Insane
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 133 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 26

↓↓
Trưa nay ở lại dọn vệ sinh lớp nên ra về hơi muộn.

Ko sao cả, về rồi cũng chẳng có gì làm.

- Vy Anh, mình đi tới quán Mcdonald dần đây đi.

Tôi hứ một tiếng :

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Tớ thừa biết là cậu giả bộ rủ rê. Thực ra chỉ muốn đi cùng Mạnh Vũ chứ gì.

Trúc Vũ vỗ vỗ vai tôi :

- Bạn hiền, rất hiểu ý tớ. Vậy cậu ở lại nhé.

- Cậu còn ko đi mau là tớ đánh cậu thật đấy.

Trúc Vũ le lưỡi rồi bỏ chạy ra xe Mạnh Vũ còn chờ trước cổng.

Đi chưa cách xa trường là bao nhiêu thì di động lại vang lên ” lolli lolli ”

Có lẽ là mẹ thấy tôi về muộn nên gọi , mà ko đúng, giờ này mẹ còn trực trong bệnh viện cơ mà.

Tôi dừng xe , lôi điện thoại ra nghe :

- Vy Anh, đang làm gì ? – Là giọng nói trầm ấm của anh …

- Em vừa tan học – Tôi nhận ra giọng mình ko giống bình thường chút nào.

- Ừ, vào một nhà hàng nào đó mà em thích rồi đọc địa chỉ cho anh.

Tôi ngơ ngác :

- Anh Duy Phong, để làm gì ạ.

- Cùng ăn trưa – Câu nói ấy nhẹ vang lên.

Thật may mắn là chỉ nói qua điện thoại nên anh ko biết … tôi làm ngã xe đạp.

***

Tôi chọn một quán ko cách xa trường là mấy. Lúc đến đã thấy anh ở bàn cạnh cửa sổ, đang cúi đầu đọc cái gì đó.

Thấy tôi bước vào, anh mỉm cười, gấp tập tài liệu đó lại :

- Có mệt ko ?

Tôi lắc đầu, ngồi xuống và đặt chiếc balo dưới chân :

- Em ko. Anh tới lâu chưa ?

Một câu hỏi theo khuôn khổ.

- Thời gian đợi em đủ để tôi nghiên cứu và quyết định xong một bản hợp đồng. – Anh nheo mắt.

Hm…Tôi cúi đầu nhìn mặt bàn, vân vê quyển menu, thật ra là tôi đã cố gắng đi nhanh rồi mà :

- Anh đợi em gần nửa tiếng rồi à ?

- Ko. Ba phút.

Ba phút ? Xong một bản hợp đồng ? Thôi được rồi, vì anh ấy là Duy Phong nên tôi sẽ cố gắng để ko ngạc nhiên vậy.

- Em ăn gì thì chọn cho anh món đó luôn . – Anh nói khi thấy người phục vụ bước tới.

- Vâng.

Đây là một quán ăn nhanh, đa số tới đây đề là học sinh trường tôi. Chị phục vụ này cũng biết tôi và Trúc Vũ, luôn cười khi thấy hai đứa tôi. Hôm nay , chị ấy có vẻ lạ, cứ nhìn chăm chăm Duy Phong. Và cũng có khá nhiều nữ sinh đang để ý tới anh.

Ko lạ đâu, anh ấy là Duy Phong cơ mà.

- Chị, cho em hai suất nugety , hai kem hạnh nhân và hai nước cam luôn nhé.

Có lẽ trí nhớ của chị ấy tốt vì chẳng cần ghi chép ại những gì tôi gọi. Nhưng điều tôi đoán là hoàn toàn sai…

Chị ấy vừa nhìn trộm anh vừa đặt hai đĩa pizza và 2 ly coca cola lên bàn, rồi còn lén lút nhét cho tôi một mầu giấy, xong nháy mắt rồi rời đi.

Chỉ được một lúc, mấy bàn bên cạnh cũng nhao nhao lên :

- Chị, em đâu có gọi KFC ?

- Chị, em gọi trà sữa cơ mà ?

- ….

Tôi cũng chẳng để ý nữa, cũng chỉ là một bữa trưa thôi mà.

***

- Anh mau đứng lại cho tôi. – Một cô gái tóc uốn nẹ buông xõa, vừa giữ quai túi vừa cố đuổi theo người con trai đang bước nhanh phía trước.

Người con trai ấy chọt dừng lại, nheo mắt nhìn cô gái trước mặt, chiếc khuyên tai nhỏ lấp lánh :

- Chuyện gì ?

Cô gái ấy mỉm cười, nhẹ giọng :

- Anh ko nên dùng thái độ đó để nói chuyện với bạn gái cũ chứ hả Bùi Quang.

- Cô nên nói thẳng ra. Muốn gì ?

Cô gái ấy nhếch miệng :

- Bùi Quang, anh cứ như thế này thì làm sao mà cô bé thích anh được chứ.

