa à ?

Anh nhìn tôi với vẻ thật vô tội :

- Ồ, tiếng việt là thế à ?

- ….

Thật đáng ghét ! Gài bẫy …làm cho tôi tự nói mình tắc kè hoa chứ…

Thấy vẻ mặt đầy ấm ức mà không làm gì được của tôi, anh kéo tôi lại ôm thật chặt , giọng nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát :

- Dù em rất giống một người , nhưng với anh , em vẫn là Vy Anh, không phải là bất kì người nào khác.

Tuy tôi không hiểu những lời anh nói nhưng tim vẫn đập thật nhanh, đầu óc hoàn toàn rơi vào trạng thái trống rỗng…

Và tôi có cảm giác như hình như tôi có quen với người ấy…

Tôi đờ đẫn nhìn theo chiếc xe đua màu xám lạnh nhanh chóng hòa lẫn vào dòng người rồi biến mất.

Sau đó…một ý nghĩ nhảy ra khiến tôi phải giật mình hoảng hốt.

Thảm rồi…tôi còn chưa nhờ anh ghi âm giúp cơ mà !!!

Nghĩ đến cảnh tượng sáng nay, tôi thấy như cuộc sống của mình chỉ còn lại một màu đen tối !

Liệu ngày mai có phải ngày tận thế không đây ?

***

Về tới nhà thì tôi thấy bố đang loay hoay dưới bếp.

Vừa phát hiện ra tôi thì bố mỉm cười ấm áp, giúp tôi cất balô, hỏi han mọi chuyện.

Tôi nhìn bộ quần áo đầy nghiêm chỉnh trên người bố, tò mò hỏi :

- Bố vừa đi đâu về à.

Bố cười :

- Đi đưa cơm cho vợ của bố với lại chuẩn bị cho công tác tại Việt Nam.

Bố lại ham việc rồi. Nhưng chỉ cần bố ở lại đây là tôi không ngừng cười tít mắt.

- Con ăn gì chưa ?

Tôi ngồi trên ghế, hai chân đung đưa :

- Con ăn ở trường rồi. À bố ơi, chiều bố con mình đi chơi ở đâu đi.

Bố gật đầu :

- Đồng ý ! Con nghĩ xem hai bố con mình nên đến đâu – rồi bố mở tủ lạnh, lúi húi làm gì đó.

Thật ra bố tôi là một người rất phong độ, đàn ông. Dáng người cao ráo, khuôn mặt cũng rất đẹp…

- Bố Nhật, ngày xưa là bố theo đuổi mẹ hay là ngược lại vậy ?

Đừng trách là sao bây giờ chuyện này tôi vẫn không biết.

Bởi vì những chuyện quá khứ bố mẹ tôi rất ít nhắc tới và cũng có vẻ không muốn.

Lúc tôi hỏi dò thì bố chỉ trả lời qua loa còn mẹ thì thẳng thừng cự tuyệt.

Dần dần, tôi cũng không hỏi thêm nữa. Nhưng lúc nãy là buột miệng.

Bố vừa nghe thấy tôi hỏi thì hơi sững người, rồi lại cười :

- Là bố theo đuổi mẹ. Này , cho con gái.

Bố đặt một ly hạnh nhân trên bàn ,nhìn tôi thật chiều chuộng :

- Bố làm từ sáng đấy ! Ăn thử nào .

Tôi tròn mắt kinh ngạc :

- Bố làm á ?

- Chứ sao nữa. Bố vĩ đại không hả ? Haha.

Nhìn thấy tôi vẫn còn không tin, bố nhún vai :

- Con thử mà xem, hoàn toàn khác với kem mà con thường ăn.

Tôi đầy ngờ vực xúc thử một thìa…

Ưm …đúng là rất khác.

Một thìa nữa…vị này rất quen, hình như đã từng thử rồi.

Một thìa nữa…ồ, nhớ ra rồi, là vị kem mà lần trước tôi ăn ở biệt thự trắng.

