XtGem Forum catalog
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 129 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 15

↓↓
Bước vào phòng, tôi ngồi phịch xuống giường. Chính tôi cũng ko hiểu nổi mình , làm sao quên những điều vô lí như vậy.

Rồi tôi khoác thử…áo dài quá đầu gối. Nhìn mình trong gương tôi bật cười khúc khích. Giữa đêm.

Nhưng bỗng nhiên có tiếng chuông mặc định của điện thoại vang lên. Tôi nhíu mày, điện thoại của tôi là bản nhạc lollipop cơ mà .

Tiếng chuông vẫn ko ngừng reo, sợ mẹ thức giấc , tôi cuống lên.

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hay là ma ? ý nghĩ đó làm tôi nhảy tót lên giường, và có một thứ văng mạnh ra. Tiếng chuông cũng im bặt. Phải sau mấy giây định thần lại, tôi mới xác định được…con ma đó là một chiếc di động màu trắng.

Nhưng ngay lập tức, trong đầu tôi vụt lóe qua một ý nghĩ khiến tôi giật mình. Cái di động này…ko phải văng ra từ áo anh đấy chứ.

Khó khăn lắm tôi mới lấy được cục pin văng tận xa tận dưới gầm tủ. May quá, chẳng bị gì.

Vừa mới khởi động lại nguồn thì tiếng chuông lì lợm đó lại kêu lên. Tên hiển thị : M.

Bây giờ cũng muộn rồi, phải có việc gì đó quan trọng lắm mới gọi đi gọi lại như thế này. Dù sao cũng nên nghe.

- Con trai yêu của mẹ ngủ rồi hay sao mà giờ mới nghe máy ?

Con trai yêu ? Tôi dở khóc dở cười .Giọng nói đầy cưng chiều này là …mẹ anh ấy.

- Con trai đâu rồi ? Sao ko trả lời mẹ vậy ?

- Tôi đã bảo là có gì mai gọi cũng được mà. – Có lẽ là bố anh ấy.

- Nhớ con lúc nào thì tôi gọi lúc đó.

Tôi ngập ngừng :

- Thưa bác. Cháu …

Bỗng bác gái hét lên :

- Cháu là bạn gái của con trai chúng ta đúng ko ?

Tôi giật mình vì tiếng hét của bác và cả câu nói ấy nữa.

- Ko , cháu…

Bác ấy tiếp tục :

- Hai đứa quen nhau lâu rồi đúng ko . Haha, bác biết hết.

- Ko đâu ạ, cháu chỉ nhặt được điện thoại của anh Duy Phong thôi.

Tôi nghe tiếng cười lớn của cả hai bác ấy vang lên. Dù nghe qua điện thoại tôi cũng thấy rùng mình. Tiếng cười của bác trai nghe rất to, dường như bác ấy rất có hứng thú.

- Cháu gái, đừng lừa người già chứ.

Tôi ko tự chủ nhìn quanh phòng . Làm sao hai bác ấy lại có thể biết được chính xác như thế.

- Cháu xin lỗi , nhưng mà thật sự chúng cháu chỉ quen nhau sơ sơ thôi.

- Nói thật đi nào . Biết sơ sơ thì làm sao cháu có điện thoại Phong nhà chúng ta.

Tôi ko suy nghĩ, chỉ thật thà đáp :

- Cháu nói thật mà.Bởi vì điện thoại anh ấy để quên túi trong áo khoác.

Bác gái thốt lên :

- Ồ , thân tới mức đó rồi cơ à ?

Tới mức đó ?

Thảm rồi, càng giải thích càng gây hiểu lầm là sao vậy . Tôi biết nói thêm gì đây.

Giọng bác trai có chút đề phòng :

- Này, cháu ko phải là Hoài Vân đúng ko ?

- Sao ông lại hỏi như thế ? Tất nhiên là ko phải .

Hai bác ấy lại tiếp tục tấn công :

- Vậy à . Cháu gái, cháu tên là gì ?

- Hai đứa quen nhau bao lâu rồi ?

- Một năm ? Hai năm ?



Ko thể tiếp tục nói sai thêm nữa. Bằng tốc độ nhanh nhất, tôi lấy di động của mình ra, ko kịp suy nghĩ.

Kết quả là, tôi gửi đi một tin nhắn : Anh mau cứu em đi.

Trong tích tắc đó, tôi ngẩn người. Ko phải là tôi đang cầm di động của anh đó sao . Đúng là tôi bị làm cho ngớ ngẩn rồi.

“ Lolli lolli oh lollipop

Lolli lolli oh lolli lollipop …”

Tôi tròn xoe mắt nhìn chiếc điện thoại đang đổ chuông như một vật thể lạ và chiếc điện thoại trắng vẫn vọng những câu hỏi dồn dập của hai bác ấy.

Thế này là thế nào ?

Thôi nào, khoan đã thắc mắc. Vy Anh thông minh, Vy Anh thông minh, hãy giải quyết mọi chuyện nhanh ngọn đi .

Tôi tự trấn an mình và bắt đầu hành động.

Đầu tiên :

- Cháu xin lỗi, hai bác có thể đợi cháu một chút được ko ?

- Được, được, chúng ta đợi được.

- Cháu dặn Duy Phong ngủ sớm đi nhé.

Sau đó, tôi tắt máy. Phải xử lí chiếc điện thoại đáng ghét vẫn còn “ lolli lolli ” kia.

- Em đang ở đâu ?

Tôi nghe rõ giọng nói trầm ấy xen lẫn tiếng gió và cả tiếng thở gấp của anh.

