Disneyland 1972 Love the old s
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 74 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 33

↓↓
Cuối cùng, tiết sinh hoạt cũng đã kết thúc. Tôi thở ra một hơi nhẹ nhõm. Mặc dù cười rất nhiều nhưng thật ra tôi đau khổ muốn chết đấy. Hình tượng học sinh gương mẫu ơi …Mất rồi …

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Thầy trước lúc rời khỏi lớp thì nhìn anh một chút rồi mới đi.

Tôi bắt đầu nói với anh :

- Anh Duy Phong, những lời thầy nói anh đừng tin là thật nhé ! Thầy ấy ko được bình thường cho lắm.

Thầy , em xin lỗi ! Nhưng ko còn cách nào khác nữa rồi .

Anh cười, đôi mắt anh thấp thoáng chút ấm áp :

- Vy Anh, mình đi thôi.

A , đúng rồi. Hôm qua anh bảo sẽ đưa tôi tới một nơi. Nhưng sao lại đột ngột thế này .

Tôi bối rối :

- Anh đi trước nhé. Bây giờ em phải ở lại cùng Trúc Vũ trực nhật rồi.

Bỗng anh quay sang một bạn gái bàn trên từ đầu tới cuối vẫn đờ đẫn nhìn anh như bị thôi miên :

- Em giúp Vy Anh trực nhật hôm nay nhé ?

Mặc dù lời nhờ được anh nói ra một cách nhẹ nhàng nhưng thực sự đó là một mệnh lệnh.

Người bạn đáng thương đó cứ ngây ngô gật đật đầu, để lộ sự sung sướng tột độ vì được nói chuyện cùng anh.

Và mấy người khác lại bắt đầu giành nhau :

- Em ở lại giúp nữa .

- Em nữa nhé anh Duy Phong.

Tôi có chút ghen tị. Mọi ngày, dù chỉ là nhờ họ lau hộ cái bảng thôi mà cũng phải hối lộ hết hơi rồi. Vậy mà anh chỉ cần nói một câu thì họ lại tự nguyện như thế.

Trúc Vũ hướng tôi nháy mắt :

- Chiều nay, tớ cũng đi với Mạnh Vũ tới nhà thăm bố mẹ anh ấy mới về nước. Vậy nên chúng ta lại phải giúp anh Huy dịch tài liệu rồi.

Tôi hiểu ý, cười gật đầu.

Mọi việc tưởng chừng như là đã êm xuôi nhưng chúng tôi vừa đi tới cửa thì có tiếng gọi giật lại đầy vội vã :

- Anh Duy Phong . Khoan đã .

Lần này, ko phải đám con gái háo sắc mà là đám con trai.

Tôi có thể thông cảm. Tình yêu ko phân biệt giới tính đây.

Cậu bạn lớp trưởng thấy anh ngoảnh đầu lại thì mừng rỡ chạy tới :

- Tụi em rất hâm mộ kỹ thuật chơi bóng rổ của anh. Hôm nay, anh có thể cho chúng em xem một chút chứ.

À thì ra là hâm mộ tài năng của anh. Suy nghĩ của tôi ngây thơ quá rồi.

Cậu bạn vừa nói xong, cả lớp đều nhìn anh với ánh mắt mong chờ thiết tha đợi anh đáp ứng.

Anh chợt cúi đầu nhìn tôi, đôi mắt như đang nhớ lại một khoảnh khắc nào đó, anh thì thầm :

- Lần đầu tiên, anh gặp Vy Anh cũng là ở sân bóng.

Tim tôi đập thật nhanh và hỗn loạn. Nhưng chỉ sau một khắc định thần lại, sự xúc động đó đã bị đá văng ra xa. Khoảnh khắc đẹp đẽ này đã bị đập tan nát.

Lúc đó ko phải là tôi nhìn anh tới ngây người nên mới bị đánh sao ! Chúa ơi ! Ngài xem lại đi, có bao giờ con xuất hiện trước anh ấy một cách thật bình thường ko ? Ngài thật là…biến thái !!!

Học đường đã thật sự bị anh làm cho náo loạn. Mọi người hú hét ẫm ý, lớp này lớp kia kéo nhau ra xem. Tinh thần đầy phấn chấn cứ như đón chờ một thời khắc lịch sử nào vậy.

Tất cả đều ngoan ngoãn tạo thành một vòng vây quanh.

Anh đứng giữa sân, cách lưới một khoảng cách xa, ánh mắt kiên định, toát lên vẻ quyết đoán , rất khí chất và đầy lôi cuốn.

Anh đưa mắt tìm tôi trong đám đông, thấy tôi rồi …

Anh cười khẽ rồi bắt đầu .

Quả bóng rổ trên ngón tay của anh quay tít . Và chưa đến cái chớp mắt, một đường bóng cực kì chuẩn xác đã đáp xuống lưới một cách nhanh gọn đầy ngoạn mục.

Cả sân như nín thở, tròn mắt kinh ngạc hồi lâu. Mặc dù đã từng chứng kiến và nghe mọi người ca ngợi anh nhưng bây giờ vẫn ko thể nào ngăn nổi sự kích động.

Sau khi đã tìm lại được cảm xúc , tiếng vỗ tay và ồ lên vang khắp trường.

Rồi tất cả cùng đồng thanh hô to đầy phấn khích :

- Một lần nữa ! Một lần nữa !

Anh nhìn tôi với ánh mắt thăm dò.

Tôi cũng đã ném phăng sự e ngại sang một bên từ bao giờ, đưa hai tay lên miệng hét một cách đầy hưởng ứng :

- Anh Duy Phong, một lần nữa nhé !