Một thìa nữa…chính xác là vị đó, không sai một chút nào cả.

Tôi ngạc nhiên !

Bố ngồi xuống ghế bên cạnh , xoa đầu tồi :

- Thấy chưa hả ? Ngon chứ gì . Haha, bố vất vả lắm mới tìm được công thức này trên mạng đấy nhé !

Tâm trí tôi đang căng ra thì đột nhiên thả lỏng…

Mọi việc chỉ đơn giản thôi mà nhưng sao vừa nãy tôi lại có cảm giác đầy bất an nhỉ ?

Một lúc sau hai bố con quyết định tới sở thú chơi !

Ngồi trên chiếc xe ô tô mà bố mới mua sáng nay, tôi thích thú nhìn quanh , kiểu gì phải treo thật nhiều gấu bông mới được !

Vừa đi hai bố con vừa kể thật nhiều chuyện.

Đột nhiên, bố mỉm cười :

- Con gái, không còn say xe nữa à ?

Tôi ngó lơ nhìn ra ngoài cửa kính, ậm ừ :

- Vâng, con hết rồi !

Lúc bước vào sở thú, bố để cho tôi dắt đi ngắm thỏa thích .

Thật ra là chỉ cần có bố, ở đâu cũng sẽ rất vui mà.

***

- Chú ba, đã chịu về nước rồi sao ?

Người đàn ông đứng sau chiếc vòi phun nước, nhìn Vy Anh còn đang ăn kem ở trên ghế rồi mỉm cười :

- Ồ, tin tức hai người nhạy thế ? Ngay cả số điện thoại mà em mới dùng cũng có được ?

- Haha. Hoàng Anh Nhật nổi tiếng trong giới kĩ sư, ai mà không biết chứ !

- Nổi tiếng gì ! Tầm phào thôi. So với chủ tịch Hoàng Duy Khánh thì là cái gì đâu .

Đầu dây bên kia bỗng vang lên giọng một người phụ nữ :

- Này chú ba, kem tôi chỉ chú làm sao rồi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Truyện là những chuỗi những yêu ghét giận hờn của các cô cậu bé, tuổi học trò

22-07-2016 24 chương
Giữa Cơn Gió Lốc

Giữa Cơn Gió Lốc

Duy ngửng lên, buông thõng hai tay và buồn bã quay sang ngó vợ, người vợ nắm lấy tay

22-07-2016 20 chương
Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế? là tác phẩm truyện teen hài hước kể về nó - Phạm Băng Du,

21-07-2016 21 chương
Hoa Linh Lan

Hoa Linh Lan

Tên truyện: Hoa Linh LanTác giả: GàoThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

23-07-2016 15 chương
Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin lại mang đến một cái nhìn mới về tình yêu xoay quanh mối quan hệ vợ

21-07-2016 25 chương
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Chia tay

Chia tay

Cô nhìn vào mắt anh. Mông lung quá. Xa xôi quá. Cô thấy một vật sáng trong đôi mắt ấy

01-07-2016
Hồi chuông thứ bảy

Hồi chuông thứ bảy

Tôi biết Nguyên đã cố nói cho tồi điều này. Rằng Nguyên chỉ xem tôi chỉ một con

24-06-2016
Tất cả đã quá muộn

Tất cả đã quá muộn

Cô lẳng lặng giải quyết mọi việc một mình và cũng lẳng lặng chịu đựng nỗi đau

01-07-2016
Con cáo và con cò

Con cáo và con cò

Trong 1 lần, con cáo và con cò đã có cuộc ghé thăm nhau và chúng dường như rất thân

24-06-2016
Ngoại ơi!

Ngoại ơi!

Năm tháng các cháu ngoại đều lớn cả sao ngoại lại cứ nhỏ bé hơn vậy ngoại, vẫn

24-06-2016
Những ván cờ caro

Những ván cờ caro

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bào cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") An biết, Huy

27-06-2016