XtGem Forum catalog
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 111 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 36

↓↓
Tôi nhắm mắt , thả lỏng người, đầu nhẹ bẫng , tận hưởng bầu ko khí yên bình và ngọt lành này. Mùi thơm nhẹ của cây cỏ , cả tiếng chim ríu rít . Trên chiếc xích đu gỗ, tôi y hệt như một nàng công chúa lạc vào xứ sở thần tiên vậy.

Còn anh, đứng bên cạnh đẩy nhẹ chiếc xích đu cho tôi.

Thời gian như lắng đọng…khoảnh khắc này, tôi muốn là mãi mãi.

Thật quá lãng mạn nếu như…cơn buồn ngủ ko ập tới.

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Mắt tôi bây giờ đã là rất khó mở ra , tôi nhỏ giọng :

- Anh Duy Phong, em muốn ngủ.

Anh giữ chiếc xích đu lại, cúi đầu nhìn tôi :

- Vậy anh đưa em vào nhà .

Nơi này thật sự làm cho người ta cảm thấy thật yên bình và dễ chịu. Tôi ko muốn rời đi một chút nào cả :

- Cỏ ở đây sạch mà. Em ngủ ở đây.

Vừa nói xong, tôi liền rời xích đu, thả người xuống bãi cỏ…Quá thích, cỏ vừa mềm lại có mùi dịu nhẹ.

Anh lắc đầu :

- Ko được. Lạnh. Vào nhà thôi.

Ko ! Ko bao giờ ! Tôi quyết tâm rồi. Lần này dù có thế nào cũng ko thể vâng lời anh được. Tôi làm như ko nghe thấy, nhắm chặt mắt, bám lấy bãi cỏ một cách kiên quyết.

Anh bước tới gần, giọng nói có vẻ khổ sở :

- Vy Anh.

Vẫn ko ! Có thế nào đi nữa cũng ko thỏa hiệp đâu ! Cỏ ơi, cỏ ơi , dù người kia có làm gì, tớ cũng sẽ ko bỏ cậu đâu !

Và cuối cùng, anh cũng phải chiều tôi :

- Vậy chỉ được nằm một chút thôi nhé . – Anh nhẹ giọng rồi…nằm xuống bên cạnh tôi.

Ngay lập tức, tôi mở mắt ra :

- Anh…

Nhưng lần này, người ấy lại nhắm mắt , một tay đặt trước trán.

Được lắm ! Đây chính là dùng chiêu của kẻ thù để đối phó với chính kẻ thù .

Dù sao, tôi cũng ko mắc bẫy đâu .

Nhưng mà…trông anh lúc này rất đẹp, vẻ mặt của anh lúc ngủ sẽ như thế này à ? Vẫn điềm tĩnh, vẫn lạnh lùng như thế . Tôi cứ vậy ngắm anh.

Chợt giọng nói trầm ấm của anh vang lên :

- Hết buồn ngủ rồi ?

Tôi giật mình. Dù anh đang nhắm mắt , tôi vẫn phải ngoảnh người đi :

- Chưa hết. Em ngủ đây, ngủ ngay đây .

Tại sao lại ko có gì có thể qua nổi mắt anh thế này ? Ko đúng , anh có đang nhìn tôi đâu.

Thế thì phải là ko có gì có thể qua nổi…người anh !

Tôi buồn bực bứt bứt mấy ngọn cỏ gần đó rồi từ từ chìm vào giấc ngủ .

Có cảm giác như bãi cỏ càng ngày càng ấm hơn . Cỏ ở đây thật là kì diệu.

Và tôi có một giấc mơ. Vẫn là bãi cỏ xanh mướt, vẫn là cây xích đu gỗ, vẫn là tôi nằm trên cỏ…nhưng ko có anh.

Chỉ có một người phụ nữ trung tuổi đứng nhìn tôi với ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Nhưng khuôn mặt người ấy rất mờ nhạt, tôi ko thể nào hình dung rõ được.

***

Lại như thế.Tỉnh dậy thì sẽ vứt chăn sang một bên.

Và lúc mở mắt ra, nhìn thấy đầu tiên vẫn là anh.

Nhưng chưa kịp…

- Dép ở ngay dưới chân em – Anh nhìn tôi với ánh mắt đầy ý cười.

Tôi vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, đờ đẫn nhìn anh rồi gật đầu.

Tôi đưa mắt nhìn quanh. Hình như có chút gì đó ko đúng lắm. Đây là một căn phòng rất rộng , giống như là một căn nhà nhỏ vậy, màu chủ đạo là màu xám lạnh lẽo, đơn giản, ít đồ nhưng đầy đủ. Chẳng bù cho phòng của tôi, màu gì cũng có nhé, gấu bông thì chất đầy nhé, cực kì dễ thương nhé ! Mà khoan đã…Tôi đang ngủ trên cỏ cơ mà…Vậy bãi cở đâu ? Ở đâu ?

Lần này thì tôi thật sự tỉnh hẳn :

- Anh Duy Phong, em ngủ trên cỏ mà.

Trước sự thắc mắc của tôi, anh gật đầu đầy thản nhiên .

- Phòng anh.

Tôi bật dậy , hỏi dồn dập :

- Phòng anh ? Sao em lại ở phòng anh được ? Em đang ở bãi cỏ mà ?

Chẳng lẽ tôi bị mộng du ? Hay là…ở đây có ma ?