Thật ra là tôi muốn hét 1000 lần nữa . Cách anh chơi bóng cực kì gây nghiện đấy !!!

Anh khá là ngạc nhiên trước thái độ của tôi, gật đầu cười rồi đi lấy bóng.

Cả sân sau cơn ầm ỹ lại lần nữa im lặng, tập trung cao độ vào thời khắc tiếp theo.

Bỗng một người đứng cạnh tôi cất giọng với vẻ chán chường :

- Vy Anh. Em lại chuyển sang mục tiêu mới rồi à ?

Tôi giật mình, cảnh giác nhìn người đó.

Nếu ko gặp lại chắc tôi sẽ ko biết là người này từng tồn tại.

Cặp mắt kính dày, gương mặt nhọn …một vẻ đẹp khá là tiềm ẩn. Và giọng nói thì lúc nào cũng cao vút đầy ngạo nghễ. Một hồi chuông cảnh báo vang lên…

Nguyễn Phương nhìn tôi lắc đầu thở dài :

- Mới một thời gian ko gặp em lại thay đổi rồi ? Ko còn thích Bùi Quang nữa sao ? Haiz.

- Tên kia mau im đi .

- Ra ngoài kia mà nói, để yên đi.

Mặc dù Nguyễn Phương nói ko to lắm nhưng vì tất cả đều đang giữ trật tự và chờ đợi nên cả sân đã bắt đầu nhìn chúng tôi với vẻ khó chịu.

Nhưng tên Nguyễn Phương này…nói gì vậy chứ. Đáng ghét ! Sao cứ phải vu cho tôi mấy chuyện này !

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh :

- Anh đừng nói bậy.

Tôi ko để ý quả bóng rổ trên tay người ấy quay một lúc một nhanh.

Nguyễn Phương cười nhạt một tiếng, có vẻ thích thú trước sự bối rối của tôi :

- Em làm anh thất vọng đấy .Bây giờ chuyển sang huyền thoại Duy Phong rồi sao ? Em…

Chưa kịp nói hết câu thì tiếng một vật màu cam lao đi xé toang ko khí với tốc độ cực nhanh và đầy nguy hiểm đang lao đến.

Bốp !

Một âm thanh mạnh mẽ vang lên khiến tất cả mọi người có mặt lúc đó đều phải giật mình.

Nguyễn Phương choáng váng ngã rầm xuống đất, cặp kính đã ko còn nguyên vẹn văng sang một bên, trán bị bầm dập một mảng và…rỉ máu.

Cả sân im bặt. Trước cảnh tượng này, ai cũng bịt miệng , sững sờ …

Tôi thiếu chút nữa thì đứng ko vững. Thật ko tin nổi !!!

Anh ấy…Duy Phong vừa tấn công Nguyễn Phương sao ? Một vụ chấn động mạnh.

Tôi đã tiếp xúc với anh rất gần nhưng cúng ko thể tin được…Một người luôn điềm tĩnh như anh…

Anh vẫn đứng giữa sân, dáng vẻ thản nhiên nhưng làm người ta tới thở mạnh cũng ko dám.

Anh mím môi, ko nói gì. Khuôn mặt lạnh tanh như băng giá, ánh mắt vô tình và đáng sợ.

Cả người anh toát lên một mùi vị lạnh lẽo và nguy hiểm.

Anh vẫn nhìn Nguyễn Phương…ánh mắt…như muốn giết người.

Đến nhóm Bùi Quang và Mạnh Vũ ngang ngược là vậy cũng phải sững người.

Anh đút hai tay vào túi…sải bước về phía Nguyễn Phương.

Một cảm giác sợ hãi ập tới…Bây giờ ko có ai ngăn được anh…

Nguyễn Phương ôm đầu đầy sợ sệt…

Anh ngồi xuống cạnh hắn, từng chữ toát ra hơi lạnh :

- Cậu vừa nói gì ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Bánh Mì Thơm Cà Phê Đắng

Bánh Mì Thơm Cà Phê Đắng

Tên sách: Bánh Mì Thơm Cà Phê ĐắngTác giả: Ngô Thị Giáng UyênNXB: TrẻTình trạng: Hoàn

23-07-2016 7 chương
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Hai Phía Chân Trời

Hai Phía Chân Trời

Tôi biết điều này là một dự báo chẳng hề hay ho, nhưng cũng chẳng còn lựa chọn nào

21-07-2016 10 chương
Qua đêm giông gió

Qua đêm giông gió

Mỗi bộ đồ chị thử rất lâu nhưng soi gương lần nào cũng chỉ thấy đôi mắt mình

01-07-2016
Chúng mình có duyên

Chúng mình có duyên

Nhiều người cho rằng tình yêu vốn dĩ phải rất cao thượng, phải hy sinh cái này, đánh

24-06-2016
Đơn giản là...thích

Đơn giản là...thích

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Chuyện tào lao

Chuyện tào lao

Chuyện thì nó cứ tào lao thế vậy. Chẳng nghĩ gì nhiều, viết lại thế thôi. Ôi cuộc

25-06-2016
Hạnh phúc vô hình

Hạnh phúc vô hình

Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ

30-06-2016
Tôi, Em và Lão

Tôi, Em và Lão

Thế là đã gần một trăm ngày sau cái chết của lão, một cái chết khá đột ngột. Khi

01-07-2016
Có bao giờ...

Có bao giờ...

Nếu bạn thật lòng trao đi lòng tốt, hãy tin tưởng rằng, những điều tốt đẹp sẽ

24-06-2016
Hãy cứ bước đi

Hãy cứ bước đi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Đúng

25-06-2016