Anh đang chạy ? Vì lo cho tôi ? Thật là…cái tin nhắn tôi gửi lúc nãy đúng là dễ gây hiểu lầm thật. Ngay bây giờ, tôi có cảm giác như giữa hai chúng tôi đã ko còn tồn tại một chút khoảng cách nào cả.

Bỗng nhiên, tôi cứ thế mà bật khóc.

- Em làm sao vậy ?

Phải một lúc sau, cảm xúc đã ổn định hơn, tôi mới mở lời :

- Lúc tối, em quên trả lại áo cho anh . Ko phải em cố ý đâu. Thật đấy. Hình như, di động anh để quên trong túi áo, em xin lỗi, em ko nghĩ là bố mẹ anh gọi tới. hai bác ấy đang hiểu lầm em với anh đang quen nhau. Em ..ko biết giải thích như thế nào .

Anh…giúp em giải quyết nhé.

.

Anh im lặng nhưng tôi có thể nghe thấy tiếng nhẹ thở ra.

- Ko sao. Anh sẽ giải quyết ngay bây giờ. Nhưng, bố mẹ anh ko làm em sợ chứ. – Anh cười khẽ.

- Ko có, ko có. Hai bác chỉ hiểu lầm thôi.

- Họ cố tình hiểu lầm đấy. Sẽ ko có gì đâu.

Cố tình hiểu lầm ? Tôi muốn nói với anh rất nhiều thứ nhưng cuối cùng chỉ cứng nhắc buông ra mấy chữ :

- Vâng, làm phiền anh rồi. Chúc anh ngủ ngon.

- Ừ, ko sao.

Tới khi tắt máy , tôi mới cảm thấy có cái gì đó thật lạ . À, Đúng rồi, anh biết tôi là ai chưa.

Trước giờ tuy tôi nhắn cho anh nhiều tin như vậy nhưng chưa bao giờ để lộ mình là ai . Lần này…tiêu rồi. Giờ thì anh ấy biết người hay quấy rầy anh là ai rồi đấy. Nhưng tại sao lúc nãy, anh ko phản ứng gì ?

Đêm đó, tôi bị mất ngủ. Tôi ngước lên nhìn ánh trăng ảm đạm.

Anh ấy có biết có một đứa con gái âm thầm thích anh ấy như thế ko ?

Tiếng gầm rú của loại động cơ hai bánh vang lên chói tai giữa đêm khuya.

Một bà lão vội vàng mở hai cánh cổng sắt nhìn qua có vẻ như nặng trịch.

Vì mắt bà kém nên bà chỉ còn cách chăm chú nhìn thật kĩ từ đầu tới chân người trước mặt.

Bà thở phào, ko có dấu tích gì là của một vụ va chạm hay ẩu đả.

- Cậu chủ về rồi.

Anh rút chìa khóa xe, vẻ mặt vừa áy náy vừa bực bội :

- Cháu đã bảo là đừng đợi cháu mà, khuya thế này rồi sao bà còn chưa ngủ.

Bà thở dài, lắc đầu :

- Chưa thấy cậu về tôi ngủ ko được.

Giọng anh bớt gay gắt hơn :

- Vậy giờ bà đi ngủ đi. Từ nay, đừng đợi con.

Đây ko phải là lần đầu anh nói câu này và cũng ko phải phải là lần cuối cùng bà còn đợi anh.

Trận đua xe tối nay, anh lại thắng. Bở vì anh luôn là người liều lĩnh nhất.

Anh rất thích tốc độ, xe càng lao nhanh hì càng làm anh phấn khích hơn.Nhưng chợt anh nghĩ, có khi nên bỏ trò đua xe mạo hiểm này. Như vậy sẽ có một thứ để bà bớt lo lắng về anh và sẽ có một thứ để người ấy bớt ghét anh. Chẳng hiểu sao anh lại có tâm trạng để ngắm cảnh đêm như thế này. Vì hôm nay, anh đã được thấy người ấy rất nhiều à ? Thấy người ấy giận giữ và luôn lườm anh sao ? Trời hôm nay đầy sao. Khá đẹp. Anh tự hỏi, mình thích người ấy từ lúc nào ? Từ lần đầu gặp ở quán ăn ? Ko, hình như là từ lâu lắm rồi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Lạc Lối Mê Cung

Lạc Lối Mê Cung

Đây là một truyện teen thuộc thể loại Twilight Saga đồng nhân, xuyên không, huyền

21-07-2016 12 chương
Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin lại mang đến một cái nhìn mới về tình yêu xoay quanh mối quan hệ vợ

21-07-2016 25 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19 là một câu chuyện tuổi teen rất hay được viết bởi 2 tác giả là

22-07-2016 2 chương
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Tất cả đã quá muộn

Tất cả đã quá muộn

Cô lẳng lặng giải quyết mọi việc một mình và cũng lẳng lặng chịu đựng nỗi đau

01-07-2016
Bí mật được giữ kín

Bí mật được giữ kín

- Đáng lẽ ra anh phải nói với con là không mang đủ tiền cho con uống nước ngọt chứ.

24-06-2016
Thời gian để sống

Thời gian để sống

"- Đó là một ca khó. - ... - Anh ta muốn tự tử." *** Một buổi chiều mưa bão nọ, có

27-06-2016
Con gái - Con dâu

Con gái - Con dâu

(khotruyenhay.gq) Từ khi có con dâu, con gái thấy có cái gì đó lạ quá trời lạ. Má gần

29-06-2016