Ánh mắt anh lóe lên một tia phức tạp, giọng nói có phần hung dữ :

- Hoài Vân, đừng đùa với tôi. Mặc dù tôi ko đánh phụ nữ nhưng …- anh bước lại gần phía cô gái đó , gằn giọng – với người như cô, có lẽ sẽ là ngoại lệ đấy.

Cô gái ấy bị dáng vẻ của anh làm cho lúng túng, lùi vài bước nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh :

- Anh đang dọa tôi đấy à ?

- Cô muốn biết ngay bây giờ chứ ?

Cô gái ấy nhìn anh, tay đã vô thức nắm chặt túi xách hơn nhưng chợt lấy lại giọng nói tao nhã :

- Bùi Quang, còn nhớ thỏa thuận giữa chúng mình chứ ?

Anh cười lạnh một tiếng, cô ta càng ngày càng trơ trẽn . Xem ra ko xử lí một cách dứt khoát thì cô ta cứ nghĩ anh dễ dàng bị đe dọa như vậy.

***

Đang uống coca, tôi lén đọc mẩu giấy chị ấy đưa, suýt nữa thì phun ra ngoài.

Thấy tôi phì cười, anh nghiêng đầu :

- Vy Anh , làm sao vậy ?

- A, ko có gì đâu . – Tôi cúi đầu cắt pizza nhưng vẫn ko nhịn được cười.

Vì cười nhiều nên tay run cắt pizza thành be bét.

Anh chợt đẩy đĩa pizza mà anh đã cắt sẵn về phía tôi :

- Nếu em cứ cười như vậy, anh sợ sẽ ko ăn được gì mất.

Tôi ngưng cười nhưng đưa cho anh mẩu giấy mà chị ấy đưa.

„ Anh của em rất đẹp trai, vừa lạnh lùng vừa rất nam tính. Mặc dù chị có thể hơn anh ấy vài tuổi nhưng ko sao . Chị cũng mới 22 thôi , chị tin anh ấy sẽ là một chỗ dựa vững chắc cho chị. Rồi em sẽ thấy có một người khi gặp , mình ko chỉ yêu mà còn muốn cưới người đó. Nếu em tạo cơ hội cho hai người bọn chị gần nhau, chị hứa sẽ làm một chị dâu tốt.

P/s : Chị biết em đnag học lớp 11, chị có thể miễn phí hết số kem cho em và bạn em trong khoảng thời gian học ở đây. Yêu hai anh em .„“

Anh lướt qua mẩu giấy đó nhưng cũng chẳng biểu hiện gì cả , cắt lại đĩa pizza mà đã bị tôi phá cho be bét :

- Chiều nay em sẽ làm gì ?

- Mai kiểm tra sử với địa nên em ở nhà ôn bài.

- Vậy đến công ty.

Tôi nhìn anh đang ăn pizza :

- Anh Duy Phong, em đến công ty anh làm gì ạ ?

Anh nhìn tôi, nói một cách đây thản nhiên :

- Để tôi thấy em.

Lúc chị phục vụ tới bàn thanh toán còn nháy mắt với tôi. Tôi ko nhịn được phải quay đi nơi khác cười trộm.

- Tất cả hết 60 ngàn .Anh…anh ko có tiền lẻ ạ ? – Chị phục vụ tròn mắt trước tờ tiền mà anh vừa đưa.

Ngay cả tôi cũng vậy…Thật là…cũng chẳng phải tiền Việt mà đó là tờ 100 đô la. Khác gì muốn làm khó người khác đây. Tôi vừa định lấy tiền lẻ ra trả thì anh nói :

- Ko cần phụ. Vy Anh nhà tôi thường tới đây, số còn lại Vy Anh sẽ dùng dần.

Vy Anh nhà tôi ? Ko phải ý anh là hai anh em thật đấy chứ ? Dù chị ấy có dễ nhìn đi nữa ?

Chị phục vụ gật đầu lia lia, nói ra quan điểm của mình :

- Vâng . Vy Anh có một người anh rất tốt.

Anh đột nhiên hỏi một câu với vẻ mặt có chút nghĩ ngợi :

- Chúng tôi rất giống anh em à ?

Chị phục vụ đáp một cách e thẹn :

- Vâng. Em quan sát thấy hai anh em rất thương nhau đấy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại là một truyện teen của tác giả Việt Nam Dạ Hương.Trích

22-07-2016 10 chương
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương
Anh Đừng Đi

Anh Đừng Đi

Cô luôn luôn vui vẻ,nụ cười lúc nào cũng được nở trên đôi môi của cô,hồn nhiên

24-07-2016 1 chương
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tên truyện: Thử Yêu Côn ĐồTác giả: WinnyThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 42 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Bạn sẽ ôm khi nào?

Bạn sẽ ôm khi nào?

Một cô gái nhắn tin cho một người bạn rằng: "Khi bị stress, người ta thường làm

28-06-2016
Hương trà gừng

Hương trà gừng

Nguyên chắc chắn rằng mình sẽ quên. Dẫu cậu biết rằng sự lãng quên ngay cả bản

23-06-2016