Có thể lắm chứ. Những cân biệt thự thế này luôn cất giấu một số điều bí ẩn mà.

Ý nghĩ đáng sợ đó làm tôi rùng mình, vô thức chạy tới gần anh.

Anh thấy dáng vẻ kì lạ của tôi thì hỏi :

- Sao vậy ?

- Anh ở đây có khi nào thấy điều gì bất thường ko ?

Anh hơi nhíu mày :

- Bất thường à ? Chưa bao giờ.

Có lẽ ma chỉ xuất hiện khi anh vắng nhà …

- Tại sao em lại ở đây nhỉ ?

Anh nghiêng đầu nhìn tôi :

- Vy Anh thử nghĩ xem .

Anh gọi tôi dậy ? Nếu vậy thì anh quá siêu rồi. Từ trước tới nay chỉ duy nhất bố mới gọi được tôi dậy. Và nếu như vậy thì tại sao tôi ko nhớ là mình đã bị đánh thức. Còn nếu tôi tự dậy và đi vào đây thì lại càng ko thể nào. Sao tôi có cảm giác như mình đang nhập vai conan thế này !

Tôi quyết định đưa ra kết luận cuối :

- Anh Duy Phong. Ở đây có ma.

- Ko đâu.

- Có mà. Chứ ko tại sao em lại bỗng nhiên ở đây ?

- Muốn anh cho em câu trả lời ko ?

A, đủng rồi. Tại sao tôi lại ko hỏi anh ngay từ đầu nhỉ. Người bện cạnh tôi luôn là anh cơ mà.

Tôi gật đầu thật mạnh :

- Có. Em muốn.

Anh nói một cách thật chậm rãi :

- Lúc ở bãi cỏ, Vy Anh nói là lạnh, muốn vào phòng anh .

Vừa nghe xong tôi liền sững người …

Tôi-muốn-vào-phòng-anh ! Ko thể nào có chuyện này được ! Làm sao tôi lại muốn như thế chứ. Dù có lạnh thì cũng đâu nhất thiết phải là phòng anh.

Nhưng vẻ mặt của anh ko biểu lộ gì là ko nghiêm túc cả.

Nhất định là có ma rồi.

Tôi bặm môi đầy tức giận. Hừ, lũ ma đáng chết này cũng mê anh ! Muốn hại tôi đây mà !

Và có một người quan sát những biểu hiện của Vy Anh, tuy muốn cười nhưng vẫn tỏ ra như ko có chuyện gì. Tất nhiên là Vy Anh làm gì biết điều đó !

Tôi cố giữ vẻ trấn tĩnh :

- Anh Duy Phong nghe nhầm rồi. Em nói là muốn vào phòng khách cơ.

Vừa nói xong, tôi mới biết là mình lỡ miệng. Phòng khách nơi đây…làm gì có chỗ ngủ. Mà kệ đi, muốn là việc của tôi còn có chỗ ngủ hay ko thì lại là việc khác.

Anh nhìn tôi, vẻ mặt thoáng chút ma mãnh :

- Vậy à ?

Tôi có hơi bối rôi, những ko lẽ bây giờ lại có cách nào khác tốt hơn :

- Vâng. Anh nghe nhầm đấy.

Anh chợt tiến lại gần tôi , nhẹ giọng :

- Để anh chỉ cho em cách nói dối nhé .

- ….

Quê quá đi ! So với việc anh trực tiếp vạch trần lời nói dối của tôi thì việc này còn tệ hơn nữa !

Tôi nhìn anh, tóc vẫn còn hơi ướt và bộ đồ cũng đã khác lúc nãy, hỏi một câu giả lảng :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Truyện là những chuỗi những yêu ghét giận hờn của các cô cậu bé, tuổi học trò

22-07-2016 24 chương
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ

Kim Thy rất siêng năng chơi thể thao nên tuy dáng dấp thanh mảnh nhưng lại khá mạnh

22-07-2016 16 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại là một truyện teen của tác giả Việt Nam Dạ Hương.Trích

22-07-2016 10 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Giữa Cơn Gió Lốc

Giữa Cơn Gió Lốc

Duy ngửng lên, buông thõng hai tay và buồn bã quay sang ngó vợ, người vợ nắm lấy tay

22-07-2016 20 chương
Những mùa chim làm tổ

Những mùa chim làm tổ

Ôi! Những mùa chim làm tổ, những mùa đó đã qua và đã xa! Đã Xa! *** Mùa gặt tháng 5

24-06-2016
Bình minh đến muộn

Bình minh đến muộn

Chỉ cần trời không sáng, bình minh không ló rạng thì sẽ không ai nhìn thấy khuôn mặt

29-06-2016
Biển có bao giờ lặng

Biển có bao giờ lặng

Lần này thì tôi sợ thật, lầu bầu chê trách Naomi một tràng rồi mới gượng nằm cách

25-06-2016
Vợ Ơi, Em Đừng Chạy

Vợ Ơi, Em Đừng Chạy

Cô cũng không biết tại sao hôm đó hắn lại đi theo cô, không biết tại sao hắn vừa

23-07-2016 22 chương
Sao anh không nói yêu em?

Sao anh không nói yêu em?

Anh khờ lắm! Tại sao trước kia anh không nói yêu em? *** Một tháng kể từ ngày gã lên

29-06-2016